Chương 703: Nguy hiểm phủ xuống Tòa Thành Fluchter
Venger Thức Tỉnh lạnh lùng liếc nhìn Ngọc Trang, đôi mắt lập lòe như thể đang suy nghĩ điều gì, bởi vì nó phát hiện một người mà nó quen biết, đó là Sven Fluchter.
Đáng lý ra Sven Fluchter nên bị tiêu diệt rồi bị hấp thụ chứ?
Tại sao Chỉ Huy Cường Hóa lại đứng ở đây?
Một vị thủ lĩnh nhỏ yếu nhất, gần như không có người nào coi trọng sức mạnh của ông ta.
Bỏ qua mọi suy nghĩ thoáng hiện lên trong đầu, Venger Thức Tỉnh nhìn thấy Ngọc Trang hành động, một ngón tay điểm nhẹ vào không khí, ngay lập tức, hàng chục vệt sáng chói lóa màu vàng rực rỡ liền xuất hiện, chúng bắn tới theo hình nón bao phủ lấy toàn bộ không gian quanh nó.
“GRA!” Venger Thức Tỉnh liền mở miệng gầm thét, nó không thể nào đứng yên, mặc cho bản thân nó bị t·ấn c·ông được, cho nên nó đã phản kích bằng cách biến đổi đôi tay thành hai cây chùy sắt khổng lồ.
Vù! Vù!
Hai cây chùy to lớn cùng đập xuống, nhắm vào những vệt sáng màu vàng chói rực kia, nó muốn hủy diệt đòn t·ấn c·ông một cách mạnh bạo nhất có thể để chứng minh cho lũ người bên dưới biết sức mạnh của nó lớn đến nhường nào.
Ầm!!
Không ngờ, vào lúc hai tay của Venger Thức Tỉnh đánh trúng những vệt sáng thì một cảnh tượng kinh hoàng đối với nó xảy ra, hai tay ở dạng chùy sắt của nó cong xuống, bị những vết sáng đâm mạnh tới biến dạng, cả người Venger Thức Tỉnh bắn ngược ra trở đằng sau rồi đâm mạnh vào mặt đất băng tuyết.
Ầm! Ầm!!
Tiếng động trầm trọng cứ vang lên trong sự kinh ngạc đến ngây người ra của Taha Juma và năm người đi cùng, bọn họ làm sao có thể nghĩ rằng cô gái đi cùng Sven Fluchter lại có chiến lực mạnh mẽ, kỳ dị đến như thế.
Những tia sáng kia rõ ràng là dị năng!
Ít nhất, bọn họ cho rằng Ngọc Trang dùng một loại dị năng nào đó.
Không một ai không kinh ngạc, một đòn đánh bay Venger Thức Tỉnh, đối thủ mà Taha Juma Bất Khả Chiến Bại cũng phải cảm thấy khó khăn, thậm chí trận chiến giữa cô và con quái vật sẽ còn kéo dài trong khoảng nửa giờ hoặc có thể là hơn nữa.
Hai bên đều có sức phòng ngự cao, thể lực dồi dào, trận đấu sẽ kéo dài cho đến khi một bên không còn sức lực để chiến đấu.
Mấy chục tia sáng màu hoàng kim không những đánh bại Venger Thức Tỉnh, chúng còn vòng quanh nó trong khi nó vẫn còn mất đi nhận thức vì trúng trọn đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ, toàn thân đau nhức, tuy vậy, việc đó chẳng còn là vấn đề lớn khi so với chuyện các tia sáng đang khóa chặt mọi năng lượng, thậm chí là ngăn cản nó di chuyển.
Toàn thân căng cứng và bị co lại vì các sợi dây ánh sáng buộc mấy chục vòng quanh cơ thể, Venger Thức Tỉnh hơi nâng ánh mắt rồi nhìn vào Ngọc Trang, vẻ mặt dữ tợn khác với sự hoang dại giống như loài thú vật trước đó.
Rõ ràng, con Venger Thức Tỉnh này có lý trí, nó đang cảm thấy tức giận vì b·ị đ·ánh bại bởi Ngọc Trang, một kẻ mà nó còn chưa biết tên, hơn nữa, nó nhận ra kế hoạch đã bị bại lộ.
“Ngươi rốt cuộc là kẻ nào?” Taha Juma hỏi với đôi mắt ánh lên tia sáng lạnh giá, cô cảm thấy bản thân cô bị vướng vào một kế hoạch của kẻ khác, điều này thật không thoải mái chút nào.
Bản tính không bị trói buộc, nội tâm mạnh mẽ không cho phép Taha Juma trở thành một công cụ trong kế hoạch của người khác, cô phải tìm ra kẻ chủ mưu rồi tẩn cho kẻ đó một trận tới bại liệt.
“GRAA!” Venger Thức Tỉnh rít gào, đôi mắt chuyển sang thành màu đỏ đục, hình như nó cố gắng nói chuyện nhưng không thể làm được.
“Có thật là nó chính là một con người giống chúng ta hay không?” Sven Fluchter cảm thấy nghi ngờ.
Những người đi cùng Taha Juma không lên tiếng, bọn họ đứng ở xung quanh giữ nhiệm vụ canh chừng, không cho Venger Thức Tỉnh chạy thoát mặc dù nó đã bị khóa chặt từ bên trong cho tới bên ngoài cơ thể.
Ngọc Trang nhẹ nhàng gật đầu, giọng nói êm dịu vang lên:
“Không thể nào sai được, theo như năng lượng của linh hồn, nó là một con người giống như chúng ta nhưng mang hình hài của Venger Thức Tỉnh!”
“Tại sao một con người có thể biến thành Venger Thức Tỉnh nhưng vẫn giữ được lý trí chứ?” Ngọc Trang nhẹ giọng hỏi nhỏ, cô cũng không tìm thấy câu trả lời đúng đắn cho tình huống này.
Trước đó vài giây, Ngọc Trang đứng quan sát trận chiến ác liệt giữa Taha Juma và Venger Thức Tỉnh, mới đầu cô cũng cho rằng nó là quái vật, nhưng ba động từ linh hồn lại cực kỳ minh mẫn chứng tỏ nó có trí khôn.
Điều này là một yếu tố quan trọng giúp Ngọc Trang đưa ra xác nhận chính xác nhất.
“Sven và –“ Taha Juma hơi quay người để nhìn Ngọc Trang, Sven Fluchter, cô khá bất ngờ vì Ngọc Trang và Sven lại ở đây, còn giúp đỡ cho cô rất nhiều nữa.
Nhưng kinh ngạc hơn hết là sức mạnh của một cô gái trẻ như Ngọc Trang, quá áp đảo, thậm chí Taha Juma còn không đủ tự tin giành chiến thắng nếu như hai người phải đối đầu trực diện với nhau.
Phải biết rằng Taha Juma được người đời xưng là Bất Khả Chiến Bại, một danh hiệu cực kỳ cao quý dành cho các chiến binh thực thụ, không phải ai cũng có thể huênh hoang bản thân xứng đáng nhận được danh hiệu đó đâu.
“Xin được tự giới thiệu, tôi là Ngọc Trang, một Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đình!” Ngọc Trang khẽ nói trong khi đưa một tay về phía mình.
“Ngọc Trang, một cái tên rất kỳ lạ.” Taha Juma lẩm bẩm một tiếng.
“Cảm ơn hai người vì đã tiếp viện và còn đánh bại luôn cả con quái vật, không, bây giờ nên gọi nó là một con người mới đúng!” Taha Juma bình tĩnh nói.
“Chúng tôi phát hiện pháo hiệu của cô cho nên chúng tôi mới đến đây.” Sven Fluchter khẽ nói.
“Vậy à? Ngoài nơi đây, năm nhóm còn lại cũng phát hiện Venger Thức Tỉnh và bắn pháo hiệu, có vẻ như bọn họ cũng gặp phải trở ngại giống tôi.” Taha Juma vừa nói vừa suy nghĩ, cô chợt nhận ra rằng mọi thứ, ngay cả tình huống hiện tại cũng là một phần của kế hoạch.
Và một kẻ bị Taha Juma tình nghi nhiều nhất xuất hiện trong tâm trí của cô, Souza Volterra.
“Đây là một cạm bẫy do Souza lập ra, hắn ta muốn chia rẽ lực lượng của các thủ lĩnh để t·ấn c·ông bọn họ vì một mục đích nào đó.” Ngọc Trang nhẹ giọng nói.
“Giống như tôi suy đoán, Souza là một người không đáng tin cậy!” Taha Juma thản nhiên nói.
“Tại sao cô lại biết Souza đứng sau kế hoạch này?” Taha Juma hỏi bằng vẻ mặt nghi hoặc.
“Cô biết người hầu cận của Souza dẫn đường chúng ta chứ? Hắn t·ấn c·ông chúng tôi và bị Ngọc Trang Giáo Chủ đánh bại, tuy hắn đã t·ự s·át vì sợ tiết lộ bí mật của Souza nhưng chúng tôi đã móc ra nhiều thông tin từ miệng của hắn.” Sven Fluchter lên tiếng trả lời thay cho Ngọc Trang.
“Thì ra là thế!” Taha Juma khẽ gật đầu như đã hiểu.
Mọi chuyện bắt đầu vào đúng hướng, ai cũng có thể suy tính ra các diễn biến tiếp theo trong kế hoạch của Souza Volterra.
Bắt đầu là một lời mời đánh vào sự lo lắng vì Venger Thức Tỉnh của các thủ lĩnh, đưa bọn họ rời khỏi các khu tập trung, nơi mà họ nắm giữ nhiều đội ngũ mạnh mẽ nguyện sống c·hết cùng các thủ lĩnh.
Sau cùng là chia các thủ lĩnh ra từng nhóm, vì mọi thủ tĩnh đều đang lầm tưởng kẻ địch thật sự là Venger Thức Tỉnh cho nên họ đã lơ là cảnh giác với Souza Volterra.
Ngay cả kẻ địch hiện thân cũng mang hình hài của Venger Thức Tỉnh, rõ ràng Souza Volterra không chỉ dừng lại ở trên người các thủ lĩnh, hắn ta còn mong muốn nhiều hơn thế.
Tạo ra một lý do rằng các thủ lĩnh đều bị g·iết hại bởi quái vật, hắn ta sẽ ngang nhiên nắm giữ vị trí lãnh tụ của các khu tập trung ở vùng phía bắc quốc gia Bali, chỉ huy hơn mấy trăm ngàn người dân khác.
Quả là một kế hoạch cực kỳ tốt và hiệu quả!
Còn người hầu cận xuất hiện đinh g·iết c·hết Sven Fluchter là một ngoại lệ, Souza không cho rằng Sven có thể sống sót khi gặp phải đòn t·ấn c·ông hủy diệt từ cá thể nhân bản số ba mươi chín.
Sau khi nói chuyện, giới thiệu lẫn nhau trong ít giây, mọi người nhìn vào Venger Thức Tỉnh.
Nó cố gắng vùng vẫy một cách mạnh bạo để trốn khỏi đây, tuy nhiên, tất cả chỉ là những hành động vô nghĩa, không mang lại chút lợi ích gì, năng lượng đang giam cầm bắt nguồn từ Ngọc Trang, lại là một năng lượng ngưng tụ từ nhiều huyền diệu, áo nghĩa khác nhau, giam giữ nó chỉ là một trong số các chuyện nhỏ.
