Mùa xuân ba năm sau
Lễ mừng năm mới năm nay, hoàng cung đặc biệt náo nhiệt, người thì về nhà mẹ đẻ, khách mời thì tới rất đông, từng đôi tuấn nam mỹ nữ dẫn theo đứa con của họ xuất hiện, còn chưa bắt đầu hàn huyên, đã nhìn thấy những đứa trẻ lung tung chạy như bay khắp sân.
"Tử Tử, trở lại!" Đoạn Thủy Vũ kéo con trai đang mải chơi của mình lại. "Con phải ngoan ngoãn, không được tùy tiện chạy loạn, nếu không lạc mất thì làm thế nào?"
"Nương, nương. . . . . ." Thoáng chốc đã nhìn thấy một bé trai trắng ngần vô tội nhìn mẹ nó, sau đó chỉ vào ba tiểu tử làm phản bên cạnh. "Hắn, hắn, nàng. . . . . ."
"Tử Tử, nương và phụ hoàng con tới giới thiệu bọn họ cho con, có được không?" Đoạn Thủy Vũ vừa nói với bé trai, vừa nhìn về Diêm Thiên Mạc làm bạn ở bên.
"Được." Tử Tử dùng sức gật đầu, đồng ý để cha mẹ giới thiệu đồng bạn mới cho hắn biết.
Diêm Thiên Mạc kiêu ngạo ôm con vào trong ngực, hộ tống Đoạn Thủy Vũ dẫn kết tinh tình yêu của bọn họ đi gặp mọi người.
Đầu tiên là Thượng Quan Đồng, Tân Tử Ký và con trai của bọn họ.
"Con trai, vị này con phải gọi là hoàng cô cô, nam phải gọi hoàng dượng, còn bé trai này con phải gọi hoàng biểu ca."
Ừhm, chuyện này dễ dàng. Tử Tử thuận lợi chào xong một nhà ba người này.
Diêm Thiên Mạc và Đoạn Thủy Vũ lập tức dời đến đôi tiếp theo.
Tiếp theo đúng là đôi Diêm Đào, Liễu Uẩn Đạo và bé trai của bọn họ.
"Tử Tử, người này con phải gọi hoàng thúc công, còn vị này phải gọi hoàng thẩm, tiểu nam hài này thì phải gọi hắn là hoàng thúc."
A? Cái miệng nhỏ nhắn của thằng bé bắt đầu dẹp lại, không cam tâm tình nguyện, rõ ràng là một thằng nhóc giống mình nhiều lắm, tại sao lại thay đổi thành thúc thúc của hắn?
Một đôi cuối cùng là Khuyết Tương Thiên, Diệp Liên Ba và một nam một nữ trong lòng bọn họ.Thấy một đôi này, mặt Tử Tử còn chưa xanh, mặt Đoạn Thủy Vũ đã xanh trước.
"Làm sao đây?" Đoạn Thủy Vũ chạm vào Thiên Mạc bên cạnh. "Khuyết Thừa Tướng là biểu ca của Uẩn vương phi, Uẩn vương phi lại là hoàng thẩm của con, Tử Tử phải gọi hắn như thế nào đây?"
"Oa. . . . . ." Diêm Thiên Mạc vẫn chưa trả lời, Tử Tử đã khóc trước. Hắn vừa chào rất nhiều người mà người ở trước mắt này là biểu ca của hoàng thẩm hắn, thân phận của hắn nhất định càng nhỏ. . . . . . Hắn không muốn nhận kết cục như vậy đâu! Rõ ràng hắn là Hoàng Thái Tử, đáng ra phải thật lớn, tại sao những người trước mắt này đều lớn hơn hắn đây? Hu hu. . . . . .Hắn không muốn. . .
HẾT.