Hạ Tưởng phản ứng đầu tiên là chẳng lẽ là Quốc Hoa Thụy cố ý bày ra yến tiệc, mời Quốc Hàm Dương và Quốc Hàm Thanh muốn trên khí thế đè người, chẳng lẽ không phải chịu thua, vẫn còn muốn đòi lại cách nói? Phản ứng thứ hai là, Mai Thái Bình sao cũng đến đây? Hay là Mai Thái Bình và Quốc Hàm Dương có kết giao?
Hạ Tưởng liền theo bản năng liếc mắt nhìn Trần Khiết Văn một cái.
Trần Khiết Văn từ sau khi Phó Tiên Phong ra mặt, vẫn không nói gì. Cô cũng quả thật lòng dạ sâu đậm, khi Dư Hóa Thượng bị đánh, Dư Văn Bân nổi điên, trước sau không nói một lời, khoanh tay đứng nhìn, là một phụ nữ, quả thật khó được. Nhất là cô luôn bình tĩnh đến đáng sợ, không biểu hiện ra bất cứ hành động thất thường gì
Ngấm ngầm chịu đựng, nắm toàn cục trong tay, có tâm cơ có độ lượng, Hạ Tưởng đối với Trần Khiết Văn có thêm một tầng nhận thức sâu sắc, biết cô ta không dễ sống chung, cùng cô ta làm đồng sự, chỉ sợ chuyện gì cũng phải theo ý của cô ta, nếu không, công tác rất khó khai triển.
Trùng hợp thế nào, Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, Khâu Tự Phong ngồi cùng một chỗ, Phó Tiên Phong bên trái, Khâu Tự Phong ở giữa, hắn đúng lúc ở vào thế trung gian, dường như hợp với thế cục trước mắt. Khi mà vừa mới xếp chỗ ngồi, còn xuất hiện một cảnh tượng có ý vị sâu xa, vốn chỗ ngồi của Khâu Tự Phong và Phó Tiên Phong là kế nhau, nhưng Khâu Tự Phong lại mượn cớ đổi chỗ ngồi với Hạ Tưởng, cùng Phó Tiên Phong chia cách
Nhìn như không có ý định, trên thực tế cũng là có liên quan đến mâu thuẫn của Khâu gia và Phó gia lúc này
Phó Tiên Phong lại không tỏ vẻ gì, ngược lại đợi khi Khâu Tự Phong ngồi vào bên phải Hạ Tưởng, y chủ động giơ tay cùng Hạ Tưởng bắt tay, còn nhỏ tiếng cùng Hạ Tưởng nói mấy câu.
Cũng không nói gì, chỉ là tỏ vẻ tạ ơn hắn lần trước ở thành phố Lang cứu được Phó Tiên Tiên, Hạ Tưởng cũng liền đơn giản khách sáo hai câu, hắn cũng rõ, Phó Tiên Phong là có ý nhỏ giọng nói chuyện với hắn, là làm cho Khâu Tự Phong xem. Hiển nhiên, Phó Tiên Phong đã nhìn ra, quan hệ giữa y và Khâu Tự Phong, đã có chút xa cách
Vốn Phó Tiên Tiên đi cùng Hoa Nhài Vàng, Bạc, lại không biết vì sao sau khi đưa các cô tới nhà khách, lại chạy tới đây, một hai đòi ngồi bên phải Hạ Tưởng. Khâu Tự Phong đành phải nhường chỗ, kết quả lại trở thành Hạ Tưởng ngồi ở giữa anh em Phó gia, để lại không gian mơ màng vô hạn cho mọi người đang ngồi đây
Trần Khiết Văn có mặt, Dư Hóa Thượng và Dư Văn Bân vắng mặt, phỏng chừng cũng là cho rằng bọn họ lên không được mặt bàn, cho nên mới không cho bọn họ tham gia. Trong phòng nội tổng cộng có Hạ Tưởng, Phó Tiên Phong, Phó Tiên Tiên, Khâu Tự Phong, Quốc Hoa Thụy và Trần Khiết Văn sáu người, thư ký Trương cũng không biết đi đâu mất
Ngồi xuống, lên đồ ăn, không ai để ý là đồ ăn gì là rượu gì, nói là cùng ngồi với nhau ăn cơm, trên thực tế ai nấy cũng không có lòng dạ nào mà ăn uống, đều mỗi người mang tâm sự riêng
- Vì một, không, hai người phụ nữ mà làm tổn hại hòa khí, không đáng lắm, Hạ ca cũng đã giận dữ vì hồng nhan, còn khiến tôi bị thiệt thòi, tôi cũng coi như học được một bài học, tôi hướng Hạ ca nhận lỗi, nào, xin kính một ly
