Chương 899: Liễu gia và Giáo Đình
Liễu gia, một gia tộc lánh đời hùng mạnh bậc nhất Tử Vi Châu, trong mắt người thường Liễu gia luôn luôn là một con quái vật khổng lồ đang ngủ say với sự thần bí khó có thể thăm dò. Và trên hết là không người nào hoài nghi thực lực của gia tộc này.
Giờ phút này đây, qua hơn cả ngàn năm dài đằng đẵng ít khi giao lưu với bên ngoài, Liễu gia đã xuất hiện một cách hoành tráng như thể họ đang muốn nói với thế nhân biết rằng con quái vật mạnh mẽ này đã thức tỉnh một cách cực kỳ mãnh liệt!
“Thật không thể tin được, đội phi thuyền khổng lồ này làm sao có thể xuất hiện ở đây chứ?”
“Nhìn lá cờ kìa, đó là một chiếc lá cây liễu, không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn họ là thành viên của gia tộc họ Liễu lánh đời!”
“Quá đáng sợ!” Một vài tu sĩ giật nảy cả mình.
“Có vẻ mục đích của bọn họ là Quang Minh Giáo Đình, tình thế ở Tử Vi Châu ngày càng không yên ổn, những trận chiến lớn ác liệt có thể diễn ra vào bất cứ lúc nào, hi vọng rằng nó sẽ không lan đến các tu sĩ không liên quan gì như chúng ta!” Một tu sĩ thì thào nói nhỏ để trấn an bản thân.
Bầu trời như thể mất đi màu sắc, ánh nắng bị che đậy bởi những bóng đen khổng lồ đang di chuyển, một đội phi thuyền với quy mô ngoài sức tưởng tượng đang tiến về phía lãnh thổ của Chính Phủ Thế Giới, vùng đất thần thánh chỉ tôn thờ một vị thần duy nhất đó là Vị Thần Ánh Sáng!
Hàng loạt sinh linh ngẩng đầu nhìn bầu trời với vẻ mặt hoảng sợ, cho dù là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh Chân Quân cũng chẳng dám thở mạnh khi đội thuyền bay đi ngang qua chỗ ở của mình, nhất là khi cảm nhận được từng luồng thần thức thâm sâu quét tới từ đội thuyền bay thì bọn họ càng phải tận lực để sự tồn tại của bản thân hạ thấp đi, đây chính là thứ uy quyền vô hình chỉ thuộc về thế lực mạnh mẽ.
Sau cùng, đội thuyền đã ngừng lại ở bến cảng thuộc lãnh thổ Không Vũ Vương Triều với sự tiếp đón hết sức trang trọng và nồng nhiệt của Chính Phủ Thế Giới cùng với bộ phận ngoại giao của Giáo Đình.
“Đây chính là vùng đất thánh?”
“Cảm giác rất kỳ diệu!”
“Giống như chúng ta có thể cảm nhận được các quy luật tự nhiên một cách rất dễ dàng!”
“Chúng ta đang hòa mình vào thế giới tự nhiên, tôi có thể cảm nhận được sự tồn tại của đại đạo!”
“Hình như tôi cảm thấy bản thân trở nên mạnh mẽ hơn trước? Có phải đó là ảo giác hay không!?”
Từng thành viên của Liễu gia bước xuống phi thuyền, mỗi người đều cảm nhận được không khí của vùng đất thánh, và tất nhiên rằng cái bọn họ đang nhận thấy đó có nguồn gốc từ “Mười hai sắc thái của vũ trụ” kỳ quan lớn bậc nhất được tạo ra bởi Quang Minh Giáo Đình.
Chỉ những người dân và đồng minh của Giáo Đình mới có thể trải nghiệm hết hiệu quả tuyệt vời của kỳ quan này, hiển nhiên rằng thành viên của Liễu gia cũng nằm trong số đó.
Vẫn như cũ, người dẫn đoàn của Liễu gia là Tộc Trưởng đương nhiệm Liễu Mộc với một cây gậy gỗ quen thuộc dùng để đi đường,ông là một tu sĩ tuổi đời cao cùng một sự lão luyện và một nội tâm tinh tế, đi cùng ông ta là nhiều tu sĩ mạnh mẽ của gia tộc, chức danh của họ là trưởng lão, trong đó nổi bật nhất là các trưởng lão cao tuổi được gọi là Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão cho đến Thập Nhị Trưởng Lão. Đi sau cùng là lực lượng trung kiên và các tài năng trẻ của gia tộc, một bộ phận rất quan trọng không thể thiếu trong mỗi một thế lực nếu muốn phát triển đi lên.