“Những người khác cũng đang gặp nguy hiểm, chúng ta không còn nhiều thời gian, hãy tra khảo hay làm gì thì làm nhanh lên!” Taha Juma nhàn nhạt nói.
Giữa các thủ lĩnh thường có các hiềm khích, ân oán, nhưng bây giờ, họ đang đại diện cho người dân ở phía bắc quốc gia Bali, không thể vì những việc cỏn con kia làm hại đến toàn bộ con người ở đây.
Cho nên Taha Juma mới muốn tiếp ứng những thủ lĩnh khác.
Taha Juma hơi quan sát Ngọc Trang, nội tâm cô không hiểu tại sao Ngọc Trang lại không đánh bọn người kia một trận tơi tả vì bọn chúng đã nói lời coi thường Ngọc Trang.
Đổi lại là Taha Juma, cô nhất định sẽ bùng nổ, một quyền, một cước đánh từng người kia bầm dập.
Nhưng như vậy càng vô tình cho thấy Ngọc Trang có một tâm tính trầm ổn, không vì những lời lẽ xúc phạm mà tức giận, một người hết sức đặc biệt giống như một bậc Hiền Triết đáng được người đời kính trọng.
“Đừng lo lắng, chúng ta còn nhiều thời gian để tra hỏi hắn ta, còn bây giờ chúng ta nên đi hội hợp với những thủ lĩnh khác, càng để lâu thì họ càng nguy hiểm!” Sven Fluchter đưa ra một lời đề nghị.
Lần trước, Ngọc Trang không biết rằng cá thể nhân bản số ba mươi chín lại ác độc với chính hắn, không nói một lời, t·ự s·át liền t·ự s·át.
Còn lần này thì Ngọc Trang đã chuẩn bị trước, các tia sáng giống như dây trói kia đã khóa chặt toàn bộ thân thể của Venger Thức Tỉnh.
Taha Juma gật đầu đồng ý với Sven, cô cho rằng chuyện hỏi cung cứ để sau cũng được, nhưng mọi thứ lại không đi đúng hướng với những gì họ nghĩ.
“GRA!” Venger Thức Tỉnh phát ra tiếng gầm nhẹ, máu tươi chảy ổ ạt ra từ mắt, mũi, miệng hay là cả hai lỗ tai, hơi thở nó dần dần biến mất.
“Nó c·hết rồi?!” Taha Juma hỏi bằng gương mặt bất ngờ.
“Tại sao lại như vậy?” Sven Fluchter không biết vì sao, đầu ông hoàn toàn mơ hồ trước tình cảnh này.
Ngọc Trang bình tĩnh nhìn vào Venger Thức Tỉnh, cô liền tìm thấy lý do vì sao Venger Thức Tỉnh vẫn có thể t·ự s·át mặc dù cơ thể nó bị khóa chặt.
“Một quả bom nhỏ ở trong đầu đã p·hát n·ổ, có vẻ như đây là loại bom được điều khiển bằng tín hiệu thần kinh, không thể ngăn cản nó nếu như chỉ khống chế hành động của nó.”
“Những tên này đều là người điên!” Sven Fluchter cảm khái một câu.
“Kẻ đ·ã c·hết thì vô dụng, chúng ta đi thôi!” Taha Juma bình tĩnh nói ra.
“Trước tiên hãy đi đến khu vực phía đông, nó nằm ở gần với chúng ta nhất!” Ngọc Trang khẽ lên tiếng.
“Được đấy, Băng Thú – Kassi đang ở đó!” Taha Juma cười nhạt.
Giữa Taha Juma và Băng Thú – Kassi có một mối thù hận nhỏ, cô rất vui vẻ khi nhìn thấy Kassi bị kẻ khác đánh bầm dập một trận nhớ đời, và chắc chắn rằng Kassi rất tức giận vì Taha Juma nhìn thấy cảnh đó.
