Quang Âm Chi Ngoại

Chương 917




Trận mưa to vẫn tầm tã rơi xuống như cũ, xối tới đại địa, rơi vào thành lũy.

Truyền tống trận là một nơi lộ thiên, cho nên máu tanh trên mặt đất rất

nhanh liền bị nước mưa rửa sạch.

Trong khi tia chớp thi thoảng lóe sáng, sấm sét nổ vang, phân thân mịt mù

của Vương Thần đang nhanh chóng sửa chữa khôi phục lại trận pháp, cũng sửa

đổi lại mục đích.

Dẫu sao nơi đây lúc trước đã bị Hắc Y Vệ của Thánh Lan tộc lẻn vào Phong

Hải Quận chiếm cứ qua, dù truyền tống trận được chữa trị, rất khó có thể đảm

bảo mục đích trong kế hoạch vẫn còn an toàn.

Cho nên phương thức ổn thỏa hơn, chính là đổi một cái địa điểm truyền tống

khác.

Trong quá trình chữa trị, Khổng Tường Long cũng liên tiếp ngẩng đầu nhìn

về phía biên giới Thánh Lan tộc, trong thần sắc mang theo một chút mơ hồ.

"Người mai phục nơi này, không giống như chuyên môn thiết lập nhắm vào

ta, bọn họ không thể nào biết rõ hành tung của ta, mà nếu như nhằm vào ta mà

nói...cũng sẽ không chọn những người như vậy để ra tay."

"Cho nên tất cả giống như là muốn ngăn cản hết thảy những người tới gần

biên giới, hơn nữa có lẽ không chỉ truyền tống trận nơi này có vấn đề." Hứa

Thanh ở bên, trầm giọng mở miệng.

"Thánh Lan tộc biết người chúng ta muốn tìm và tiếp ứng ở bên trong khu

vực phía trước." Sơn Hà Tử đi tới, chậm rãi nói.

"Chẳng lẽ tuyến đường này của chúng ta, là thật?" Dạ Linh kinh ngạc nói,

sau đó theo bản năng nhìn về bốn phía, bởi vì dựa theo lúc trước bọn họ phân

tích, lộ tuyến tiếp ứng chân chính đại khái sẽ có khả năng có cường giả bí mật

đi theo.

"Chưa hẳn, biểu hiện của Thánh Lan tộc cũng đã lộ ra rằng đến bây giờ bọn

chúng mới biết, còn không nắm giữ tuyến đường chân chính của ám tử bên ta,

cho nên mới đang tìm kiếm các Châu ở khắp khu vực biên giới."

Trong mắt Khổng Tường Long lộ ra tinh mang.

Hứa Thanh âm thầm gật đầu.

Mọi người đại khái đều hiểu rõ về nhiệm vụ lần này, rất có khả năng mục

tiêu mà bọn họ tiếp ứng là giả, vị ám tử tiềm phục trong Thánh Lan tộc trở về,

nhất định là dùng loại phương thức chín giả một thật.

Việc này khiến cho Thánh Lan tộc rất khó có thể khóa chuẩn xác vị trí của

người kia để đánh chết, mà bên trong Phong Hải Quận tự nhiên cũng có ám tử

của Thánh Lan tộc, vì vậy hướng đi của Chấp Kiếm Cung cũng có thể đại biểu

lộ tuyến chuẩn xác nhất định của ám tử.

Đây cũng là lý do tại sao Ti bên ngoài phân tán ra nhiều tiểu đội.

Thậm chí Hứa Thanh cảm thấy có khả năng là toàn bộ tiểu đội tiếp ứng mặt

ngoài đều là sương mù để mê hoặc Thánh Lan tộc, có lẽ còn có ám đội đang

hành động.

Mặt khác, vị ám tử chân chính trở về từ Thánh Lan tộc, cũng có khả năng

không cần bất luận sự tiếp ứng gì.

Đây là một trận đánh cờ giữa song phương.

Nhưng mà thông qua việc này, Hứa Thanh lần nữa cảm nhận được sự suy

thoái của nhân tộc.

Ví dụ địa phương biên giới này, tuy có hạn chế Nguyên Anh bước vào,

nhưng dưới Nguyên Anh lại có thể đến nhiều tu sĩ Thánh Lan tộc như vậy, cũng

đủ để nói rõ phòng tuyến của Phong Hải Quận yếu ớt.

Đạo lý này tất cả mọi người đều hiểu, nhao nhao trầm mặc.

Không lâu sau, dưới những tiếng sấm sét liên tiếp nổ vang trên trời, truyền

tống trận đã hoàn thành sửa chữa khôi phục.

Bất kể tiếp ứng lần này là thật là giả, một đoàn người bọn họ nhất định phải

tiếp tục đi về phía trước, giờ phút này tất cả nhanh chóng bước vào truyền tống

trận, theo trận pháp tràn ra tia sáng lập lòe, trong cơn mưa to, thân ảnh mọi

người tan biến.

Lúc xuất hiện đã ở phạm vi biên giới của Lâm Lan Châu, bên trong một chỗ

sơn cốc bí ẩn.

"Mọi người bảo trì sự cảnh giác, có lẽ nơi đây đã có không ít người Thánh

Lan tộc lẻn vào, ta đi trước, dò xét điều tra chỗ ẩn thân mà ám tử chúng ta cần

tiếp ứng, hy vọng y còn sống."

