Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 712




 Đáng tiếc đám thổ phỉ đều không quen sử dụng, cũng không coi lời nhắc nhở của Phùng tiên sinh ra gì, sau khi phát khiên đều bị ném sang một bên.  

 

Hơn nữa động tác của cựu binh quá nhanh, thời gian của hai loạt bắn cộng lại cũng chưa quá mười mấy giây.  

 

Mãi tới sau loạt bắn thứ hai, đám thổ phỉ cuối cùng cũng hoàn hồn lại, đồng loạt giơ khiên lên chắn trước người.  

 



“Để ta xem lần này mấy người còn có thể làm gì được?”  

 

Đám đại ca của nhóm thổ phỉ đều nghiến răng nhìn xuống dưới.

Lúc này cung nỏ đều vô dụng, nếu dám tiến lên, thứ chờ đợi bọn họ chúng là dầu sôi lửa bỏng.  



 

Cách đó mấy trăm mét, Trương Lương cười khẩy, gật đầu với binh lính nữ bên cạnh xe bắn đá.  

 

Các binh lính nữ đã chuẩn bị sẵn sàng, vài giây sau, ba chiếc xe bắn đá đồng loạt được kích hoạt, những chiếc hũ lửa rơi chính xác vào đám thổ phỉ phía trước.  

 

Dầu hỏa trong hũ văng tung tóe khắp nơi, rất nhiều thổ bị bị dính lửa.  

 

Tiếng la hét thảm thiết đồng loạt vang lên.  

 

Chiến trận phía trước lập tức biến thành biển lửa.  

 

Tất cả thổ phỉ đều bị chiến trận thu hút, không ai chú ý đến Tiêu đô úy dẫn theo mấy trăm người dưới sự dẫn đầu của thợ săn Đại Cường, xuyên qua khu rừng phía Đông núi Ngũ Lang.  

 

Trong rừng có một con đường nhỏ, vô cùng bí ẩn, nếu không có Đại Cường dẫn đường thì đám người Tiêu đô úy chắc chắn không tìm được đường.  

 

Núi Ngũ Lang có ba con đường dễ đi xuống núi, lần lượt ở phía Nam, phía Đông và phía Bắc ngọn núi.  

 

Bây giờ chiến trận đang tập trung ở con đường phía Nam, còn mục tiêu của Tiêu đô úy là tấn công và chiếm giữ con đường phía Đông.  

 

Dù sao thổ phỉ cũng không có kỷ luật gì, nghe nói phía Nam đang đánh nhau, đa phần đám thổ phỉ phụ trách trấn thủ đường núi phía Đông đều đi về phía Nam hóng hớt.  

 

Chỉ còn lại vài tên không đi, nhưng cũng không tập trung trấn thủ.  

 

Tiêu đô úy dẫn người đi đến chân núi, nhưng đám thổ phỉ cũng không phát hiện ra.  

 

Phủ binh bình thường chỉ biết bắt nạt người dân và lái buôn, giờ đây cũng tràn đầy tinh thần chiến đấu.  

 

Vì trước khi xuất phát, Trương Lương đã đồng ý với bọn họ rằng nếu bắt hoặc giết được một tên thổ phủ, phủ binh sẽ nhận được một miếng xà phòng thơm với mùi hương tự chọn.  

 

Người đầu tiên giành được trạm kiểm soát trên sườn núi sẽ được tặng một thanh Hắc Đao trang bị cho nhân viên hộ tống.