Quan Thần

Chương 680: Lên kế hoạch công phu




Hôm nay Hạ Tưởng cũng không phải chỉ là muốn giải thích với riêng Lý Thấm, mà còn muốn nói với Tề Á Nam, bởi vì miếng đất thôn Thành Tây tuy rằng hắn chưa từng nhắc tới với mọi người đó là ám chỉ của hắn, trong lòng hắn đó chính là địa điểm tốt chỉ để giành cho tất cả những người đang có mặt ở đây, hiện giờ tình hình có thay đổi, nên cũng muốn nói rõ ràng với mọi người, mới thể hiện được hắn không phải là kẻ chuyên quyền độc đoán.

Trước mặt những người bạn đang có mặt, có một nguyên tắc Hạ Tưởng vâng lệnh chính là, kết bạn bè là kết bằng tình cảm.

- Lý Thấm, trước tiên cô hãy giới thiệu một chút động thái gần đây của Thương mại Trường Cơ và hiện trạng của thị trường bất động sản của quận Hạ Mã.

Hạ Tưởng đầu tiên giao quyền phát biểu cho Lý Thấm, tin rằng với khả năng quan sát rõ của Lý Thấm, có lẽ cô có sự hiểu biết đầy đủ về ý đồ của Nguyên Minh Lượng.

Lý Thấm gật đầu với Hạ Tưởng, sau đó ánh mắt quét một lượt qua tất cả mọi người, mới đâu ra đấy mà nói:

- Hiện tại Thương mại Trường Cơ đã nắm được trong tay trên 60% nguồn bất động sản của quận Hạ Mã. Số liệu 60% chỉ là con số phỏng đoán, đoán chừng sẽ có khoảng 5% là sai số. Trừ một số nơi hơi xa, và một số khu chung cư của tiểu đầu tư khai khá, gần như tất cả các khu chung cư lớn của quận Hạ Mã đều có bóng dáng của Thương mại Trường Cơ, phải thừa nhận rằng, không những nguồn tiền của Nguyên Minh Lượng hùng hậu, mà thủ đoạn của ông ta cũng thực sự cao siêu. Chỗ tài trí của ông ta được biểu hiện qua ba phương diện…

Lý Thấm không làm Hạ Tưởng thất vọng, cô không cần bản thảo, mở miệng là nói được luôn, hơn nữa còn nói năng đĩnh đạc. Lời nói ra từng câu đều rõ ràng, có thể thấy cô cũng đã đầu tư nhiều công sức.

- Thứ nhất, Nguyên Minh Lượng quen dùng kế dương đông kích tây. Sớm nhất là Thương mại Trường Cơ dùng chiêu bài xây dựng sân golf, đánh lạc hướng sự chú ý của mọi người, âm thầm nghiên cứu phân tích thị trường bất động sản quận Hạ Mã. Sân golf đã bỏ hoang rồi, thì cũng là lúc sờ thấu thị trường bất động sản của quận Hạ Mã, thật đúng là thủ đoạn giả vờ đánh lừa đẹp mắt, còn hơn cả chuyện một người đàn ông công khai tuyên bố mình thích một cô gái, đúng lúc mọi người đều muốn được thấy bọn họ có thể đến với nhau được hay không, thì trên thực tế người đàn ông này lại đã chung sống cùng người con gái khác rồi...

Hạ Tưởng không ngờ Lý Thấm cũng biết nói đùa, hơn nữa còn dùng mối quan hệ nam nữ để so sánh, không khỏi tự hiểu ý mà cười.

Mọi người cũng là lần đầu tiên chứng kiến Lý Thấm trong sự thừa nghiêm túc lại có mặt nghịch ngợm, đều không tự chủ được mà mỉm cười.

Đương nhiên, cười vui nhất chính là Tề Á Nam, ánh mắt cậu ấy dịu dàng mà đa tình, luôn dừng lại trên người Lý Thấm, không thể tự thoát ra được, đã khiến cho Tôn Hiện Vĩ nhìn thấy mà bất đắc dĩ lắc đầu, biết là giữa cậu ấy và Lý Thấm đã có sự ngăn cách trăm núi ngàn sông, mặc dù cậu ấy sớm đã biết rõ cậu ấy không phải hình mẫu Lý Thấm thích, nhưng Lý Thấm lại cực có sức hấp dẫn với cậu ấy.

