(Đời này)
Đã 3 năm kể từ khi tôi lần đầu gặp Hạ An và yêu đơn phương cô ấy.
Tôi nghe nói Hạ An đã thi vào cùng trường đại học với tôi và Tống Thần. Tôi thầm tự mình vui vẻ, nếu cùng trường, khả năng cao sẽ ngẫu nhiên được gặp cô ấy vài lần.
Hôm nay tôi cùng Tống Thần và đám anh em đang ngồi ăn trưa ở căn tin trường thì gặp được Hạ An.
Cô ấy vẫn đáng yêu và tươi sáng như ngày nào. Hình như lên đại học làm Hạ An trở nên vui vẻ và cởi mở hơn, cô ấy dường như không còn lạnh lùng như trước nữa mà thể hiện rõ sự hoà đồng cùng nhiệt tình của mình.
Nhưng tôi có cảm giác kì lạ, tôi cảm giác hôm nay cô ấy lén nhìn tôi rất nhiều lần.
Tôi len lén nhìn xuống cánh tay mình xem liệu hình xăm có bị lộ ra ngoài không. Nếu không sau hôm nay cô ấy cứ liên tục lén liếc nhìn tôi.
Tầm mắt chúng tôi giao nhau tận mấy lần nội trong buổi trưa nay.
Nhưng điều làm tôi cả kinh hơn đó chính là Hạ An vậy mà lại gọi tên tôi và thậm chí còn nhờ tôi chỉ bài môn tài chính cho cô ấy.
Hoá ra cô ấy vẫn nhớ tôi, tôi như mở cờ trong bụng, cảm thấy sung sướng chết đi được.
Có trời mới biết tôi cũng rất ghét môn tài chính vô cùng khô khan này, nhưng may sao thành tích môn của tôi vẫn còn khá ổn.
Tôi thầm tự khen chính mình đã kiên trì học tốt môn này để bây giờ nhờ nó mà tôi có thể tiếp xúc với Hạ An.
Học kì mới đã gần bắt đầu nhưng tôi vẫn chưa nhận được tin nhắn của Hạ An nhờ tôi giảng bài môn tài chính như cô ấy đã nói lần trước.
Tôi buồn rầu suy đoán chắc cô ấy đã quên hoặc đổi ý không cần tôi giúp đỡ rồi cũng nên?
Đang thầm nghĩ bản thân có nên nhắn hỏi cô ấy trước không thì Ninh Mộng gọi điện cho tôi nói Hạ An muốn xin số của tôi và hỏi tôi có đồng ý nói cho em ấy không.
Tôi đương nhiên đồng ý, gấp gáp trả lời có có mấy lần liền, còn liên tục nói cảm ơn Ninh Mộng.
Chắc do tôi mừng quá nên sơ ý, hình như Ninh Mộng đã ngửi thấy mùi bất thường từ sự gấp gáp của tôi.
Hoá ra sở dĩ Hạ An vẫn chưa nhắn cho tôi là do cô ấy không biết số điện thoại của tôi, làm tôi còn tưởng…
Tôi vui vẻ trong lòng, ngồi chờ tin nhắn của Hạ An.
Không lâu sau cô ấy đã gửi tin nhắn cho tôi. Vừa thấy tin nhắn tới tôi liền lập tức trả lời.
Sau khi hẹn gặp cô ấy ở thư viện, tôi liền lấy mấy bộ đề môn tài chính ra ngồi soạn. Tôi muốn nghiên cứu thêm mấy phương pháp giải nào dễ hiểu và súc tích, để Hạ An của tôi không cảm thấy môn này khô khan và nhàm chán.