Chương 893: Trực tiếp va chạm
Người tu luyện trải qua nhiều gian khổ để trở nên mạnh mẽ hơn thông qua việc hấp thụ năng lượng có sẵn trong đất trời để cường hóa cơ thể, tùy theo tư chất của mỗi người mà phân chia thành các cấp bậc thiên tài, nhưng dù là thiên tài hay người bình thường đi nữa thì cũng phải trải qua các khó khăn và kiếp nạn khi đột phá cảnh giới lớn.
Mỗi khi vượt qua một cảnh giới, thân thể, linh hồn và ý chí của người tu luyện sẽ được tẩy rửa giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn, giống như lột xác để trở thành một sinh vật sống hoàn hảo hơn.
Từ cảnh giới Luyện Khí là bước đầu tiên chạm tay đến linh lực kỳ diệu, đến Trúc Cơ thanh tẩy rửa tạp chất trong cơ thể trần tục, xây dựng căn cơ tu luyện, sau đó là ngưng kết Kim Đan tập trung năng lượng, nâng cao sức mạnh lên một đẳng cấp khác biệt, rồi đến ngưng tụ Nguyên Anh, một ý niệm có thể chém g·iết địch ở khoảng cách rất xa, dù cho thể xác b·ị đ·ánh nát cũng có thể sống sót trong khoảng thời gian dài.
Đến cảnh giới Hóa Thần, hiểu rõ bản ý của bản thân dung hợp vào Nguyên Anh tạo ra Nguyên Thần, lại giúp cho thân thể đạt được sự thăng hoa lớn lao về linh lực lẫn cường độ thể chất.
Sau đó là đến cảnh giới Pháp Tướng, tập trung những kiến thức đã học được trong ngần ấy năm, lại lấy linh lực dung hợp với Nguyên Thần tạo ra Pháp Tướng có uy năng hủy thiên diệt địa.
Đó là những cảnh giới ban đầu của người tu luyện được gọi là tu sĩ, mỗi một cảnh giới lớn đều là thử thách khiến người tu luyện phải đối mặt với c·ái c·hết, vượt qua nó nghĩa là họ đã bước thêm một bước nữa trên con đường tu đạo gian khổ.
Và tất nhiên, khó khăn của người tu luyện không chỉ thế, mà còn có cả những trận chiến không thể tránh né, những trận chiến mà sống hay c·hết được quyết định trong chớp mắt, chỉ c·ần s·ai một ly thôi thì mọi thứ sẽ chấm dứt.
Giống như lúc này vậy…
Vù! Vù!
Âm thanh xé gió tạo ra từ những thanh kiếm sắc lẻm đang lao vùn vụt về phía trước, chúng tỏa ra ánh sáng lấp lánh chứng minh chúng là pháp bảo chuyên dụng của tu sĩ dùng để chiến đấu và được cường hóa linh lực giúp uy lực nâng cao bởi người sử dụng.
Hơn một trăm tử sĩ yếu nhất là tu sĩ Nguyên Anh Chân Quân bắt đầu một trận chém g·iết tàn khốc với quy mô lớn, họ là những kẻ trải qua nhiều thử thách để sống sót cho đến bây giờ, có thể nhìn thấy rõ sự tinh nhuệ của họ bằng cách quan sát trận hình khi tiến công kẻ địch, một đội hình có thể xé toạc mọi thứ ở phía trước, dù cho đó là tu sĩ Hóa Thần tu luyện lâu năm cũng không dám cản đường.
Nhìn từ xa, trông bọn họ cứ như một đám binh lính thuộc quân đoàn quỷ dữ bước ra từ vực sâu của địa ngục, linh lực chuyển sang màu đỏ như máu khiến bọn họ trở nên đáng sợ, nhất là những đôi mắt của họ cứ sáng như các đôi mắt hung tàn tựa như linh hồn ác ma đang thèm khác máu thịt.
Đó là chiến trận mạnh nhất, cao cấp nhất của Kỷ Hằng Vương Triều, chỉ những tử sĩ trung thành tuyệt đối mới được phép học tập!
