Ông bố nào mà chẳng thích nghe người khác khen con mình, Minh phụ cũng không ngoại lệ. Nghe thấy quản lý khen Minh Hạ lớn lên đẹp, Minh phụ cười, cố ý nói tiếp: "Kia nhưng nói không chừng".
Quản lý không nghĩ tới Minh phụ thực sự tiếp lời này, còn tiếp được như vậy "vô liêm sỉ", nhất thời bị chọc cười, cười mắng "xú không biết xấu hổ".
Nhưng nói thật, con gái của anh là người đẹp nhất mà tôi từng thấy, so với con trai tôi thích giới giải trí cái gì quốc dân mối tình đầu còn đẹp ".
Sau khi cười, quản lý ra hiệu cho Minh Hạ ngồi vào ghế, một bên quan sát tóc cô, một bên cùng Minh phụ nói chuyện phiếm:" Nhìn cái diện mạo này của con gái anh, trong trường học chắc nhiều tiểu tử nhìn chằm chằm nhỉ. Lão Minh, ngươi chú ý điểm, đừng làm cho nàng bị heo củng. "
Bị heo củng?
Minh Hạ trong lòng thầm lắc đầu.
Có cái kia thời gian cùng đại móng heo yêu hận triền miền, cô tha giành thời gian đi đọc hai quyển sách, nhiều đi hai cái bảo tàng. Tái vô dụng, cũng có thể thử tự hỏi một chút như thế nào phát minh vượt qua ở hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển trình độ đồ vật, hoặc là dứt khoát tính toán xem bằng kiến thức cô có được ở tương lai như thế nào thúc đẩy Trung Quốc khoa học kỹ thuật phát triển đi trước vượt thời đại.
" Lão Minh tóc của con gái anh không cần kéo. "Quản lý đột nhiên nói, cầm một bình xịt trên kệ bên cạnh xịt lên đầu cô, dùng lược chải lại vài lần, giọng điệu khẳng định nói," Tóc con bé cuốn chính là biên tóc sau không cởi bỏ đè nặng ngủ cả tối mà thành. Trở về gội đầu một cái là tự nhiên lại thẳng lại thôi. "
Nghe vậy, Minh phụ càu mày nhìn về phía Minh Hạ, muốn hỏi cô ấy tại sao lúc ở nhà không nói.
Minh Hạ cảm nhận được ánh mắt của Minh phụ:. Cô cũng không biết tại sao mình không uốn tóc mà còn để kiểu tóc rối bù xù như vậy là vì cái gì?
Vì không cần kéo tóc mà hôm nay lại sinh nhật của Vương Phi, giữa trưa cậu còn cố ý đi tìm Minh Hạ. Minh phụ bảo Minh Hạ đi bồi Vương Phi cùng ăn sinh nhật còn đưa cô một trăm nhân dân tệ kêu cô nhớ mua quà sinh nhật trước khi đi.
Minh Hạ chào Minh phụ, đi mua quà sinh nhật xong liền gọi điện hỏi Vương Phi địa chỉ ktv rồi đi xe đạp đến tìm cậu ấy. Vương Phi với Minh Hạ quan hệ rất tốt, bình thường như hình với bóng, vòng tròn bạn bè cũng tương tự vậy. Hôm nay đám bạn Vương Phi mời đến dự sinh nhật quan hệ với Minh Hạ cũng rất tốt.
Lúc trưa ăn cơm liền thiếu một mình Minh Hạ, mọi người đều cảm thấy khó chịu dường như thiếu một thứ gì đó. Vì vậy, nghe Minh Hạ lập tức đến tất cả đều đi ra ngoài nghênh đón. Một nhóm người đứng xếp hàng ở lối vào ktv, đội hình còn khá đông.