Vài phút sau, nhóm Ngọc Trang, Taha, Sven tới vị trí quả pháo sáng được bắn lên bầu trời cao, thế nhưng họ không nhìn thấy bất cứ ai ở đây, chỉ còn những dấu vết chiến đấu thảm liệt, mặt băng rạn nứt xen lẫn những vùng đất b·ị đ·ánh sập.
Máu tươi chảy dài trên mặt đất, Taha Juma nhìn vào đám máu tươi bị đông cứng thành băng tuyết đó, hai hàng lông mày nhíu chặt lại.
“Máu tươi kia thuộc về Kassi!” Taha Juma cất tiếng nói khẳng định.
“Không thể nào… quá nhiều máu tươi chảy ở đây!” Những người đồng hành Taha hoảng sợ.
Bởi vì, trong tầm mắt của mọi người, máu tươi biến một mảng băng lớn chừng mấy chục mét vuông thành màu đỏ, nếu như nó thuộc về Kassi thì chứng tỏ hắn đã b·ị t·hương cực kỳ nghiêm trọng.
“Những tảng băng khổng lồ chính là dị năng của Kassi, hắn ta đã b·ị đ·ánh bại!” Taha Juma tiếp tục lên tiếng nói ra, vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên.
Các tảng băng khổng lồ là một phần của dị năng từ Kassi, Băng Thú, hắn ta sẽ biến thành một con quái vật băng to lớn để chiến đấu, nhưng bây giờ, các phần cơ thể của quái vật băng đã bị tách rời, nằm yên trên nền băng tuyết.
Họ cũng không nhìn thấy những người đi cùng Băng Thú – Kassi.
“Chờ đợi ở đây không phải là cách hay, chúng ta tiếp tục đi đến nơi khác thôi!” Ngọc Trang nhẹ giọng nói ra.
“Được!” Taha Juma nghiêm nghị gật đầu, một cảm giác không mấy tốt đẹp đang chiếm hữu nội tâm của cô.
Ngay cả Sven Fluchter cũng cảm nhận được áp lực vô hình đang đè nén từ bốn phương tám hướng, Băng Thú – Kassi, vị thủ lĩnh có thể so chiếu với Taha Juma đã gặp chuyện tồi tệ.
Nhóm Ngọc Trang, Taha Juma tiếp tục di chuyển xuống phía nam, bọn họ đến vị trí của Cự Thiết Thủ - Austin Avila, giống với tình cảnh trước, họ không nhìn thấy người nào.
Chẳng ngừng lại dù chỉ một giây, họ di chuyển qua nhiều nơi hòng tìm kiếm các thủ lĩnh khác.
Đại Thạch Sơn – Brandon Lebel, Huyết Giới – Mounir Maya, không người nào ở đó, tất cả chỉ là bãi chiến trường hỗn loạn, vết tích chiến đấu khủng kh·iếp.
“Tại sao lại như vậy?” Taha Juma nhíu mày hỏi.
“Tất cả thủ lĩnh đều biến mất!” Sven Fluchter ngưng trọng nói.
Nói là m·ất t·ích vì Sven Fluchter vẫn hi vọng họ vẫn an toàn, dù họ có là một người ít kỷ, đầy toan tính nhưng không thể cải biến được sự thật rằng sự tồn tại của họ giúp cho con người ở phía bắc Bali có không gian để sinh tồn.
Nếu như mất đi các thủ lĩnh trấn giữ thì quái vật, Venger càng lộng hành và nhiều người dân của Bali sẽ c·hết như một bữa ăn ngon lành của bọn chúng.
“Lại là tàn dư của năng lượng màu đen…” Ngọc Trang điềm tĩnh nói, cô đang nhìn xuống phía mặt đất và thấy rõ có một đám năng lượng màu đen của Venger Thức Tỉnh đang tồn tại, nhưng nó mờ dần cho đến hoàn toàn biến mất.
“Họ đã bị t·ấn c·ông bởi con người mang hình dáng Venger Thức Tỉnh.” Taha Juma trầm mặc.