Xích Huyết Quỷ Binh Trận!
Tổng cộng một trăm hai mươi tám tử sĩ đang sử dụng Xích Huyết Quỷ Binh Trận, đây là một loại chiến trận đặc biệt giúp cho thực lực của toàn bộ đội hình tăng mạnh, chưa hết, nó còn là một hung trận, không những làm hại đến kẻ địch, mà nó còn khiến người sử dụng phải bỏ ra một cái giá đắt, đó là sinh khí của các tử sĩ!
“Xích Huyết Quỷ Binh Trận là một trong những trận pháp đáng sợ nhất mà ta từng được chiêm ngưỡng, một khi Xích Huyết Quỷ Binh trận đã được khởi động, tất cả kẻ thù đều trở thành thức ăn cho quỷ dữ nhấm nháp!”
Tam Thập Nhị Vương Lão lạnh nhạt thốt ra, có thể đoán ra lão ta rất tự hào về Xích Huyết Quỷ Binh Trận, cũng có thể đoán được rằng ngay cả lão cũng không biết rõ về lai lịch của Xích Huyết Quỷ Binh Trận.
“Những kẻ dám chống lại Kỷ Hằng Vương Triều, kết cục của các ngươi chẳng khác gì đám sâu kiến vừa bị người khác giẫm đạp bên dưới. Ngay cả mạng sống các ngươi cũng không thể giữ được, thì thật mỉa mai khi các ngươi cứ luôn miệng nói rằng muốn bảo vệ người khác!”
“Các ngươi có thể bảo vệ nhau bên dưới hoàng tuyền, con đường đó chắc hẳn không cô đơn lẻ loi!” Tam Thập Nhị Vương Lão hờ hững nói ra đôi câu chế nhạo.
Lão không thể hiện biểu cảm quá nhiều, vẫn giữ một gương mặt lạnh băng với đôi mắt già nua đáng sợ khiến người khác không dám nhìn thẳng, thực chất nội tâm của lão rất kiêu ngạo, tâm trí vững vàng theo đuổi những gì lão cho là đúng một cách mù quáng, cho dù việc đó có hoang đường và tàn nhẫn đến cỡ nào đi nữa cũng không thành vấn đề.
Chỉ là một thành viên của thế lực hai sao nhỏ bé trên Thiên Quy Đảo, thế nhưng cảnh giới của lão lại là nửa bước Pháp Tướng, điều này chứng minh lão hay toàn bộ thành viên vương thất của Kỷ Hằng Vương Triều đều không phải một đám tu sĩ tầm thường, dễ đối phó.
Đám quỷ dữ với cơ thể to lớn lao đến cùng với sương mù linh lực màu đỏ như máu, mỗi một con quỷ đều đang cầm lấy binh khí sắc bén ngưng tụ từ linh lực, bọn chúng cực kỳ hung tàn, không hề s·ợ c·hết, cũng giống như tâm tính của đám tử sĩ được bồi dưỡng trong hoàn cảnh địa ngục từ nhỏ kia.
Đối diện với Xích Huyết Quỷ Binh Trận là q·uân đ·ội của Kỷ Lãnh Hoàng dưới sự chỉ huy của Đại Nguyên Soái Cao Quốc Dũng cùng với Bắc Sơn Chân Quân, một Phù Sư ba sao nổi tiếng ở Kỷ Hằng Vương Triều, đồng thời là người nuôi dưỡng Kỷ Lãnh Hoàng từ nhỏ đến lớn, dạy cho cậu ta cách luyện chế phù chú.
Hai người này phối hợp với nhau một cách nhịp nhàng, điều phối q·uân đ·ội để chuẩn bị chống lại đợt trùng kích của Xích Huyết Quỷ Binh Trận bằng một trận pháp quân đoàn khác là Kim Điêu Phù Trận.
