Quan Thần

Chương 847: Phản công, canh bạc chính trị




Ai cũng không ngờ tới là sau khi một đoàn binh lính vừa tắm rửa và nghỉ mệt xong rời khỏi Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa lại không rời khỏi thành phố Lang, mà trực tiếp canh giữ ở các cửa khẩu lớn từ Bắc Kinh đi vào thành phố Lang, chờ đợi quân cứu viện của Ma Dương Thiên.

Một đêm ở thành phố Lang, trong mắt của nhiều người thì chỉ là một đêm bình thường nhưng trong mắt của những người biết được nội tình thì là một đêm tàn sát khốc liệt, là một đêm khói thuốc súng nổi lên từ tứ phía, là một đêm đại chiến.

Chỉ trong một đêm, tứ đại hộ pháp của Nga Ni Trần là Trương Vĩ, Phương Vân, Hồng Toàn và Tiêu Viêm, hai người bị thương nặng, một người mất tích, một người tinh thần bấn loạn, có thể nói trên cơ bản bốn người này từ giờ về sau hoàn toàn từ biệt kiếp sống làm xằng làm bậy, nửa đời còn lại phải sống trong đau khổ và hối hận. Dụng ý của Hạ Tưởng rất rõ ràng, nếu Nga Ni Trần nhất quyết hạ độc thủ thì được thôi, tạm thời hắn chưa có chứng cứ phạm tội của bốn người Trương Vĩ, vậy thì cứ đơn giản lấy bạo trị bạo, lấy ác trị ác, xem ai sợ ai?

Nếu thật sự những tên xã hội đen có thể tẩy sạch tội, còn có thể trở thành doanh nghiệp nổi tiếng, hắn thân là quan viên của nhà nước thì có thể lấy danh nghĩa tư pháp để lấy xấu trị xấu.

Đương nhiên Nga Ni Trần cũng không biết là Hạ Tưởng còn có chiêu gì nữa không, bởi vì Hạ Tưởng trước giờ không phải là người làm gì mà không chuẩn bị trước bước thứ hai.

So với tổn thất về Tứ Tiểu Long, tổn thất về tứ đại hộ pháp đã khiến cho Nga Ni Trần cảm thấy đau đớn vô cùng, thậm chí có thể nói tim như bị dao đâm. Bởi vì Tứ Tiểu Long chỉ là một tên tay chân bình thường, tương đương với lính hầu, chết không đáng tiếc, nhưng tứ đại hộ pháp là phụ tá đắc lực của ông ta, là lực lượng trung kiên và là nền móng của ông ta. Nếu nói loại trừ Tứ Tiểu Long chỉ như là nhổ một cọng tóc của ông ta mà thôi, nhưng tiêu diệt tứ đại hộ pháp cũng giống như trực tiếp đánh gãy chân ông ta.

Trong lòng Nga Ni Trần đau đớn vô cùng, đau đến không nói nên lời, giống như bị rắn độc cắn, cứ quay vòng vòng, nôn nóng bất an.

Nga Ni Trần cả đêm không ngủ, trong một đêm gọi đi vô số cuộc điện thoại, ngày hôm sau trời vừa sáng liền soi gương, thấy vẻ mặt tiều tụy, nếp nhăn khắp mặt, vén tóc lên thấy tóc đã bạc thêm rất nhiều.

Một đêm bạc đầu.

Sau khi trời sáng, Nga Ni Trần nhận được tin tức lực lượng viện trợ từ Bắc Kinh đã lên đường, khoảng một giờ nữa sẽ đến thành phố Lang, nhất định phải làm cho thành viên nồng cốt của Hạ Tưởng không có đường thoát.