Quốc Hoa Thụy không phải nể tình Hạ Tưởng, mà là nể mặt Phó Tiên Phong, nể mặt Khâu Tự Phong, đùa sao, hai trong 4 gia tộc hùng mạnh đều ra mặt, Quốc Hoa Thụy có ngạo mạn cũng phải kiềm chế chút, cũng biết có một số y vĩnh viễn đắc tội không nổi
Hơn nữa rất rõ ràng, Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng cùng một giuộc, mà Khâu Tự Phong tuy rằng có quan hệ với nhà họ Quốc cũng không tồi, nhưng giữa anh ta và Hạ Tưởng cũng có giao tình, cũng sẽ không thiên vị nhà họ Quốc, Quốc Hoa Thụy liền trong lòng biết rõ. Vốn tưởng rằng Hoa Nhài Vàng, Bạc là con cừu mặc người xâu xé, không ngờ còn có người giữ chuồng, người giữ chuồng thì cứ giữ, không ngờ tới lại là Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng là một nhân vật khó giải quyết, hiện tại Quốc Hoa Thụy không thán phục không được, mặc kệ hắn có sức mạnh gì, có tư bản gì, hắn có thể khiến Phó gia và Khâu gia đều thiên hướng hắn, hắn đúng là người bình thường.
Quốc Hoa Thụy tuy rằng đối với Hạ Tưởng xem trọng vài phần, nhưng kỳ thật từ sâu trong nội tâm vẫn là không cảm thấy mình làm sai chuyện gì, Hoa Nhài Vàng, Bạc là chị em xinh như hoa không phải giả, nhưng so với một số minh tinh nổi tiếng, về thân phận vẫn là kém một chút. Cho dù chiếm được các cô thì có gì lạ chứ? Trong lòng y thậm chí còn có ý tức giận bất bình, nếu không có Hạ Tưởng xen ngang, y đã đắc thủ. Nghĩ mà xem trên cơ thể hai chị em như hoa như ngọc tung hoành một trận, một đêm song phi, cực khoái cỡ nào?
Bởi vậy, y cho rằng lời y nói mới rồi, xem như đã đủ mặt mũi cho Hạ Tưởng, coi như là cho Phó gia một bậc thang, bán Khâu Tự Phong một ân tình.
Hạ Tưởng không nói gì, chỉ nâng chung trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm trà.
Phó Tiên Phong cũng không nói gì, cố ý hoặc vô ý liếc mắt nhìn Khâu Tự Phong một cái.
Khâu Tự Phong nghĩ thầm, chính chủ cũng không nói lời nào, thì có liên quan gì đến mình? Mình cũng chỉ là đóng vai trò hoà giải, đến đóng vai trò trung tâm cũng không được, mới sẽ không tiếp lời. Anh ta liền ai cũng không nhìn, chỉ uống trà.
Trần Khiết Văn ho khan một tiếng:
- Hoa thụy đã đưa ra thành ý, Thị trưởng Hạ, ý của cậu thế nào?
Hạ Tưởng uống một ngụm trà, vừa mới buông chén trà xuống, liền ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc:
- À, bí thư Trần nói gì, ngại quá, vừa rồi thất thần, không nghe rõ T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Trần Khiết Văn mặt không đổi sắc, chỉ có điều đồng tử hơi co rút vài lần không dễ thấy được, cười nhạt:
- Hoa Thụy đề nghị, sự tình đến đây kết thúc, chị em Trần gia bị kinh hãi, nhưng cũng không bị thiệt thòi, Hoa Thụy cũng đã chịu thiệt, tuy nhiên anh ta khoan dung độ lượng, chịu chút thiệt thòi cũng đã chịu rồi, ngã một lần học được một bài học
Không thể không thừa nhận, Trần Khiết Văn biết nói chuyện, rất là biết nói chuyện, luôn lấy ra một giọng điệu không chút hoang mang, trước sau nắm quyền chủ động trong tay, hơn nữa khiến người ta cho rằng cô chẳng những chiếm được đạo lý, còn có được điểm đạo đức cao nhất có thể.
