Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quang Minh Thánh Thổ

Chương 69: Thanh Vũ lên sàn! Hoàn toàn nghiền ép!




Chương 69: Thanh Vũ lên sàn! Hoàn toàn nghiền ép!

‘’To gan!’’ Cương Sinh nghe được Hoàng Tinh Long muốn g·iết mình để lấy tài nguyên, sao mà không giận dữ cho được?

Thân ảnh của Cương Sinh chợt lóe lên, lúc xuất hiện đã đứng trước mặt Hoàng Tinh Long.

Một chưởng vỗ ra, mang theo tà khí cuồn cuộn như bão táp, một chưởng ấn mấy chục trượng được ngưng tụ từ bàn tay hắn, tà khí xung thiên.

Hoàng Tinh Long không chút sợ hãi, chỉ thấy hắn chỉ một ngón tay ra, mười một thanh kiếm sáng chói ở sau lưng hắn lập tức xếp thành một cái kiếm thuẫn chặn ngang đòn t·ấn c·ông này.

Cùng lúc đó, hai thanh kiếm kia đã hút xong hết máu tươi của Không Bá Hưng, khí tức của trận pháp chợt tăng đột biến.

Hai thanh kiếm bắn tới Cương Sinh giống như lưu tinh xẹt ngang, Cương Sinh biến sắc, một tay hắn xuất hiện một cái vật hình dạng thanh kiếm, nhưng lại là năm cái đầu lâu xếp chồng lên nhau.

Năm cái đầu lâu phun ra phong bạo tà khí, hình thành một cái đầu lâu to đến mười trượng bao vây lấy Cương Sinh.

‘’C·hết.’’ Hoàng Tinh Long nhàn nhạt nói ra.

Hai thanh kiếm bắn xuyên qua cái đầu lâu không dừng lại một tí nào, sau đó từ trong đầu lâu tràn ra những tia máu tươi.

Đầu lâu từ từ tan rã, thân ảnh của Cương Sinh hiện ra, bây giờ, hắn đã bị hai thanh kiếm đâm xuyên tim, hai mắt trợn tròn, hắn không ngờ sức mạnh của trận pháp lại bá đạo như vậy, chỉ một đòn đã lấy mạng Kết Đan cường giả.

‘’Đây là trận pháp được bố trí để bảo vệ vương thành, nó còn có một hình thái khác bị ẩn dấu đi, đó là đến lúc vương thành nguy cấp, chỉ cần dòng dỏi của quốc vương dùng tinh huyết để hiến tế, thì sức mạnh của trận pháp sẽ đạt đến đỉnh điểm.’’

‘’Đương nhiên nó có một tai hại là trận pháp sẽ bị phá hủy không lâu sau đó.’’

Hoàng Tinh Long nhìn đám người đang quan sát trận chiến bên dười, âm thanh của hắn vang ra, giải thích cho họ.

Dù sao họ cũng sẽ c·hết dưới tay mình, không thể để họ cái gì cũng không biết a!

Hoàng Tinh Long cảm thấy mình thật nhân từ.



Trong một giây, một tên Kết Đan b·ị đ·âm c·hết!

Ngay cả đám người Hoắc Yêu cũng không phản ứng kịp, cái này quá mạnh mẽ vượt qua khả năng phán đoán của họ.

‘’Chúng ta đi.’’ Hoắc Yêu quát to một tiếng.

Thân ảnh bắn ra, chạy đến bên ngoài vương thành, những tên Tà Đồ đã kinh hãi, bị tiếng quát này làm thức tỉnh, vội vàng chạy theo.

‘’Muốn đi sao? Đã muộn rồi.’’ Hoàng Tinh Long cười to, hai mắt ẩn chứa sát khí cùng tham lam mãnh liệt, đây chính là một bút tài phú không nhỏ.

Keng—keng!

Mười ba thanh kiếm biến thành một trăm thanh, bắn tới giống như mưa sao băng, tốc độ kinh người.

‘’Này này, ngươi làm như vậy là không được, đây chính là tài sản của ta mà?’’