Hạ Tưởng liền nghĩ, xem ra Lý Thấm đúng là động lòng rồi, một khi phụ nữ đã yêu, nghe nói là tính tình sẽ thay đổi khác thường, Lý Thấm cũng khó mà thoát được ma lực của lưới tình.

- Thứ hai, sau khi Thương mại Trường Cơ hoàn thành bố cục toàn thị trường bất động sản quận Hạ Mã, một mặt không vội vàng ra tay, cũng không thao túng giá nhà, về phương diện khác lại đột nhiên lên giọng tuyên bố khởi công dự án siêu thị Trường Cơ, từ đó có thể rút ra kết luận là, Nguyên Minh Lượng không những là một cao thủ lén lút, mà còn là một cao nhâm ngấm ngầm lừa đảo, đồng thời y kiên nhẫn, có tự tin, là một người bình tĩnh, cơ trí và là cao thủ đáng sợ không dễ dàng phạm sai lầm!

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, thừa nhận sâu sắc. Nghĩ kỹ lại, quả thật cũng giống như lời Lý Thấm nói, Nguyên Minh Lượng từ đầu đến cuối không hoang mang, kiên trì từng bước đi của mình, nếu không phải Hạ Tưởng sáng suốt thấy trước, nhìn ra ý đồ của Nguyên Minh Lượng, thì nói không chừng đến bây giờ tất cả mọi người vẫn chưa hay biết gì, không biết rốt cuộc Nguyên Minh Lượng muốn làm những gì.

Lý Thấm thấy mọi người đều tán thành cách nhìn của mình, trong lòng cũng hơi hơi vui, rồi lại nói tiếp:

- Thứ ba, thị trường bất động sản quận Hạ Mã vẫn đang hiện ra một loại xu thế phát triển mạnh mẽ tiến về phía trước, trong thời gian ngắn sẽ không bão hòa, hơn nữa dựa theo thống kê, đã có không ít phú thương và quan chức của thành phố Yến đều chuẩn bị mua nhà ở tại quận Hạ Mã, một dòng sông Hạ Mã, chảy bên trong không phải là nước sông, mà là sự cam đoan cho giá nhà tăng vọt. Theo thống kê lạc quan, hai mùa xuân hè năm nay, bất động sản quận Hạ Mã có hi vọng hiện ra sự phát triển kiểu giếng phun, không những người mua nhà ở thành phố Yến sẽ tập trung ở quận Hạ Mã, mà cả tỉnh Yến, đến cả người đầu tư từ Kinh Tân cũng có khả năng nghe tin lập tức hành động, đến quận Hạ Mã mua nhà lập nghiệp. Do đó suy nghĩ của tôi là, bây giờ cần phải quyết định ngay kế hoạch khai thác cả năm của chúng ta, nếu không có khả năng chúng ta sẽ không theo kịp bước đi của Thương mại Trường Cơ.

Lời kết luận của Lý Thấm rất đúng với ý định ban đầu của Hạ Tưởng.

Từ khi quận Hạ Mã được thành lập, đến hôm nay thì giá nhà của quận Hạ Mã đã tăng lên khoảng 6% rồi, đương nhiên số tăng này là số liệu của năm ngoái rồi, năm sau mới chính thức đi làm có vài hôm, giá nhà tuy chưa tăng cao, nhưng đã xuất hiện không khí căng thẳng rồi. Căng thẳng không phải là giá nhà tăng tì tì, mà là mấy khu chung cư lớn liên hợp lại lộ ra một hướng mới với thị trường, nguồn bất động sản thiếu thốn!