Bộ trang phục cổ điển màu xanh có họa tiết hình chiếc lá liễu, thần thái của mỗi người sáng láng, ánh mắt sắc bén, họ luôn mang bên mình một thanh kiếm, thứ v·ũ k·hí họ đã trui rèn từ nhỏ cho đến lớn, có một điều hết sức đặc biệt là v·ũ k·hí của họ đều là bảo vật giúp cho họ có khả năng chiến đấu vượt cấp.
Tiêu chuẩn tiếp đón sứ đoàn đến từ thế lực đồng minh của Giáo Đình đã được định ra sẵn từ trong các cuộc họp nội bộ, với sự xuất hiện của nhiều nhân vật cấp cao của Chính Phủ Thế Giới cùng Lilith cho thấy sự coi trọng dành cho đoàn người Liễu Mộc.
“Chào mừng các vị khách quý đến với vùng đất tín ngưỡng, hi vọng rằng chuyến đi này mọi người sẽ được trải nghiệm một cách thoải mái và vui vẻ nhất!”
Với một nụ cười niềm nở, Lilith vẫy tay chào Liễu Mộc.
Liễu Mộc cười gật đầu, giọng nói ôn hòa đáp lại: “Xin chào cô Lilith, Bầu không khí ở đây vẫn luôn yên bình và thoải mái, tôi rất thích nơi này!”
Liễu Mộc không xem nhẹ Lilith dù cô ấy không phải là nhân vật đứng đầu Giáo Đình, ông ta có một cảm giác khắc sâu vào trong tâm khảm rằng Lilith rất nguy hiểm và đáng sợ so với vẻ bề ngoài của cô ấy. Cảm giác ấy không thể nào sai được, đó là trực giác của một tu sĩ lão luyện dày dặn kinh nghiệm.
Tuy vậy, tổng hợp sức mạnh của Liễu gia không hề yếu, một gia tộc tồn tại hơn một ngàn năm trời song song với bảo vật cấp độ Thiên Vật như Thiên Trúc, nếu như khinh thường họ thì sẽ nhận được trái đắng đau đớn.
Liễu gia có thừa tư cách để trở thành một đồng minh hùng mạnh của Quang Minh Giáo Đình!
Lilith khẽ nói rồi bước đi dẫn đầu: “Giáo Hoàng đang chờ đợi sẵn, mời mọi người đi theo tôi!”
“Tôi rất chờ mong cuộc gặp gỡ ngày hôm nay!” Liễu Mộc cười khẽ đáp lại.
Đoàn người Liễu Mộc nhanh chóng đi theo sau, nghe đến có thể gặp mặt Giáo Hoàng, người đứng đầu Quang Minh Giáo Đình, ai cũng cảm thấy có phần hồi hộp và lo lắng, dù sao đi nữa thì Giáo Hoàng vẫn là một cái tên quá vang dội ở Tử Vi Châu trong khoảng thời gian vừa qua. Nhưng sâu trong thâm tâm của bọn họ vẫn có gì đó gọi là kiêu ngạo, vinh quang của một gia tộc tồn tại lâu đời, nó đã thấm nhuần vào trong huyết quản của họ từ khi chào đời.
Từng bước một tiến về phía trước, chào đón họ ở hai bên đường là những cư dân đang ở gần Quang Minh Thánh Điện, hầu hết cư dân đều tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh và tự hào khi được sinh sống gần với tổng bộ của Giáo Đình.
Bên cạnh đó, còn có thêm những người mặc giáp trụ màu trắng bạc sáng bóng với một tư thế oai hùng, mỗi một người trong họ tản mát ra uy áp không kém gì tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh Chân Quân, họ đứng trải dài từ xa cho đến Quang Minh Thánh Điện.
