Quang Âm Chi Ngoại

Chương 846




Bên trên cổ kính thanh đồng trong Hải Thi tộc.

Hứa Thanh mở to mắt, cảm giác trong cơ thể giống như có một luồng lực

lượng dời sông lấp biển, sau một cái chớp mắt, lục phủ ngũ tạng liền truyền tới

cảm giác đau nhức vô cùng kịch liệt.

Cổ họng ngòn ngọt, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào bên trên

mặt cổ kính hóa thành từng giọt từng giọt chảy xuống, nhìn thấy mà giật mình.

Lúc ngẩng đầu, trong mắt Hứa Thanh lộ ra vô vàn chấn động.

"Người khổng lồ được tạo thành từ vô số thi hài kia... Chính là Hoàng của

Thi Cấm?"

"Nó, bị tồn tại ở sau cánh cửa thanh đồng, ăn thịt."

Trong đầu Hứa Thanh hiện lên cánh tay màu vàng duỗi ra từ bên trong cánh

cửa thanh đồng cực lớn, bên trên cánh tay tản mát ra từng trận cảm giác thần

thánh cùng với một loại khí thế mênh mông không thể nhìn thẳng, khiến cho

đến tận bây giờ trong lòng của hắn vẫn dấy lên vô vàn gợn sóng.

Hắn biết rõ, cảnh tượng mà mình nhìn thấy trong ký ức của vị tu sĩ dị tộc kia

không phải là bản thân trực tiếp nhìn thấy.

Nói cách khác, hết thảy những cảnh tượng đó đều đã được lọc bớt cùng với

trung chuyển, nhưng cho dù là như thế, phân thân của Hứa Thanh vẫn lập tức

tan vỡ, bản thể cũng bị ảnh hưởng dẫn đến bị thương.

Từ đó có thể nghĩ, vị cách của cánh tay kia, nhất định cực cao.

"Lại là Thần Linh....." Hứa Thanh không cần suy đoán, cũng đã biết được

đáp án.

Hắn không biết trên cái thế giới này đến cùng tồn tại bao nhiêu Thần Linh.

Thật lâu sau Hứa Thanh mới đè xuống được cơn sóng trong cõi lòng, lập tức

dùng pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng để liên hệ với sư tôn, thông báo

lại toàn bộ những gì mình biết.

Sau khi Hứa Thanh báo cáo hoàn tất, Liên Minh Bát Tông rất nhanh liền

vang lên tiếng chuông, các trưởng bối lão tổ của Nguyên Lão Viện lập tức mở

ra một cuộc hội nghị khẩn cấp.

Tiếp theo Liên Minh Bát Tông xử lý việc này như thế nào thì Hứa Thanh

không biết, lúc hắn đã nhận được pháp chỉ của Thất gia, yêu cầu hắn không

được dò xét chỗ sâu trong cấm địa, nhưng phải mật thiết chú ý bên ngoài cấm

địa.

Đồng thời cũng nhắc nhở hắn, nếu như cảm thấy không ổn, có thể lập tức

trở về.

Hứa Thanh cảm nhận được sự nghiêm trọng từ trong lời nói của sư tôn, lập

tức tuân mệnh.

Vừa chữa thương, vừa dùng pháp bảo Cấm Kỵ Thất Huyết Đồng khóa chặt

biên giới Thi Cấm.

Không ngừng quan sát.

Mà phản ứng của Liên Minh Bát Tông cũng rất mạnh mẽ, chỉ mất thời gian

hai ngày, pháp bảo Cấm Kỵ của các tông trong Liên Minh Bát Tông đều xuất

hiện trạng thái mở ra, đồng thời Liên Minh Bát Tông cũng thông báo tin này

cho toàn bộ Nghênh Hoàng Châu, Thi Cấm có biến.

Thông cáo này vừa truyền ra, trong khoảng thời gian ngắn, bốn phía Nghênh

Hoàng Châu lập tức trở nên xôn xao.

Bởi vì trước đó cũng đã có sự tình giống như thế này phát sinh, đó là ở trong

cấm địa Linh Âm, mặc dù trận hạo kiếp đó đã trôi qua thật lâu, nhưng bên trong

điển tịch của các tông vẫn còn tồn tại ghi chép như cũ.

Tình trạng khi đó quả thực vô cùng thê thảm, phải nói là nhìn thấy mà giật

mình.

