Quang Âm Chi Ngoại

Chương 466




Hứa Thanh ngoảnh mặt làm ngơ mà tập trung quan sát tiểu hắc trùng của

mình, phát hiện hình như khí tức của chúng nó thoáng trở nên đậm đặc hơn một

chút, nhưng cũng chỉ là một chút.

Điều này khiến cho Hứa Thanh có chút khó hiểu, dựa theo nghiên cứu lúc

trước của hắn, dùng bảy loại dược thảo dung nhập vào bên trong huyết nhục thì

có thể khiến cho tiểu hắc trùng của mình càng trở nên lớn mạnh thêm nữa,

nhưng lúc này độ tăng lên lại không đạt tới dự đoán của hắn.

"Ta muốn nhìn xem đến cùng là hơn kém ở nơi nào."

Hứa Thanh thì thào, tay phải vung lên trực tiếp hút tên dị tộc đầu dê rừng

kia bay đến trước mặt, ngay khi tên dị tộc đầu dê rừng này vừa muốn cười nhạo,

Hứa Thanh mặt không cảm xúc xuất ra dao găm rồi mổ một đường trên bụng

của tên dị tộc đầu dê rừng này, sau đó tìm kiếm và kiểm tra.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương lập tức truyền ra, lại nháy mắt sau đó thì im

lặng …cuối cùng hóa thành tiếng kêu rên cùng với hoảng sợ vô hạn vang vọng

bốn phương, nhưng rất nhanh liền yếu ớt xuống.

Mà trong phòng giam bốn phía, vốn dĩ mỗi một căn phòng đều ầm ĩ sôi nổi

phát ra âm thanh của riêng mình, nhưng vào giờ phút này tất cả đều im bặt mà

dừng, từng ánh mắt mang theo sự kiêng kị nhao nhao mà nhìn Hứa Thanh. Nơi

đó, Hứa Thanh đang bình tĩnh mổ xẻ và nghiên cứu thân thể của tên dị tộc đầu

dê rừng.

Cho đến một lát sau, Hứa Thanh tươi sống mà phanh thây tên dị tộc đầu dê

rừng này, hắn trầm ngâm như có điều suy nghĩ, sau đó giơ tay lên một trảo thì

tên tu sĩ trung niên bên cạnh đã từng nhổ một cục đờm về phía hắn đã bị hút bắt

qua.

Tên này là tộc nhân của nhân ngư tộc.

Trong mắt của gã lộ ra vẻ hoảng sợ và hô hấp dồn dập, vừa muốn mở miệng

thì Hứa Thanh liền vung ra một làn phấn độc thứ hai, sau đó lại phóng thích tiểu

hắc trùng và tiếp tục thử nghiệm.

Một lát sau, theo tiếng kêu thảm thiết truyền ra và một màn đồng dạng trước

đó xuất hiện, Hứa Thanh nhíu mày và lại tiếp tục mổ xẻ thân thể tên tu sĩ này

rồi kiểm tra kỹ càng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, giờ phút này toàn bộ tu sĩ dị tộc trong phòng

giam đều không mở miệng nữa rồi, hô hấp của từng tên trở nên dồn dập, bên

trong ánh mắt cũng hiện lên đủ loại hoảng sợ khác biệt.

Có lẽ bọn chúng không sợ chết, dạng đang sống sờ sờ mà bị mổ thây ra để

nghiên cứu như thế này thì quả thật làm cho bọn họ không ngờ tới, mà cảm giác

tận mắt nhìn thấy kết cục của người khác như vậy, cũng khiến cho tinh thần của

bọn họ hơi khó có thể thừa nhận.

Nhất là Hứa Thanh hoàn toàn đắm chìm trong quá trình nghiên cứu, khi thì

trầm ngâm, khi thì bắt tội phạm truy nã tới, khi thì mổ bụng, máu tươi với đủ

các loại màu sắc ở trên mặt đất hỗn hợp vào một chỗ, càng ngày càng nhiều.

Cho đến cuối cùng có tên tu sĩ còn sợ tới mức không kiềm chế được nữa,

điên cuồng rút lui co ro lại vào trong góc, ánh mắt nhìn về Hứa Thanh hiện ra

cảm xúc vô cùng sợ hãi và kinh khủng.

Ngay cả thiếu nữ mặc hắc y kia cũng đều như vậy, sau khi thấy Hứa Thanh

mổ tươi tên dị tộc tội phạm truy nã thứ 34, lần đầu tiên ả ngưng không chửi bới

nữa, thân thể cũng hơi run rẩy và trong mắt xuất hiện một tia hoảng sợ.

Qua một đêm.

Sáng sớm, Hứa Thanh rời đi.

Đêm này hắn thu hoạch cực lớn, trong đầu đã có thêm vài ý tưởng, mà sau

khi hắn rời đi thì đám đệ tử Bộ Hung ti đi vào nhà tù, sắc mặt cả đám đều lập

tức trắng bệch.

Bởi vì nơi đây thật sự đã trở thành một cái Tu La Tràng, đích xác là như một

lò mổ.

Nhưng sau khi bọn họ nhìn nhau một cái, đều không có ai đi quét dọn.

Bởi vì những tên dị tộc tội phạm truy nã này đều không đáng để cho bọn họ

đồng cảm, bất kỳ một tên dị tộc nào trong này đều đã từng giết chóc vô số

người vô tội, gian dâm cướp đoạt cũng là chuyện thường ngày, nhất là còn vô

cùng hung tàn đối với nhân tộc, thậm chí còn có một vài tên đã từng nuôi nhốt

nhân tộc để làm thức ăn.