Đồng thời Ma Dương Thiên vô cùng phẫn nộ nói với Nga Ni Trần, bảo là không thể buông tha Hạ Tưởng, thành viên nồng cốt của Hạ Tưởng bắt được ai là đánh tàn phế người đó, gã còn khiến cho Nga Ni Trần yên tâm, nhất định bảo vệ sự an toàn cho Dư Kiến Thăng, chỉ cần Dư Kiến Thăng không lộ diện, không bị Hạ Tưởng bắt được, chỉ cần kéo dài thêm hai ngày, Lộ Hồng Chiêm có thể sẽ về lại thành phố Lang, ông ta sẽ tạo áp lực cho Tỉnh ủy xử phạt Hạ Tưởng thật nặng.

Khiến cho Hạ Tưởng không có cách giải quyết, làm cho hắn bẽ mặt, khiến hắn chịu không nổi.

Nga Ni Trần hơi mở rộng lòng mình một chút, ông ta cũng đã phát động toàn bộ lực lượng của mình, muốn lùng bắt thành viên nòng cốt của Hạ Tưởng trong phạm vi toàn thành phố, nhưng đau buồn mà phát hiện ra là lực lượng mà ông ta có thể điều động đã không đến một phần ba.

Một số đã bị đánh đến sợ, một số thấy tình hình không hay đã chạy trốn, còn một số thì bị Hạ Tưởng gắt gao giam chân ở hai nơi Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa.

Bởi vì ở mỗi nơi có trên 50 viên cảnh sát, còn lấy lý do nhận được tin báo có giao dịch ma túy nên tiến hành kiểm tra toàn khu vực, từ nửa đêm cho đến sáng, cảnh sát mỗi lúc một nhiều, bây giờ mỗi trung tâm tắm hơi đều có xấp xỉ trên 70 viên cảnh sát, đều có vũ khí, bao vây chặt chẽ hai nơi trước giờ vốn không ai dám động vào là Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa.

Đừng nói là người của Nga Ni Trần có thể ra ngoài lùng bắt thành viên nòng cốt của Hạ Tưởng, kể cả Chu Duy Thanh và La Phong cũng bị giữ ở bên trong, không cách nào ra ngoài. Hai nơi vốn tượng trưng cho địa vị vững chắc của Nga Ni Trần ở thành phố Lang là Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa, sau khi trời sáng, dưới ánh mắt của vô số người chứng kiến có rất nhiều cảnh sát rầm rộ vây quanh thì mọi người đều hiểu rõ một sự thật, chính quyền đã nổi giận, cái uy phong một tay che trời của Nga Ni Trần cuối cùng cũng bị phá vỡ. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Cho dù trời lạnh giá rét, không ít người dân trong lòng đều tràn đầy cảm xúc ấm áp, Nga Ni Trần ở thành phố Lang hoành hành ngang ngược bao nhiêu năm, cuối cùng cũng có người dám động đến ông ta, ông trời có mắt.

Cũng không biết ai là người khơi mào, không bao lâu, ở phía trước Bích Vân Thiên và Phương Địa có rất nhiều người vây xem, đám đông phát ra tiếng vỗ tay vang dội, còn có không ít người dân đưa ngón tay cái về phía cảnh sát, khen họ làm rất tốt.

Nét mặt của các cảnh sát bị cái lạnh làm cho đỏ ửng lên nhưng trong lòng tràn ngập niềm tự hào, đả kích uy phong của Nga Ni Trần ở thành phố Lang, có thể được người dân khen ngợi, như vậy họ mới biết được cảm giác tự hào và vinh dự lại khiến cho người ta cảm xúc dâng trào như thế nào.

Cảnh sát chấp hành mệnh lệnh cũng có người của Lộ Hồng Chiêm, nhưng đa số là dưới sự bày mưu đặt kế của Hạ Tưởng, là người do Anh Thành và Lịch Phi cùng nhau đề bạt không có liên quan gì đến Nga Ni Trần, vừa mới được nhậm chức, là lúc phải dốc sức thể hiện chính mình. Có rất nhiều nhân vật quan trọng trong cục Công an thành phố phải được Lộ Hồng Chiêm đồng ý mới có thể hoạt động, Hạ Tưởng và Ngả Thành Văn cũng không có hành động cưỡng ép không hợp quy định, chỉ là gạt họ sang một bên, không để cho họ nhúng tay vào quyết sách trọng đại.