Hạ Tưởng không thể không nói chuyện:
- Tôi và Trần Mạt Trần Lỵ không thân lắm, Tiên Tiên mới là bạn của các cô ấy, tôi không thể thay các cô ấy nói chuyện. Nếu các cô muốn báo án, cho dù tội danh cưỡng bức không thành lập, nhưng nếu trở thành tin tức...
Quốc Hoa Thụy cơn giận nửa ngày áp chế lại tái phát, vẻ mặt ngạo nghễ:
- Tin tức? Phương tiện truyền thông nào dám đưa tin?
- Đúng vậy, phương tiện truyền thông nào chưa được cho phép dám lung tung đưa tin
Một người đẩy cửa tiến vào, chẳng những là không mời mà tới, còn từ khách trở thành chủ đi tới vị trí chủ nhà, hướng mọi người ở đây chấp tay chào
- Nghe nói hôm nay thằng con nhà tôi cùng mọi người gây ra hiểu lầm, tôi đặc biệt hướng mọi người nhận lỗi. Hoa thụy tuổi trẻ không hiểu chuyện, lại bốc đồng, các vị đều có lòng độ lượng, xin giơ cao đánh khẽ, tha cho nó một lần
Không cần phải nói, ông ta là Quốc Hàm Dương - cha của Quốc Hoa Thụy.
Quốc Hàm Dương với bộ dạng mày rậm mắt to, cực có tướng làm quan, hơi béo, nhưng cho người ta cảm giác rất phúc hậu, mà không phải là béo ú. Nói thật, Quốc Hàm Dương quả thật tướng mạo đường đường, so với Quốc Hoa Thụy thì tạo cho người ta có quan cảm tốt hơn nhiều, cũng biết cách nói chuyện, ít nhất ấn tượng đầu tiên khiến cho Hạ Tưởng không nảy sinh lòng chán ghét
Mặc dù Hạ Tưởng cũng biết rõ Quốc Hàm Dương lời vừa rồi đã nói khẳng định không phải là lời thật lòng
Tất cả mọi người đứng lên, Quốc Hoa Thụy giới thiệu với mọi người, kỳ thật ngoại trừ Hạ Tưởng ra, mọi người đều biết Quốc Hàm Dương. Vì thế, thời gian Quốc Hàm Dương và Hạ Tưởng bắt tay lâu nhất, nói cũng nhiều nhất.
- Trẻ trung, điển trai, Thị trưởng 30 tuổi, tài năng tuổi trẻ, tuổi trẻ đầy hứa hẹn…
Quốc Hàm Dương không tiết từ ngữ ca ngợi, khen tặng Hạ Tưởng một hồi lâu
Theo sau, lại có hai người đẩy cửa tiến vào, người trước cùng Quốc Hàm Dương có vài phần tương tự, khẳng định chính là Quốc Hàm Thanh – em trai Quốc Hàm Dương, Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, Phó bí thư tổ đảng.
Người phía sau chính là Mai Thái Bình.
Quốc Hàm Thanh vừa vào cửa, khác hẳn với vẻ nhiệt tình của Quốc Hàm Dương chính là, ánh mắt đầu tiên của ông ta dừng ở trên người Hạ Tưởng, sau đó ánh mắt lại nhanh chóng lướt qua Phó Tiên Phong và Phó Tiên Tiên, rồi lại nhẹ nhàng điểm qua Khâu Tự Phong, trong nháy mắt, đã đem thế cục thu hết vào mắt
Mai Thái Bình cũng là trước tiên cùng Khâu Tự Phong khẽ gật đầu, sau đó khi thấy được Hạ Tưởng, cũng cười, nhưng lập tức chú ý tới Hạ Tưởng ngồi ở giữa anh em Phó gia, ánh mắt lại hạ xuống, ánh mắt rất rõ ràng giật nảy một cái
Hạ Tưởng bất lực, hắn biết Mai Thái Bình khẳng định hiểu lầm lập trường của hắn, cho rằng hắn và Phó gia đến gần. Mấu chốt còn có Phó Tiên Tiên, liền càng làm Mai Thái Bình nhớ tới Mai Hiểu Lâm.
