Mặt khác trong 10 ngày này, mặc dù Hứa Thanh cũng gặp phải một chút hải
thú nguy hiểm, nhưng vô luận là lão tổ Kim Cương Tông hay là cái bóng, bây
giờ cũng đã hoàn toàn khác biệt, dưới sự xuất thủ của bọn nó thì Hứa Thanh vẫn
có thể an tâm tĩnh dưỡng như cũ.
Về phần những con hải thú kia thì Hứa Thanh không giết, mà dùng cái bóng
hóa thành dây thừng để trói chúng ở dưới biển, giống như nuôi nhốt gia súc vậy,
kéo theo bọn chúng đi về phía trước.
Đồng thời dưới sự điều trị liên tục của khối thủy tinh màu tím, bây giờ thoạt
nhìn ngoại trừ sắc mặt Hứa Thanh hơi trắng bệch một chút, thì đã không còn gì
trở ngại nữa cả.
Máu thịt ở phía trước cũng đã khôi phục trở lại, không chênh lệch quá nhiều
với lúc chưa bị thương, đến lúc này Hứa Thanh cảm thấy mình đã có thể tu
luyện Kim Ô Luyện Vạn Linh rồi.
Cho nên hắn khoanh chân lại, thở sâu một hơi, ngay một khắc mặt trời ló lên
vào sáng sớm thì Hứa Thanh ngẩng đầu, triển khai Kim Ô Luyện Vạn Linh từ
trong thể nội đã hoàn toàn khắc kỹ ở trong tâm thần suốt 10 ngày nay.
"Cửu tiêu đúc Hoàng thể, Kim Ô luyện vạn linh, thu thiên phú vạn tộc,
mệnh chiếu rọi thiên khung!!"
Hứa Thanh thì thào trong lòng, hai tay niệm bí quyết đặt ở trước đan điền,
hai ngón cái đan xen với nhau, bốn ngón còn lại mở thành hình quạt, thoạt nhìn
tựa như con chim đang dang đôi cánh vậy.
Sau đó hướng về ánh nắng mặt trời vừa mọc, hít một hơi thật sâu.
Trong thời gian ngắn thì bầu trời ở trong mắt Hứa Thanh dường như trở nên
mơ hồ, có chút cảm giác vặn vẹo, bình thường nhìn không thấy, duy chỉ có Hứa
Thanh có thể nhìn thấy, từ trên thái dương tràn ra một tia lửa nóng, sau đó theo
miệng của hắn mà chui vào trong cơ thể.
Kim Ô bên cạnh mệnh đăng trong người Hứa Thanh đột nhiên mở mắt ra,
đôi cánh chợt chấn động giống như muốn giương ra, đồng thời cũng ngóc đầu
lên hướng về tia lửa nóng đang chảy xuống, chợt nuốt một cái thì luồng lửa
nóng này lập tức chui vào trong miệng Kim Ô. Mắt nó hơi mở ra một chút,
nhưng hình như còn chưa đủ để hoàn toàn mở ra, chỉ có thể hơi hé ra chút khe
hở, nhưng như vậy cũng đã lộ ra một tia sáng vô cùng rực rỡ.
Đây là bước đầu tiên để tu hành Kim Ô Luyện Vạn Linh.
Đó là làm thức tỉnh truyền thừa Kim Ô trong cơ thể.
Mà phương pháp làm nó thức tỉnh, chính là cho nó cắn nuốt khí tức của mặt
trời cùng với dùng khí huyết bản thân bồi dưỡng.
Cho nên trong nháy mắt tiếp theo, nó sẽ không cách nào hoàn toàn mở mắt
ra được cả.
Kim Ô trong cơ thể Hứa Thanh chợt khẽ hấp một cái, trong chốc lát nó tựa
như hóa thành một cái hắc động, ra sức hút khí huyết toàn thân của Hứa Thanh.
Thân thể Hứa Thanh trong một cái chớp mắt lắc lư rung động, khí huyết
mãnh liệt cuộn mình, từng sợi từng sợi khí huyết tràn ra rồi lao đến dung nhập
vào Kim Ô, đồng thời dùng mắt thường cũng có thể thấy được thân thể Hứa
Thanh nhanh chóng khô héo xuống.
Cánh tay của hắn biến thành da bọc xương, mặt hắn lõm xuống, vào thời
khắc này thân thể của hắn cũng trở nên càng thêm nhỏ gầy, quần áo cũng càng
lúc càng rộng ra.
Nhưng thần sắc của hắn vẫn như thường, không hề hoảng loạn.
Theo Hứa Thanh nghiên cứ Kim Ô Luyện Vạn Linh trong 10 ngày qua, hắn
đã sớm biết trước loại tình huống này rồi.
Cho nên giờ phút này hắn rất bình tĩnh, mặc kệ Kim Ô non trong cơ thể
đang không ngừng hấp thu khí huyết của chính mình.
Dần dần thân thể của hắn càng lúc càng khô héo, thoạt nhìn cả người cũng
có chút kinh khủng, mà Kim Ô cũng đã đến hấp thu tới thời khắc mấu chốt, đôi
mắt cũng đang cố gắng mở ra.