Bắc Sơn Chân Quân xuất thân từ một con dê núi đạt được cơ duyên tu luyện thành yêu, cơ duyên đó còn dẫn dắt Bắc Sơn trở thành một Phù Sư tài giỏi, ngoài ra còn có một số cách sử dụng phù chú đặc biệt gọi là phù trận, Kim Điêu Phù Trận là một trận pháp dựa trên phù chú kết hợp với sức mạnh linh lực của tu sĩ để tạo ra linh lực có hình dạng như Kim Điêu có sức chiến đấu mạnh mẽ và khả năng phòng thủ cùng với sự linh hoạt cao.
Kim Điêu Phù Trận vận chuyển nhanh chóng tạo ra một con quái vật chim khổng lồ với màu vàng bắt mắt, nó to khoảng mấy trăm mét, đôi cánh giang rộng bao phủ cả một khoảng trời rồi khép lại để tạo thành một bức tường phòng thủ kiên cố.
Ầm! Ầm! Keng! Keng!
Xích Huyết Quỷ Binh Trận đánh ập tới, hàng loạt quỷ binh đáng sợ đánh thẳng vào đôi cánh của Kim Điêu tạo ra những âm thanh chấn động đinh tai nhức óc.
Thế nhưng, dù với số lượng tu sĩ đông hơn nhưng Kim Điêu Phù Trận không thể sánh bằng Xích Huyết Quỷ Binh Trận bởi vì nhiều lý do, đáng nói nhất là sức mạnh của đám tử sĩ quá vượt trội, bọn họ lại phối hợp một cách nhịp nhàng, không có kẽ hở nên chất lượng Xích Huyết Quỷ Binh Trận hơn hẳn Kim Điêu Phù Trận, từ đó tạo ra một chênh lệch khó có thể bù đắp.
Ầm!
Kim Điêu khổng lồ bị đẩy lùi, đôi cánh màu vàng giờ đây đã có vết nứt lớn cho thấy nó không thể nào trụ được lâu nữa.
Vừa chạm trán thôi thì đã nhìn thấy rõ bên nào mạnh bên nào yếu, chứng minh nội tình của Kỷ Lãnh Hoàng quá non nớt, không thể nào chống lại một Kỷ Hằng Vương Triều tồn tại đã hơn nghìn năm trời ròng rã, huống chi đám tử sĩ kia chỉ là một phần nhỏ nội tình của Kỷ Hằng Vương Triều mà thôi, không ai biết con át chủ bài của bọn họ là gì.
Nếu như đây là một cuộc đối đầu bình thường, không có mục tiêu tranh giành cụ thể thì Cao Quốc Dũng và Bắc Sơn đã khuyên Kỷ Lãnh Hoàng lui lại để giữ gìn thực lực, không cố gắng đánh nhau sống c·hết với Tam Thập Nhị Vương Lão, nhưng tình cảnh bây giờ rất khác, bởi vì bên dưới mặt đất, rất nhiều con dân của Kỷ Lãnh Hoàng đã b·ị s·át h·ại, thây xác chất thành núi, máu chảy thành sông, làm sao Kỷ Lãnh Hoàng có thể lùi bước, mặc kệ tội ác đang diễn ra chứ?
“Giữ vững tinh thần, chiến thắng nhất định sẽ thuộc về chúng ta!” Kỷ Lãnh Hoàng đề cao giọng nói nâng cao tinh thần của các chiến sĩ.
Lòng tin của mọi người về chiến thắng trong trận chiến này vốn không cao lắm khi đám tử sĩ thể hiện ra thực lực đáng sợ, nhưng sau khi nghe thấy lời nói của Kỷ Lãnh Hoàng thì ai cũng giữ vững tinh thần, không lùi một bước dù cho bọn họ đang bị áp đảo nặng nề bởi kẻ địch.
Kỷ Lãnh Hoàng có tự tin để phát biểu như thế, bởi vì cậu ta không hề đơn độc, phía sau cậu ta còn có Quang Minh Giáo Đình!
Giọng nói của Chu Tĩnh Nhi vang lên một cách điềm tĩnh từ phía sau nhưng ẩn chứa trong đó là một áp lực vô hình cực kỳ khổng lồ giáng xuống đám tử sĩ:
“Không thể tha thứ cho những tội ác các ngươi gây ra, vì vậy, hãy đền tội đi!”