Lúc mưa sao băng mang theo t·ử v·ong hàng lâm lên đầu của bọn Tà Đồ đang chạy trốn, một thanh âm đột nhiên vang ra khắp vương thành.

Chỉ thấy có một cái thuẫn, nó to đến đủ che cả bầu trời, tỏa ra từng tia khí tức thần thánh, cái thuẫn màu hoàng kim phát ra cảm giác kiên cố không gì phá nổi chặn đường đi của mưa sao băng này.

Keng—Keng---Keng!

Mưa sao băng không dừng lại, bắn tới cái thuẫn, chỉ nghe phát ra từng âm thanh vang vọng, những cây kiếm kia đều bị cái thuẫn chặn đứng, sau đó tan vỡ rồi từ từ biến mất, dù sao kiếm cũng là do trận pháp ngưng tụ, bây giờ bị phá vỡ tất nhiên trở thành linh khí quay về với thiên địa.

Thần thức của Hoắc Yêu nhìn thấy cảnh này, trong lòng không khỏi thở dài một hơi, nhưng hắn phản ứng kịp, chủ nhân của âm thanh kia hoàn toàn coi hắn là tài sản riêng!

Không có nỗi nhục nào hơn nữa, nếu là đủ khả năng Hoắc Yêu tất nhiên quay trở lại đại chiến trăm hiệp, nhưng có lẽ người sở hữu pháp khí hình dạng thuẫn này mạnh hơn hắn nhiều.



Thân hình của Hoắc Yêu không dừng lại, lấy tốc độ còn nhanh hơn bú sữa mẹ để chạy trốn khỏi đây, hình ảnh này giống như lúc trước, một màn Trương Dư Hi hốt hoảng chạy trốn.

‘’Này, ta cho ngươi đi rồi sao?’’

Thanh âm kia lại vang lên giống như là đang nói ở ngay bên cạnh tai của mọi người.

Đám Tà Đồ chỉ cảm nhận được mình đã bị bao phủ ở dưới một cái bóng râm, theo thần thức họ nhìn lại thấy được rằng, một người thanh niên đang ở nụ cười đứng trên đầu của bọn họ.

Người thanh niên này tản mát ra từng tia khí tức áp đảo, uy áp mạnh mẽ đè xuống toàn vương thành, đặc biệt, người thanh niên này còn có một đôi cánh hoàng kim đang mở ra, to lớn đến bao phủ gần như một phần ba vương thành.

Đây chính là Thanh Vũ! Ngay tại thời khắc này, hắn đã kích hoạt danh hiệu của mình, tăng lên một cảnh giới lớn trong ba phút, không những thế hắn còn kích hoạt Thánh Dực, tăng gấp mười lần lực chiến, cảnh giới hiện giờ của Thanh Vũ là Kết Đan trung kỳ, kèm theo mười lần lực chiến và hắn cũng là nhị tinh thiên tài, bây giờ Thanh Vũ có thể áp chế cả Kết Đan đỉnh phong!

Đám Tà Đồ bị bao phủ bởi đôi cánh hoàng kim, chịu ảnh hưởng từ uy áp cực lớn, họ cảm nhận được tà khí trong cơ thể bị mình áp chế, và vùng vẫy mạnh, như nó gặp phải thiên địch của mình.

‘’Ngươi là ai?’’ Hoắc Yêu gào thét về phía thân ảnh kia.

‘’Ta không có thời gian chơi với các ngươi.’’ Thanh Vũ từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt của hắn mang theo sát khí.

Uy áp như biển cả hàng lâm lên đầu đám Tà Đồ, họ cảm nhận được khí tức của t·ử v·ong đang áp đặt lên đầu của bọn họ.

Hai mắt của Thanh Vũ đột nhiên chuyển sang màu đen của thâm uyên, nó giống như đang là câu thông một cái thế giới hoàn toàn chìm ngập vào trong bóng tối.

Một bên quang minh một bên hắc ám, Thanh Vũ làm cho bọn người cảm thấy được rằng hắn tà dị vô cùng!