Đây là một lực lượng tinh nhuệ phụ trách bảo vệ an ninh của Quang Minh Thánh Điện và vùng đất tín ngưỡng, họ là thành viên chủ chốt của Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ Đoàn, dưới sự lãnh đạo của Đoàn Trưởng Lưu Úc. Trong khoảng thời gian vừa qua, Lưu Úc đã chỉ huy nhiều chiến dịch vây bắt t·ội p·hạm nguy hiểm, cứu người, giải quyết hung thú gây họa, diệt trừ nhiều khu vực có Venger hoạt động, tầm quan trọng của họ là không thể bàn cãi.
“Quả là một cảnh tượng phồn vinh! Quang Minh Giáo Đình đang làm một điều mà không một thế lực tu sĩ nào dám làm, đó là đứng ra đòi lấy quyền lợi cho người bình thường.” Liễu Mộc cảm thán đôi lời.
Người đứng đầu gia tộc như Liễu Mộc sẽ không bao giờ nghĩ đến lợi ích của người bên ngoài, ông làm tất cả chỉ vì gia tộc, nếu không thì ông sẽ không thể nào giữ được cái chức Tộc Trưởng.
Lilith nhìn lướt qua một quả cầu trong suốt nằm trong tay của Liễu Mộc, cô nhẹ nhàng đáp lời: “Liễu gia của ông phát triển cũng rất tốt, ngàn năm dài, biết bao nhiêu biến số xảy ra nhưng Liễu gia vẫn tồn tại một cách sừng sững, điều đó không khác gì một kỳ tích cả.”
“Quang Minh Giáo Đình còn hơn cả một kỳ tích!”
Liễu Mộc cười nhẹ một tiếng, ông nhận thấy Lilith đã phát hiện ra điều gì đó từ ông nhưng ông lại không quan tâm lắm. Ông chỉ chú ý đến cái trực giác đang nhắc nhở ông rằng Quang Minh Giáo Đình ngày càng thần bí và ngày càng trở nên đáng sợ, dù một người tự tin về thực lực như ông cũng phải kiêng dè phần nào khi cảm nhận được những luồng thần thức cường đại và trận pháp vô hình đang bảo vệ nơi này.
“Kẻ ngu ngốc nào sẽ t·ấn c·ông vào nơi này chứ?”
Một số trưởng lão cũng nhận ra điều đó như Liễu Mộc, những gì Quang Minh Giáo Đình thể hiện ra bên ngoài chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, kẻ địch sẽ không bao giờ biết được chúng sẽ gặp phải gì khi t·ấn c·ông vào vùng đất thần thánh này.
Liễu Mộc mang tất cả thành viên quan trọng của gia tộc đến đây không có nghĩa rằng lực lượng bảo vệ tổ địa của gia tộc sẽ bị yếu đi, lý do rất đơn giản bởi vì Liễu Mộc đang mang cả gia tộc đến Quang Minh Giáo Đình, quả cầu trên tay chính là chìa khóa đi vào bí cảnh, nơi cả gia tộc đang sinh sống và phát triển.
Thân là Tộc Trưởng, sự an uy và lợi ích của gia tộc luôn được đặt lên hàng đầu, ông đủ khôn ngoan để không làm điều ngu ngốc đến mức giảm thiểu sức mạnh phòng thủ của gia tộc trong khi có rất nhiều kẻ thù đang dòm ngó.
Và có thêm một điều nữa, Liễu gia không bao giờ sợ một trận chiến!
Vượt qua con đường đông đúc náo nhiệt, đi lên Quang Minh Thánh Điện lộng lẫy đầy ánh sáng, sau cùng mọi người đứng trước một cánh cổng không gian.
Lilith mỉm cười giới thiệu: “Đây là cánh cổng đi đến một thế giới khác, Giáo Hoàng đang chờ đợi mọi người ở một nhà hàng nổi tiếng tại đó.”
Liễu Mộc cười khẽ hỏi lại: “Đó là nhà hàng của đầu bếp đã nấu thực đơn tiếp đãi tôi trước đó?”
Lilith nhẹ nhàng đáp lời: “Có vẻ như ông rất thích đầu bếp Briona nhỉ? Cô ấy đúng là một đầu bếp tài giỏi.”
“Tôi khá chờ mong bữa tiệc ngày hôm nay!” Liễu Mộc từ tốn gật đầu.
Các đầu bếp của Quang Minh Giáo Đình đang dần mở rộng về quy mô cũng như sự nổi tiếng, nhiều người đến vùng đất tín ngưỡng chỉ để được thưởng thức các thực đơn bên trong các nhà hàng. Dù là tu sĩ đi chăng nữa thì họ vẫn muốn được nếm món ngon mỗi ngày chứ không phải tập trung tu luyện tẻ nhạt vô vị.
Mọi người di chuyển vào cổng không gian, bọn họ đã biết về nó và thế giới đằng sau cánh cổng từ trước nhờ vào tin tức của Liễu Tịnh Kỳ nên không cảm thấy ngạc nhiên lắm. Dù sao thì một thế lực lớn sẽ có nội tình như là cổng không gian đến thế giới khác hoặc là bí cảnh nhỏ.
Một vài người đã đứng chờ đoàn người Liễu Mộc từ trước, một trong số đó lên tiếng một cách nhã nhặn bằng cách khom người thể hiện thái độ tôn trọng: “Chào mừng đến với tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình tại Hành Tinh Gaia, tôi là Behira, người sẽ phụ trách dẫn đường và hỗ trợ chuyến đi cho mọi người kể từ bây giờ.”
“Rất hân hạnh được gặp lại ngài Tộc Trưởng!” Behira đưa mắt nhìn vào Liễu Mộc rồi nở nụ cười chào hỏi.
Liễu Mộc khẽ đáp lại: “Tổng Lãnh Thánh Điện Behira, cô đã quá khiêm nhường, chúng tôi mới là những người nên cảm thấy vinh hạnh khi được cô hướng dẫn.”
Sau đó ông quay sang một hướng khác rồi nói: “Tịnh Kỳ, con đã trưởng thành hơn nhiều kể từ lần trước khi ta gặp con, ta cảm thấy rất vui vì điều đó, Liễu gia chúng ta cần những người tài giỏi như con để giúp cho gia tộc trở nên mạnh mẽ hơn.”
Liễu Tịnh Kỳ không đi cùng Lilith vì cô bận phải chuẩn bị cho bữa tiệc quan trọng, lúc này cô ấy đang mặc một bộ trang phục truyền thống lễ nghi của thế giới tu luyện, họa tiết lá cây liễu màu xanh lục bích, thêm vẻ đẹp không xuất trần không tỳ vết nữa thì cô ấy trông thật hoàn hảo.
Liễu Tịnh Kỳ nhẹ nhàng nói ra: “Thưa Tộc Trưởng, con sẽ luôn cố gắng để báo đáp cho gia tộc!”
Mối quan hệ giữa Liễu Tịnh Kỳ và Liễu gia thực chất không gắn kết cho lắm bởi vì kể từ khi còn nhỏ thì Liễu Tịnh Kỳ đã được Liễu gia đưa đến Tử Vi Kiếm Tông để học tập, cô không có nhiều mối quan hệ thân thiết với người trong gia tộc, vì thế những người cô tiếp xúc nhiều nhất là Tộc Trưởng và các trưởng lão.
Behira cất tiếng nói cùng một động tác mời: “Xin mời mọi người, bữa tiệc đã được chuẩn bị sẵn sàng!”
Bữa tiệc diễn ra trong Thập Linh Hỏa Thành, nơi này đang trở thành một trong các địa điểm tập trung đông đúc của loài người tại Hành Tinh Gaia. Con người hòa lẫn phong cảnh của thế giới khác đánh thẳng vào thị giác và tâm trí của đoàn người Liễu gia, tất cả đều mới lạ theo một cách rất riêng biệt mà họ chưa bao giờ trải nghiệm như là trang phục, kiểu tóc, kiến trúc, các sản phẩm khoa học kỹ thuật, …
“Đây là một thế giới tràn đầy sắc màu của sự sống!” Liễu Mộc không khỏi lên tiếng cảm khái.
Liễu Tịnh Kỳ nhẹ giọng nói với một tâm trạng khó tả: “Trước khi Quang Minh Giáo Đình xuất hiện thì nơi này chỉ là một vùng đất c·hết chóc, con người đang dần c·hết mòn trước sự nguy hiểm bên ngoài kia.”
Liễu Tịnh Kỳ tất nhiên phải tìm hiểu về lịch sử hình thành của Quang Minh Giáo Đình cũng như của Hành Tinh Gaia, cô lật từng trang sách vở và mở rộng trí óc để chứng kiến một cách gián tiếp về từng phân cảnh lịch sử hào hùng đã được Quang Minh Giáo Đình viết nên ở Hành Tinh Gaia.
Liễu Mộc nói với vẻ mặt từ tốn: “Có vẻ cũng chính vì thế nên ta mới chọn Quang Minh Giáo Đình để trở thành đồng minh cùng tiến cùng lùi, không một thế lực nào của thế giới tu sĩ có thể làm được điều giống như họ.”
Lời nói của Liễu Mộc bộc lộ cảm xúc chân thật trong lòng của ông, Quang Minh Giáo Đình là một thế lực mà không một tu sĩ nào có thể nghĩ đến rằng nó thật sự tồn tại giữa một thế giời đầy sự hỗn loạn.
Giúp đỡ người phàm ư? Nó mang lại lợi ích gì cơ chứ?
“Đó là gì?” Bỗng nhiên, một người trẻ tuổi của Liễu gia kinh hô trong khi chỉ thẳng tay về phía một kiến trúc khổng lồ.
Mọi người lập tức quay đầu nhìn về phía đó, chỉ thấy ngự trị ở đằng xa xa bên ngoài thành trì kia là một tòa tháp cao đâm xuyên qua tầng mây mù, rất khó để có thể nhìn thấy đỉnh tháp, nó được bao quanh bởi ánh sáng vàng rực rỡ, lấp ló có thể nhìn thấy cả chín bức tượng đá lớn được điêu khắc tỉ mỉ diễn tả hình tượng của chín người khác nhau.
Quá đỗi tráng lệ, cứ như một công trình biểu tượng hào hùng khiến con người cảm thấy thán phục, và cũng là ngọn hải đăng chỉ đường cho những người lạc lối, là nơi gửi gắm tâm linh và hi vọng cho loài người ở Tây Châu!
Behira khẽ nói: “Thiên Thần Điện!”
“Thiên Thần Điện?” Dù là các trưởng lão mạnh mẽ cũng phải kinh nghi.
Behira bình tĩnh giải thích: “Đó là nơi ở của Thái Dương Thần Vệ trực thuộc dưới quyền Ngọc Trang Thánh Giả, chín tầng cao nhất thuộc về Cửu Đại Thần Nhật, mọi người có thể nhận thấy bản thân đang bị một người nào đó dõi theo, chủ nhân của ánh mắt đó thuộc về Đệ Nhất Thần Nhật, người đang bảo vệ Thập Linh Hỏa Thành!”
Lilith chậm rãi tiếp lời: “Tất cả mọi vật, mọi người, cỏ cây, hơi thở, một chuyển động dù là nhỏ nhất của một sinh vật như loài kiến đều không thể tránh khỏi sự cảm nhận của người đó!”
Lilith là một trong những người hiếm hoi hiểu về sức mạnh thực sự của Đệ Nhất Thần Thần ngoài Ngọc Trang và Giáo Hoàng Trần Thanh Vũ, tất cả năng lực của cô về ý thức khi tác động gần đến Đệ Nhất Thần Nhật đều bị bóp méo và vô hiệu hóa triệt để, phải biết rằng năng lực của cô được nâng lên một tầm cao mới nhờ vào nhận được truyền thừa là Chí Thượng Phân Tâm Thần Thức.
Lilith có thể ảnh hưởng đến ý thức của mọi sinh vật sống, ban cho mọi vật c·hết có được trí tuệ trong khoảng thời gian ngắn tùy thuộc vào cách Lilith truyền cho chúng bao nhiêu năng lượng ý thức, cô cũng có thể can thiệp vào ý thức xóa bỏ và thay đổi toàn bộ quá khứ theo ý thích để có thể ảnh hưởng đến cả đời của một con người, bóp méo nhận thức của mọi người xung quanh một cách dễ dàng, không người nào có thể phát giác ra năng lực của cô, thế nhưng bấy nhiêu đó còn chưa đủ khi mà cô phải đối đầu với những kẻ mạnh.