Cùng lúc đó, đêm qua sau khi báo cho cảnh sát Duy Mỹ Thời Quang, Hoa Hảo Nguyệt Viên, Mai Quế Chi Ước và Thời Quang Chi Tâm vẫn chưa thấy có cảnh sát đến. Khi trời sáng mới có cảnh sát lần lượt đến, ghi lời khai, điều tra lấy chứng cứ và đưa ra kết luận rất nhanh, là bang Bắc Kinh và bang Thiên Tân kết hợp trả thù, xem sự việc này thành vụ án hình sự bình thường.

Cái này còn chưa tính, cảnh sát còn lấy lý do để tiện việc điều tra lấy chứng cứ, yêu cầu cả bốn vũ trường ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, khi nào mới có thể mở cửa kinh doanh lại thì phải chờ thông báo sau.

Thái độ hời hợt của cảnh sát đã chọc giận những người trong vũ trường, trước giờ họ ở thành phố Lang đã quen thói hống hách, cho dù cảnh sát gặp họ cũng phải khách sáo, chẳng khi nào lại bị hỏi tới hỏi lui như vậy. Quan trọng là cảnh sát tỏ rõ đứng về phía những người gây sự, sau khi chỉ qua loa nhìn qua mấy cái lại định hình đây là vụ đánh nhau bình thường, rõ ràng là một cách làm không có trách nhiệm.

Đương nhiên, người của Nga Ni Trần cũng đã quên trước kia cảnh sát đã thiên vị giúp họ đổi trắng thay đen thế nào, bây giờ tới họ bị dính líu mới biết khó chịu.

Có mấy người nóng tính còn dám chống đối cảnh sát, kết quả những cảnh sát trước giờ luôn yếu ớt trong mắt họ đột nhiên lại cứng rắn hẳn lên, liên tiếp hạ gục mấy tên, trực tiếp bắt đưa đi, người trong bang nóng vội, còn muốn lấy hàng ra giằng co với cảnh sát, bị cảnh sát nổ súng cảnh báo, cuối cùng thấy nếu cứ tiếp tục giằng co thì có thể sẽ lại bị cảnh sát trừng trị, đành phải nén giận buông vũ khí xuống.

So với cảnh ngộ của bốn vũ trường thì Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa lại không may mắn bằng.

Trời vừa sáng, thì có cảnh sát tìm được ma túy ở Bích Vân Thiên, vốn dĩ là nơi tàng trữ cất giấu, có ma túy cũng là bình thường, không có mới là không bình thường, kẻ tàng trữ là tên quản lý ở Bích Vân Thiên, lúc đầu gã chết cũng không chịu nhận, về sau biết đã được định là người chịu tội thay thì mới chịu nhận là gã dùng để sử dụng.

Nhưng cảnh sát cũng rất nhanh chóng tìm được rất nhiều ma túy trong phòng của gã, số lượng rất lớn, đủ để tử hình, gã mới hoảng lên sửa khẩu cung nói Chu Duy Thanh giao cho gã cất giữ, gã chỉ là người qua tay. Cảnh sát đã có chứng cứ, liền đưa gã đi chuẩn bị tiến hành thẩm vấn thêm, Chu Duy Thanh đã nóng vội, nếu y bị liên lụy thì sẽ bị thẩm tra rất dài dòng khiến cho y chịu không nổi.

Chu Duy Thanh liền ra dấu cho thuộc hạ của mình, kết quả liền xảy ra chuyện, khi tên quản lý sắp bị mang đi, một tên nhân viên của Bích Vân Thiên đột nhiên gây khó dễ, một dao đâm thẳng vào ngực của tên quản lý, tính mạng của tên quản lý lập tức bị đe dọa.

Tên giết người muốn bỏ chạy, dưới tiếng nổ súng cảnh báo không có hiệu quả liền bị bắn chết ngay tại chỗ.

