Chương 37: Phù Sư
Thất Vĩ Thiên Hồ có huyết mạch gần với Cửu Vĩ Thiên Hồ, chỉ cần có cơ duyên có thể đề thăng huyết mạch trở thành Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thiên Hồ mỗi có một cái đuôi sinh ra, thần hồn sẽ tăng gấp hai lần, Thất Vĩ đại diện cho thần hồn mạnh gấp mười bốn lần bình thường.
‘’Được rồi, ngươi có thể đi.’’ Thanh Vũ nhìn Nguyệt Linh một chút, nói ra.
Nguyệt Linh nghe được như vậy, ngẩn ngơ trong chốc lát, cô nhìn Lâm Phong một lát, trong cuộc đời của cô là những chuỗi ngày nằm gai nếm mật, một yêu thú có huyết mạch mạnh mà không có một chổ dựa nào thì sẽ bị săn đuổi.
Trải qua những ngày giống như ác mộng kia, Nguyệt Linh nghĩ đến một ngày mình b·ị b·ắt đi, hôm nay đó đã thành sự thật, nhưng không giống trong tưởng tượng của cô, cô không bị đối phương luyện huyết mạch, mà đối phương lại thả cô đi.
Trong lúc nhất thời, Nguyệt Linh không phản ứng kịp, cô đưa đôi chân của mình bước đi ra ngoài cửa, rồi quay đầu lại nói ra: ‘’Ta đi nha!’’
‘’Tự nhiên.’’ Thanh Vũ mỉm cười.
Nguyệt Linh nhìn thấy vậy, lại bước ra một bước, sau đó lại quay đầu nói ra: ‘’Ta đi thật đó!’’
‘’Không tiễn.’’ Đáp lại Nguyệt Linh là nụ cười càng đậm của Thanh Vũ.
Nguyệt Linh liếc Lâm Phong một cái, tên này thật đáng hận, tại sao hắn không mở miệng giữ ta lại? Đôi mắt u oán của Nguyệt Linh nhìn thẳng vào Lâm Phong làm hắn hơi khó chịu, hắn biết Thanh Vũ muốn giữ lại Nguyệt Linh, dù sao cũng là một cường giả Trúc Cơ sơ kỳ, huyết mạch lại mạnh mẽ, cho nên Lâm Phong nói ra:
‘’Giáo Hoàng đại nhân, tại sao không giữ lại Nguyệt Linh cô nương?’’
Thanh Vũ một mặt bất đắc dĩ nói ra: ‘’Ta muốn giữ lại, nhưng sợ rằng Nguyệt Linh cô nương không đồng ý nha.’’
Nguyệt Linh nghe vậy, vội vàng chạy vào, nói ra: ‘’Ta muốn ở lại, các ngươi đừng đuổi ta đi.’’ Nói xong, Nguyệt Linh liếc Lâm Phong một cái.
‘’Thôi được rồi, Nguyệt Linh cô nương muốn ở nơi đây thì phải làm việc, ta có chuyện muốn giờ cô.’’ Thanh Vũ vui vẻ nói ra, hai mắt tán thưởng nhìn Lâm Phong, không ngờ hắn lại có thể lừa gạt một cô gái tới.
Lâm Phong phấn chấn, thêm một Trúc Cơ cường giả gia nhập vào Giáo Đình, đây là công lao của hắn a, nhưng nghĩ đến Thanh Vũ nhìn mình một cách kỳ quái, hắn sầu muộn vạn phần, ta không có làm gì Nguyệt Linh, đại ca a!
‘’Ngươi muốn ta làm chuyện gì?’’ Nguyệt Linh chớp chớp mắt hỏi.
Thanh Vũ điều chỉnh cấp bậc của Nguyệt Linh thành Thánh Đồ, đây là quyền lợi của hắn, nhưng những người điều chỉnh không có tín ngưỡng Quang Minh giáo đình thì Thanh Vũ sẽ không nhận được điểm Tín Ngưỡng, chỉ khi nào họ tín ngưỡng thì mới nhận được. Vì thế Thanh Vũ không sử dụng quyền hạn này nhiều cho lắm.