Thanh Vũ, Ngọc Trang, Đệ Nhất Thần Nhật là một trong số đó, tất nhiên King Of Zero cũng vậy!
Liễu Mộc thở ra một hơi dài để ổn định nội tâm, ông cảm khái: “Một đẳng cấp hoàn toàn khác, khả năng cảm nhận đạt đến sự hoàn mỹ tuyệt đối, đây là bằng chứng cho thấy cảnh giới tâm cảnh của người này đã đạt đến một cấp độ khó có thể tin, thật mạnh mẽ!”
Đại Trưởng Lão của Liễu gia chầm chậm nói ra: “Tôi đã từng nhìn thấy thiên tài vượt qua cực hạn của bản thân nhưng khi so với sự tồn tại đang hiện diện ở trên đỉnh tháp thì thiên tài kia cũng chỉ là đom đóm đứng trước Mặt Trời!”
Nhị Trưởng Lão thì tỏ thái độ khác hẳn người khác, ông ta lạnh nhạt nói ra: “Liễu gia của chúng ta từng là hoàng tộc, không phải là kẻ yếu, đừng tự hạ thấp bản thân mình.”
Câu nói của Nhị Trưởng Lão khiến những người trẻ tuổi gật đầu đồng ý, họ có nền tảng để tự tin, dù Tứ Đại Ma Vương Thành cũng chẳng thể nắm chắc phần thắng khi đối đầu trực diện với Liễu gia, một gia tộc từng xém chút nữa trở thành hoàng tộc ở Cổ Linh Vương Triều hơn một nghìn năm trước.
Và muốn trở thành hoàng triều, thế lực năm sao thì ngoại trừ nội tình phải sâu dày ra thì ít nhất có một tu sĩ đạt đến cảnh giới Phá Không sắp đột phá đến cảnh giới cao hơn, nghĩa là bằng Thất Dương có thể đột phá đến Bát Dương bất kỳ lúc nào.
Khoảng không lâu sau, Behira dừng bước, cô lên tiếng giới thiệu:
“Chúng ta đã đến nơi, đây là nhà hàng của người đứng đầu Ẩm Thực Thánh Điện, Briona!”
Nhà hàng của Briona có năm tầng, nằm gần trung tâm Thập Linh Hỏa Thành, mỗi ngày nơi đây đều đầy ắp thực khách, đơn giản thôi, một bữa ăn có thể giúp họ có cảm giác thỏa mãn về vị giác và tăng lên sức mạnh thông qua việc hấp thụ nguyên liệu chứa năng lượng lớn trong các món ăn được chế biến tinh tế là một trong những thứ tuyệt vời nhất, không người nào cưỡng lại nổi.
Behira khẽ nói: “Xin mời ngài Tộc Trưởng và các vị trưởng lão, Giáo Hoàng đang chờ ở tầng thứ năm.”
Một người hầu gái khác là Aviv liền tiến lên nói tiếp: “Xin mời những người còn lại đi theo tôi, bữa tiệc của các vị đã được chuẩn bị ở đại sảnh tầng thứ tư, rất nhiều người trẻ tuổi tài giỏi của Quang Minh Giáo Đình đang chờ đợi mọi người đến dự tiệc.”
Liễu Mộc nhìn về Liễu Tịnh Kỳ, ông nhẹ giọng nói: “Hãy đi cùng chúng ta, bây giờ con đã đủ tư cách trở thành một trong những người có quyền biểu quyết trong gia tộc.”
“Vâng thưa ngài Tộc Trưởng!”
Liễu Tịnh Kỳ khẽ đáp lại bằng một động tác khóm người. Liễu Mộc là Tộc Trưởng đã gồng gánh gia tộc gần một ngàn năm, công lao của ông đối với gia tộc là thứ không thể nào tính toán được hết, ông cũng là một trưởng bối tốt đối với cô, vì vậy cô rất tôn trọng Liễu Mộc.
Chuyến đi học tập ở Quang Minh Giáo Đình giúp cho Liễu Tịnh Kỳ trưởng thành rất nhiều, tất cả kỹ năng được cải thiện, nhất là về thực lực của cô đã tăng mạnh thông qua việc tu luyện rút ngắn thời gian nhờ vào Huyễn Linh Chiến Trường, cô cũng tạo ra nhiều mối quan hệ bạn bè và hợp tác quý giá với các thành viên chủ chốt của Giáo Đình. Cũng vì thế nên Liễu Mộc mới xem trọng Liễu Tịnh Kỳ hơn ngày xưa.