Lời nói vừa dứt, ánh sáng màu trắng tinh khiết liền nở rộ cứ như những bông hoa ánh sáng xinh đẹp tuyệt trần giữa màn đêm u ám, làm mọi vật bị lu mờ mất đi sắc thái, ánh sáng vừa tinh khiết vô hạ khiến lòng người khó cưỡng lại vẻ đẹp, vừa mờ mịt khó nắm bắt, cảm giác như là đang đứng trước vận mệnh mờ ảo, tựa như luân hồi chuyển kiếp không thể tìm hiểu.
Đây chính là sức mạnh kỳ diệu của Chu Tĩnh Nhi, người sở hữu Cửu Thế Chân Tiên Thánh Thể, thể chất này đang dần thức tỉnh bên trong cơ thể của cô ấy theo thời gian, nó mang lại cho cô một nguồn sức mạnh khổng lồ khó tin, nhưng cô cũng phải tìm tòi khai thác nguồn sức mạnh đó để nắm giữ được nó một cách nhuần nhuyễn.
Chu Tĩnh Nhi mặc lấy trang phục mang phong cách của thế giới tu luyện nhưng lại có thêm phần cách tân đổi mới của thế giới hiện đại, cô xuất hiện trong tầm mắt của đám tử sĩ làm bọn chúng không thể không chú ý đến cô, bởi vì cô quá đỗi đặc biệt.
“Cường địch!”
Một suy nghĩ chung lóe lên trong đầu của đám tử sĩ, chỉ cần nhìn vào Chu Tĩnh Nhi một lần thôi thì tâm hồn của chúng rung lên một cách khó hiểu, cứ như chúng đang đứng trước một tồn tại siêu nhiên vượt xa ngoài tầm hiểu biết của chúng.
Đây rõ ràng là một suy nghĩ hoang đường không có cơ sở, nhưng tất cả tử sĩ đều tin tưởng vào cái trực giác chúng đã rèn luyện ra từ rất nhiều trận chiến sống còn.
Chu Tĩnh Nhi đứng sánh vai cùng q·uân đ·ội của Kỷ Lãnh Hoàng, cô đang cầm lấy một thanh kiếm kỳ lạ, dường như nó có thể lưu lại ánh sáng của tất cả mọi vật bên trong lưỡi kiếm, hàm chứa bên trong nó là vô vàn ánh sáng có thể biến thành kiếm khí nguy hiểm, nhìn qua thôi cũng biết nó là một v·ũ k·hí cao cấp được chế tạo ra từ một người có tay nghề luyện khí tài giỏi bậc nhất.
Sau khi Cửu Thế Chân Tiên Thánh Thể thức tỉnh, sức mạnh của Chu Tĩnh Nhi trở thành một trong những bí mật lớn nhất mà bất kỳ người nào trong Giáo Đình cũng muốn biết nhưng lại không thể tìm hiểu đáp án chính xác, ngay cả Văn Phác Chân cũng không biết đồ đệ của ông đã mạnh đến một trình độ nào, nhưng chắc chắn rằng Chu Tĩnh Nhi cực kỳ mạnh, trong cùng một cảnh giới tu luyện, cô ấy gần như không hề có đối thủ.
Chưa ngừng lại ở đó, sự đáng sợ của Cửu Thế Chân Tiên Thánh Thể này còn vượt qua cả Thánh Thể bình thường, đây là một loại Thánh Thể đã gần như có thể tiến hóa thành Thần Thể, nó được tôi luyện từ những lần luân hồi chuyển kiếp của Chu Tĩnh Nhi, trải qua rất nhiều mài dũa khiến Cửu Thế Chân Tiên Thánh Thể ngày một hoàn hảo hơn.
Và có có cả một điều, sức mạnh của Chu Tĩnh Nhi mang theo dấu ấn riêng biệt của luân hồi chuyển kiếp, đây là một loại hình thái sức mạnh kỳ diệu khó có thể cảm nhận được, giúp cho sức mạnh của cô ấy không chỉ tăng trưởng về về lượng mà còn có cả về chất nữa.
Tuy nhiên, bấy nhiêu vẫn chưa phải là sức mạnh thật sự của Cửu Thế Chân Tiên Thánh Thể, bởi vì thể chất Chân Tiên Thánh Thể của cô ấy đã trải qua chín lần thăng hoa bởi luân hồi huyền bí.
Phải biết rằng, người chìm đắm trong luân hồi cần phải đạt đến cảnh giới ít nhất là Thánh Minh để có được Dấu Ấn Luân Hồi, mỗi một Dấu Ấn Luân Hồi ẩn chứa sức mạnh cực kỳ to lớn, có mang đến cho người có được vô số năng lực như gia tăng tư chất, gột rửa thể xác và tinh thần, nâng cao tâm cảnh, cải thiện khả năng chiến đấu, khả năng học tập cũng như tìm hiểu quy luật của vạn vật và vũ trụ, …
Một Dấu Ấn Luân Hồi là minh chứng cho thấy Thánh Giả đã vượt qua một lần luân hồi, điều đó đồng nghĩa với việc Chu Tĩnh Nhi có đến tám Dấu Ấn Luân Hồi và đang trong quá trình ngưng tụ Dấu Ấn Luân Hồi thứ chín. Nhưng trước đó, cô cần phải đương đầu với nhiều kiếp nạn luân hồi mang đến, ngay cả Thánh Giả cũng phải dè chừng.
“Gào! Gào!” Âm thanh rít gào khủng bố cứ vang vọng khắp trời.
Xích Huyết Quỷ Binh Trận vẫn đang vận chuyển một cách cuồng dại, nó ập tới ồ ạt tiêu diệt tất cả sinh vật phía trước. Dù gặp phải kẻ địch đáng sợ đến thế nào thì đám tử sĩ vẫn không hề nao núng, tất cả những gì chúng được khắc sâu trong đầu đó chính là trung thành với Kỷ Hằng Vương Triều!
Chu Tĩnh Nhi nhẹ giọng nói trong khi nâng thanh kiếm trong tay lên, trông cô cứ như một vị tiên nhân giáng trần trong ánh sáng màu trắng tinh khôi huyền ảo, trấn áp tất cả ma vật đang gây hại thế gian.
“Lưu Quang Tiên Kiếm, Tinh Nguyệt Lưu Quang!”
Thanh kiếm màu trắng nhẹ nhàng tạo thành một đường vòng cung uyển chuyển, một vầng trăng màu trắng bạc lập tức xuất hiện trước Xích Huyết Quỷ Binh Trận, ánh sáng tuyệt đẹp này liền phủ lấn quỷ trận ác liệt, đám quỷ binh liền bị phân tách thành hai nửa không một dấu hiệu.
“Tĩnh Nhi…!”
Văn Phác Chân lặng lẽ theo dõi trận chiến, tiếng thở dài khó hiểu phát ra từ ông nhưng không một người nghe thấy. Từ lâu, Chu Tĩnh Nhi đã vượt qua Văn Phác Chân về cảnh giới cũng như kiến thức tu luyện, đó cũng là điều làm ông cảm thấy lo lắng.
Đệ tử của ông, một trong hai người thân duy nhất của ông, Chu Tĩnh Nhi, thật sự đang ổn sao?
“Tĩnh Nhi, còn cả Du Kỳ nữa, dù tương lai có khắc nghiệt đến mấy thì sư phụ vẫn sẽ ở bên cạnh các con!” Văn Phác Chân tự nhủ với lòng một tiếng bằng một ánh mắt quyết tâm.
Phan Kiến Thư vừa nhìn về phía đám tử sĩ vừa nói một cách lạnh lùng: “Phác Chân, ông còn chần chờ gì nữa? Hãy cho đám người vô nhân tính này biết thế nào là sợ hãi!”
“Việc của chúng ta là giải quyết đám tử sĩ này, còn về phía lão già kia thì hãy để Vũ Hy Điện Chủ tự mình giải quyết.” Văn Phác Chân nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hai người cùng với những người đến từ Giáo Đình xông lên tham gia vào chiến đấu.
Sức mạnh của họ không cần phải bàn cãi, người yếu nhất cũng tu luyện đến cảnh giới Ngũ Dương, kiến thức về pháp thuật có thừa, vận dụng pháp thuật cực kỳ điêu luyện, họ có đủ khả năng tự vệ giữa chiến trường ác liệt, bọn họ từng là tu sĩ, việc chiến đấu để giành lấy sự sống là công việc diễn ra hằng ngày, hằng giờ.
Nếu như không có trình độ cỡ đó thì bọn họ đã không thể nào trở thành những thành viên trung tâm của kế hoạch xây dựng hệ thống giáo dục xuyên khắp vùng đất tín ngưỡng của Quang Minh Giáo Đình.
Ở một hướng khác, Tam Thập Nhị Vương Lão chuyển dời sự chú ý từ chiến trường vào Vũ Hy, lão ta nhàn nhạt nói:
“Vậy ra, ngươi không hề lo lắng cho bọn họ vì ngươi tin tưởng vào sức mạnh của họ ư?”
Lão ta rất bất ngờ vì những gì nhóm người đến từ Giáo Đình đang thể hiện, thực lực của họ hoàn toàn vượt ra ngoài tưởng tượng của lão, thế nhưng, lão ta cho rằng bấy nhiêu đó chưa đủ để đánh bại các tử sĩ của Kỷ Hằng Vương Triều.
Vũ Hy trả lời trong nhìn thẳng vào mắt của lão: “Tam Thập Nhị Vương Lão, giữa ta và ngươi không cần phải nhiều lời nữa, hôm nay, chỉ một bên có thể sống sót rời khỏi đây, hãy trả giá cho những gì ngươi đã gây ra!”
Tam Thập Nhị Vương Lão thản nhiên nói ra: “Vậy sao? Vốn dĩ ta còn muốn khuyên ngươi đầu hàng Kỷ Hằng Vương Triều, trở thành một con chó để vương triều lợi dụng vì tài năng luyện khí của ngươi rất đáng giá, còn bây giờ thì ta nghĩ rằng ta nên xử lý ngươi ngay tại đây thì tốt hơn.”
“Vũ Hy, Điện Chủ của Quang Minh Giáo Đình, c·ái c·hết của ngươi sẽ trở thành cột mốc mở ra thời đại mới của Kỷ Hằng Vương Triều, vì vậy ngươi hãy đi c·hết đi!”
Tam Thập Nhị Vương Lão vừa nói trong khi khí thế của lão ngày càng dâng lên cao, cứ như một con hung thú điên cuồng vừa thoát khỏi lồng giam, lão ta nhanh chóng rút thanh kiếm dài ra khỏi vỏ, lời nói của lão vừa dứt cũng là lúc thanh kiếm sắc bén ấy chém xuống tạo ra một đường kiếm khí to đến cả trăm mét chém thẳng về phía Vũ Hy.
Đáp lại sự lăng liệt của Tam Thập Nhị Vương Lão là một Vũ Hy mạnh mẽ đến khác thường, ánh mắt của cậu thể hiện một tinh thần ý chí sắt thép:
“Sự tồn tại của các ngươi chính là vết nhơ của thế giới này, hãy tan biến như những tạp chất dưới cây búa của ta đi!”
Vũ Hy nói trong khi cầm lấy Luyện Khí Thánh Chuy rồi dùng sức đập một phát xuống vào khoảng không phía trước.
Ầm! Ầm! Ầm!
Kiếm khí to lớn v·a c·hạm vào Luyện Khí Thánh Chuy tạo thành một luồng sóng xung kích vô hình mãnh liệt thổi tan ra xung quanh, mây mù b·ị đ·ánh tan, không khí nổ tung như những quả pháo nổ, trận chiến căng thăng giữa Tam Thập Nhị Vương Lão và Vũ Hy chính thức bắt đầu!