Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 51: Chương 51: Mọi Người Cùng Nhau Kiếm Tiền Mới Vui Vẻ




CHƯƠNG 51: MỌI NGƯỜI CÙNG NHAU KIẾM TIỀN MỚI VUI VẺ



Editor: Luna Huang

Chu Ngọc Nghiên nhận được thiếp mời yến hội của Thẩm Vân Sơ, nhất thời vui vẻ ra mặt: “Mẫu thân người xem, Thẩm gia mới có mấy nhánh mai châu hoa, hoa kỳ dĩ nhiên cực sớm, hôm nay đã nở rất đẹp, cho nên liền cử hành một phần thưởng mai yến, mời ta sang đó.”



Sinh mẫu của Chu Ngọc Nghiên Ngô thị tiếp nhận thiếp mời nhìn, nhìn ra là Thẩm Vân Sơ tự tay viết, thần sắc hơi buông lỏng chút: “Vậy ngươi liền thu thập xong mà đi, Nghiên nhi, thanh danh của ngươi hôm nay không thể như trước, sau khi đi mọi cử động phải cẩn thận, cho dù là nghe được vài câu nhàn thoại, cũng chớ để ở trong lòng.”



Tính tình của Chu Ngọc Nghiên ương ngạnh, lúc này nghe nói như thế, không khỏi không phục trong lòng: “Mẫu thân, chúng ta thực sự không có cách nào với Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu sao?”



“Vốn chỉ muốn tản một chút lời đồn đãi cho Tứ Quý các, nhưng không nghĩ tới Hứa Vân Noãn vận khí tốt, dĩ nhiên để đại hoàng tử đưa rau xanh vào cung trình cho hoàng thượng, kể từ đó, kế hoạch lúc trước chỉ có thể xếp lại, dù sao danh tiếng của đại hoàng tử hôm nay chính thịnh, hiền phi cũng đang đắc sủng, không thể thoáng cái đắc tội hết mọi người được. Bất quá phụ thân ngươi nói nghĩ được một biện pháp, chúng ta tạm thời chờ xem đi.”



“Vậy được rồi, ta cũng không tin Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu mỗi lần đều có thể may mắn như vậy.”



Trong noãn bằng Mục gia, Hứa Vân Noãn cầm kéo tinh xảo, từng chút từng chút tu bổ cành của mẫu đơn thành hình.



Một bên Mộ Vũ và Hàn Yên nhìn nụ hoa trong bụi mẫu đơn đã nảy, khuôn mặt kinh thán: “Nhìn bộ dáng này, tiếp qua chừng mười ngày, hoa này hẳn là liền nở rồi sao? Vừa lúc đến tết.”





Hứa Vân Noãn tu bổ xong cành, lại vươn tay thêm đất cho mẫu đơn, lúc này mới đứng dậy duỗi người: “Chính là vì tết, trong hai noãn bằng khác trồng dưa ngọt tiếp qua chừng mười ngày cũng chín không sai biệt lắm, để người cẩn thận chú ý ôn độ trong noãn bằng, cũng không nên để đông lạnh phá hủy.”



“Tiểu thư người cứ yên tâm đi, người phía dưới canh chừng rất cẩn thận.” Rau xanh qua tay chính là bạc trắng bóng, chớ đừng nói chi là dưa ngọt giá trị cao hơn, những nô tỳ như các nàng đều có thể nghĩ đến, chỉ cần dưa ngọt được mang ra, nhất định sẽ rước lấy cảnh tượng mọi người cuồng đoạt, đến lúc đó bạc cũng sẽ như là nhặt vậy.





“Vậy là tốt rồi.” Hứa Vân Noãn về tới viện tử, thay đổi thân xiêm y, từ bàn lấy ra một cái hộp nhỏ, mang theo đi Minh Hối hiên tìm Mục Trần Tiêu.



Trong phòng, Mục Trần Tiêu mặt không thay đổi không ngừng lấy tay đấm cái cộc gỗ ở trước người, mồ hôi trên trán chảy xuống, để một đôi mắt vốn là thâm thúy thanh lãnh càng phát sắc bén.



Úc Khoảnh muốn nói lại thôi đứng ở một bên, đã nhiều ngày, công tử nhà mình cũng không biết thế nào, đột nhiên nhớ tới luyện công phu trên tay, mỗi ngày đều như vậy tự ngược đánh cọc gỗ, để hắn nhìn có chút lo lắng.



Vọng Thư Uyển.com

“Công tử, cô nãi nãi tới.”



Mục Trần Tiêu máy móc dừng lại động tác, ánh mắt bình thản ba nhu hòa chỉ chốc lát: “Mời cô nãi nãi đến ngồi trước, ta thay thân siêm y rồi mới đi gặp nàng.”



Hứa Vân Noãn ngồi ở trên ghế n trà bánh, kinh qua những ngày nàng chỉ điểm, tay nghề của trù nương trong thiện phòng cao hơn một bậc, điểm tâm làm mềm mịn lại ngon miệng ngọt nhưng không ngấy, ăn xong mấy khối, tình tự của người đề sung sướng không ít.



Mục Trần Tiêu đẩy xe lăn đi ra, liền thấy Hứa Vân Noãn ngồi ở trên ghế bắt chân vui vẻ ăn, trên gương mặt tuyết đoàn dính một chút vụn điểm tâm, theo động tác nhấm nuốt của nàng lại động động, bằng thêm vài phần ngây thơ động lòng người.