Tạo ra không khí căng thẳng nguồn bất động sản thiếu thốn không phải là mục đích, mục đích chính là tạo cho người tiêu thụ thời gian thích ứng, thời kỳ thích ứng cho sự tăng giá. Đợi cho mọi người sau khi đều quen dần với hiện trạng có tiền mà không mua được nhà tốt, thì sẽ mất đi lý trí và khả năng phán đoán, giá nhà tăng lên 5% hay là 10%, đối với một số người mà nói khác biệt không lớn, bọn họ vẫn mua như thường. Một khi người mua nhiều lên, người cầm tiền chuẩn bị mua, người có tâm lý mâu thuẫn với việc tăng giá cuối cùng cũng phải thỏa hiệp.

Trên thực tế, cách làm của Nguyên Minh Lượng vẫn là cách kinh doanh tiêu thụ đói khát đơn giản nhất, nhưng ông ta có năng lực cũng có lòng kiên nhẫn, bởi vì nguồn bất động sản của toàn quận Hạ Mã bị ông ta kiểm soát hơn một nửa, với lại đều còn là những khu chung cư trước mắt đang xây dựng ở những khu vực nóng nhất, vị trí tốt nhất, trong tay ông ta nắm được chủ bài thao túng thị trường.

Là lúc nên thành lập lại chủ bài chưa rồi, Hạ Tưởng nhìn quanh một chút mấy người đang có mặt, suy nghĩ trong lòng càng ngày càng rõ rệt hơn.

Bất động sản Giang Sơn là trực hệ của hắn, hắn đã vì Tiêu Ngũ an bài xong bước kế hoạch tiếp theo, khu bắc bộ của quận Hạ Mã lân cận huyện Thường Sơn, kiến tạo một tiểu khu loại thấp, khu vực bắc bộ của Quận Hạ Mã cách xa sông Hạ Mã, bởi vậy giá trị trong mắt người mua suy giảm lớn, nhưng Hạ Tưởng lại rõ một điểm, trong khoảng thời gian ngắn huyện Thường Sơn không có gì đặc sắc, nhưng nhìn về lâu dài, huyện Thường Sơn về sau nhất định sẽ trở thành một huyện có ý nghĩa chính trị đặc thù nhất tỉnh Yến, thậm chí có hi vọng đạt tới cấp thành phố, hoặc là cùng quận thành hợp làm một thể, trở thành một quận của thành phố Yến.

Khoảng cách giữa Thành phố Yến và huyện Thường Sơn chỉ hơn mười km, nếu tốc độ mở rộng về hướng bắc của quận Hạ Mã đủ nhanh, chưa tới vài năm có thể liên thông với huyện Thường Sơn. Đương nhiên kết nối trên khu vực cũng không thể nâng cao phân lượng huyện Thường Sơn ở trong mắt Thành ủy, có thể khiến phân lượng huyện Thường Sơn về sau ở trong cảm nhận của lãnh đạo hai cấp tỉnh và thành phố tăng nhiều chính là bởi vì một người.

Năm 2004, lúc này người này đang đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy ở tỉnh Giang Khúc, lại trở về mười mấy năm trước, ông ta từ thủ đô đổ bộ hàng không đến huyện Thường Sơn đảm nhiệm Bí thư huyện ủy được ba năm, là khởi điểm mấu chốt đầu tiên trong kiếp sống chính trị của ông ta. Trước mắt ông ta vẫn chưa biểu hiện ra chỗ hơn người, vừa không là Ủy viên bộ Chính trị, cũng không phải là nhân vật số một của đại bộ phận ủy viên, chỉ là một ủy viên trong phần đông Bí thư Tỉnh ủy, nhưng Hạ Tưởng lại tinh tường biết, vài năm sau, khi xác lập người nối nghiệp nhiệm kỳ tiếp theo, sự sắp xếp và chức vụ của ông ta đã xác định ông ta về sau là người đầu tiên trong nước có thân phận hiển hách.

Là trạm thứ nhất trong kiếp sống chính trị của ông ta, lại là khởi điểm mấu chốt nhất, tin rằng chờ ông ta sau khi nhậm chức, huyện Thường Sơn có hi vọng đạt được sự ưu ái của lãnh đạo hai cấp tỉnh và thành phố, tăng mạnh mức độ đầu tư, được đưa vào lãnh thổ khu vực thành thị…, hàng loạt cách thực hiện sẽ theo đó mà ra sân khấu, đến lúc đó, địa vị chính trị huyện Thường Sơn được đề cao, tất nhiên sẽ thúc đẩy sự phồn vinh trên nền kinh tế.