" Chúa ơi, hôm nay nhiệt độ nóng đã chết. Như vậy thời tiết mà chúng ta còn nguyện ý đi ra đứng chờ Minh tỷ, thật sự là rất đủ nghĩa khí! "
" Đúng vậy! Làm phần thưởng, kêu Minh tỷ mời chúng ta ăn kem! "
"... "
Mọi người chờ nhàm chán, liền tùy tiện nói mò. Đột nhiên, họ nhìn thấy Vương Phi đi ra khỏi đám và đi về phía một cô gái đang đậu xe đạp.
" Đó là Minh tỷ hả? Đờ cơ mơ, Minh tỷ không trang điểm đẹp như vậy sao? "Có người hỏi.
" Đương nhiên là không! Cô gái này nhìn là biết học sinh đặc có khí chất. Minh tỷ là nữ hán tử làm sao có thể so sánh được? ". Một người khác trả lời.
" Có phải là bạn gái của Vương Phi không? "
" Không biết, nhưng cô ấy đều đến dự sinh nhật Vương Phi hẳn là quen biết. Tôi cảm thấy cô ấy hẳn là thuộc loại nữ sinh ngoan, Vương Phi là như thế nào quen biết được? "
"... "
Vì là người mà Vương Phi theo đuổi, mọi người đều thực nể tình đều kiềm chế lại. Mặc dù ở bên này nói chuyện phiếm, nhưng không ai đi làm phiền Vương Phi.
Tuy nhiên, thời tiết nóng nực đến vậy dù bọn họ không bận tâm thì Vương Phi cũng không có ý định sưởi nắng dưới cái nóng như vậy. Ngay sau đó, Vương phi cùng cô gái đó đi về phía họ dưới ánh mắt chờ mong của mọi người.
" Các người ngốc à, như vậy nắng nóng không biết đi vào thổi điều hòa sao? Một đám ở chỗ này đứng xếp hàng, làm chính mình là domino quân bài sao? Có cần ta đẩy các người biểu diễn một chút? "
Mọi người:?
Vương Phi ngươi cái này bạn gái không thể chỉ nhìn bề ngoài a, tính cách rất hoang dã.
Chính là thế nào cảm thấy thanh âm này có chút quen tai?
Cô gái nói xong liền thản nhiên mở cửa bước vào bật điều hòa. Vương Phi định đi theo sau vào thì bất ngờ bị một người bạn tới gần kéo cánh tay giữ lại.
" Ai, Vương Phi cậu cũng không thể như vậy gắp sắc quên nghĩa a! Đi ra ngoài chờ Minh tỷ, cho dù bạn gái cậu tới, cậu cũng phải cùng bọn tôi chờ. "Chàng trai nói chuyện trông rất có vẻ lời nói đoan chính, nếu giọng điệu không phải như vậy toan.
" Tôi từ đâu ra bạn gái? "Vương Phi nghe được thì không hiểu ra sao," Minh tỷ vừa mới đi vào a, mấy người không phải thấy sao?"
Mọi người:? Minh tỷ ở đâu? Vừa mới đi vào không phải bạn gái của cậu ta sao?
* * *..
Không đúng!
Chờ một chút!
Cái cô gái xinh đẹp vừa rồi hóa ra là Minh tỷ?
Mọi người ngươi nhìn ta, ta xem người, tất cả họ đều nhìn thấy sự bang hoàng trong mắt nhau.
Bởi vì buổi chiều tính trước ở ktv cùng Vương Phi ăn sinh nhật xong trực tiếp về trường. Minh Hạ mới một đường đạp xe dưới nắng gắt tới đây, lúc này chính là vừa nóng vừa khát.
Cô đi vào ghế lô, rót cho mình một cốc nước lớn, ngẩng đầu lên uống vội, cảm nhận được sự mát mẻ điều hòa mang lại sau, cảm thấy mình rốt cuộc sống lại.
Mọi người đi theo Vương Phi trở lại ghế lô, vừa vào cửa liền nhìn thấy tư thế uống nước hào phòng của Minh Hạ, khóe miệng giật giật.
Được rồi, cảm giác quen thuộc này đúng là Minh Hạ không sai được.