Sau đó, Liên Minh Bát Tông cũng phái ra một đội cường giả, do lão tổ đệ

nhất tông cùng với đệ tam tông cầm đầu, đi đến bên trong Thi Cấm tiến hành

điều tra cuối cùng.

Lần điều tra này, Liên Minh Bát Tông còn mời cả Chấp Kiếm Đình tham dự

để làm người chứng thực.

Dẫu sao sự tình lần này liên quan quá lớn, không chỉ là Liên Minh Bát

Tông, còn có Thái Ti Tiên Môn cùng với Ly Đồ Giáo, một khi Thi Cấm xảy ra

vấn đề, toàn bộ thế lực bên trong Nghênh Hoàng Châu đều không cách nào

tránh khỏi.

Chấp Kiếm Đình cũng ở trong đó.

Một vị trưởng lão Chấp Kiếm đích thân đi đến.

Một đoàn người bọn họ sắp vào trong Thi Cấm, Hứa Thanh thông qua pháp

bảo Cấm Kỵ quan sát tỉ mỉ, mà sau khi những người này tiến vào, bên trong Thi

Cấm lập tức dấy lên từng trận chấn động.

Toàn bộ quá trình không diễn ra quá lâu, chỉ trong nửa tháng, một đoàn

người Liên Minh Bát Tông liền trở về.

Thần sắc từng người đều mang theo vẻ ngưng trọng, vị trưởng lão Chấp

Kiếm Giả đi theo chứng kiến cũng là như thế.

Mà rất nhanh, kết quả điều tra Thi Cấm cũng được thông báo ra toàn bộ

Nghênh Hoàng Châu.

Cấm địa hoàn toàn chính xác có biến, Thi Cấm mở cửa, Thi Hoàng vẫn lạc,

nhưng cũng không ảnh hướng quá lớn, đã bị gia cố phong ấn lại.

Tin tức này vừa ra, những tiểu tông và tiểu thế lực trong Nghênh Hoàng

Châu cũng nhẹ nhàng thở ra, nhưng các đại tông lại không như thế, ngược lại

càng ngày càng cảnh giác hơn, cũng thu liễm phạm vi hoạt động lại, riêng phần

mình nâng cao đề phòng.

Bởi vì mặc dù nội dung thông báo không hề giả, sự thật đúng là như thế,

nhưng trong lúc Liên Minh Bát Tông điều tra, đã phát hiện một manh mối.

Thi Cấm không phải tự động mở ra, cũng không phải từ trong mở ra, mà là

có người mở ra từ bên ngoài.

Với cả coi như bọn họ đã gia cố phong ấn, nhưng loại phong ấn này, chỉ có

thể coi như là miễn cưỡng có tác dụng.

Thi Cấm, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tai họa.

Nhưng chắc có lẽ không phải trong thời gian gần, dẫu sao lần này Liên

Minh Bát Tông phát hiện vô cùng kịp thời, điều này cũng giúp cho Nghênh

Hoàng Châu có thêm thời gian chuẩn bị.

Nhưng mà rốt cuộc là ai mở cửa Thi Cấm ra, cái nghi vấn này đã trở thành

một đoàn sương mù, bao phủ trái tim các đại tông trong Nghênh Hoàng Châu.

Người có thể mở ra Thi Cấm, tuyệt đối không phải hạng người bình thường.

Có người hoài nghi Chúc Chiếu, nhưng theo đủ loại dấu vết để lại thì hình

như không phải, mà là đến từ một cái thế lực càng thêm kinh khủng.

Hết thảy tất cả, đều phát sinh trong vòng nửa tháng.

Mưa gió nổi lên, công tác làm người chưởng bảo trong suốt ba tháng của

Hứa Thanh cũng đã đến lúc kết thúc.

Mặc dù Thi Cấm xuất hiện biến cố, Liên Minh Bát Tông càng ngày càng

nâng cao cảnh giác đề phòng, nhưng cũng là ngoài lỏng trong chặt, chuyện cần

làm vẫn phải đi làm, ví dụ như việc thay thế người đóng giữ của phân tông bên

Quận Đô ở Phong Hải Quận.

Cho nên ngay khi Hứa Thanh trở về, Liên Minh Bát Tông cũng đã hoàn

toàn xác định danh sách cuối cùng của những người đi tới Phong Hải Quận lần

này.

Lần này Liên Minh Bát Tông để cho Tử Huyền Thượng Tiên dẫn đội đi tới

Quận Đô.

Nàng sẽ tiến hành đóng giữ và tọa trấn ở phân tông bên Quận Đô 10 năm