Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1990




Nếu Cửu công chúa đang làm những chuyện khác, có thể Kim Phi sẽ không để cho cô ấy làm.

Nhưng mỗi một bản tấu chương đều liên quan đến vô số dân chúng, xử lý muộn một hôm cũng có thể khiến người dân vì đó mà nhà tan cửa nát. Kim Phi thương xót Cửu công chúa, nhưng lại không thể ngăn cản cô ấy, chỉ đành giúp cô ấy bằng cách cùng phê duyệt tấu chương.

Chờ đến khi hai người xử lý xong xuôi hết tấu chương trên bàn, đã là bảy - tám giờ tối rồi.

Hai người không về ăn cơm tối mà sai người mang cơm tới thư phòng, vừa làm việc vừa ăn. _

“Làm hoàng đế thật mệt

Kim Phi vươn vai, y cảm thấy vui mừng vì lựa chọn ban đầu của mình.

Nếu y chọn làm hoàng đế, có lẽ người bị trói trong thư phòng phê duyệt tấu chương chính là y.

“Phu quân vất vả rồi!” Cửu công chúa ởđi tới sau lưng Kim Phi, giúp y bóp vai. “Người vất vả thực sự là nàng!”

Kim Phi cầm tay Cửu công chúa: “Mau chóng tìm được tể tướng. Chí ít đầu tiên phải xây được viện Khu Mật.”

Xuyên Thục và đất Tần lớn như vậy, mỗi ngày xảy ra quá nhiều chuyện. Tấu chương và tình báo từ các nơi truyền về cũng quá nhiều.

Công việc chính của viện Khu Mật là sàng lọc những tin tình báo này, giao cho ban khác có thể xử lý, đưa thẳng cho những ban khác, nhưng những người khác không có quyền hạn xử lý, bắt buộc phải đưa tới cho Cửu công chúa.

Trước mặt Cửu công chúa vẫn chưa thành lập viện Khu Mật, Tiểu Ngọc dẫn dắt đội Chung Minh tạm thời nắm giữ công tác chính của viện Khu Mật.

Nhưng đó là nơi cơ mật, sau khi làng Tây Hà bắt đầu sử dụng chim đưa thư trên quy mô lớn, Tiểu Ngọc đã chọn ra một nhóm những người biết chữ trong đội Chung Minh để họ tổng hợp bồ câu đưa tin.

Những người này hoặc là thư sinh nghèo, hoặc là những tiểu thư nhà giàu bị bán đi. Công việc của họ là tổng hợp và chỉnh sửa những vấn đề không lớn liên quan đến bồ cầu đưa tin. Một khi vấn đề liên quan đến chiến tranh và sự sống còn của người dân, có lúc sẽ không phân biệt được đâu là chuyện nhỏ, hay chuyện quan trọng.

Kim Phi và Cửu công chúa mặc dù không thành lập triều đại mới, vẫn tiếp tục sử dụng quốc hiệu Đại Khang. Nhưng thực ra không khác lắm so với xây dựng một quốc gia mới.

Thậm chí động tĩnh còn lớn hơn so với xây dựng một triều đại mới trong lịch sử.

Thực ra khi Cửu công chúa lên ngôi cũng có vài người đề nghị dùng “Thục Quốc” làm quốc hiệu, nhưng lại bị Kim Phi bác bỏ.

Bởi vì mục tiêu của y không chỉ dừng lại ở Xuyên Thục, mà là cả thiên hạ.

Nhưng có rất nhiều phiên vương và giai cấp quyền quý Trung Nguyên vẫn gọi triều đại mới - Thục Quốc.

Kim Phi cũng lười nghiêm túc với chuyện này, chỉ là một cái tên mà thôi, ai muốn gọi sao thì cho họ gọi vậy đi.

Theo từng bước chân của đội Chung Minh và tiêu cục Trấn Viễn không ngừng tiến về phía trước, bản đồ Thục Quốc cũng sẽ ngày càng được mở rộng, càng ngày càng quản lý nhiều dân chúng hơn.

Vương triều mới lập đang chỉnh chiến khắp nơi, là lúc có nghìn việc phải làm. Cửu công chúa không có viện Khu Mật hỗ trợ, vốn đã bận đến tối tăm mặt mày, giờ lại còn mang thai...

Đứa con đầu lòng của Cửu công chúa không giữ được, đã khiến Kim Phi cảm thấy rất áy náy. Y không muốn đứa con thứ hai cũng như vậy.

Vì sức khỏe của Cửu công chúa, Kim Phi nhất định phải †ìm một người đến hỗ trợ cô ấy.

“Tể tướng đâu phải cỏ dại ven đường, nhổ một cái là lấy được bó to? Muốn tìm được người thích hợp nào có dễ dàng như vậy." Cửu công chúa thở dài nói: “Tiếc thay cho hạt giống tốt Chung Vô Cực.”

“Nói đến hạt giống tốt thì, ta nhớ lúc trước nàng từng nói với ta, có một bộ hộ tuần quan bị lưu đày tới Xuyên Thục chúng ta. Năng lực khá tốt, người cũng thật thà. Ông ta tên là gì ấy nhỉ?”

Kim Phi gãi đầu hỏi.

Hồi trước y có hỏi thăm Cửu công chúa về người tri thức ẩn cư ở Xuyên Thục, Cửu công chúa từng nhắc tới một người với y.

Lúc ấy Cửu công chúa khen người này không dứt miệng, nói người này rất có năng lực, chỉ là tính tình quá ngay thẳng, không biết cân nhắc. Lăn lộn nửa đời người mới leo lên được vị trí bộ hộ tuần quan, nhưng lại bị bãi quan lưu đày tới Xuyên Thục.

“Phu quân đang nói đến Thiết Thế Hâm à?”