Chủ quán biết hai người định bàn bạc gì đó, nên cúi đầu khom lưng lui ra ngoài.
Người hầu dâng trà rồi lui ra ngoài.
Nhưng hai người không nói chuyện, mà ngồi quanh bàn, bưng chén trà yên lặng chờ đợi.
Đợi gần nửa tiếng đồng hồ, Triệu huyện ý mặc thường phục mới khoan thai đến.
"Kính chào đại nhân!"
Hai người vội vàng đứng dậy chào.
Triệu huyện ý cũng không đáp lễ, mà là lãnh đạm nói: "Nói đi, tìm ta gấp vậy có chuyện gì?"
Hai cường hào nhìn nhau, thầm mắng Triệu huyện ý trong lòng.
Có bốn nhóm thổ phỉ ở Kim Xuyên đang thu lương, hiện tại Chu sư gia và thổ phỉ núi Thiết Quán đã bị Kim Phi quét sạch, chỉ còn lại ba nhóm.
Hai cường hào đến tìm Triệu huyện ý để thảo luận về cách đối phó với việc di cư của người dân đến làng Tây Hà.
Trong làng hai người đều biết, Triệu huyện ý không thể không biết.
Kết quả là, Triệu huyện ý giả vờ bối rối.
Vốn là rắc rối chung của ba người họ, nhưng như này giống như họ đang tìm Triệu huyện ý đến giúp vậy.
Triệu huyện ý thực lực mạnh, lại có chức quan, nếu là bình thường, hai người bọn họ chịu chút thiệt thòi cũng được.
Nhưng lần này là về Kim Phi ở làng Tây Hà, vì vậy không thể dễ dàng nhượng bộ.
Dù sao Kim Phi cũng đã hủy diệt hết đám thổ phỉ núi Thiết Quán, bọn họ đấu không lại, nếu không đã không tới tìm Triệu huyện ý, mà đã nuốt trọn địa bàn núi Thiết Quán từ lâu rồi.
Thấy Triệu huyện ý giả vờ bối rối, Bành lão gia trực tiếp giải thích:
"Đại nhân, ngài hẳn là biết chuyện này rồi đúng không? Gần đây địa bàn chúng ta có rất nhiều người chuyển đến làng Tây Hà".
"Đúng đúng đúng, bên tôi có một thôn từng cưới gái làng Tây Hà, hiện tại 30% đều đã sang làng Tây Hà".
Chu lão gia cũng vội vàng nói: "Đại nhân, địa bàn của chúng ta cách nhau không xa, nghe nói bên cạnh ngài có một thôn dân cư đã rời đi một nửa, ngài về cũng nên phái người đi xem một chút".
“Ồ, còn có chuyện này sao?”, Triệu huyện ý tiếp tục giả bộ không hiểu: “Bọn họ chạy tới làng Tây Hà làm gì?”
"Còn làm gì nữa? Để đi làm đó!", Bành lão gia nói: "Gần đây Kim Phi ở làng Tây Hà xây dựng mấy nhà xưởng lớn, bọn họ cần tuyển rất nhiều nữ công nhân, cho nên họ mới đi".
"Đúng thế, ta nghe nói rằng Kim Phi đã thành lập một loại trường học nào đó ở làng Tây Hà. Miễn là làm việc trong nhà máy dệt, những đứa trẻ trong nhà đều có thể đến trường miễn phí. Nhóm dân đen khi nghe thấy thế thì phát cuồng hết cả lên, chẳng cần nhà cửa gì nữa, ba chân bốn cẳng đến làng Tây Hà”.
Chu lão gia cũng vẻ mặt cay đắng nói: "Hơn nữa, hai lò nung ở làng Tây Hà luôn làm việc liên tục, Kim Phi chắc chắn sẽ xây dựng một tòa nhà xưởng khác.
Đại nhân, ngài phải nghĩ ra biện pháp, nếu cứ tiếp tục như vậy, mọi người đều đến làng Tây Hà, chúng ta thu được lương thực của ai nữa!"