Quang Âm Chi Ngoại

Chương 997




Vẫn không kết thúc, đội trưởng tiếp tục ói ra, rất nhanh lại có tám pho tượng

nhỏ bị y phun ra, bộ dạng không giống nhau, khí tức cũng không phải là Hải

Thi tộc.

Ba mươi ba khối máu thịt có Thần Tính, chín giọt máu Thần Tính, chín bức

tượng thần.

Sau khi đội trưởng lấy ra toàn bộ những thứ này, trong mắt y liền mang theo

một tia cuồng nhiệt, hô to một tiếng.

"Nhi tử, tỉnh dậy, ăn thức ăn nào!"

Nói xong, đội trưởng chợt vung tay lên, toàn bộ những vật phẩm này bay lên

trên không, dung hợp cùng một chỗ trên bầu trời, tạo thành một viên thịt, bay

thẳng đến khe hở trên bầu trời.

Tiếp theo đội trưởng xoay người, lần nữa cúi bái, hơn mười vạn thân ảnh

Ách Tiên tộc bốn phía cũng đồng thời cúng bái, viên thịt rơi vào khe hở trên

bầu trời, xâm nhập vào bên trong.

Theo tiếng nhấm nuốt truyền ra, khe hở nổ vang, âm thanh khai thiên tích

địa lại lần nữa truyền ra.

Khe hở lần nữa nứt ra!

Lần này trực tiếp nứt ra mấy ngàn trượng!!

Cũng lộ ra bộ phận cảnh tượng bên trong.

Bên trong khe hở là một mảnh hư vô, mà bên trong hư vô mơ hồ tồn tại một

con quái vật khổng lồ, không thấy rõ bộ phận thân thể, chỉ có thể mơ hồ nhìn

thấy dường như là một tồn tại có hình người cực lớn.

Bụng của người này, tựa hồ đã bị mổ ra.

Hứa Thanh chỉ liếc mắt nhìn, hai mắt liền đau đớn như muốn sụp đổ, cũng

may lực lượng của độc đan và Tử Nguyệt đồng thời tuôn ra, mới miễn cưỡng

không mù mất, nhưng cũng đã có máu tươi chảy ra.

Ngay sau đó, những cỗ thi thể bốn phía đang giao thủ với tượng thần Hắc

Thiên cũng đều nhìn qua bầu trời, sau đó liền quỳ bái.

Trong lúc đáy lòng Hứa Thanh hoảng sợ, đội trưởng đang quỳ bái chợt

ngẩng đầu, nhìn qua khe hở trên bầu trời, nhìn tồn tại hình như đang di động

bên trong, trong mắt mang theo điên cuồng trước giờ chưa từng có, cười rộ lên.

"Tiểu sư đệ, ở kiếp này ta rốt cuộc đã làm được một trong vài việc đã từng

muốn làm, may mắn mà có ngươi!"

"Nếu không phải lần này có thêm sự xuất hiện của ngươi, ta muốn làm đến

một bước này cũng sẽ gặp khó khăn cực lớn, thậm chí dưới sự bảo vệ của

Thánh Lan tộc, ta căn bản là không thể tiến vào nơi đây, mà một khi thất bại, lại

phải tích lũy mấy trăm năm, thậm chí càng lâu hơn."

"Hiện giờ, ta có thể nói cho ngươi biết hết thảy!"

"Ngươi biết đó là cái gì không?" Đội trưởng giơ một ngón tay chỉ lên bầu

trời.

"Đó là thiên đạo!"

"Đại lục Vọng Cổ có mười vạn thiên đạo, mỗi một đạo đều chấp chưởng

vận hành một phương, mà phía trên chúng nó, là chín mươi chín tôn Viễn Cổ

thiên đạo trường tồn từ xưa tới nay!"

"Mà thứ ngươi nhìn bây giờ, không phải là mười vạn thiên đạo tầm thường

của đại lục Vọng Cổ, cũng không phải chín mươi chín tôn Viễn Cổ thiên đạo!"

"Ách Tiên tộc, là một bộ tộc động trời, khoáng cổ tuyệt kim, sở dĩ phương

pháp thành tiên của bọn họ lại phải lấy ruột ra bên ngoài, là bởi vì bọn họ cũng

giống như 3173 tộc khác xuất hiện bên trong lịch sử của đại lục Vọng Cổ, trong

những năm tháng khác biệt, tất cả đều một mực cùng làm một chuyện!"

"Đó chính là..... Tạo ra thiên đạo."

"Hơn 3000 tộc quần này, phân tán trong những năm tháng khác biệt, muốn

sáng tạo ra tôn Viễn Cổ thiên đạo thứ 100 của đại lục Vọng Cổ!"

"Kế hoạch này đã kéo dài không biết bao nhiêu kỷ nguyên, trước Ách Tiên

tộc, bên trong hơn 3000 tộc quần có một chủng tộc cũng làm như vậy, là Cổ

Linh tộc, Hoàng của Cổ Linh tộc đã thành công hơn phân nửa, nhưng cuối cùng

vẫn thất bại, còn khiến cho gã nhận phải cắn trả cực lớn, toàn tộc gần như diệt

sạch."