Sau đó cảnh sát đã nổi giận, khám xét tất cả mọi người xem có còn cất giấu vũ khí trong người không, trong quá trình khám xét, không ít người bị đánh bị thương. Hơn nữa trong lần lục soát lại, cảnh sát đã vô tình hay cố ý làm hư hỏng rất nhiều thiết bị của Bích Vân Thiên.

Người bị đánh, đồ vật bị đập nát, Bích Vân Thiên như một nơi bừa bãi, một đống hỗn độn, đồ vật bị ném tứ tung.

Cũng được đối đãi công bằng như Bích Vân Thiên là Phương Thảo Địa cũng bị kiểm tra ra không ít gái mại dâm, đồng thời cũng có người rục rịch muốn che dấu chứng cứ, bị cảnh sát phát hiện, bị đánh tại trận, kết quả phát hiện ra là thuốc lắc.

Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa sẽ đối mặt với khởi tố nghiêm trọng, có khả năng sẽ bị cưỡng chế đóng cửa. Lúc này, tất cả dây cung đã được kéo căng, chỉ đợi mũi tên cuối cùng bắn ra là một mũi tên xuyên tim, hay là một mũi tên vào cổ họng? Tất cả chờ xem phản ứng ở mỗi nơi.

Tình thế hết sức căng thẳng.

Nga Ni Trần nhận thêm được tin báo, ngửa mặt lên trời thở dài:

- Hạ Tưởng, thủ đoạn hay lắm, rất mưu mô, tao rất khâm phục mày.

Không khâm phục không được, Hạ Tưởng mượn lực lượng ngầm khơi dậy sự việc, sau đó lại dùng lực lượng chuyên chính dân chủ nhân dân tấn công chính diện từ hai hướng, khiến cho Nga Ni Trần nhảy dựng lên, tạm thời không có cách nào khác.

Đúng vậy, lực lượng chuyên chính dân chủ nhân dân rất lớn mạnh, phải xem nằm trong tay ai. Nếu nằm trong tay của Lộ Hồng Chiêm thì dễ dàng, có thể phục vụ cho ông ta, nhưng nằm trong tay của Hạ Tưởng thì xin lỗi, là chống đối với ông ta.

Nga Ni Trần biết rất rõ, cho dù ông ta có mạnh mẽ đến đâu cũng không bằng chuyên chính dân chủ, lúc này ông ta vẫn không muốn chịu thua, một mặt là nhận được tin tức thiết thực, Lộ Hồng Chiêm nội trong hai ngày có thể sẽ trở về, mặt khác, quân cứu viện ở Bắc Kinh sắp đến thành phố Lang, ông ta còn có cơ hội đánh trả. Bởi vì ông ta biết, trên cơ bản Hạ Tưởng chỉ muốn làm lay động gốc rễ của ông ta, buộc ông ta phải thả Dư Kiến Thăng.

Ông ta vẫn cứ không thả.

Y không tin là sau khi chờ viện binh đến lại không bắt được thành viên nòng cốt của Hạ Tưởng. Nga Ni Trần đang đánh cược thời gian, một là đang đợi cứu binh đến bắt thành viên nòng cốt của Hạ Tưởng, thẩm vấn biết được Hạ Tưởng là chủ mưu phía sau thì cuộc sống chính trị của Hạ Tưởng sẽ đi đến đoạn kết. Hai là kéo dài đến khi Lộ Hồng Chiêm trở về có thể tiến hành phản công toàn diện một lần nữa. Ba là hôm nay thành phố Lang sắp phải mở hội nghị thường vụ thảo luận về tình thế hiện tại, tin rằng uy lực ngầm trong Trưởng ban Tổ chức cán bộ của ông ta sẽ khiến Hạ Tưởng kinh ngạc.

Chỉ cần hội nghị thường vụ thông qua nghị quyết, Hạ Tưởng nhất định phải tuân thủ, phải rút lui toàn bộ lực lượng cảnh sát.

Cảnh sát rút lui, sẽ có ý là cuộc phản công toàn diện của ông ta sẽ bắt đầu.