Theo lâu dài mà xem, thì việc cho bất động sản Giang Sơn tiếp giáp biên giới quận Hạ Mã và huyện Thường Sơn, khẳng định sẽ có thu hoạch trọng đại. Đương nhiên trước mắt thì lại khác, địa điểm xa xôi, lợi nhuận có hạn, chỉ có thể xem như khu vực miễn cưỡng lâm vào.

Về phần bất động sản Thiên An của Tôn Hiện Vĩ, khu vực Hạ Tưởng sắp xếp cho ông ta là một đoạn gần cửa khẩu đường cao tốc ở phía Đông quận Hạ Mã. Gần cửa khẩu có một mảnh đất hơn trăm mẫu, tuy rằng chỗ đất không lớn, nhưng kiến tạo hơn mười tòa nhà cao tầng vẫn là vần đề không lớn. Hơn nữa bởi vì nguyên nhân giao thông tiện lợi, phòng ở có hi vọng hấp dẫn người mua nhà và nhà đầu tư từ bên ngoài.

Tập đoàn Đạt Tài trước mắt vẫn còn trong giai đoạn xây dựng dự án, khu chung cư bọn họ cũng không bán ra toàn bộ cho Nguyên Minh Lượng, còn có mấy chỗ khu biệt thự quy mô lớn đang thi công. Thành Đạt Tài có vẻ tập trung nhiều vào xây dựng khu dân cư trung và cao cấp ở quận Hạ Mã, Hạ Tưởng liền chuẩn bị đem mảnh đất phía tây sông Hạ Mã giao cho Tập đoàn Đạt Tài.

Cuối phía tây quận Hạ Mã là một ngọn núi nhỏ, sau khi sông Hạ Mã chảy qua núi, sẽ chảy ra nội thành, bắt đầu chảy vòng quanh thành phố.

Chỗ giao nhau giữa vùng núi và sông Hạ Mã, địa hình khá là phức tạp, nhưng lại chính là chỗ tốt có núi có sông thực sự, vốn là một mảnh đất hoang, có thể lấy giá thấp bán cho Tập đoàn Đạt Tài, tin rằng với ánh mắt và khí phách của Thành Đạt Tài, có năng lực cũng có thực lực đem đất hoang cải tạo thành một tiểu khu non xanh nước biếc cao cấp. Theo thiết tưởng của Hạ Tưởng, nếu có thể xây biệt thự và khu nhà cao tầng xen kẽ, sẽ hình thành một tiểu khu với núi thật nước thật độc nhất vô nhị trong toàn thành phố Yến thậm chí toàn tỉnh Yến.

Tầm nhìn táo bạo hơn là, còn có thể vượt qua sông Hạ Mã, thiết kế xây dựng một cây cầu bắt ngang nối liền tiểu khu hai bờ sông, tạo ra tiểu khu dân cư nhân văn kết nối sơn thủy đầu tiên ở khu Hoa Bắc.

Bất động sản Nam Tân của Tề Á Nam và bất động sản Quảng Hạ của Tiếu Giai, bước đầu Hạ Tưởng tính là cho hai nhà khởi công dự án tiểu khu tầm trung ở hai bên sườn cao ốc Hỏa Thụ. Hai sườn Cao ốc Hỏa Thụ vốn là mảnh đất được Trần Cẩm Minh mua, ông ta định là kiến tạo nhà máy cỡ lớn, nhưng sau sự kiện cao ốc Hỏa Thụ, Trần Cẩm Minh lại thay đổi chủ ý, cảm thấy xây nhà máy quá gần Quận ủy, quả thật có chút chướng mắt, nói không chừng một lúc nào đó lại thay đổi Bí thư Quận ủy hoặc là Chủ tịch quận, nhìn thấy nhà máy không thuận mắt cản trở bộ mặt thành phố, một câu nói lại khiến ông ta dọn ra khỏi nội thành thì thê thảm. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bởi vì sự kiện lần trước, Trần Cẩm Minh và Ngô Cảng Đắc trở thành bạn bè thân thiết, sau khi cách nghĩ của ông ta thông qua Ngô Cảng Đắc rơi vào tai Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liền đặc biệt định ngày hẹn gặp Trần Cẩm Minh một lần, cùng ông ta thương lượng nếu ông ta muốn xây nhà máy ở nơi xa hơn, cũng không thành vấn đề, Hạ Tưởng có thể đem đất ở thôn Phương Bắc cho ông ta, gần nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì, hơn nữa về sau còn phải khởi công khu công nghiệp kỹ thuật cao Đạt Tài, có thể hình thành một loạt công trình nhà máy phạm vi lớn, tuyệt đối sẽ không chịu ảnh hưởng nhân sự thay đổi, nhưng có một điều kiện tiên quyết là, Trần Cẩm Minh phải đem mảnh đất vốn có thông qua phương thức chuyển nhượng, bán cho người Hạ Tưởng chỉ định.