“Bữa cơm trưa ăn không no?”



Hứa Vân Noãn vỗ tay một cái, mím môi cười: “Đây không phải là đến chỗ ngươi chiếm tiện nghi sao? Phản chính ngươi cũng không thích ăn cao điểm, không duyên cớ để đó cũng là lãng phí.”



Mục Trần Tiêu nhìn gò má của Hứa Vân Noãn một chút, thần sắc trấn định đi tới bên bàn, cầm lấy hai khối điểm tâm ăn: “Hôm nay trái lại cảm thấy điểm tâm cực ngon miệng.”



Hứa Vân Noãn cau mũi một cái, thầm nghĩ một tiếng keo kiệt, từ ng tay áo xuất ra một cái khăn tay đưa tới: “Lần trước lấy khăn của ngươi lau nước mắt còn chưa trả lại, lúc hôm nay sang đây mới nhớ.”





Mục Trần Tiêu đưa tay tiếp nhận, khăn tay còn mang theo một chút nhiệt độ cơ thể, để đầu ngón tay của hắn không khỏi giật giật, cảm thấy khăn này tựa hồ có chút không giống.



Hứa Vân Noãn không có chú ý tới dị thường của hắn, đưa tay cầm hộp cũng đẩy qua: “Ngươi nhìn cái này một chút.”



“Đây là cái gì?” Mục Trần Tiêu mở hộp ra, lấy một xấp giấy thật dày ra, tỉ mỉ nhìn, không khỏi kinh ngạc trong lòng: “Đây là phương pháp vào đông trồng rau trong noãn bằng?”



“Không sai, từ bảo tồn hạt giống thế nào, đến làm sao chăm sóc, còn có làm sao khống chế ôn độ, làm sao chống nạn sâu bệnh cho rau xanh, phản chính, phàm là ta có thể nghĩ tới, cũng cho người nhất nhất viết lại.”



“Ngươi sao lại giao nó cho ta?”




“Ta không phải muốn giao nó cho ngươi, là muốn mượn tay ngươi tặng nó cho hoàng thượng.” Hứa Vân Noãn ngữ khí bình thản nói ra câu từ kinh người.



Mục Trần Tiêu trầm ngâm chỉ chốc lát, mơ hồ có thể đoán được mục đích của Hứa Vân Noãn: “Ngươi là sợ Tứ Quý các quá mức gây chú ý?”



“Đại gia gia ta từng nói, kiếm bạc là một chuyện cực vui, nhưng là cũng phải phòng vui quá hóa buồn. Một người kiếm, cho dù là nhà có bạc triệu, ở trong mắt người khác đó cũng là một gian thương. Nhưng nếu là để mọi người cùng nhau kiếm, coi như là một mình ngươi đến nông nỗi phú khả địch quốc, đó cũng là đại thiện nhân tâm tồn bách tính. Ta không muốn vui quá hóa buồn, trái lại muốn nếm thử tư vị được người gọi là thiện nhân.”




Vọng Thư Uyển.com

Hứa Vân Noãn cười hì hì híp mắt, Chu gia và Thẩm gia đều muốn phá hủy danh tiếng của Tứ Quý các, nàng lại cứ muốn đem Tứ Quý các chế tạo thành một tấm biển chữ vàng.





Mục Trần Tiêu không khỏi sinh lòng kính phục: “Hứa lão gia tử nhìn chuyện thật thạo đời thông thấu.”



“Đó là tự nhiên, đại gia gia ta là người thông minh nhất trên đời này.” Hứa Vân Noãn cực kỳ kiêu ngạo nói.



Trong mắt Mục Trần Tiêu nổi lên tiếu ý: “Được, ngày khác ta liền đưa cho hoàng thượng.”



“Không không, không vội.”



“Thế nào lúc này không vội?”



“Nguyên bản nếu là đại hoàng tử không về, trực tiếp đưa cho hoàng thượng cũng không có gì, hôm nay đại hoàng tử đã trở về, không bằng nhờ hắn giúp một tay đi. Hơn nữa, đây là quan điểm của một mình ta, không có kinh qua người khác nghiệm chứng, tùy tiện trình cho hoàng thượng trái lại có vẻ có chút liều lĩnh, không bằng nhờ đại hoàng tử hỗ trợ tìm chút người, dựa theo phương pháp bên trên kiến tạo một số noãn bằng, trồng một ít rau xanh, đến lúc đó chẳng phải là càng có sức thuyết phục sao?”



Mục Trần Tiêu luôn cảm thấy sự tình không phải đơn giản như vậy: “Trừ cái đó ra?”



Hứa Vân Noãn nháy mắt một cái, mỉm cười nhìn sang: “Ta phát hiện ngươi bây giờ cực kỳ thông minh, trước ta nghe Tiền chưởng quỹ nói, Chu gia nói vào đông trồng được rau là dùng yêu thuật, rau xanh trồng ra sẽ hại người, đáng tiếc bị ta chó ngáp phải ruồi phá hủy kế hoạch. Nếu làm hỏng danh tiếng không thành, vậy kế tiếp nên thổi phồng để giết! Ta đưa nó cho đại hoàng tử trước, để hắn đi nghiệm chứng, nếu là Chu gia không có tâm tư xấu, vậy dĩ nhiên là tốt nhất, nhưng nếu là Chu gia có tâm tư bất chính, thì đào hố chôn hắn!”