Một giọng nói vang lên trong khi mọi người bước vào căn phòng lớn tầng thứ năm: “Chào mừng đến với Quang Minh Giáo Đình, xin được giới thiệu, ta là Trần Thanh Vũ, Giáo Hoàng đương nhiệm của Quang Minh Giáo Đình!”
Đây là căn phòng được trang trí theo quy cách tối cao nhất của Giáo Đình dùng để tiếp đón các sứ đoàn đồng minh, dù sao thì dù ở Trái Đất hay Hành Tinh Gaia hoặc thế giới tu sĩ đi chăng nữa thì bữa tiệc chào đón luôn luôn là một cầu nối tạo nên mối quan hệ tốt đẹp, nếu như bữa tiệc không làm các vị khách quý ưng ý thì mối quan hệ sẽ cần nhiều thứ hơn để gắn kết.
Liễu Mộc bước đi đầu tiên để bắt tay với Thanh Vũ: “Hân hạnh được gặp lại ngài Giáo Hoàng, chúng tôi đã đến đây theo lời mời gọi của Quang Minh Giáo Đình!”
Thanh Vũ tự tin nói kèm theo một nụ cười tỏa sáng: “Ta chắc chắn rằng đây chuyến đi này sẽ trở thành một trong những ký ức tốt đẹp nhất của mọi người!”
Giọng nói của Thanh Vũ lớn hơn: “Nào, đừng để Briona chờ nữa, hãy để bữa tiệc này bắt đầu!”
Ánh đèn chiếu sáng bữa tiệc, một cái bàn gỗ dài với hai hàng ghế hai bên, một bên là Liễu gia, một bên là Quang Minh Giáo Đình, đây sẽ là một bữa tiệc quyết định nhiều thứ ở tương lai và đây cũng là một chuyến để lại nhiều dư vị cho những thế lực khác ở Tử Vi Châu.
Các món ăn lần lượt được đưa lên bàn tiệc, mọi người tập tru·ng t·hưởng thức trong khi nói về một vài đề tài gần gũi như sở thích của họ về món ăn là gì, loại rượu họ mong muốn dùng cùng với món đó, sau lại đến đề tài kiến thức tu luyện hay một cái mẫu chuyện hiếm thấy ở thế giới tu sĩ.
Cuối cùng, Liễu Mộc đã bắt đầu một đề tài mới: “Tứ Đại Ma Vương Thành đang tập trung nhiều nguồn lực, có vẻ như bọn chúng đã sẵn sàng đến tổ chức một cuộc c·hiến t·ranh bất cứ lúc nào.”
“Lực lượng của chúng rất mạnh so với cả Tử Vi Châu, chúng lại rất thiện chiến, không sợ g·iết chóc, nếu như chúng ta không có sự chuẩn bị sẵn sàng thì sẽ nhận được nhiều quả đắng!”
Thanh Vũ thản nhiên nói ra: “Tứ Đại Ma Vương Thành chỉ là một trong số kẻ địch đang dòm ngó đến Liễu gia, hay nói đúng hơn là Trái Tim Của Thiên Ma trong bí cảnh.”
Liễu Mộc từ tốn nói: “Đúng là như vậy, Ám Khôi Tông ở Ám Minh Châu sẽ tham gia vào chuyện này, có vẻ như chúng muốn t·hi t·hể của Thiên Ma để chế tạo ra một bộ khôi lỗi mạnh mẽ giúp chúng trở thành bá chủ của Thiên Quy Đảo.”
“Ngoài Ám Khôi Tông còn có thêm kẻ địch nữa.” Thanh Vũ cười khẽ.
“Kỷ Hằng Vương Triều, Hợp Ma Tông và một số thế lực đã bị Giáo Đình đánh bại tại buổi thẩm phán công khai khi trước?” Liễu Mộc nghi vấn.
Thanh Vũ bình tĩnh trả đưa ra câu trả lời: “Không, kẻ địch đó là Tà Đồ, Nô Lệ Điện và Hắc Sát Thiên Mạc!”