Trần Cẩm Minh đương nhiên vui mừng, ông ta cũng rõ chỉ có theo sát Hạ Tưởng, thì mới có thể đứng vững ở quận Hạ Mã, lập tức đồng ý liền.

Diện tích đất mà Trần Cẩm Minh chuyển nhượng không lớn lắm, nhưng cũng đủ để khởi công hai khu chung cư cao cấp. Hiện tại trên cơ bản lấy cao tầng là chính, khu vực hơn trăm mẫu đất là có thể dựng lên một khu chung cư cao tầng.

Bởi vì địa điểm cao ốc Hỏa Thụ vô cùng tốt, sau khi hoàn thành tiểu khu có triển vọng ở phụ cận cao ốc Hỏa Thụ hình thành một khu dân cư và thương mại dày đặc, đối với việc kinh doanh của Trần Cẩm Minh cũng vô cùng hữu ích. Đương nhiên, bởi vì duyên cớ ở gần tòa cao ốc đầu tiên, hai bên tiểu khu liền có thêm nhiều chỗ buôn bán nhỏ, hơn nữa lại gần sông Hạ Mã, cách Quận ủy không xa, ở trong quy hoạch, phụ cận Quận ủy sẽ có trường tiểu học, trung học cơ sơ và trung học phổ thông tốt nhất quận Hạ Mã, hầu hết các bậc cha mẹ đều mong muốn con cái vào một trường học tốt, cũng sẽ tranh giành nhau mà mua bất động sản ở hai tiểu khu.

Bất động sản Giang Sơn ở phía bắc, bất động sản Thiên An ở phía đông, Tập đoàn Đạt Tài ở phía tây, bất động sản Nam Tân và bất động sản Quảng Hạ ở phía nam, trên cơ bản đã vây quanh bốn hướng Đông Tây Nam Bắc của quận Hạ Mã, đều đã có một hình vẽ phác ở trong đầu óc Hạ Tưởng, tạo thành thế vây quanh khu chung cư quận Hạ Mã mà Thương mại Trường Cơ đang nắm giữ.

Nói trở về, việc đối đầu và giao thủ trên thương mại cũng không phải là chiến thuật đánh giặc thật sự, hay bao quanh, bao vây gì đó, chiến lược không khơi dậy được nhiều tác dụng, không phải là mấu chốt quyết định thắng bại. Ngoại trừ khu chung cư mới mở ở bốn hướng đã nói trên, Hạ Tưởng còn có nét vẽ khác đặc sắc hơn, chính là Tập đoàn Viễn Cảnh.

Tập đoàn Viễn Cảnh tuy rằng không có tham gia hội nghị, nhưng mức độ kiểm soát của Hạ Tưởng đối với Tập đoàn Viễn Cảnh, cũng không kém mức độ kiểm soát đối với bất động sản Giang Sơn, thậm chí có thể nói bất động sản Giang Sơn và Tập đoàn Viễn Cảnh, đều hoàn toàn nằm trong tay hắn, không, còn cộng thêm một bất động sản Quảng Hạ, bởi vậy, mức độ kiểm soát và lực ảnh hưởng của Hạ Tưởng đối với bất động sản quận Hạ Mã, đừng nói Nguyên Minh Lượng không thể tưởng tượng, ngay cả Phó Tiên Phong cũng không rõ ràng cho lắm.

