Quang Âm Chi Ngoại

Chương 409




Thời gian nhoáng một cái, lại bảy ngày trôi qua.

Tổng thể thời gian ra biển lần này của Hứa Thanh đã hơn mấy tháng, mà hải

vực hắn đang ở cũng cách rất xa chiến trường nhân ngư tộc, hắn cũng không

biết tình hình chiến tranh bây giờ như thế nào, bất quá hắn có thể nhìn thấy vị trí

bài danh chiến tích của hắn trên lệnh bài thân phận từ nguyên bản hơn năm

mươi đã biến đến vị trí hơn trăm rồi.

Điều này nói rõ mức độ kịch liệt của chiến tranh, hình như càng ngày càng

lớn hơn rồi.

Nhưng giờ phút này Hứa Thanh không quan tâm tới những điều đó, trong

bảy ngày này sau khi Kim Ô Luyện Vạn Linh của hắn hấp thu một số hải thú,

rốt cuộc đã đạt đến mức gần như bão hòa.

"Lại hấp thu thêm một con hải thú Trúc Cơ nữa, thì truyền thừa Kim Ô

Luyện Vạn Linh đã có thể mở ra hoàn toàn rồi!"

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia chờ mong, tâm thần chuyển vào trên

thân Thương Long biển cấm, chìm vào dưới đáy biển bắt đầu tìm kiếm hải thú

thích hợp.

Đoạn đường này cái bóng cũng tản ra không ít ảnh nhãn của nó ra để phối

hợp tìm kiếm cùng Hứa Thanh, còn lão tổ Kim Cương Tông thì hầu như là một

mực ở dưới đáy biển, cùng với Thương Long tìm kiếm hải thú.

Mà trong lúc tâm thần Hứa Thanh chìm vào trong thân Thương Long, trái

tim của hắn bỗng nhiên khẽ động, hắn mãnh liệt mở mắt ra rồi ngẩng đầu nhìn

lên bầu trời.

Lúc này đang là hoàng hôn, phía chân trời tràn ngập những rặng mây đỏ,

một mảnh màu đỏ rồi lại một mảnh màu đỏ, như là những chiếc lá màu thu bao

phủ màn trời.

Mà ở trong những rặng mây đỏ ở chân trời xa xa, thình lình có ba chiếc

thuyền cự mộc màu đen trông có vẻ kỳ dị chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.

Hứa Thanh nhìn ba chiếc thuyền này thì ánh mắt ngưng tụ, hắn không cách

nào cảm giác được bất cứ ba động gì từ trên ba chiếc thuyền này, cũng không

nhìn thấy bên trong có bất kỳ hình bóng nào, đồng thời trong ghi chép của Thất

Huyết Đồng cũng không hề có đề cập tới loại thuyền này.

Cho nên tạm thời Hứa Thanh không cách nào nhận ra lai lịch của nó.

Nhưng trong lòng của hắn vẫn vô cùng đề phòng, mặc dù thoạt nhìn đối

phương chỉ là đi ngang qua, nhưng Hứa Thanh chẳng những triển khai toàn bộ

lớp phòng hộ của Pháp Thuyền, mà hắn còn điểu khiển Pháp Thuyền trầm

xuống dưới mặt biến, đổi thành trạng thái lặn.

Kể từ đó nếu đối phương thật sự là đi ngang qua, mắt thấy Hứa Thanh nơi

đây đã tránh đi, vậy xác suất lớn sẽ không ra tay, coi như là thật sự ra tay thì

Hứa Thanh cũng đã làm xong chuẩn bị phản kích lại hoặc là tăng tốc bỏ chạy.

Nhưng trong nháy mắt khi Hứa Thanh vừa mới điều khiển Pháp Thuyền

chìm vào đáy biển, một cánh tay nữ tử trắng noãn như ngọc vươn ra từ trên

chiếc thuyền đầu tiên trong ba chiếc thuyền trên bầu trời.

Trong tay người này cầm một hạt châu màu đen, nhẹ nhàng buông ra sau đó

hạt châu này bỗng nhiên bộc phát ra tia chớp, với tốc độ vô cùng kinh người mà

bắn về phía Pháp Thuyền của Hứa Thanh vừa lặn xuống dưới mặt biển.

Hạt châu truyền ra khí thế kinh thiên động địa, cũng có thể thấy bên trong

hạt châu còn phong ấn một tấm phù văn.