Thanh Dực khẽ lay động rỗi vỗ một cái, lập tức có những tia sáng nhiều đến hàng trăm cái, hình dạng của nó giống như lông vũ màu hoàng kim

Tốc độ của những đám lông vũ này quá nhanh, giống như một cơn mưa bao trùm cả đám Tà Đồ.

‘’Không!!”

Tà Đồ cảm thấy được nguy hiểm, ngay lập tức, họ sử dụng hết thủ đoạn để bảo hộ mình, cả vùng trời xung quanh họ đều bị tà khí làm bẩn hết.



Nhưng như vậy cũng không có dùng được gì, đám lông vũ bắn tới, xuyên qua lớp phòng ngự của họ dễ dàng, rồi đâm thẳng vào đầu của họ, những giọng máu tươi từ trên đầu chảy xuống.

Sau đó có một ngọn lửa bốc lên thiêu đốt thân thể của Tà Đồ thành tinh hoa linh khí.

Thần tình của Hoắc Yêu dữ tợn, hắn bắt lấy ba tên Tà Đồ bên cạnh mình rồi bóp nát đầu lâu, sau đó sử dụng bí pháp gì đó, làm cho cảnh giới của hắn tăng lên Kết Đan trung kỳ.

Tà khí xung thiên ngưng tụ thành hàng trăm cây gai nhọn cực dài tạo thành một hàng tường thành bằng gai đỡ lấy vài chục căn lông vũ. Ở dưới chân Hoắc Yêu hiện ra một gây gai nhọn, thô to hơn tất cả, nó cuốn lấy Hoắc Yêu rồi kéo xuống lòng đất.

Linh Băng không có thủ đoạn như vậy, chỉ đỡ lấy được vài căn lông vũ rồi thân thể b·ị đ·âm xuyên, c·hết không nhắm mắt.

Hàng rào bằng gai đỡ lấy lông vũ, chỉ trong hai giây, đám lông vũ đã xuyên thấu qua hàng rào, nhưng thân ảnh của Hoắc Yêu đã biến mất.

Thanh Vũ lập tức tản ra thần thức của mình tìm kiếm, hắn thấy được có một luồng tà khí mạnh mẽ đang di chuyển ở dưới lòng đất của vương thành, ý đồ muốn chạy trốn khỏi đây.

Thanh Vũ cười nhạt một cái rồi nói: ‘’Muốn chạy trốn? Ngươi đang nằm mơ hay sao?’’

Thanh Vũ khẽ lay động Thánh Dực, chỉ một lần vỗ cánh mà thôi, Thanh Vũ đã ở trên đầu của luồng tà khí này.

Một bàn tay của Thanh Vũ triệu hồi Thánh Thuẫn, rồi đè mạnh xuống mặt đất. Thánh Thuẫn phát ra từng tia khí tức trầm trọng làm cho luồng tà khí bên dưới bị trấn áp không thể động đậy.

Thừa dịp đó, Thánh Thuẫn v·a c·hạm vào mặt đất, áp lực kinh khủng từ chỗ v·a c·hạm làm cho mặt đất nứt vỡ tan tành, luồng tà khí bị sức mạnh này trấn áp làm cho hỗn loạn.

‘’Không!!”

Thanh Vũ có thế nghe được một thanh âm không cam lòng từ trong lòng đất phát ra.

Ba giây! Mười bốn tên Tà Đồ, trong đó có hai tên là Kết Đan kỳ, không một tên nào còn sống.

Thanh Vũ chỉ là lạnh lùng nhìn tất cả, hắn không cảm nhận được một tia thương hại gì, hay một chút cảm giác sợ hãi gì khi g·iết người.

Hai con mắt đen như thâm uyên của Thanh Vũ từ từ tản đi, cùng tản đi với nó là tâm tình tiêu cực khi g·iết người, nhưng Thanh Vũ không biết, hắn chỉ cảm thấy có chút kỳ lạ khi mà lần đầu tiên hắn g·iết người, giống như là nghiền c·hết một bầy kiến vậy, không có cảm giác gì.