Hay thiệt, trong một gian phòng nho nhỏ, không chỉ có nhân vật số một, số hai của thành phố Thiên Trạch, còn có nhân vật số một của Tập đoàn Hóa dầu Quốc gia, thậm chí còn có Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, nếu những điều kể trên chưa đủ khiến người khiếp sợ, thì 3 trong 4 gia tộc hùng mạnh đều tụ tập tại đây, nếu là người có ý biết được, khẳng định sẽ suy đoán là có sự kiện chính trị gì lớn lắm đây
Mai gia, Phó gia và Khâu gia, không phải gia tộc bình thường, nhất cử nhất động đều khiến người chú ý, là gia tộc lớn vừa có thực lực chính trị lại có lực ảnh hưởng kinh tế, nhất là sau khi vừa mới thông qua điều chỉnh cán bộ cấp tỉnh bộ, lại lần nữa phân chia xếp hạng, tụ hội lần này, càng có thể dẫn phát suy đoán của người ngoài
Đương nhiên ai nấy cũng sẽ không đoán được chính là, kỳ thật 3 nhà gia gặp, nguyên nhân gây ra là bởi vì 2 cô gái, thật sự mà nói, là hai chị em sinh đôi đẹp như hoa
Theo sau, lại là một hồi giới thiệu và làm quen. Quốc Hàm Thanh không cùng Hạ Tưởng nói thêm cái gì, chỉ nắm tay, đơn giản chào hỏi một tiếng, thậm chí không có một câu dư thừa. Cùng với sự nhiệt tình đối thoại của Quốc Hàm Dương, so sánhra thì, ông ta ít lời, trầm ổn, uy nghiêm có thừa, hòa khí không đủ.
Khi Mai Thái Bình và Phó Tiên Phong, Khâu Tự Phong bắt tay, chỉ gật đầu, không nói chuyện, chỉ khi cùng Hạ Tưởng bắt tay, thì tùy ý lắc lắc vài cái, cũng không phải là chính thức bắt tay, hình như là có chút lôi kéo, biểu hiện ra sự thân thiết không giống với mọi người, cũng là có ý tỏ rõ gì đó, hành động của ông ta khiến cho Quốc Hàm Dương và Quốc Hàm Thanh không tránh được phải nhìn Hạ Tưởng thêm vài lần.
Theo sau, Mai Thái Bình lại làm ra hành động càng khiến người chú ý, kéo Hạ Tưởng sang một bên, nhỏ giọng nói chuyện
Hạ Tưởng sớm đã quen cái kiểu luôn nằm ngoài dự đoán mọi người của Mai Thái Bình, hắn cũng biết Mai Thái Bình muốn hỏi gì, liền không chờ ông ta mở miệng, nói rõ đầu đuôi ngọn nguồn
Mai Thái Bình gật gật đầu:
- Cách làm của cậu không gì đáng trách, tuy nhiên vì sao không cho tôi biết, rồi lại cùng Khâu Tự Phong, Phó Tiên Phong ở chung một chỗ thế?