“Chính xác là thế!” Sven khẽ gật đầu.
“Chúng ta nên làm gì tiếp đây?” Những người đi cùng Taha Juma cảm thấy hoảng loạn, họ đang b·ị đ·ánh mất phương hướng vì hàng loạt chuyện kỳ lạ đang diễn ra trước mắt họ.
“Souza Volterra, nếu đây là một phần của kế hoạch thì bước tiếp theo mà hắn sẽ làm là gì?” Ngọc Trang chậm rãi nói.
“Tất nhiên là chiếm giữ các khu tập trung con người do các thủ lĩnh lãnh đạo!” Taha Juma, Sven Fluchter cùng trả lời trong một lúc.
“Rất đúng, hắn ta sẽ hành động!” Ngọc Trang lẳng lặng gật đầu.
“Vậy thì chúng ta hãy mau trở về để ngăn cản mục đích của Souza, đừng để hắn nắm giữ thêm bất kỳ nguồn sức mạnh lớn nào nữa.” Sven Fluchter khẽ nói.
“Khốn kiếp, hắn ta dám đùa giỡn các thủ lĩnh trong lòng bàn tay!” Taha Juma tức giận nói.
“Tôi nhất định phải đánh tới khuôn mặt của tên Souza này biến dạng!”
“Có tổng cộng sáu khu tập trung con người, hắn ta sẽ đến nơi nào đầu tiên?” Ngọc Trang khẽ hỏi.
“Làm sao chúng ta có thể biết được chứ?” Sven Fluchter cười khổ.
“Có lẽ vấn đề của chúng ta nằm ở việc này, không thể biết Souza sẽ đến đâu để thực hiện kế hoạch.” Taha Juma tức giận nhưng không làm gì thêm được nữa, Souza là người nắm giữ thế chủ động.
“Vậy thì hãy trở về căn cứ trước đã, chờ đợi xem hành động tiếp theo của Souza Volterra, khi đó chúng ta sẽ trực tiếp đối đầu với hắn ta!” Ngọc Trang từ tốn nói.
Bỗng dưng, vẻ mặt của Ngọc Trang trở nên lạnh lẽo đi làm cho Sven và Taha Juma cảm thấy giật mình bởi vì chỉ một thoáng chốc mà thôi, toàn bộ thế giới dường như mất đi ánh sáng, thế giới bị ảnh hưởng bởi vì tâm tình của Ngọc Trang vừa biến động.
“Chuyện gì vừa xảy ra vậy Ngọc Trang Giáo Chủ?” Sven Fluchter nhỏ giọng hỏi.
“Souza đang ở Tòa Thành Fluchter!” Ngọc Trang nhàn nhạt trả lời.
“Chúng ta trở về thôi!”
Ngọc Trang nói xong, cô liền bước một bước về phía trước, bay lên bầu trời rồi dần dần biến thành một điểm đen càng ngày càng nhỏ.
“Cái gì!!” Sven Fluchter trừng mắt, vẻ mặt hoảng hốt.
“Tòa Thành Fluchter là nơi nào? Chúng ta hãy mau đi thôi!” Taha Juma nhàn nhạt nói ra, cô đang muốn gặp lại tên Souza đề trừng phạt kẻ đó vì hắn ta dám biến cô thành một phần của kế hoạch.
“Đó là tên mới của khu căn cứ do tôi lãnh đạo.” Sven khẽ trả lời.
Sven Fluchter, Taha Juma cùng năm người khác liền đạp lên không khí, nhanh chóng chạy theo Ngọc Trang, tốc độ của họ quá chậm khi so với Ngọc Trang đang có tâm trạng lo lắng.
Cô vừa nhận tin nhắn từ Dương Khả nói rằng Tòa Thành Fluchter bị một nhóm người lạ t·ấn c·ông, sức mạnh của kẻ địch đều nằm ở Ngũ Dương kỳ trở lên, Dương Khả không thể chống chịu nổi.