Nguyệt Linh cảm nhận được nhiều thông tin đột nhiên xuất hiện trong đầu của mình, sau đó cô thất thần trong vài giây để sử lý đống thông tin đó.
‘’Tham kiến Giáo Hoàng đại nhân.’’ Nguyệt Linh biết được người thanh niên này là Giáo Hoàng, cho nên cô miễn cưỡng nói ra. Dù sao cô chưa tín ngưỡng Quang Minh Chi Thần, độ tín nhiệm không cao.
Thanh Vũ gật đầu, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái Tinh Thần Ấn Ký đưa cho Nguyệt Linh, rồi nói: ‘’Đây là Tinh Thần Ấn Ký của Nhất Tinh Luyện Phù sư, bây giờ ta giao nó cho ngươi, bổ nhiệm người làm Phù Đường Đường Chủ.’’
Nguyệt Linh hoảng sợ nhìn Tinh Thần Ấn Ký, tên này rút ra linh hồn của một nhất tinh Phù Sư để cho ta sử dụng, quá độc ác đi? Nguyệt Linh đưa tay nhận lấy, đôi mắt vẫn không hết vẻ hoảng sợ, có lẽ ta vào hang quỷ chứ không phải hang cọp?
Tinh Thần Ấn Ký biến thành vô số kinh nghiệm và thông tin về Phù Sư, thẳng vào linh hồn của Nguyệt Linh, giờ phút này Nguyệt Linh nhắm nghiền hai mắt, cảm nhận được sự thần kỳ của nó.
Phù Sư là một nghề nghiệp mạnh mẽ, bằng cách dẫn động thiên địa linh khí cùng với cảm ngộ của mình vào một ‘’vật chứa’’ dựa theo cấp bậc của phù sư mà có thể luyện chế nhiều loại phù chú, công kích, phòng thủ, bỏ chạy, gọi gió, gọi mưa, Phù Sư mạnh mẽ còn có thể dẫn động Thiên Địa Cộng Hưởng thành tựu tối cao!
Quan trọng nhất Phù Sư am hiểu sử dụng phù chú, có thể tổ hợp phù chú để đánh ra những đòn vượt cảnh giới.
Nhưng Phù Sư là một nghề nghiệp khó khăn, cần phải có cường độ linh hồn mạnh mẽ mới có thể học tập, Thất Vĩ Thiên Hồ có linh hồn mạnh gấp mười bốn lần cùng cấp, cho nên Thanh Vũ mới cho Nguyệt Linh làm Phù Đường Đường Chủ.
Lâm Phong ở một bên nhìn thấy cảnh này, hắn khó hiểu nhìn Thanh Vũ, vì sao Giáo Hoàng lại tin tưởng một người ngoài như vậy?
‘’Lần này ngươi làm rất tốt, đây là Tinh Cương thiết, hãy dùng nó chế tạo một cái pháp bảo đi.’’ Thanh Vũ mua một khối Tinh Cương thiết trong cửa hàng, đây là nhất tinh Tinh Cương, trong hàng nhất tinh cũng thuộc loại mạnh nhất, giá cả của nó đạt đến mười vạn điểm tín ngưỡng.
‘’Đa tạ Giáo Hoàng.’’ Lâm Phong hai mắt tỏa sáng, hiện giờ trong Giáo Đình chỉ có Ngọc Trang là có Trúc Cơ Pháp Bảo, còn lại đều dùng Luyện Khí Kỳ pháp bảo, hắn mơ ước một cái Trúc Cơ pháp bảo đã lâu, nhưng giá cả của nó quá mắc, bây giờ được Thanh Vũ thưởng một cái làm sao Lâm Phong không vui mừng.
Hai mắt Lâm Phong nhìn Nguyệt Linh càng thuận mắt, hắn không quên hỏi một câu: ‘’Còn Đà La Môn, Giáo Hoàng tính toán thế nào?’’
Thanh Vũ trầm ngâm một chút rồi khoát tay nói ra: ‘’Diêu Hạo vừa được ta thông báo tìm kiếm thông tin của Đà La Môn, đây là một tồn tại mạnh mẽ quản lí gần một trăm cái thế lực cấp một, nhưng nó ở rất xa Không Vũ vương quốc.’’