Trên thực tế, bất kỳ một môn công pháp truyền thừa Hoàng cấp nào, đều
không phải là công pháp sau khi học được sẽ lập tức bộc phát mà cần người tu
hành chủ động mở ra, đây là bởi vì lực lượng cần thiết để mở ra truyền thừa quá
lớn.
Bình thường mà nói, có rất ít người có thể dựa vào bản thân để thỏa mãn
điều kiện này, thường thường đều cần phải có thế lực sau lưng tương trợ, không
tiếc đại giới để cho người này hoàn toàn mở ra công pháp Hoàng cấp.
Ví dụ như môn bí pháp Kim Ô Luyện Vạn Linh này, trên thực tế nếu muốn
mở nó ra thì cần thiết có lực lượng khí huyết vô cùng dồi dào, tu sĩ tầm thường
căn bản là không cách nào đủ sức, mà một thất bại sẽ đối mặt với nguy cơ bị nó
hút khô.
Nhưng bởi vì luyện thể của Hứa Thanh rất kinh người, thân thể đã được tinh
luyện qua, cho nên khí huyết ẩn chứa trong người hắn rất là dồi dào, thế nên
mới có thể ra sức cho tới bây giờ, nếu đổi thành người ngoài, sợ là một cái chớp
mắt đã bị Kim Ô hút khô.
Nhưng cho dù là như thế, lúc này Hứa Thanh cũng thấy hơi không chống đỡ
nổi nữa rồi, hắn chú ý thấy hầu như toàn bộ máu thịt bản thân bây giờ không
còn, cả người tựa như thây khô, trong mắt lập tức lóe lên tia sáng, vận hành Hải
Sơn Quyết, hư ảnh của Bạt lập tức biến ảo hiện ra phía sau hắn.
Quỷ ảnh vừa ra liền ngửa mặt lên trời gào rống, thân thể khô nứt, dung
nham tồn tại dưới lớp da trở nên sôi trào, từ trên người tản mát ra khí thế rất
kinh người, đồng thời lực lượng khí huyết cũng vô cùng nồng đậm.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể Bạt nhoáng một cái, từ trên người nó tràn
ra vô số khí huyết giống như sương mù, nhanh chóng chui vào trong cơ thể Hứa
Thanh, tràn vào đến chỗ Kim Ô.
Thân thể Kim Ô chấn động, đại lực hấp thu khí huyết, sức mạnh cũng càng
lúc càng mạnh, mà Bạt bên đó cũng cấp tốc héo rũ, cho đến thời gian hơn mười
hô hấp sau, hư ảnh của nó liền ầm ầm tan vỡ, hóa thành một đoàn khí huyết tràn
vào trong thân thể Hứa Thanh, tràn vào thân hình Kim Ô.
Kim Ô run rẩy, muốn dùng toàn bộ lực lượng để hoàn toàn mở mắt ra,
nhưng hình như là trình độ khí huyết mà Hứa Thanh truyền vào bây giờ vẫn còn
kém một chút.
Còn kém một bước nữa, là Kim Ô có thể mở mắt.
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra quang mang kỳ lạ, hắn không chần chờ chút nào
mà lập tức giơ tay phải lên đặt vào trên boong thuyền bên cạnh, lập tức có một
cỗ hấp lực theo bàn tay hắn khuếch tán vào trên Pháp Thuyền, trực tiếp kéo dài
tới khu vực trung tâm của Pháp Thuyền, cũng chính là chỗ máu thịt của Câu
Anh!
Chớp mắt khi chạm tới máu thịt Câu Anh, thân thể Hứa Thanh liền vang lên
tiếng nổ, khí huyết nồng đậm kinh người từ bên trong máu thịt Câu Anh tràn ra,
điên cuồng tràn vào thân hình hắn.
Sau khi Kim Ô nuốt vào một cái, rốt cuộc nó đã hoàn toàn đủ lượng khí
huyết cần thiết, đôi mắt chợt mở ra, phát ra một tiếng Hi..i...iiii.
Âm thanh này kèm theo lực lượng đạo vận, vô cùng kinh thiên động địa.
Âm thanh đó truyền ra từ trong cơ thể Hứa Thanh, sau đó mặt biển bốn phía
lập tức nổ vang, từng đợt gợn sóng từ Pháp Thuyền của Hứa Thanh làm trung
tâm mà ầm ầm dạt về bốn phía, giống như một đợt sóng thần cỡ nhỏ!
Nếu nhìn từ trên bầu trời nhìn xuống, có thể thấy rõ ràng mặt biển ở vị trí
của Hứa Thanh, theo sóng biển đánh về bốn phía, khu vực này tựa như tạo
thành một bức họa quyển kỳ dị vậy.
Mà bức họa quyển này, giống như một con mắt thật to.
Dường như là con mắt của Kim Ô!
Mà Pháp Thuyền của Hứa Thanh, chính là nhãn cầu trong con mắt của Kim
Ô.
Hứa Thanh khoanh chân ngồi trên Pháp Thuyền, mặc dù toàn thân đã khô
héo nhưng mắt của hắn vẫn sáng như sao, vô cùng sáng ngời, theo gió thổi phấp
phới, lúc này thoạt nhìn cả người của hắn…
Như ma như yêu!