Nga Ni Trần đoán không sai, vừa đi làm, dưới yêu cầu quyết liệt của Cổ Hướng Quốc đã mở cuộc họp hội nghị thường vụ khẩn cấp, thảo luận về nguy cơ trước mắt của thành phố Lang.

Cổ Hướng Quốc tức giận đùng đùng, tỏ vẻ bất mãn mãnh liệt trước sự ra quân ồ ạt của Hạ Tưởng, yêu cầu Hạ Tưởng lập tức cho cảnh sát rút lui, khôi phục lại danh dự cho mấy doanh nghiệp tại thành phố Lang, không được ảnh hưởng đến hoàn cảnh đầu tư ở thành phố Lang khiến cho các nhà đầu tư ghê sợ về thành phố Lang.

Lời nói của Cổ Hướng Quốc có mùi thuốc súng, chỉ thẳng dục vọng quyền lực cá nhân của Hạ Tưởng bành trướng, ảnh hưởng tiêu cực đến hoàn cảnh kinh tế của thành phố Lang, yêu cầu Hạ Tưởng làm kiểm điểm trước hội nghị thường vụ.

Cổ Hướng Quốc vừa nói xong, Trưởng ban Tuyên giáo Lưu Khải, Trưởng ban thư ký Thành ủy Lý Hiểu Lượng, Tư lệnh phân khu Điền Tuệ Thư và Bí thư Thị ủy thị xã Ngũ Đường Ngũ Hiểu Minh, Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Phan Thụ Chi đều tỏ vẻ ủng hộ đề nghị của Thị trưởng Cổ, yêu cầu Hạ Tưởng lập tức cho cảnh sát rút lui, tốt nhất phải giải thích tỉ mỉ với đồng chí Trần A, giảm sự hiểu lầm xuống mức thấp nhất.

Trong các Ủy viên thường vụ tỏ thái độ ủng hộ, Ngũ Hiểu Minh, Lý Hiểu Lượng đều là người của Ngả Thành Văn, kể cả họ ngay lúc này đây cũng nhất trí ủng hộ Cổ Hướng Quốc, khiến cho Hạ Tưởng thầm kinh ngạc Nga Ni Trần lại có sức ảnh hưởng rất lớn trong Thành ủy thành phố Lang, quả thật không hổ danh là Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm.

Hạ Tưởng đối diện với sự chất vấn và áp lực của mọi người không một chút bối rối, lấy ra vài chứng cớ:

- Trị an của thành phố Lang nhơ nhuốc tới mức độ nào không cần tôi phải nói, các đồng chí đều đã biết rõ. Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa đã hoạt động phi pháp bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa được xử lý triệt để, tôi cũng không cần nói nguyên nhân bên trong. Về phần Duy Mỹ Thời Quang, Hoa Hảo Nguyệt Viên, Mai Quế Chi Ước, Thời Quang Chi Tâm bị người khác đập phá chẳng qua cũng là bang Bắc Kinh, bang Thiên Tân và một số bang khác ở phía Bắc muốn trả thù Nga Ni Trần, hiện tại cảnh sát đang duy trì trật tự, điều tra lấy chứng cứ, bây giờ mà rút quân thì chẳng phải là chịu đầu hàng trước thế lực đen tối sao? Còn chứng tỏ chính quyền đứng ở lập trưởng mặc cho thế lực đen tối muốn làm gì thì làm không thèm màng tới.

Câu trả lời của Hạ Tưởng rất kiên định, giọng điệu cũng không quá nhã nhặn, quan trọng là lập trường rất cứng rắn, khiến cho Ngũ Hiểu Minh và Lý Hiểu Lượng liếc nhìn nhau, tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Hạ Tưởng rất xảo quyệt, thủ đoạn chính trị thành thạo, trong chốc lát đã khiến sự việc khuếch đại thêm, ai còn muốn khăng khăng đòi rút quân thì người đó đứng ở lập trường dung túng cho thế lực đen tối, đã bịt miệng được không ít người.