Liễu Mộc ngạc nhiên hỏi lại: “Tà Đồ thì tôi hiểu, hầu hết bọn chúng đã bị quét sạch khỏi Tử Vi Châu, Hắc Sát Thiên Mạc thì bị tổn thất nặng nề bởi Giáo Đình nhưng Nô Lệ Điện thì…”
Liễu gia có nguồn tin đáng tin cậy rằng Nô Lệ Điện và Quang Minh Giáo Đình đã tiếp xúc và có những bước tiến ban đầu nhằm mục đích hợp tác, vì vậy ông khó hiểu khi Giáo Hoàng lại xem Nô Lệ Điện là thế lực đối địch.
Một người ngồi bên phía Giáo Đình lên tiếng nói, ông ta là Mặc Hàn: “Nô Lệ Điện đang nô dịch rất nhiều người từ đời này sang đời khác, Quang Minh Giáo Đình sẽ làm ngơ để điều đó cứ tiếp tục tiếp diễn sao?”
“Đó là một kẻ địch cực kỳ hùng mạnh!” Liễu Mộc tỏ ra thận trọng.
“Ông cảm thấy sợ?” Mặc Hàn khẽ hỏi với một vẻ mặt điềm tĩnh.
Liễu Mộc chăm chú nói: “Không, trước khi mang cả gia tộc đến đây thì tôi đã quyết định một điều rằng Liễu gia sẽ định cư tại vùng đất tín ngưỡng, chẳng nơi nào an toàn hơn cho Liễu gia ngoài ở đây. Chính vì thế, chúng tôi đã quyết định sẽ bảo vệ vùng đất tín ngưỡng khỏi những thế lực thù địch khác, cho dù chúng không phải là Tứ Đại Ma Vương Thành.”
Liễu Mộc tỏ ra nghi vấn: “Giáo Hoàng, ngài muốn đối địch với Nô Lệ Điện ở mức độ nào?”
Một người ngồi cạnh Thanh Vũ đã lên tiếng trả lời trước: “Tận diệt! Loại bỏ chúng từ tận gốc rễ!”
Trước câu trả lời khẳng định không cho phép nghi ngờ kia, những người ngồi phía Giáo Đình đều yên lặng cho thấy quan điểm của họ nhất trí, còn Liễu Mộc, Liễu Tịnh Kỳ và các trưởng lão thì hết sức ngạc nhiên.
Tận diệt Nô Lệ Điện sao? Đó là một việc quá điên cuồng!
Trên thế giới tu luyện chưa từng có người nào dám tuyên bố câu đó!
Người vừa nói chính là Nguyễn Ngọc Trang, Thánh Giả đầu tiên của Giáo Đình, người được người đời kính trọng xưng là Nữ Thần Quang Minh, cô ấy ngày càng thần bí và mạnh mẽ khó phán đoán, cô được bao phủ trong một lớp ánh sáng vừa trang nghiêm vừa thần thánh, chưa có người nào trong Liễu gia dám nhìn thẳng vào Ngọc Trang mà không tỏ ra tôn kính.
Liễu Mộc lấy lại sự bình tĩnh, ông chậm rãi nói: “Nô Lệ Điện mạnh mẽ đến mức khiến người khác cảm thấy tuyệt vọng, ngài chắc chắn biết điều đó!”
Thanh Vũ bình tĩnh trả lời: “Người khác cảm thấy tuyệt vọng vì họ chưa nhìn thấy Quang Minh Giáo Đình, trong vùng đất tín ngưỡng này không cần sự tồn tại của Nô Lệ Điện, đúng sai đã có luật pháp quyết định, không người nào có quyền nô dịch người khác, nhất là nô dịch từ đời này sang đời khác, vĩnh viễn không có tự do lại càng không thể tồn tại!”
Liễu Mộc chợt nở nụ cười rạng rỡ: “Vậy à? Xem ra tôi đã chọn đúng đồng minh, trên đời này không có sự bình yên nào mà không phải trả giá, Liễu gia chúng tôi đã sẵn sàng sát cánh bên cạnh Quang Minh Giáo Đình!”
Liễu Mộc đưa cao ly rượu: “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!”
Thanh Vũ và số người còn lại cũng nâng ly: “Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!”