Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 234-2




Editor: Quỳnh Nguyễn

Đến chỗ sau nửa đêm, Minh Ý mới ổn định lại, trên người tất cả đều là mồ hôi. Anh xoay người để cho Hinh Hinh ghé vào trên thân anh.

Lúc này Hinh Hinh mệt ánh mắt đều đã không mở ra được, mặt chôn ở ngực của anh nghe tim anh đập, đại khái là ngày mai anh ngày mai muốn đi công tác, cô ẩn ẩn có chút bất an, như thế nào đều đã ngủ không được.

" Tìm được Cổ Bá!" Minh Ý cảm giác cô không ngủ, đã nói," Nếu là ngày mai em rảnh, Tạ Tạ sẽ tìm em, em có thể thẩm vấn vấn đề em muốn hỏi trước, hỏi xong lại để cho Cổ Bá đi tự thú. Hoàn Vũ sẽ chính thức khởi tố ông ta, ông ta không chỉ có bồi thường dân sự, đồng thời muốn gánh vác trách nhiệm hình sự liên quan."

Hinh Hinh không nghĩ tới anh đột nhiên sẽ nhắc tới chuyện này. Cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông, giữa trán người đàn ông còn có mồ hôi, hơi hơi thở dốc, ánh mắt như Hắc Báo giữa đêm khuya, gắt gao khóa tại trên người cô, chờ cô đáp lại.

"Anh tìm đến Cổ Bá, có phải có thể tìm về tiền bạc ông lừa gạt công ty hay không?" Hinh Hinh hỏi, như vậy anh liền càng tốt để giao đãi đối với cổ đông và đổng sự.

" Một năm Hoàn Vũ đều phải không hề thiếu kế hoạch hư hỏng, anh đã coi khoản tiền này trở thành nợ khó đòi, khoản tiền này Cổ Bá không bản lĩnh bổ sung, nhưng mà nhất định sẽ có người bổ sung khoản tiền này trở về." Minh Ý lạnh giọng, anh và ông nội đã nói trắng ra, anh có tin tưởng ông sẽ phun ra tiền bạc nuốt đi vào, "Ngày mai gặp Cổ Bá, em muốn hỏi cái gì đều đã có thể hỏi? Anh làm cho Tạ Tạ dạy dỗ tốt, không sợ ông ta không thành thật."

Hinh Hinh mở to mắt, bất khả tư nghị nhìn người đàn ông: "Tạ Tạ muốn dạy dỗ như thế nào?"

"Những thứ này em cũng không biết, chỉ cần biết ông ta đưa cho em kết quả là được." Minh Ý nói.

Hinh Hinh nghe lời này, nhịn không được lại ôm chặt người đàn ông. Ôm lại một hồi cô chống đỡ thân thể nhìn anh: "Minh Nhất, anh vừa mới nói nếu anh không phải tổng giám đốc Hoàn Vũ em sẽ như thế nào? Thực ra em rất hi vọng anh không phải tổng giám đốc Hoàn Vũ, anh thay bọn họ làm công mệt sống mệt chết, lại vẫn không đạt được kết quả tốt, còn vất vả chạy đến loại địa phương đó đi công tác. Lấy năng lực của anh, ở đâu thành tựu đều sẽ không thấp so với tại Hoàn Vũ."

Minh Ý nghe lời này trái lại nở nụ cười, nhéo mặt cô: "Có tin tưởng đối với anh như vậy?"

"Em chỉ là nói thật, thật sự." Hinh Hinh nhấn mạnh, "Em và Tiểu Sâm cũng không là người yêu cầu vật chất đặc biệt cao, hơn nữa hiện tại tiền lương em còn có thể, cho dù anh tạm thời không công tác, cũng có thể bảo đảm chất lượng sinh hoạt chúng ta."

Minh Ý thật không nghĩ tới Hinh Hinh sẽ nói với mình như vậy, một cỗ mừng như điên nhanh chóng tuôn đi qua, thanh âm anh khó nén kích động: "Em muốn nuôi anh?"

"Đúng vậy, em nuôi anh!" Hinh Hinh gật đầu.

Minh Ý nghe lời này cực kỳ kích động, xoay người lại đè cô, cắn cằm của cô: "Vốn định buông tha em, tối hôm nay em đừng muốn ngủ rồi!"

Hinh Hinh nức nở, cô vốn định thổ lộ một câu cùng anh, không nghĩ tới kích thích anh nảy sinh ác độc làm mình.

Ngày kế tỉnh lại, cô cảm thấy được thắt lưng mình đều phải chặt đứt. Cô thậm chí bội phục cái giường này, ngày hôm qua cường độ công tác cao như vậy cư nhiên còn có thể còn sống.

Cô sáng sớm còn muốn đi đi làm, thay quần áo ra khóe mắt có màu đen, hại cô vẫn không thể không trang điểm.