Ngả Thành Văn liếc nhìn Hạ Tưởng với vẻ tán thành và tiếp tục nói:

- Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa không chỉ mua bán mại dâm mà còn có giao dịch ma túy, không xét xử làm sao được? Các nhà đầu tư đến thành phố Lang khảo sát, nếu nghe nói được hai trung tâm tắm hơi nhơ nhuốc như vậy còn làm gì có lòng tin đến thành phố Lang đầu tư? Rút quân? Ai nói rút quân thì người đó không muốn trả lại môi trường trong sạch cho thành phố Lang.

Được lắm, Bí thư Ngả đã trực tiếp quy kết lại, đã làm cho không ít người hoảng hốt, mới biết sự việc lần này tuy gây ồn ào nhưng hiển nhiên Hạ Tưởng cũng không phải làm bừa, càng không phải đơn thương độc mã, mà là có Bí thư Ngả là hậu phương vững chắc cho hắn.

Không ít người trong lòng cũng buồn bực, trước giờ Bí thư Ngả cũng chưa từng ủng hộ Hạ Tưởng lớn như vậy, chẳng lẽ nói, Bí thư Ngả cũng cho rằng Hạ Tưởng có thể mượn lực lượng lần này âm thầm làm cho Nga Ni Trần bị thiệt hại nghiêm trọng, đồng thời cũng làm cho Cổ Hướng Quốc mất mát về thực lực?

Nếu không phải như vậy Bí thư Ngả đâu chỉ có ra sức ủng hộ Hạ Tưởng, hơn nữa còn thể hiện khí thế của nhân vật số một, xem ra muốn đè đầu Cổ Hướng Quốc.

Sắc mặt của Cổ Hướng Quốc rất u ám, ông ta cả đêm không ngủ, sau khi gọi nhiều cuộc điện thoại đến Bắc Kinh đã có được kết luận, Hạ Tưởng thật xấu xa, thủ đoạn rất cứng rắn, sách lược một sáng một tối thật bất ngờ, hơn nữa còn rất can đảm và cẩn trọng, tính toán rất kỹ lưỡng, không có chỗ sơ hở. Hiện tại lực lượng cảnh sát đều nằm trong tay hắn, người của hắn âm thầm hạ độc thủ với Nga Ni Trần, cảnh sát không đuổi bắt, để người hành hung có thời gian bỏ trốn, ngược lại còn khống chế người bị hại, vừa kiểm tra vừa vu oan, khiến Nga Ni Trần có khổ cũng khó nói nên lời.

Bây giờ nghĩ lại, thực ra thủ đoạn của Hạ Tưởng cũng không phải là quá cao minh, lúc trước hắn và Nga Ni Trần đã không ít lần kết hợp với nhau đối phó những thương nhân không nghe lời, cũng một sáng một tối đã khiến không ít đối thủ kinh doanh phải thất bại rời khỏi thành phố Lang, Nga Ni Trần mới ngày càng phát triển lớn mạnh ở thành phố Lang như ngày hôm nay. Chẳng qua là hiện tại Hạ Tưởng làm mưa làm gió cũng là dùng thủ đoạn cũ áp dụng lên người bọn họ, khiến cho Cổ Hướng Quốc như có mũi dao ở sau lưng, cảm thấy đau đớn đến khó tả.

Trưởng ban Tuyên giáo Lưu Khải lo lắng nói:

- Sự việc đã quá ầm ĩ, cũng không dễ kết thúc, thành phố Lang cách Bắc Kinh và Thiên Tân rất gần, hiện tại tin tức truyền thông rất nhạy bén, nếu chẳng may có phóng viên ở Bắc Kinh đến săn tin sẽ bịa đặt ra những tin tức tiêu cực cho thành phố Lang, thật không có lợi cho hình tượng của thành phố Lang, có khả năng sẽ làm cho Tỉnh ủy bất mãn.Tôi kiến nghị, phải kiềm chế lại một cách thích hợp thì tốt hơn, Phó thị trưởng Hạ, phải từ gốc độ chính trị lo về tình hình chung để suy xét vấn đề, đừng vì nhất thời làm theo cảm tính mà hủy hoại toàn bộ hình tượng của thành phố Lang.