Lời này hỏi rất trực tiếp, Mai Thái Bình không phải là người gì của Hạ Tưởng, với thân phận của Phó bí thư tỉnh ủy, thì giọng điệu không đúng, với thân phận bề trên, dường như lại có chút quá mức thân thiện, Hạ Tưởng cũng không tiện trả lời, có vài nội tình không tiện lộ ra, đành phải lập lờ:
- Phó Tiên Phong là bởi vì Phó Tiên Tiên chủ động ra mặt, Quốc Hoa Thụy gọi điện thoại cho mời, Khâu Tự Phong là tôi tìm anh ta, muốn mời anh ta ở giữa dàn xếp một chút…
Mai Thái Bình vỗ vỗ vai Hạ Tưởng:
- Không nói nữa, không nói nữa, tôi cũng không hỏi cậu vì sao muốn xen vào chuyện của Hoa Nhài Vàng, Bạc, đó là việc cá nhân của cậu, đúng không? Nếu tới Bắc Kinh, thì dành chút thời gian đến thăm Mai Đình, đúng rồi, Hiểu Lâm cũng đã trở về
Cố ý nhắc tới Mai Hiểu Lâm, dụng tâm của Mai Thái Bình không cần nói cũng biết, Tưởng đành phải dùng sự im lặng tahy câu trả lời
- Việc này cậu cứ nghe tôi, cứ như vậy cho qua đi, mạnh ai nấy lui một bước, mặt mũi cũng dễ nhìn hơn
Mai Thái Bình lại cường điệu một câu
- Cậu sắp phải tới thành phố Thiên Trạch rồi, cùng Trần Khiết Văn ở một bộ máy, mở đầu bất lợi đây
Hạ Tưởng gật gật đầu, không nói chuyện, trong lòng có chủ ý.
Trở lại chỗ ngồi, vẫn không ngồi xuống, Mai Thái Bình liền gõ gõ lên ly rượu, đợi thu hút hết mọi người về phía mình, ông ta liền nói:
- Hôm nay tôi làm trung gian, chuyện đã qua, ai cũng không được nhắc lại, nhắc lại, chính là không nể mặt tôi. Quan hệ của Hạ Tưởng và Mai gia, luôn rất tốt đẹp, cũng có giao tình, lời nói của tôi, hắn không dám không nghe, đương nhiên, không phải với thân phận của Phó bí thư tỉnh ủy, chỉ bằng tôi là bề trên của hắn, tôi nói cái gì, hắn vui cũng phải nghe, không vui cũng phải nghe
Khâu Tự Phong không vui viết rõ trên mặt, Phó Tiên Phong bất mãn được viết trong mắt, hai người đều thật không ngờ, Mai Thái Bình đến sau mà vượt người đến trước, do ông ta ra mặt làm trung gian giải hòa, hơn nữa hoàn toàn không có nói đến nhu cầu của Phó gia và Khâu gia, không phải là sơ sót, mà chính là cố ý bỏ qua.
Phó Tiên Tiên than thở một câu:
- Mai gia có mặt mũi, Phó gia cũng có.
Mai Thái Bình dĩ nhiên sẽ không để ý tới Phó Tiên Tiên, ông ta sau khi nói xong, vẻ mặt ý cười nhìn về phía Quốc Hàm Thanh và Quốc Hàm Dương.
Quốc Hoa Thụy là con của Quốc Hàm Dương, Quốc Hàm Dương dường như so với Quốc Hàm Thanh rộng lượng hơn, cười ha hả:
- Giải hòa, giải hòa.
Quốc Hàm Thanh chợt nhớ tới gì đó, ánh mắt ôn hòa nhìn Hạ Tưởng:
- Hạ Tưởng, vừa rồi cậu nói muốn làm lớn chuyện, đăng bài trên truyền thông tin tức, tôi muốn hỏi một câu, mười mấy tòa báo trung ương, cậu cảm thấy tập san nào sẽ phát hành thứ việc vặt vãnh này?
Giọng điệu cũng rất ôn hòa, nhưng trong ngôn từ, ẩn chứa hàm ý gây sự.
Ủy viên bộ Chính trị Trung ương Hạ Tưởng không phải chưa đối mặt qua, đên nhân vật đứng đầu như ông cụ Ngô, hắn cũng có thể ứng phó được, Quốc Hàm Thanh muốn ở trước mặt hắn lấy khí thế đè đầu hắn, không dễ thế đâu
Hạ Tưởng cũng không muốn cùng Quốc Hàm Thanh chính diện so chiêu, liền khiêm tốn nói:
- Khiến ngài chê cười, tôi lúc ấy chỉ là thuận miệng nói thôi, cũng là nhất thời nóng giận. Tòa báo Trung ương có thể sẽ không đăng tải những tin tức vặt vãnh linh tinh, nhưng hiện tại thegioitruyen.com rất phát đạt, dân mạng rất thích theo đuổi chuyện xấu của một số con cháu quan lớn, nhất là hiện tại dường như dân gian rất căm hận con nhà quan con nhà giàu mới nổi, có một cách tìm kiếm gọi là thịt người, chỉ cần thông qua tên tuổi là có thể tìm thấy được hình ảnh, thông qua hình ảnh là có thể tìm thấy được thành viên gia đình, thậm chí đến cả ảnh chụp, danh tính, chức vụ vv của thành viên gia đình, đều có thể tìm hiểu được rõ ràng rành mạch...
Quốc Hàm Thanh sắc mặt thay đổi.
Khiến sắc mặt y càng khó xem chính là Phó Tiên Phong đột nhiên mờ ám nói một câu:
- Tôi cũng muốn nhắc nhở Chủ tịch Quốc một chút, Trưởng ban Ngô kỳ thật đối với Hạ Tưởng, cũng rất trân trọng
Trưởng ban Ngô tất nhiên là chỉ Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Ngô Tài Dương.
Đừng nói Quốc Hàm Thanh biến sắc, Trần Khiết Văn cũng là sắc mặt thay đổi, trong lòng hơi thắt lại
Bốn gia tộc lớn, hôm nay 3 nhà tụ tập cùng một chỗ, 3 nhà đều cùng Hạ Tưởng có giao tình, không phải mọi người đều nói Phó gia và Hạ Tưởng là quan hệ đối nghịch, sao bây giờ hình như gió đã đổi hướng, Phó Tiên Phong cũng có ý muốn bảo vệ Hạ Tưởng vậy ta?
Không chỉ biểu hiện của Phó Tiên Phong khiến Trần Khiết Văn xem không hiểu, Mai Thái Bình không ngờ ra mặt làm trung gian, đòi là người hòa giải, cũng khiến cô giật mình kinh hãi.
Mai gia và Khâu gia, luôn cùng hai người Quốc Hàm Dương, Quốc Hàm Thanh có giao tình rất tốt đẹp, thậm chí có thể nói là có ích lợi chung, nhưng hôm nay Khâu Tự Phong không nói lời nào thì cũng được đi, Mai Thái Bình vừa mới cùng Quốc Hàm Dương bàn xong một vụ giao dịch, sao tuyệt không hướng về Quốc Hoa Thụy nói chuyện, còn cố ý biểu hiện ra là giữa ông ta và Hạ Tưởng có quan hệ cá nhân thâm hậu? Rõ ràng là nói cho Quốc Hàm Thanh biết, sự tình hôm nay ai còn tiếp tục truy cứu, thì chính là không nể mặt Mai Thái Bình ông ta, không nể mặt Mai gia
Trần Khiết Văn tâm tư chuyển tới chuyển lui, đối với tương lai Hạ Tưởng sắp đến thành phố Thiên Trạch, càng nhiều lo lắng.
Phó Tiên Phong vừa nói xong, lập tức lặng ngắt như tờ, trong phòng liền có chút tẻ ngắt.
Quốc Hàm Dương đột nhiên làm ra một hành động ngoài dự đoán mọi người, y giơ tay lên, "bốp" một tiếng đánh Quốc Hoa Thụy một bạt tai, tức giận mắng:
- Con là đứa khốn khiếp, cả ngày chỉ biết làm xằng làm bậy, không làm việc đàng hoàng. Con xem Hạ Tưởng còn nhỏ hơn con thì đã là Thị trưởng rồi, con còn muốn cà lơ phất phơ tới khi nào? Không học được gì hay ho, chỉ biết hãm hại phụ nữ, con hôm nay nhớ kỹ, về sau nếu để ba phát hiện con quấy rối phụ nữ, coi chừng đánh gãy chân của con luôn
Quốc Hoa Thụy cúi đầu, mặt một đống, không nói được một lời nào.
