Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1526




Từ khi cống thành đóng lại, lòng người trong và ngoài kinh thành đều bàng hoàng.

Sau đó người dân biết được người Đông Man đã đến bờ Bắc sông Hoàng Hà, sự hoảng loạn càng lan rộng ra nhanh hơn

Mỗi lần cổng thành đóng lại, giá cả trong thành đều sẽ tăng vọt, sẽ có nhiều người chết đói

Nhiều quyền quý biết trước người Đông Man sẽ tới, vì vậy đã cho người dự trữ trước lượng lớn vật tư, định nhân cơ hội này để kiếm bạc lớn.

Đáng tiếc lần này bọn họ đã tính lầm rồi

Cửu công chúa ra lệnh cho Cục tình báo mặc thường phục đi điều tra khắp nơi trong thành, nếu phát hiện ra có người lợi dụng cơ hội để tăng giá trong lúc quốc gia đang nguy nan để kiếm lợi cho bản thân, lập tức bắt về thẩm vấn. Sau khi có được bãng chứng xác thực, không chỉ tịch thu toàn bộ tài sản, mà ngay lập tức đưa đến cổng chợ rau chém đầu trước dân chúng.

Không chỉ vậy, thi thể sẽ còn treo trên các cột xung quanh pháp trường, bị người dân chửi rủa

Ngày thứ hai sau khi trận chiến ở bờ Bắc kết thúc, mặt đất ở pháp trường ngoài cổng chợ rau, máu còn chưa khô.

Danh tiếng hung ác của Cửu công chúa sớm đã truyền ra khắp triều định, Kim Phi lại có uy danh của trận thẳng lớn làm lá chản, nên bọn quyền quý đâu dám gây rối với bọn họ vào lúc này? Tất cả đều bắt đầu thành thật, không một ai dám mạo hiểm đi đầu

Ngày thứ ba sau khi trận chiến ở bờ Bắc kết thúc, cổng thành lại mở ra một nửa, những người dân ở xung quanh lúc. trước bị nha dịch sơ tán cũng lần lượt trở về nhà

Dưới những cách làm đây quyết đoán của Cửu công chúa, trật tự trong kinh thành rất nhanh đã khôi phục lại

Người dân vô cùng bất ngờ với việc này, sôi nổi nghe ngóng xem chuyện gì đã xảy ra.

Chuyện Thái tử bức vua thoái vị liên quan đến thể diện của hoàng gia, nên không ai dám nói bừa. Nhưng trận chiến giữa nhân viên hộ tống và người Đông Man lại là việc đề cao danh tiếng của quốc gia, gắn kết lòng dân, nên không có ai ngăn cản.

Không những không có người ngăn cản, Cửu công chúa còn cố ý cho người âm thầm đi tuyên truyền quảng bá, đồng hời đồn hết công lao giết gian thương ổn định giá cả lên người Kim Phi.

Chỉ trong một thời gian ngắn, câu chuyện tiêu cục Trấn Viễn đánh phá doanh trại Đông Man, Kim Phi tức giận chém. đầu gian thương quyền quý, đã lan rộng ra khắp kinh thành.

“Các ngươi đã nghe nói gì chưa, Kim tiên sinh đã đích hân tới kinh thành rồi!”

“Tất nhiên là có nghe rồi, nếu không cổng thành sao lại được mở lại nhanh như vậy được?”

“May mà nhờ có Kim tiên sinh, nếu không kinh thành chúng ta còn không biết có bao nhiêu người chết đói nữa!”

“Vẫn là Kim tiên sinh đủ cứng rắn, các ngươi đi ra cổng chợ rau xem chưa, giết đến nỗi đầu người lăn lông lốc, trụ cột xung quanh pháp trường đều được treo đầy rồi!"

“Thực sự phải cảm tạ tiên sinh, nếu không phải ngài ấy đuổi bọn người Đông Man đi, vụ thuế năm nay không biết còn phải thu thêm bao nhiêu nữa kìal”

Trong thời gian ngắn, danh tiếng của Kim Phi và tiêu cục. Trấn Viễn ở kinh thành đã nâng lên một tầng cao mới. Cho dù đi đến đâu, cũng có thể nghe thấy được người dân đang thảo luận về bọn họ.

Mỗi ngày đều có vô số người dân tụ tập đến thương hội Kim Xuyên, phòng đấu giá và điểm dừng ở trước cổng tiêu cục Trấn Viễn, hy vọng có thế được nhìn thấy Kim Phi.

Đáng tiếc đã để bọn họ thất vọng rồi, mấy ngày nay Kim Phí vẫn luôn ở trong hoàng cung.

Cửu công chúa bận đến mức sắp bay lên, mặc dù mỗi ngày đều cho các cung nữ khác nhau đến giải sầu với Kim Phi, mỗi lần ăn cơm cũng đều trở về, nhưng Kim Phi vẫn có. cảm giác ăn nhờ ở đậu nhà người khác.

Vốn dĩ y muốn đi đến phòng đấu giá xem thử, nhưng khi biết được mỗi ngày đều có rất nhiều người dân tụ tập lại ở phòng đấu giá, y cũng không dám đi nữa, chỉ đành ở trong Ngự Thư Phòng cùng Cửu công chúa phê duyệt tấu chương

Nếu là những Hoàng đế khác, nhất định sẽ nảy sinh lòng kiêng dè.

Nhưng Trần Cát lại khác, ông ta vốn dĩ không có hứng thú với việc triều chính, còn hiểu rõ nếu Kim Phi và Cửu công chúa muốn gây bất lợi cho ông ta, căn bản sẽ không đợi đến bây giờ: