Chương 313: Phòng tuyến của căn cứ!
“Haha, tiếp tục nào anh em! Chúng ta giàu to rồi!!” Một người đàn ông cười to nói với đám đồng đội, bọn họ chính là những người dám rời khỏi tường thành sớm nhất và cũng có một thu hoạch kinh người.
Tựa hồ, bọn họ vẫn chưa nhận ra sự việc đang xảy ra, người đàn ông vẫn đâm tới ra xa, ông nhắm vào khu vực có nhiều Venger nhất để t·ấn c·ông, đám đồng đội của ông cũng chạy theo hỗ trợ.
“C·hết đi cho ta!!” Người đàn ông rống lên một tiếng, ông cầm một thanh đao khá to và dùng sức chém tới một con Venger trước mặt, thanh đao tạo thành hình vòng cung chém xuống từ trên cao.
Keng--! Một âm thanh chói tai vang lên, người đàn ông ngẩn ngơ nhìn thanh đao to lớn đã b·ị b·ắt lại bởi một tay đầy xương xẩu trắng phiếu của con Venger, nó nhìn ông bằng ánh mắt hung tàn khiến ông phải nuốt một ngụm nước bọt.
“Mày khá đấy, để xem mày có thể chống lại tao được bao lâu.” Người đàn ông dùng sức lấy lại thanh đao từ tay con Venger, rồi ông lại tiếp tục chém thẳng tới nó.
Keng--!
Lại một âm thanh vang lên, người đàn ông không hề dừng lại, với khuôn mặt nghiêm túc, ông ta biết mình đã gặp phải một Venger cấp hai, sức mạnh của nó khá ngang bằng với ông.
“Nếu g·iết được nó thì mình sẽ đạt được một viên tinh thể tiến hóa cấp hai.” Người đàn ông nghĩ thầm, một cảm giác ham muốn xuất hiện trong lòng ông ta, một viên tiến hóa cấp hai rất quý giá, nó có thể giúp ông nhiều việc lắm.
“Anh em hãy tiêu diệt lũ bên ngoài đi, tôi sẽ chiến đấu với nó.” Người đàn ông quay qua nói với đám đồng đội, họ đang tụ tập gần ông ta để hỗ trợ, tuy nhiên, sự tham lam đã khiến ông đuổi bọn họ đi, nếu ông tận tay g·iết c·hết con Venger cấp hai này thì chiến lợi phẩm sẽ thuộc về ông, một thỏa thuận cực kỳ công bằng.
Nếu như đám đồng đội kia tiến tới hỗ trợ, chiến lợi phẩm sẽ bị phân ra, ông sẽ chẳng kiếm được bao nhiêu lợi ích nữa. Đám đồng đội nghe vậy, bọn họ hiểu ra ý định của người đàn ông, tuy nhiên họ vẫn chấp hành mệnh lệnh của nhóm trưởng, người có sức mạnh cao nhất trong nhóm.
“Chỉ còn tao với mày, haha, để xem mày có thể chống lại được bao lâu.” Người đàn ông cười to nhìn con Venger, nó đang mở to cái miệng rộng, lộ ra những cây răng sắc nhọn rất dài, nước dài chạy dọc theo các cây răng rồi nhỏ xuống mặt đất.
Người đàn ông đang ở một tinh thần cực kỳ cao, ông ta vọt đến, t·ấn c·ông con Venger bằng cây đao, ông ta t·ấn c·ông liên tục không ngừng nghỉ, từng nhát chém, từng cú xoay người t·ấn c·ông, hay từng động tác đều thành thục, ông là một người có kinh nghiệm chiến đấu rất cao.
“Gào!!” Venger rống giận, nó bị thanh đao chém ra nhiều v·ết t·hương dài, máu tươi chảy ra từ đó rồi nhuộm cả cơ thể nó thành màu đỏ hồng, người đàn ông, một con mồi dám khiến nó đau đớn, vì vậy nó hung hăng nhào tới, dùng hàm răng sắc nhọn cắn trúng thanh đao.
Keng--!
Người đàn ông nào ngờ được cây đao của mình lại bị giữ chặt bởi bộ hàm đầy uy lực kia, ông ta cảm thấy ông ổn, thế là ông nhảy lùi về phía sau, bỏ qua cây đao, trong cùng lúc đó, con Venger dùng một tay với các móng vuốt đâm tới một cách tàn nhẫn, tuy người đàn ông đã tránh được, nhưng ông ta vẫn b·ị t·hương, bộ ngực ông ta bị cào ra năm đường máu.
“Đau quá.” Người đàn ông nhe răng trợn mắt, ông vội vàng lấy ra một cái túi nhỏ, rồi đổ số bột xanh trong đó ra bàn tay, ông vội bôi chúng lên v·ết t·hương, đến đây, người đàn ông mới cảm thấy yên tâm, đó là bột của một loại cây nhỏ do ông phát hiện lúc đi săn bắn, chúng có thể chữa trị các v·ết t·hương được gây ra bởi Venger, triệt tiêu số c·hất đ·ộc tiến hóa, không những vậy, nó còn làm cho v·ết t·hương dịu đi, ông ta không còn cảm thấy đau đớn nữa.
“Mày cũng khá đấy.” Người đàn ông nghiêm nghị nói, một đối thủ khiến ông cảm thấy áp lực, ông lấy ra hai cây dao găm sắc bén từ bên hông rồi vào trạng thái chiến đấu, con Venger lao đến gần ông ta, ông ta gầm gừ t·ấn c·ông.
Hai bên đánh nhau rất tàn khốc, mỗi một đòn đều muốn lấy mạng của nhau, tuy nhiên, người đàn ông đã chém con Venger ở những vị trí yếu hại, cả một cánh tay của nó rơi xuống đất, rồi cho đến một chân bị cắt lìa, dù sao ông ta cũng là con người có trí thông minh ưu việt hơn Venger, và đó cũng là điểm nhấn quyết định kết quả của trận chiến.
“Haha, kết thúc rồi nhé, tao đã thắng!!” Người đàn ông cười to khi nhìn thấy Venger gục ngã, dù nó muốn t·ấn c·ông tiếp, nhưng cả cơ thể nó không còn sót một chút sức lực gì, người đàn ông tận hưởng cảm giác chiến thắng với một tiếng rống đầy sảng khoái và rồi ông ta đâm vào đầu con Venger.
“Các anh em, tôi đã chiến thắng nó, hôm sau chúng ta sẽ ăn mừng thật to!!” Người đàn ông đạp lên con Venger cao ba mét và cười to, khoảng ba bốn giây sau, ông nhận ra rằng không một ai trả lời ông, ông cảm thấy kỳ lạ, thường thì sẽ có một vài người lên tiếng chứ.
Người đàn ông hiếu kỳ nhìn xung quanh, bởi vì khi chiến đấu, ông chỉ tập trung vào đối thủ mà không hề quan sát xung quanh, và ông chẳng thể nắm bắt được tình hình nữa, ngay khi ông ta nhìn về một phía, sắc mặt ông ta trở nên trắng bệch, hai chân run rẩy, mồ hôi hột tuôn ra như thác nước.
Rất nhiều điểm sáng xuất hiện xung quanh ông, chúng chớp chớp rồi lại sáng, ông nhận ra được sự tàn bạo ẩn chứa trong các điểm sáng ấy, đó chính là những ánh mắt khi nhìn về con mồi của lũ Venger, ông không nhìn thấy một người đồng đội nào của ông nữa.
“Có ai không?” Người đàn ông thấp thỏm nói.
“Gào!!” Đáp trả lại ông là một tiếng rống kinh khủng, các điểm sáng đang to lớn hơn, người đàn ông nhìn thấy, có đến hàng trăm Venger đang ở xung quanh ông, mỗi một con đều có sức mạnh không thua kém gì ông.
“AAA!” Người đàn ông kêu gào thảm thiết, ông lập tức quay đầu bỏ chạy đến nơi các điểm sáng ít nhất, và ông không hề cúi xuống nhặt lấy viên tinh thể tiến hóa cấp hai, dù đó chỉ mất một giây mà thôi, đám Venger vồ tới, đuổi theo người đàn ông.
Trong khu vực ngoài bìa rừng, có tiếng nhai nuốt vang lên, màn đêm rất yên tĩnh, chỉ còn lại một âm thanh của mưa hòa cùng tiếng bước chân buồn chán, tất cả người dám nhảy xuống tường thành để săn lùng Venger đều đã biến mất không hề để lại một thứ gì, có chăng, cái họ đạt được đó là khiến một số Venger no bụng.
“Mau rút về tường thành, chúng ta cần thiết lập lại phòng ngự, ai đó hãy đi lấy thêm hỏa dược!!”
“Mau rút về tường thành, tất cả mọi người hãy rút về tường thành!!”
“Chúng ta đang bị t·ấn c·ông bởi một bầy Venger rất mạnh, hãy tập trung lại với nhau!!”
Khác hẳn với sự yên tĩnh ngoài kia, lúc này, ở trên chiến trường chính, đám Venger vừa mới xuất hiện đã làm cho đám người cảm thấy áp lực, chúng có một sức mạnh vượt trội, số lượng khá nhiều, tuy nhiên chúng hoạt động ẩn trong lũ Venger yếu khiến việc chiến đấu trở nên cực kỳ khó khăn, bằng chứng và những người ở dưới tường thành đang bỏ chạy, họ nhảy lên tường thành rồi dùng v·ũ k·hí ngăn chặn đám Venger leo lên.