Vốn tưởng rằng hôm nay còn có một trận khôi hài, ai ngờ Quốc Hàm Dương có tâm cơ có thủ đoạn, một bạt tai đánh xuống, khiến bất mãn của mọi người đều khó có thể tiếp tục phát tác, cuối cùng lại do Mai Thái Bình đề nghị, mọi người cùng uống một ly, cùng nhau cười hòa giải thù oán
Khi chạm ly, Hạ Tưởng theo thứ tự cùng mọi người cụng ly, lúc cùng Quốc Hàm Thanh chạm ly, đối phương chỉ nhẹ nhàng đưa tới, căn bản là chưa chạm vào ly hắn thì né qua qua một bên, cũng rất hàm súc biểu đạt sự khinh thường và bất mãn đối với hắn.
Hạ Tưởng hồn nhiên không thèm để ý, hắn biết sự kiện hôm nay, Quốc Hàm Dương và Quốc Hàm Thanh đều không hài lòng. Vừa rồi nào phải là đánh Quốc Hoa Thụy, rõ ràng là đang đánh hắn. Không hài lòng thì cứ không hài lòng, hắn cũng bất mãn, nếu không phải Mai Thái Bình, hắn hôm nay còn muốn tính toán so đo với Quốc Hoa Thụy, dù sao hắn cũng thấy rõ tình thế, hiện tại Phó gia và Khâu gia bất hòa nghiêm trọng, có thế nên mượn vì sao không mượn chứ?
Mai Thái Bình dụng ý rất sâu, là không muốn để hắn và Phó gia có cơ hội cùng chung mối thù, không muốn để hắn có cơ hội đến gần Phó gia. Phó gia gần đây có xu thế phát triển an toàn, khẳng định sẽ trở thành đối tượng mà Mai gia và Khâu gia liên hợp chèn ép. Mà hắn gần đây mối quan hệ cùng Ngô gia rõ ràng có chuyển biến tốt đẹp, nếu hắn trở thành nhân vật trung gian giữa Ngô gia và Phó gia, sẽ đối với liên hợp giữa Mai gia và Khâu gia tạo thành một sự tàn phá thật lớn
Xung đột ích lợi giữa bốn gia tộc lớn, sẽ bởi vì thời cuộc bất đồng cùng với chuyển biến của lực lượng đối lập, mà có điều thay đổi, từng là đối thủ có khả năng đến gần nhau trở thành đồng minh, từng là đồng minh cũng có khả năng trở mặt thành thù. Hiện nay Khâu gia và Phó gia tuy rằng vẫn chưa trở mặt, nhưng tới mức độ căm thù nhau rồi
Chỉ sợ hắn tới thành phố Thiên Trạch, là một nước cờ hay của ông cụ Ngô gia, cố ý cho hắn đi phá giải lực lượng đối lập rồi phân chia lại giữa 4 gia tộc lớn. Chỉ tiếc, hắn đầu tiên là bị người phía sau lão Cổ thúc đẩy điều đến thành phố Lang, hiện tại lại bị Ngô gia đẩy tới thành phố Thiên Trạch, mùi vị bị người ta đá tới đá lui đúng là không dễ chịu chút nào, có lẽ chỉ có sau khi bước vào cấp phó tỉnh, mới có được một chút quyền tự chủ.
Cũng may người khác chỉ có thể bày bố vị trí của hắn, những gì hắn đã làm trên vị trí, còn có thể tự mình làm chủ. Nhưng có một điểm, lần này bị Ngô gia đột nhiên ra tay mượn cơ hội điều đến thành phố Thiên Trạch, e là sợ sẽ làm cho nhân vật phía sau lão Cổ lo lắng.
Kỳ thật Hạ Tưởng cũng mơ hồ đoán được, năm đó người thưởng thức hắn và điều hắn tới thành phố Lang, chính là Thủ tướng.
Hôm nay tụ hội, quan hệ tinh tế giữa 3 nhà, đột nhiên khiến cho Hạ Tưởng đối với sứ mệnh đi tới thành phố Thiên Trạch, sáng tỏ thông suốt, quan hệ chồng chéo phức tạp giữa hắn và 4 gia tộc lớn, cùng với vấn đề đứng vào hàng ngũ, ở thành phố Thiên Trạch, nhất định sẽ có thời điểm gặp phải lựa chọn trọng đại…