Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2545




Nhiệm vụ lần này của lính trinh sát chỉ là quan sát tốc độ bay của Hải Đông Thanh, không cần đến quá gần đại doanh của Tần vương, vì vậy không có xuất hiện thương vong thậm chí thám báo của Tân vương cũng không phát hiện ra bọn họ.

Vì để bảo đảm tính chuẩn xác của số liệu, Kim Phi bảo Hầu Tử phái ra tổng cộng ba nhóm người, ghi chép lại ba phần số liệu, thông qua so sánh những số liệu này, Kim Phi đại khái đoán được các số liệu bay trong các trạng thái của Hải Đông Thanh.

Sau đó Kim Phi lại dựa vào những số liệu này bắt đầu tiến hành huấn luyện phi công.

Bên ngoài kênh Hoàng Đồng mười mấy dặm, quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng cũng hoàn thành tập kết, liên tục chiếm được năm sáu cái thung lũng lớn nhỏ.

Bọn họ không có hầm mỏ để ở nên chỉ có thể ở trong lều trại.

Các loại lều trại khác nhau trải dọc theo mười mấy dặm ở giữa khe núi.

Thung lũng có hướng Nam Bắc, bây giờ đang là gió Bắc nên khe núi có hướng Nam Bắc chính là nơi đón gió, cảm giác ở đó nghĩ thôi cũng hiểu, ngón tay của một số binh lính của Đảng Hạng cũng đã lạnh cóng.

Đây không phải là một tính từ mà là sự thật đã xảy ra.

Đa số binh lính của Đảng Hạng đều không có bao tay, ở trong hoàn cảnh âm ba, bốn độ nếu như có thể trốn trong lều còn đỡ hơn chút nhưng hai quân đang đánh trận cũng không thể để tất cả mọi người đều trốn ở trong lều chứ? Cũng phải có người ở đó canh gác.

Những binh lính Đảng Hạng ở đó canh gác chịu gió lạnh, trong tay còn cầm theo vũ khí như cây giáo, khi vừa mới bắt đầu ngón tay còn lạnh đến đau nhưng sau đó đã tê cóng rồi.

Đợi đến khi thay ca trở về lại lầu thì dây thần kinh ở đầu ngón tay có thể đã hoàn toàn lạnh cóng.

Với điều kiện trị liệu quân chinh chiến phía Nam ở Đảng Hạng gặp phải tình huống như này chỉ có thể cắt bỏ đi ngón tay bị lạnh cóng, nếu không sau khi viêm nhiễm có thể cả bàn tay đều không giữ được.

Theo thời gian trôi qua, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng hón, sĩ khí cũng bị chịu một số ảnh hưởng.

Sau đó có rất nhiều sĩ quan các cấp đều không chịu nổi chỉ có thể phản ánh lên từng cấp phía trên, có đến khi phản ánh đến chỗ của phó tướng.

Phó tướng cũng không có cách, chỉ đành đi tìm Lý Lăng Duệ. “Vương gia, khi nào chúng ta mới tấn công quân Thục?”

Phó tướng khóc lóc nói: “Trời quá lạnh rồi cứ tiếp tục như vậy, còn chưa khai chiến thì huynh đệ của chúng ta lại phải chịu lạnh tiếp! Thời gian dài rồi, lòng quân cũng không vững...”

“Không chết cóng thì đợi đó cho bổn vương!” Lý Lăng Duệ lạnh lùng quát: “Truyền lệnh xuống, ai còn dám nhiều loạn lòng quân thì giết không thai”

Vấn đề mà phó tướng cũng biết thì lẽ nào Lý Lăng Duệ thân là tổng chỉ huy lại không biết sao?

Chỉ là hắn cũng không còn cách.

Lý Lăng Duệ lười giải thích với phó tướng đang chuẩn bị đuổi hắn ta ra ngoài thì người phụ trách tình báo đi vào.

Nhìn thấy phó tướng ở đây, người phụ trách tình báo không khỏi thở dài một cái.

Hắn ta nghe nói những tướng lĩnh khác xúi giục phó tướng đến tìm Lý Lăng Duệ thì biết tên này lại bị người khác dùng làm tay sai rồi, nhanh chóng đến ngăn cản.

Kết quả vẫn không kịp, nhìn thấy sắc mặt của Lý Lăng Duệ thì người phụ trách tình báo đã đoán được hẳn ta nói gì rồi.