Ầm! Ầm! Ầm!!
Các vệ binh vứt hàng trăm quả b·om t·ự c·hế xuống phía dưới, các quả bom nổ tung, dù cho đó là Venger cấp hai cũng không thể thoát khỏi c·ái c·hết, cơ thể chúng bị xé nát, máu tươi với tay chân cụt bắn ra tung tóe, nhưng ngọn lửa đáng lẽ ra phải thiêu đốt c·hết rất nhiều Venger nữa đã bị dập tắt bởi cơn mưa nặng hạt, dường như cả trời cao cũng đang chống lại họ.
“Hãy lấy thêm hỏa dược!!”
“Mọi người đừng sợ hãi, chúng ta có thể chiến thắng!!
“Thiết lập phòng ngự mau lên, ở đây không có người này!!”
“Giết sạch lũ Venger dám phóng lên tường thành!!”
Từng âm thanh ra lệnh, nó được phát ra từng miệng của một người đàn ông cao to, ông là vệ binh trưởng của tường thành, một người có năng lực tiến hóa cấp hai đỉnh phong, từng âm thanh của ông ta vang ra như pháo nổ, khiến đám đông dần ổn định lại.
Oành!
Oành!
Bức tường thành đột ngột rung mạnh, một vài Venger cấp hai vừa đâm thẳng vào tường thành, các cây gỗ tiến hóa cứng cỏi b·ị đ·âm thủng, tuy nhiên, tường thành vẫn chưa sập xuống.
“AAA!! Cứu tôi!!” Một vài âm thanh thảm thiết vọng ra giữa chiến trường, có vài người vừa bị lũ Venger nắm chân rồi lôi xuống tường thành, tuy nhiên, không một ai giúp đỡ họ cả, áp lực quá nặng nề khiến mọi người không rảnh quan tâm đến những người kế bên, ai bị kéo xuống đều biến mất khỏi thế giới này như một hạt nước mưa hòa tan vào biển cả.
“Ở đây có rất nhiều Venger, mau dùng hỏa dược hỗ trợ!!”
“Ở đây nữa, hỏa dược đâu?!”
“Nhanh lên đi, chúng tôi mất rất nhiều người, ai đó hãy sử dụng hỏa dược!!”
Một vài đoạn tường thành hỗn loạn, có thể sự phòng thủ của họ trở nên yếu đuối vì mất đi một số người đã nhảy ra khỏi tường thành để săn bắn Venger.
“Không còn hỏa dược nữa!!” Một vệ binh nói bằng giọng run rẩy, sắc mặt của ông ta tái nhợt.
“Cái gì!”
“Không còn hỏa dược sao? Mau đi lấy đi!!”
“Trong kho không còn hỏa dược nữa rồi!!” Một vệ binh vừa chạy tới hô to.
Oành!!
Và rồi, một âm thanh của t·ử v·ong vang ra, một đoạn tường thành bị chiếm bởi hàng đống Venger, những người đang ở trên đó đều bị g·iết sạch, một số thì nhảy khỏi tường thành rồi chạy trốn, tuy nhiên, bức tường thành kia đã sụp đổ, các Venger ở bên ngoài tràn vào căn cứ.
“AAAA!”
“Không, tôi không muốn c·hết!!”
“Ai đó hãy cứu lấy tôi!!”
Một số người kêu lên khi bị các Venger dữ tợn bắt lấy, thân thể họ bị xé thành hai nửa, máu tươi chảy lênh láng, một số người b·ị t·hương đang dưỡng thương ở bên trong cũng hốt hoảng, bọn họ vội vàng nhấc chân lên chạy trốn.
“Chạy mau!!”
“Bọn Venger xông tới đây rồi!!” Đám người chạy trốn vừa chạy vào trong căn cứ vừa gào to, một số ngôi nhà gần đó liền phát âm thanh hỗn loạn, nhiều người chạy khỏi căn nhà, tuy nhiên, cái họ nhìn thấy là đám Venger đang nhào tới.
Một cảnh tượng tàn bạo của sự g·iết chóc, của sự tàn sát đang xảy ra ngay trong chính căn cứ này, đám Venger xông vào căn cứ, thừa dịp một vài người chưa phản ứng kịp, chúng g·iết c·hết họ rồi ăn một bữa ăn thịnh soạn.
“Mọi người không được hỗn loạn, hãy giữ vững phòng tuyến!!” Người đàn ông chỉ huy gào to trong khi dùng kiếm chém c·hết một số Venger t·ấn c·ông ông, nhưng âm thanh ra lệnh của ông không còn có hiệu quả nữa rồi, một số đoạn tường thành bị tập kích ở đằng sau rồi nhanh chóng đổ vỡ, hỗn loạn, tiếng kêu thảm vang ra khắp nơi, và cũng có nhiều người bỏ cả phòng tuyến để chạy trốn.