Nhìn qua bóng lưng Khổng Tường Long, đáy lòng Hứa Thanh nói cảm tạ,
chắp tay cúi đầu.
Sau khi trở lại Kiếm Các, hắn mở túi trữ vật ra, bên trong hoàn toàn chính
xác có hai cái vật phẩm, ngoại trừ ngọc giản chứng minh quân công, còn có một
khối băng màu lam.
Khối băng này là do pháp thuật hệ băng tạo thành, trong đó vậy mà phong
ấn một quả tim!
Quả tim kia hơi mờ, nếu không cẩn thận quan sát, rất khó phát hiện, vả lại
cũng không phải là vật chết, nó mang theo một tia sinh cơ.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, hắn nhận ra thứ này, đây là quả tim của Quỷ
U tộc.
Hứa Thanh cũng không xa lạ gì Quỷ U tộc, năm đó hắn đã từng bắt giữ qua
một tên, cuối cùng tên đó còn bị hắn luyện hóa.
Thực tế thì cũng chính là việc này mới khiến cho Thất gia có linh cảm, sau
đó tạo ra Quỷ U Đoạt Đạo Công.
Mà lần luyện hóa đó, cũng khiến cho thân thể Hứa Thanh có đủ căn bản để
tu luyện Quỷ U Đoạt Đạo Công.
Sau đó Thất gia thông qua ngón tay của Hoàng Nhất Khôn Huyền U tông,
linh cảm đã có khả năng thực hiện, hơn nữa còn có khỏa Quỷ U Tâm trong cơ
thể của Tư Mã Như Liệp Dị Môn, cùng với phương pháp đoạt đạo của vô số
tông môn, cuối cùng mới tạo thành công pháp Quỷ U Đoạt Đạo này.
Cho nên từ trên lý luận mà nói, trái tim của Quỷ U tộc có thể cường hóa cho
Quỷ U Đoạt Đạo Công.
Chỉ là số lượng Quỷ U tộc quá ít, vả lại lấy tu vi bây giờ của Hứa Thanh,
Quỷ U tộc cảnh giới Trúc Cơ không có ý nghĩa lớn lắm, hắn cần Quỷ U Tâm
của Kim Đan cảnh.
Quả tim bị phong ấn trong khối băng này, chính là đến từ Quỷ U tộc Kim
Đan cảnh.
Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía Khổng Tường Long rời đi.
Với hắn mà nói, lễ vật này, rất trọng.
Hồi lâu sau Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, nhìn qua khối băng và trong mắt lộ
ra quyết đoán, nhanh chóng vận hành Quỷ U Đoạt Đạo trong người, rất nhanh
cánh tay liền trở nên hơi mờ.
Không chần chờ chút nào, Hứa Thanh giơ tay phải hơi mờ lên, đưa vào
trong khối hàn băng.
Ngay lập tức xuyên thấu, túm tới Quỷ U Tâm ở bên trong!
Một khắc đụng tới, thân thể Hứa Thanh chấn động.
Quỷ U Tâm bị phong ấn trong khối hàn băng màu lam truyền ra sự vùng vẫy
mãnh liệt, trong mơ hồ còn phảng phất có tiếng gào thét vang vọng trong tâm
thần Hứa Thanh, lộ ra sự điên cuồng, nhưng theo đôi mắt Hứa Thanh chớp động
ánh sáng âm u, tay phải hung hăng túm lấy, luồng lực lượng bài xích của quả
tim kia bị hắn mạnh mẽ trấn áp.
Mất thường cũng có thể thấy Quỷ U Tâm tiêu tán, một lát sau liền hoàn toàn
tan biến, bị Hứa Thanh dung nhập vào bên trong công pháp bản thân.
Sau một khắc trong đầu Hứa Thanh hiện ra rất nhiều mảnh vỡ ký ức hỗn
tạp, như gió bão nổ vang trong tâm thần của hắn.
Đây là ký ức còn sót lại từ chủ nhân của quả Quỷ U Tâm kia.
Trong đó ẩn chứa rất nhiều cảm xúc điên cuồng, dường như không cam lòng
bị cắn nuốt, muốn tách ra khỏi thức hải Hứa Thanh, nhưng theo Hứa Thanh hừ
lạnh một tiếng, Quỷ Đế trong thức hải liền tràn ra tia sáng mãnh liệt.