Sở dĩ lưu lại không giết, cũng là tạm giữ để dùng như món hàng mà thôi, khi

nào cần pháo hôi thì thường thường những tên này chính là những kẻ đầu tiên bị

đưa ra ngoài.

Sau khi rời khỏi Bộ Hung ti thì Hứa Thanh lập tức đi tới tiệm thuốc, mua

thêm rất nhiều thảo dược cùng độc dược trong đó rồi trở lại Pháp Thuyền tiếp

tục nghiên cứu.

Đến đêm khuya, Hứa Thanh lại đi đến đại lao của Bộ Hung ti.

Lần này, một khắc hắn bước vào thì bên trong đã không hề có bất kỳ âm

rhanh hay là cử động chán ghét nào xuất hiện, thời khắc này thân thể của toàn

bộ những tên dị tộc tội phạm truy nã lập tức run lên, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi

mãnh liệt nhìn Hứa Thanh giống như một A Tu La đi tới.

Thần sắc của Hứa Thanh rất bình tĩnh, khi đi ngang qua mọi chỗ phòng

giam, cuối cùng chú ý đến trong phòng giam bên cạnh thiếu nữ mặc hắc y, chỗ

đó có một tên tu sĩ dị tộc có ba mắt và trên cổ có vết sẹo.

Hứa Thanh kinh ngạc đưa mắt nhìn, hắn nhìn tên này ẩn ẩn có chút quen

mắt, nhớ tới trong đêm bắt Dạ Cưu, nhưng hắn nhớ không nổi phải chăng đã cắt

qua cổ đối phương hay không, vì vậy trong khi đám tu sĩ ở đây hoảng sợ thét

lên, hắn bắt tên dị tộc này ra, đổ thuốc bột và phóng thích tiểu hắc trùng.

Một đêm này, cũng tương tự như ngày hôm qua vậy.

Mà thời gian cũng chầm chậm trôi qua, rất nhanh đã qua ba ngày.

Trong hàng đệ tử của bộ phận chữ Huyền trong Bộ Hung ti đã bắt đầu lưu

truyền ra sự kinh khủng của Hứa Thanh, mà tội phạm truy nã bên trong đại lao

cũng đã tử vong toàn bộ, chỉ còn lại một mình thiếu nữ mặc hắc y, lúc này ánh

mắt ả nhìn Hứa Thanh đã vô cùng hoảng sợ.

"Kêu bộ phận chữ Hoàng đưa tội phạm truy nã tới đây, ta không muốn qua

đó." Hứa Thanh căn dặn, rất nhanh đám tội phạm được đưa tới, cứ như vậy,

trong địa lao của bộ phận chữ Huyền lại trình diễn ra một màn như mấy ngày

trước.

Toàn bộ phạm nhân dị tộc bị giam giữ, đều từ lúc mới bắt đầu là điên cuồng

trào phúng, cho đến vô cùng hoảng sợ hoảng sợ, cuối cùng là run rẩy tuyệt

vọng.

Mà nghiên cứu của Hứa Thanh đối với tiểu hắc trùng cũng càng ngày càng

thấu triệt hơn, thậm chí hắn còn bổ sung vào thêm thi độc, rốt cuộc khiến cho số

lượng của những con tiểu hắc trùng kia chẳng những tăng vọt rất nhiều, mà

đồng thời trình độ uy hiếp cũng càng trở nên lớn hơn.

Thường thường một tên dị tộc tội phạm truy nã bị bắt tới, chỉ trong thời gian

mấy hô hấp liền trở thành đống xương trắng, máu thịt cũng bị cắn nuốt sạch sẽ.

Nhưng Hứa Thanh vẫn không hài lòng.

"Thôn phệ bên ngoài thì rất dễ bị ngăn cản và đề phòng, có lẽ phải ẩn giấu

giống như độc vậy thì mới càng tốt." Hứa Thanh trầm ngâm rồi lại thông báo

cho Bộ Hung ti, kêu bộ phận chữ Địa mang tội phạm truy nã đang giam giữ

đến.

Mà người bị đả kích sâu sắc nhất trong đó, chính là thiếu nữ mặc hắc y.

Trước khi gặp phải Hứa Thanh thì ả một mực không biết sợ là cảm giác gì,

nhưng sau khi trải qua những ngày này, ả nhìn thấy đủ loại hành động của Hứa

Thanh, cái vẻ mặt nghiêm túc cùng với lạnh lùng khi mổ bụng người khác, thậm

chí còn không xuất hiện bất kỳ cảm xúc chấn động nào khi tìm tòi nghiên cứu

thân thể người khác này, khiến cho tâm hồn của ả chấn động cực lớn.

Cho đến khi tội phạm truy nã của tất cả bộ phận đều đã được mang đến,

thiếu nữ mặc hắc y nhìn Hứa Thanh phất tay, bên ngoài thân thể của hắn lập tức

xuất hiện mảng lớn khói đen, thân thể của ả dần dần run rẩy, chỗ sâu trong mắt

xuất hiện vẻ sợ hãi, cũng hiếm thấy mà xuất hiện một tia khác thường.

Sau khi ngóng nhìn một bên mặt của Hứa Thanh thì ả giơ tay lên cắn nát

ngón tay, sau đó vươn ra đưa về phía Hứa Thanh, thần sắc trên mặt lộ ra vẻ như

ý hỏi Hứa Thanh có muốn ăn hay không.

Mắt thấy Hứa Thanh không để ý tới chính mình, ả run rẩy rút tay trở về rồi

đặt vào trong miệng của mình, bắt đầu tự hút máu của mình.

Cho đến một lúc lâu sau, ả run giọng mở miệng.

"Hứa Thanh ca ca....ngươi có thể để ta hỗ trợ hay không?"