Phó Tiên Phong chỉ biết là Hạ Tưởng đối với Tập đoàn Viễn Cảnh khẳng định có lực ảnh hưởng, những bất động sản khác thì chưa chắc đồng ý nghe theo hiệu lệnh của Hạ Tưởng. Nếu mà y biết được ½ bất động sản quận Hạ Mã đều do Hạ Tưởng nắm trong tay, bao gồm bất động sản Thiên An, bất động sản Giang Sơn, thậm chí đến Tập đoàn Đạt Tài trên cơ bản đối với Hạ Tưởng cũng nói gì nghe nấy, đánh chết Phó Tiên Phong cũng không dám cho Nguyên Minh Lượng mang tiền nóng tiến vào.

Chỉ tiếc, Phó Tiên Phong chẳng những không biết lực lượng của Hạ Tưởng, y cũng tuyệt đối không thể ngờ tới một cán bộ chính quyền, sẽ âm thầm cất giấu một bàn tay vô hình khổng lồ, đủ để có thể kích thích chuỗi dây thị trường, diễn tấu ra tiết tấu khúc nhạc hoàn toàn phù hợp với một người Hạ Tưởng.

Tiết tấu, không sai, chính là tiết tấu, ai nắm tiết tấu trong tay thì người đó nắm thị trường trong tay. Ai có thể khiến thị trường đi theo bước chân của anh ta, thì người đó là người chiến thắng cuối cùng.

Hạ Tưởng là một loại khác, là một quái thai cầm vô số quân bài chưa lật trong tay mà ai cũng không thể tưởng tượng được.

Hạ Tưởng đối với nước cờ hay mà Tập đoàn Đạt Tài sắp xếp tạm thời không thể tiết lộ cho mọi người đang có mặt ở đây, bọn họ chỉ cần dựa theo thiết tưởng của hắn, làm tốt công việc được giao là được, hắn ở giữa nắm đại cục trong tay, bố cục khắp nơi, nhất thiết phải giữ chân Nguyên Minh Lượng ở quận Hạ Mã mới thôi!

Ngoại trừ nét bút đặc sắc về Tập đoàn Viễn Cảnh, Hạ Tưởng đem thiết tưởng của hắn nói thẳng ra, đối với mọi người đang ngồi cường điệu nói:

- Đương nhiên, trên đây chỉ là thiết tưởng sơ bộ của tôi, nếu các anh nhìn trúng mảnh đất nào đó, cũng có thể giáp mặt đề xuất, có thể phối hợp phân phối lại lần nữa. Tôi cũng không phải là người độc đoán, nói một không hai, tôi là nói lời của Chủ tịch hội đồng quản trị, các anh chị đều là thành viên có quyền lên tiếng.

- Ha ha…

Mọi người đầu tiên là cười một trận, sau đó đều tự trầm tư, tiêu hóa lời đề nghị của Hạ Tưởng.

Trên cơ bản bố cục của Hạ Tưởng đã quan tâm chú ý tới ích lợi và thực lực các nhà, hơn nữa còn cố ý đem bất động sản Giang Sơn an bài vào mảnh đất xa xôi ở bắc bộ, rõ ràng chính là thể hiện lập trường công bằng không thiên vị với công ty của mình, khiến cho mọi người có mặt đều tâm phục khẩu phục.

Thẩm Lập Xuân trải qua thận trọng suy xét, gật đầu thừa nhận sự sắp xếp của Hạ Tưởng đối với Tập đoàn Đạt Tài vô cùng hợp lý:

- Tôi không có ý kiến, thiết tưởng của lãnh đạo không phải an bài chính trị, là sáng kiến thương mại, là vô giá.

Biệt thự và khu chung cư cao tầng kết nối sơn thủy, thông qua một cây cầu nối liền hai bên bờ sông Hạ Mã, nếu cho xây thêm một công viên thư giản nhỏ ở hai bên sườn, Tập đoàn Đạt Tài có thể tạo ra một thiên đường riêng biệt. Quả thực chính là ý tường tuyệt vời và điểm tiêu thụ nổi bật, Thẩm Lập Xuân rất là khâm phục khả năng quan sát sự vật của Hạ Tưởng.