Nháy mắt tiếp theo những mảnh vỡ ký ức này bị nghiền ép dễ như trở bàn
tay, tan thành mây khói, sau đó Quỷ U Đoạt Đạo Công của Hứa Thanh cũng tự
động vận hành.
Dần dần không chỉ là tay phải trở thành hơi mờ, vào thời khắc này…Tay trái
của hắn cũng bắt đầu cải biến.
Cho đến sau nửa canh giờ sau, Hứa Thanh thở sâu giơ hai tay lên.
Hai cánh tay của hắn, đều đã trở thành hơi mờ.
Kể từ đó về sau, khi hắn triển khai Quỷ U Đoạt Đạo đối địch, sẽ càng thêm
linh hoạt, vả lại tốc độ hấp thu cũng sẽ nhanh hơn.
Nhìn qua hai tay, trên mặt Hứa Thanh lộ ra vẻ thoả mãn, nghĩ đến việc
ngưng tụ dị chất như lời Khổng Tường Long vừa nói.
"Có lẽ cũng có thể dùng…Độc." Hứa Thanh thì thào.
"Cũng không ổn, như vậy chẳng khác gì nói rõ với địch nhân là ta có sở
trường dùng độc, vả lại độc của ta phân chia tứ tán thì hiệu quả càng tốt hơn.
Đương nhiên thỉnh thoảng cũng có thể dùng như thế, như vậy có thể tạo thành
một loại mê hoặc, khiến lực chú ý của người khác tập trung lại trên hai tay của
ta, từ đó không để ý tới độc tràn ngập bốn phía."
Trong khi Hứa Thanh đang muốn cải biến mạch suy nghĩ, ngọc giản truyền
âm của hắn đột nhiên chấn động, tiếng đầu tiên truyền đến, là một tiếng thở rất
dài.
Sau tiếng thở dài, là giọng nói mang theo vẻ u oán của đội trưởng truyền ra.
"Tiểu Thanh à, ngươi thay lòng rồi."
Hứa Thanh sững sờ.
"Ngươi có thể bội tình bạc nghĩa với những nữ tu kia, nhưng ta là đại sư
huynh của ngươi, ngươi không thể làm như vậy."
"Chúng ta từng nói là huynh đệ, cùng nhau đồng hành ở kiếp này, nhưng
cuối cùng lại là ta một thân một mình gánh vác toàn bộ....."
Sự u oán của Đội trưởng hình như có thể xuyên thấu qua ngọc giản, tràn
ngập vào trong Kiếm Các của Hứa Thanh, thật lâu không tiêu tan.
"Đại sư huynh..."
Hứa Thanh chần chờ một chút, vừa mới truyền âm thì tiếng thở dài thứ hai
của đội trưởng lại vang vọng.
"Nếu không phải ta làm việc trong Công Bạc ti, nhìn thấy quân công của
tiểu Thanh ngươi đột nhiên nhiều hơn một con số lớn, ta cũng không biết..."
"Không có việc gì đâu tiểu sư đệ à, đại sư huynh chúc phúc ngươi, hy vọng
ngươi và Khổng Tường Long có thể 100 năm hòa hợp....."
Hứa Thanh cảm thấy đại sư huynh càng nói càng hồ đồ rồi, bắt đầu nói
nhảm. Mà cái giọng nói này của đại sư huynh, nhất định là đang có chỗ cầu hắn,
vì vậy liền nhàn nhạt mở miệng.
"Đại sư huynh, ngươi thiếu là linh thạch à?"
"Tiểu Thanh, trong mắt ngươi, đại sư huynh là hạng người như vậy sao!"
Bên trong ngọc giản truyền tới tiếng hừ lạnh của đội trưởng.
"Được, đại sư huynh, nếu như ngươi không thiếu thì thôi vậy." Hứa Thanh
bất vi sở động, bình tĩnh mở miệng.
"Khụ khụ…đừng đừng đừng, thật ra thì …ta cũng không thiếu nhiều lắm."
Bên trong ngọc giản truyền tới tiếng ho khan vội vàng của đội trưởng, y thật sự
đang thiếu linh thạch