"Mà sau khi nửa khuôn mặt Thần Linh đến, hạo kiếp phủ xuống, khiến cho

kế hoạch kéo dài vô số năm tháng của hơn 3000 tộc này xuất hiện chuyện ngoài

ý muốn, nhưng với tư cách là người kế nhiệm cuối cùng, Ách Tiên tộc liền dựa

vào cơ sở mà Cổ Linh tộc đã thực hiện được, hoàn thành nốt một bước cuối

cùng là có thể thành công!"

"Một bước này, chính là dùng Thập Tràng do một tộc nhân thuần huyết cuối

cùng của Ách Tiên tộc thành tiên biến thành, đưa vào trong cơ thể tôn thiên đạo

được sáng tạo kia, trở thành khúc ruột kết nối thiên đạo với đại lục Vọng Cổ,

sau khi trên dưới quán thông, khiến cho nó thức tỉnh!"

"Lúc trước Ách Tiên tộc chỉ thiếu chút nữa, mà việc hôm nay ta muốn làm,

chính là bổ sung một bước này!"

"Đại lục Vọng Cổ có chín mươi chín tôn Viễn Cổ thiên đạo, chúng nó không

có cảm giác, cũng không có ý thức của mình, thuộc về một mảnh hỗn loạn, mà

tôn Viễn Cổ thiên đạo thứ một trăm này, cũng tương tự như thế, nhưng mà sau

khi nó thức tỉnh, ý thức tiềm ẩn của nó, sẽ bị người sáng tạo nắm giữ!"

"Từ xưa đến nay, hơn ba nghìn tộc quần tham dự việc này, đều xem như phụ

mẫu của nó, nhưng bọn họ đều đã không sai biệt lắm gần như chết hết rồi, mà

vừa nãy chúng ta... Cũng đã chia ruột của mình ra, dung nhập vào bên trong cây

Thập Tràng này, sau khi Thập Tràng được thiên đạo dung nhập vào phần bụng

của nó, trở thành cùng một với thân thể của nó, chúng ta chẳng khác nào vào

một khắc cuối cùng, trở thành một trong những vị phụ thân của thiên đạo!"

"Tiểu sư đệ, ngươi nói xem, đây có phải là một trận tạo hóa siêu cấp lớn,

kinh thiên động địa hay không!"

Đội trưởng ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, tâm thần Hứa Thanh dấy lên sóng

lớn động trời, lúc này bầu trời truyền đến âm thanh cực lớn, một cái đại thủ

trắng như ngọc, tràn ra chấn dộng kinh người, từ bên trong khe nứt đưa ra bên

ngoài.

Sự xuất hiện của nó khiến cho bầu trời biến sắc, đại địa nổ vang.

Vô số pháp tắc từ trên tay nó tràn ra, khuếch tán vô tận phạm vi, trong chớp

mắt liền bao phủ Đại Hoang Đông Quận, trong nháy mắt liền bao trùm Thánh

Lan đại vực.

Núi sông, cỏ cây, đại địa, chúng sinh, tất cả mọi thứ, toàn bộ trong đó.

Trong khi tâm thần của vô số vạn vật sinh linh đang kịch liệt chấn động, cái

đại thủ này chậm rãi hạ xuống, một phát bắt được cây Thập Tràng, chầm chậm

túm và kéo lên!

Cây Thập Tràng rung chuyển, thân thể Hứa Thanh lay động, nhưng so với

những thứ xảy ra trước mặt, sóng gió trong lòng của Hứa Thanh càng lớn hơn

nhiều.

Giọng nói của đội trưởng không ngừng vang vọng trong đầu của hắn.

"Nhập cổ thiên đạo? Trở thành phụ thân của thiên đạo?"

Hứa Thanh thì thào, hô hấp càng lúc càng dồn dập.

Giờ phú này, trong đầu Thanh Thu và Ninh Viêm ở một bên cũng đều triệt

để nổ vang, dấy lên sóng to gió lớn chưa bao giờ có, trong nháy mắt tiếp theo,

hai người đồng thời động thủ, mổ bụng của mình, muốn dung nhập ruột vào

trong thân cây.

"Đã chậm, ha ha, lúc trước các ngươi không nghe lời ta, bây giờ đã muộn."

Đội trưởng cười to, trong thần sắc tràn ngập vẻ phấn khởi.

"Tiểu sư đệ, mặc dù tôn Viễn Cổ thiên đạo thứ một trăm này còn cần một

chút năm tháng mới có thể hoàn toàn thức tỉnh và nhập chủ với đại lục Vọng

Cổ, nhưng trong quá trình này, ngươi rất nhanh liền phát hiện ra chỗ tốt khi thân

làm phụ thân của thiên đạo!"

"So với đám Khổng Tường Long kia mà nói, chút việc bọn họ làm chỉ là

cộng lông, mỗi ngày chăm chỉ làm nhiệm vụ kiếm chút quân công, một chuyến

này của chúng ta, để y làm cả đời cũng không thể nào so được!"

Đội trưởng truyền âm, giọng nói vô cùng ngạo nghễ, tràn ngập sự đắc ý.