Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 322




 Một người đàn ông thấp bé, bụ bẫm chạy ra khỏi phòng sau và tươi cười chào nha lang: “Tiểu ca, sao ngài lại tới đây?”  

 

“Ta tới đương nhiên là để làm ăn với ngươi rồi”.  

 

Nha lang nói: “Kim tiên sinh muốn mua gia nô, ta liền lập tức dắt tới cửa hàng của ngươi, đợi lát nữa ngươi phải tính rẻ cho Kim tiên sinh đấy nhé”.  

 

“Kim tiên sinh?”  



 

Chưởng quầy mập mạp quay đầu nhìn Kim Phi: “Ui chao, Kim tiên sinh tới cửa hàng, đúng là phúc phận tu mấy đời mới được…”  

 

“Được rồi, không cần nịnh nọt nữa, mau đưa Kim tiên sinh đi xem người của ngươi đi”.  

 

Nha lang thấy Kim Phi cau mày liền nhanh chóng cắt lời của chưởng quầy: “Ta nói trước với ngươi, đừng có mang loại vớ vẩn ra, nếu như để Kim tiên sinh không hài lòng, ta sẽ lập tức đưa ngài ấy tới tiệm khác”.  



 

“Tiểu ca ngài yên tâm, không cần ngài dặn dò, ta cũng không dám sơ suất với Kim tiên sinh”.  

 

Chưởng quầy mở cửa phía sau ra: “Kim tiên sinh, mời!”  

 

Kim Phi, Quan Hạ Nhi, Đường Đông Đông và Đường Tiểu Bắc đi theo chưởng quầy vào bên trong.  

 

Phía sau là một dãy nhà nhỏ cấp bốn, trông giống như nhà tù.  

 

Bây giờ thời tiết khá nóng, mùi hắc bốc lên.  

 

Đi qua mấy gian phòng đầu tiên, chưởng quầy không dừng lại, dắt đám người Kim Phi đi tới mấy căn phòng gạch ở giữa mới bảo người làm thuê lấy chìa khóa ra.  

 

Căn phòng gạch này là một căn phòng lớn, bên trong có hơn hai mươi cô gái đang ngồi và nằm tùy ý khắp nơi, nhìn đều có vẻ rất trẻ.  

 

“Đứng hết lên cho ta!”  

 

Người làm thuê dùng gậy gõ mạnh vào cửa gỗ, các cô gái lần lượt đứng dậy xếp thành một hàng.  

 

Lúc này Kim Phi mới phát hiện, trên chân của bọn họ đều có xiềng xích.  

 

“Tiên sinh, những cô gái này đều tới từ các gia đình lớn, ai nấy đều biết chữ, nữ công gia chánh thì khỏi phải nói, quan trọng là nghe lời, lấy về cho dù là nạp thiếp hay là làm nha đầu đều vô cùng thích hợp”.  

 

Chưởng quầy hồ hơi nói: “Tiên sinh, ngài thấy thế nào?”  

 

“Các ngươi hiểu nhầm rồi”, Kim Phi dở khóc dở cười nói: “Ta không tới mua thiếp, cũng không tới mua nha hoàn, ta muốn mua một lượng lớn trẻ khỏe về làm công”.  

 

“Trẻ khỏe? Lượng lớn?”  

 

Chưởng quầy và nha lang tròn mắt nhìn nhau, đồng thời cười khổ.  

 

“Sao thế? Có vấn đề gì à?”, Kim Phi hỏi.  

 

“Tiên sinh cũng biết, nam nhân của Đại Khang chúng ta còn không đủ dùng, trẻ khỏe được săn lùng nhất ở nha hành bọn ta”, nha lang giải thích.