Đồng tử Hứa Thanh co rút, điều khiển Pháp Thuyền nháy mắt vọt đi xa,

nhưng trong nháy mắt hắn liền biến sắc.

Bởi vì phù văn bên trong hạt châu vừa hạ xuống đã thoáng sáng lên một cái,

vậy mà lại khiến cho hạt châu này tựa như thuấn di, xuất hiện cực kỳ đột ngột ở

phía trên Pháp Thuyền của Hứa Thanh.

Loại tốc độ này đã vượt khỏi phán đoán của Hứa Thanh, khiến lúc này hắn

đã không kịp điều khiển Pháp Thuyền né tránh, trong nháy mắt tiếp theo thì một

tiếng nổ trực tiếp vang vọng, nước biển bốn phía dâng lên vì bị xung kích rồi

khuếch tán, Pháp Thuyền của Hứa Thanh tan vỡ, vô số mảnh vỡ tàn phá từ dưới

đáy biển nổi lên, lơ lửng ở trên mặt biển.

Nhìn lại, mặt biển rải rác vô số những mảnh vỡ vụn của Pháp Thuyền,

phảng phất như chiếc Pháp Thuyền vừa nãy đã triệt để vỡ vụn.

"Ai nha, tại sao lại yếu như vậy chứ, bị một quả thần lôi liền vỡ rồi nát,

không vui gì cả, nhưng mà bộ dạng nổ tung của nó thật là đẹp mắt nha."

Trên bầu trời, thiếu nữ Hải Thi Tộc nằm ở biên giới của con thuyền, cúi đầu

nhìn thoáng qua phía dưới, tươi cười mở miệng.

Nhưng hô hấp của tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng bên cạnh lại hơi chậm

lại, trong mắt lộ ra một tia cổ quái, đứng ở vị trí biên giới nhìn về chiếc Pháp

Thuyền bị giải thể phía dưới, mấy hơi thở sau gã thở dài một tiếng nói: "Tam

công chúa, ngươi hà tất phải làm như thế? Chẳng qua là ta muốn hoàn thành

một cái nhiệm vụ mà thôi, làm sao lại khó như vậy chứ!!"

"Ngươi không thể điệu thấp một chút sao, lỡ như chọc phải một tên ma đầu

sát tinh thì làm sao bây giờ?"

Nói xong, tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng hình như cực kỳ phiền muộn,

dứt khoát lấy ra một quả táo từ bên trong áo bào, hung hăng cắn một cái!

"Hứa Thanh ca ca, ngươi làm sao vậy, không phải chỉ là một con thuyền của

Thất Huyết Đồng thôi sao, huống hồ nó còn bị ta dùng thần lôi mà phụ vương

chết không yên lành đánh cho một cái liền vỡ nát rồi, cái này tính là cái gì đâu."

Thiếu nữ nở nụ cười, đôi mắt cong lại thành hình trăng lưỡi liềm.

Tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng lắc đầu thở dài, một bộ dạng không muốn

nói chuyện, cũng lười để ý tới xưng hô của đối phương đối với phụ thân của

mình, giờ phút này gã điều khiển con thuyền tăng tốc đi về phía trước.

Rất nhanh, ba chiếc chiến thuyền bộ dạng hắc mộc liền gào thét bay xa ở

trên trời.

Cùng lúc đó theo ba chiếc thuyền này rời khỏi, những mảnh vỡ của Pháp

Thuyền trên mặt biển đột nhiên theo sóng biển dâng lên mà tràn ra bốn phía.

Dưới mặt biển thình lình có một chiếc Pháp Thuyền nhỏ hơn một chút so

với lúc trước, nhưng lại càng thêm dữ tợn, có thể thấy bên trên thân Pháp

Thuyền lộ ra lớp da hải tích, đang nhanh chóng truy kích theo phía ba chiếc

thuyền hắc mộc trên bầu trời!

Bộ phận bị phá huỷ lúc trước là chức năng độc đáo do Trương Tam sáng tạo

ra, là vỏ ngoài Pháp Thuyền của Hứa Thanh, chạm một cái liền vỡ nên có tính

chất mê hoặc rất cao.

Giờ phút này Hứa Thanh đứng trên Pháp Thuyền chính thức, sắc mặt khó

coi ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, ánh mắt như muốn phá vỡ mặt nước biển,

trong mắt bốc lên sát cơ.

"Hải Thi Tộc?"