‘’Cho nên người của Đà La Môn còn lâu lắm mới tới đây điều tra, khi đó chúng ta cũng không sợ họ.’’
‘’Huống chỉ Đà La Môn không dám công khai phái cường giả đến đây, Không Vũ vương quốc phụ thuộc vào Yêu Nguyệt Tông,
Lâm Phong nghe được Thanh Vũ phân tích, Lâm Phong không khỏi gật đầu, Đà La Môn đang ở trạng thái đối địch với Yêu Nguyệt Tông, mà Yêu Nguyệt Tông cũng là thế lực cấp hai, nếu Đà La Môn mà dám vào đây, chắc chắn sẽ bị Yêu Nguyệt Tông đuổi g·iết.
Còn vì sao có hơn mười Trúc Cơ cường giả xông vào đây, Thanh Vũ nghĩ rằng có một âm mưu nào đó từ Đà La Môn đối phó Yêu Nguyệt Tông, hoặc cũng có lẽ là bọn họ đi ra ngoài lịch luyện, phải tra hỏi bọn người Đà La Môn mới biết được.
Nguyệt Linh cảm ngộ mười phút mới thoát khỏi trạng thái này, khi hai mắt cô mở ra, có một luồng linh khí tập trung vào xung quanh cô, những tia linh khí giống như nhảy múa cùng Nguyệt Linh. Bình thường tu sĩ chỉ câu thông một chút Linh Khí để hấp thụ, sau đó loại bỏ tạp chất, rèn luyện linh khí cho nó tinh thuần trở thành tu vi của mình.
Nhưng Phù Sư lại khác, bằng Linh Hồn mạnh mẽ của mình, họ có thể câu thông linh khí nhiều hơn, rồi nén nó vào vật chứa, hòa cùng thần thông của mình, tạo ra một lá phù.
‘’Đa tạ Giáo Hoàng ban thưởng.’’ Nguyệt Linh khom người nói, mặc dù từ nhỏ Nguyệt Linh đã sống trong rừng, nhưng không đại biểu Nguyệt Linh không biết giá trị của vật này, Thanh Vũ lấy ra cho cô, không một chút nào tiếc nuối, đại biểu cho Thanh Vũ tín nhiệm cô.
‘’Bây giờ người là Phù Đường Đường Chủ, đi thôi, ra ngoài tìm kiếm thành viên cho Phù Đường, người hay yêu thú cũng được, ở trong Giáo Đình, tất cả đều bình đẳng.’’ Thanh Vũ gật đầu nói ra, dùng người thì không nghi ngờ người, Thanh Vũ liếc Lâm Phong một cái.
Lâm Phong nhìn thấy, hắn cười khổ nói ra: ‘’Nguyệt Linh Đường Chủ, ta sẽ dẫn ngươi đi tham quan Giáo Đình, sau đó tuyển chọn thành viên phù hợp.’’
‘’Thuộc hạ xin phép cáo lui.’’ Nguyệt Linh nói xong, đi theo Lâm Phong ra ngoài.
Thanh Vũ nhìn bóng lưng của Nguyệt Linh, tâm tình của hắn thật vui vẻ, mặc dù đắc tội một thế lực mạnh mẽ nhưng lại có thêm một Thất Vĩ Thiên Hồ gia nhập vào Giáo Đình, xem ra ngày sau phải tìm kiếm biện pháp đề thăng huyết mạch cho Nguyệt Linh mới được.
‘’Người đến, dẫn bọn người này xuống ngục giam, nhớ cẩn thận một chút.’’ Thanh Vũ thuận tiện phân phó một câu.
Bên ngoài Thánh Đường có hai tên hộ vệ, họ nhanh chóng dẫn bọn người Đà La Môn xuống ngục giam, tu vi của bọn người Đà La Môn đã bị phong ấn, nhưng cẩn thận một chút vẫn nên làm.
Sau đó Thanh Vũ trở lại phòng của mình tiếp tục bế quan, gần đây hắn đang thôi diễn thần thông của mình, phía trước toàn là sương mù cho nên hắn cần phải cố gắng hơn nữa.