Lưu Khải đâm một nhát dịu dàng, trong bông có kim, đồng thời còn nói bóng gió Hạ Tưởng rắp tâm hại người, không phải đứng ở lập trường công chính, có ý nghĩ mờ ám.

Hạ Tưởng mỉm cười:

- Lời nói của Trưởng ban Lưu có ý ám chỉ, rốt cuộc là thời gian ở ban Tuyên giáo quá lâu nên nói chuyện rất hàm súc mà lại rất có trình độ nữa. Trưởng ban Lưu cứ nói thẳng ra đi, có ý chỉ trích tôi mượn cơ hội để ra oai, là một người có dục vọng quyền lực mạnh mẽ, cho nên cứ khăng khăng làm theo ý mình có phải không?

Tính tình của Lưu Khải vốn là hơi hư hỏng, ông ta cũng đã thấy qua bản lĩnh tranh luận rất bình tĩnh của Hạ Tưởng, hôm nay là muốn dụ Hạ Tưởng cùng ông ta tranh luận một phen, muốn có một trận khẩu chiến, dù sao thì bây giờ có rất nhiều người ủng hộ Cổ Hướng Quốc, mỗi người một câu cũng có thể dìm chết Hạ Tưởng. Không ngờ hôm nay Hạ Tưởng lại có thái độ khác thường, đã trực tiếp đánh trả, liền khiến cho ông ta nhất thời không thích ứng được sự chuyển biến của Hạ Tưởng, ngây người sửng sốt, xấu hổ nói:

- Tôi, tôi không phải có ý đó.

- Cũng không sao, tôi không quan tâm.

Hạ Tưởng cũng thật dứt khoát, trực tiếp thừa nhận, sau đó lại có vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Các đồng chí, môi trường trị an ở thành phố Lang rất nghiêm trọng, tình hình chính trị gay gắt, hơn nữa còn có vô số thế lực đen tối ở thành phố Lang làm xằng làm bậy, bao nhiêu năm nay tiếng oán hờn khắp nơi, không ai dám quản là tại vì sao? Tôi nghĩ mọi người đều biết rõ, nguyên nhân là bởi vì Nga Ni Trần.

Nga Ni Trần là người ở hội nghị thường vụ thành phố Lang, mọi người đều biết rõ nhưng mọi người đều giả vờ không biết, ai cũng đều biết đã xảy ra chuyện gì, lại không có người nói ra. Hôm nay Hạ Tưởng nói rõ ra đã khiến không ít người sửng sốt, Hạ Tưởng thật dũng cảm, nói vậy là hắn muốn công khai chống đối với Nga Ni Trần tới cùng.

- Nga Ni Trần ở thành phố Lang đều ăn cả hai đường đen trắng, làm mưa làm gió, không chuyện ác gì mà không làm, ông ta hô mưa gọi gió bao nhiêu năm nay, được xưng danh là Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, đừng nói là những đồng chí ngồi ở đây đều biết rõ, những người dân bên ngoài cũng đều đã biết. Một số cán bộ Đảng viên của chúng ta cứ tưởng rằng có nhiều bí mật người dân không hề biết, bây giờ đã là thời đại thegioitruyen.com, kể cả hồ sơ của Nhà Trắng cũng đã đưa lên mạng, còn có chuyện gì mà có thể qua mắt được thiên hạ? Cứ tưởng thiên hạ là ngu ngốc hết sao? Thực ra những cán bộ Đảng viên cứ tưởng người dân không ai hay biết gì họ mới là kẻ ngu ngốc, mới là kẻ ngốc tự mình lừa dối mình, cứ vùi đầu vào cát làm đà điểu là nghĩ cả thế giới đều hòa bình, họ không biết là những việc xấu của mình đã bị người khác biết từ lâu.

Lời nói của Hạ Tưởng như một viên đá làm khơi dậy cả ngàn cơn sóng, lập tức làm cả hội nghị thường vụ xôn xao bàn luận.