Tôn Hiện Vĩ cũng là không có ý kiến, gật đầu nói:

- Tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào khu đất trung tâm, bị lãnh đạo cảm hóa, cũng phát hiện địa điểm cửa khẩu đường cao tốc có rất nhiều điểm nổi bật, cũng rất có triển vọng thị trường, tốt.

Tiêu Ngũ không cần phải nói, Hạ Tưởng an bài thế nào thì anh ta làm thế ấy, chỉ một chữ:

- Được!

Tề Á Nam là lần đầu tiên tiến quân thị trường bất động sản, gã đã sớm quyết định hết thảy nghe theo ý tưởng an bài của Hạ Tưởng, càng không có dị nghị:

- Bất động sản Nam Tân chấp nhận sự an bài của lãnh đạo.

Lý Thấm đối với bố cục của Hạ Tưởng cũng là thái độ tán thành, bởi vì Hạ Tưởng đã suy nghĩ vô cùng chu toàn, gần như chu đáo, khiến cô cũng tìm không ra bất cứ lý do gì để phản bác, đành phải nói:

- Bí thư Hạ an bài rất là chu đáo chặt chẽ, tôi không lời nào để nói, giơ hai tay tán thành. Tuy nhiên vẫn là hy vọng anh có thể giải thích một chút vì sao đem mảnh đất tốt ở thôn Thành Tây làm trang trại chăn nuôi?

Hôm nay đề tài thảo luận cuối cùng chính là quyền sở hữu đất thôn Thành Tây, Hạ Tưởng cũng không lảng tránh vấn đề này, mà đối với sự truy vấn của Lý Thấm cười nói:

- Đã nói hết nửa ngày rồi, ăn cơm trước đã, cơm nước xong nói tiếp, dân dĩ thực vi thiên, lãnh đạo cũng là người, ấm no lớn hơn trời.

Lý Thấm cười ngượng ngùng:

- Lãnh đạo đừng để ý, tôi chính là rất tò mò, cảm thấy anh an bài có khi hợp lý đến mức làm cho người ta không tìm thấy sai sót gì, có khi lại không hợp lý khiến cho người ta nghĩ không ra. Tôi chính là muốn biết, trang trại chăn nuôi rốt cuộc có thể mang đến bao nhiêu ích lợi cho quận Hạ Mã, hoặc là nói, chẳng lẽ cũng có thể sản sinh ảnh hưởng sinh lợi đối với thị trường bất động sản quận Hạ Mã?

Lý Thấm nghĩ đến khá nhiều, Hạ Tưởng ha hả cười:

- Cô suy nghĩ nhiều quá rồi, ngược lại không nắm được trọng điểm của vấn đề, cô chớ quên, tôi có thành viên tổ chức kinh tế của các cô, còn có thành viên tổ chức chính trị quận Hạ Mã. Hiện tại đưa ra quyết định là xuất phát từ suy xét về phương diện kinh tế, như vậy quyết định trang trại chăn nuôi, chính là suy xét trên mặt chính trị rồi.

Hạ Tưởng đang chuẩn bị tỉ mỉ giải thích vài câu, cũng tốt có thể khiến cho Lý Thấm hoàn toàn tin phục, không ngờ một câu vừa nói xong, Lý Thấm đã gật đầu tỏ vẻ tán thành:

- Tôi không phải là nhân vật chính trị, cho nên khi suy xét vấn đề không có lập trường chính trị. Sự tình trên chính trị, có khi giải thích không thông cũng hoàn toàn bình thường, tôi hiểu nỗi khổ của lãnh đạo.

Hạ Tưởng sửng sốt, sau đó vui vẻ mà mỉm cười, được, về sau khi lại có vấn đề không thể nói rõ, cứ nói thẳng là sự kiện chính trị là được, dù sao bộ phận thần bí nhất Trung Quốc là bộ phận có liên quan, sự kiện không thể nói rõ nhất chính là sự kiện chính trị.