Một khắc đi ra, Khổng Tường Long liền trầm thấp mở miệng, đồng thời lấy

ra một cái la bàn.

Giữa Chấp Kiếm Giả có một loạt phương pháp liên hệ bí ẩn, vả lại mỗi một

lần làm nhiệm vụ đều sử dụng phương pháp không giống nhau, chỉ có người

phụ trách nhiệm vụ mới biết được.

Ví dụ như cái la bàn này, chính là pháp khí đặc thù phân phối cho nhiệm vụ

lần này, nó sẽ chỉ dẫn tới chỗ tiếp ứng ám tử.

Nhiệm vụ của bọn hắn, đó là thông qua la bàn tìm được đối phương, sau đó

tiếp ứng rời đi.

Những chuyện này Hứa Thanh hiểu rõ, lúc mật huấn Chấp Kiếm Cung cũng

đã có phổ cập và truyền thụ về việc này.

Khổng Tường Long bấm niệm pháp quyết ngay trước mặt mọi người, chỉ

một ngón tay vào la bàn, kim đồng hồ bên trên lập tức chuyển động, cũng

không phải chỉ ra phương hướng đơn giản, mà là trong khi chuyển động liền

huyễn hóa ra một cảnh tượng.

Trong tấm hình có một cái điểm đỏ, vị trí cách nơi này một phạm vi, giờ

phút này đang chớp động yếu ớt.

Trông thấy điểm đỏ lóe lên, đáy lòng tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Điều này đại biểu đối phương còn sống.

Tinh thần của Khổng Tường Long cũng chấn động, bắt đầu an bài mọi

người.

Việc tiếp ứng không thể lỗ mãng, nếu như trực tiếp đi qua, rất có thể sẽ

khiến vị trí đối phương đang trốn bị lộ ra.

Cho nên việc đầu tiên phải làm chính là thu hút tu sĩ Thánh Lan tộc nơi đây

đi, đồng bộ triển khai quét sạch, đồng thời tiến hành tiếp ứng, ba bước này phải

cùng nhau tiến hành.

Việc Hứa Thanh phải làm đó là dùng hết khả năng quét sạch phiến khu vực

này, người phối hợp với hắn chính là Dạ Linh.

Về phần thu hút Thánh Lan tộc là do đám người Sơn Hà Tử cùng Vương

Thần.

Tiếp ứng thì do Khổng Tường Long một mình hoàn thành.

Nghe Khổng Tường Long an bài, Hứa Thanh nhẹ gật đầu, nhiệm vụ bên hắn

rất thông thường, cũng là thích hợp với sở trường, cho nên rất nhanh bọn họ liền

chia làm ba phía, riêng phần mình hành động.

Thân thể Hứa Thanh hơi nhoáng một cái, dung nhập vào trong đêm tối, bắt

đầu tìm kiếm Thánh Lan tộc bốn phía.

Dạ Linh cũng là như thế, một đội Chấp Kiếm Giả Ti bên ngoài đi theo bọn

họ cũng đồng dạng tản ra.

Thời gian trôi qua, sau nửa canh giờ, theo tiếng nổ vang vang vọng, chấn

động pháp thuật từ đằng xa truyền đến.

Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn lên, đó là bên phía Sơn Hà Tử cùng Vương

Thần, bọn họ chịu trách nhiệm thu hút sự chú ý của Thánh Lan tộc.

Nhưng Hứa Thanh rất nhanh liền nhăn mày lại.

Bởi vì một đường đi về phía trước, hắn không hề phát hiện bất luận tung

tích Thánh Lan tộc nào trong phiến khu vực này, đối phương giống như không

hề tồn tại vậy, như này không hợp với phán đoán đối phương đang tìm kiếm ám

tử mà bọn họ nói lúc trước.

"Có chút không đúng!" Hứa Thanh cảnh giác cao hơn.

Tương tự phát hiện không bình thường, còn có Sơn Hà Tử và Vương Thần,

bọn họ hành động thu hút đối phương, nhưng lại không hề dẫn tới bất luận tên

tu sĩ Thánh Lan tộc nào.

Một màn quỷ dị này, khiến cho đáy lòng tất cả mọi người trầm xuống.

Không lâu về sau, một đạo pháp thuật hình thành tín hiệu ánh sáng phóng

lên trời, lập lòe trên bầu trời, đây là tín hiệu tập hợp khẩn cấp.

Nhìn tín hiệu thì đáy lòng Hứa Thanh trầm xuống, hắn biết rõ thật sự đã xảy

ra vấn đề.

Bởi vì nơi truyền đến tín hiệu, là nơi Khổng Tường Long đi tiếp ứng.

Nếu dựa theo kế hoạch, Khổng Tường Long không thể nào phóng thích tín

hiệu ở chỗ đó, y phải dẫn người đi xa sau đó mới thông báo cho mọi người.

Hứa Thanh lập tức cải biến phương hướng, đi thẳng đến nơi truyền ra tín

hiệu, một nén nhang sau rốt cuộc hắn đã đi tới, xa xa thấy được Khổng Tường

Long và đám người Sơn Hà Tử.

Nơi này là một khu bình nguyên, mà phía trước bọn hắn trăm trượng, trên

mặt đất thình lình nằm một người đang hấp hối.