Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2644




Triệu Nhạc nhanh chóng đặt bút xuống, bước ra khỏi phòng làm việc.

Nhìn thấy Tiểu Ngọc nhảy xuống ngựa, Triệu Nhạc vội vàng chào hỏi: "Tiểu Ngọc cô nương, kênh Hoàng Đồng có tin tức gì mới không?"

Tiểu Ngọc là người đứng đầu cơ quan tình báo ở làng Tây Hà, nên khi cô ấy đến vào lúc nửa đêm, ý nghĩ đầu tiên của Triệu Nhạc là có một tin tức nóng hổi khác và ông ta cần phải sửa lại bản thảo hoặc bổ sung nội dung tạm thời.

Đây không phải là lần đầu tiên điều này xảy ra.

Nhưng lần này Tiểu Ngọc lắc đầu, nhìn Triệu Nhạc nói: "Không, hôm nay ta tới gặp ông Triệu!"

“Tìm ta?” Triệu Nhạc hỏi: “Có chuyện gì không?” “Ta vào trong nói chuyện!"

Tiểu Ngọc dẫn đầu đi vào văn phòng, sau đó nói với Quan Hạ Nhi về việc dẫn dắt quân Nương Tử hỗ trợ Kim Phi, sau đó nói: “Đây là lần đầu tiên quân Nương Tử xuất chinh, bệ hạ có chút lo lăng... Hi vọng ông Triệu có thể theo quân cùng xuất chinh!”

Triệu Nhạc vì bị thương từ thành Vị Châu trở về, bây giờ lại bị yêu cầu quay lại, đây chẳng phải là việc khó hay sao?

Cho nên Tiểu Ngọc trên đường tới đây vẫn đang suy nghĩ làm sao thuyết phục Triệu Nhạc.

Nhưng điều cô ấy không ngờ tới là sau khi nghe được lời cô nói, Triệu Nhạc hưng phấn đứng dậy, liên tục gật đầu: "Được, được, ta sẽ đi báo cáo với Hạ Nhi cô nương ngay bây giời"

Kể từ khi đi theo Kim Phi trong trận chiến ở Thanh Thủy Cốc, Triệu Nhạc đã rất tò mò về chiến thuật mà Kim Phi sử dụng trong trận chiến.

Sau trận chiến ở Thanh Thủy Cốc, Triệu Nhạc đã dành một thời gian dài để sắp xếp lại tất cả các chỉ tiết của trận chiến đó.

Sau khi đến làng Tây Hà biết được Kim Phi đã viết sách hướng dẫn binh pháp cho Trương Lương nên đã vội vàng đến mượn Trương Lương.

Cuốn sách về binh pháp này được Kim Phi biên soạn kết hợp với "Ba mươi sáu kế" và "Tôn Tử binh pháp”.

Ngay cả ở kiếp trước của Kim Phi, hai cuốn sách này đã có nhiều ảnh hưởng sâu sắc, được vô số người coi là kinh điển, có người từ người bán cá trở thành ông chủ lớn chỉ vì đọc hai cuốn sách này.

Cuốn sách do Kim Phi biên soạn được coi là sự kết hợp hay nhất của hai cuốn sách, và nó đã khiến Triệu Nhạc choáng ngợp vào thời điểm đó.

Kể từ đó, Triệu Nhạc ngưỡng mộ Kim Phi và chuyên tâm nghiên cứu từng chữ trong cuốn sách đó.

Càng tìm hiểu, Triệu Nhạc càng choáng ngợp, ông ta càng mong chờ được cùng Kim Phi đánh thêm vài trận nữa, tận mắt chứng kiến tài cầm quân, binh thuật của Kim Phi.

Sau khi Kim Phi từ thành Du Quan trở về, Triệu Nhạc muốn cùng y đi Hi Châu, nhưng không ngờ Kim Phi lại vội vàng rời đi như vậy.

Nhật báo Kim Xuyên và xưởng in đều ở phía nam của làng Tây Hà, khi Kim Phi khởi hành, cũng không có người tới thông báo cho ông ta.

Khi Triệu Nhạc biết tin, Kim Phi đã cùng tiểu đoàn Thiết Hổ và các nữ công nhân đi xa, Triệu Nhạc cưỡi ngựa đuổi theo hơn mười dặm nhưng không đuổi kịp, bị mấy người Trấn Văn Viễn đến kéo trở lại.

Vì sự việc này, Triệu Nhạc đã không ít lần oán trách Trần Văn Viễn.

Bây giờ Cửu công chúa yêu cầu ông ta đi theo Quan Hạ Nhi đến Hi Châu chính là điều Triệu Nhạc mong muốn.

Tiểu Ngọc đã chuẩn bị kỹ càng lời nói nhưng chẳng có tác dụng gì, khiến cô có chút buồn bực.

"Tiên sinh, ngài không chuẩn bị sao?"

"Quân lệnh như núi, có thể chuẩn bị cái gì?" Triệu Nhạc vung tay lên, khí lực và tinh thần đều khác thường.

"Không cần sốt sảng như vậy, phu nhân vẫn còn đang chuẩn bị điều hành trước trận chiến."

Tiểu Ngọc nói: “Đường đến Hi Châu xa lắm, tiên sinh tốt nhất nên mang theo chút quần áo, đừng để bị cảm lạnh.”

“Đúng, đúng, Hi Châu lạnh lắm, ta nên chuẩn bị hai bộ quần áo dày” Triệu Nhạc gật đầu, quay người lao về phía phòng của mình.

Tiểu Ngọc còn chưa kịp nói mấy câu với Trần Văn Viễn, Triệu Nhạc mang theo một cái túi chạy tới.

Bước chân của ông ta nhẹ nhàng như bước chân của một chàng trai trẻ.