Rất nhiều năm sau, khi mọi người biết được một hồi tuyển cử kinh tâm động phách năm đó, đều không hiểu vì sao Phó bí thư Hạ Tưởng lại không thể ở lại tỉnh Tề, không thể ở thêm vài ngày, nếu người được đề cử Chủ tịch tỉnh lúc ấy là phó Bí thư Hạ thì tốt biết bao. Phó Bí thư Hạ khẳng định sẽ được thông qua biểu quyết mà không xuất hiện bất cứ vấn đề gì.
Rồi sau đó các nhà sử học nghiên cứu lịch sử của Hạ Tưởng, đối với việc Hạ Tưởng không phù chính ở tỉnh Tề, đưa ra kết luận hoàn toàn khác với những nhà phân tích ở tỉnh Tề. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mặc dù các nhà sử học nghiên cứu Hạ Tưởng đã có lúc mâu thẫn với nhau trong rất nhiều lần mấu chốt khi Hạ Tưởng lên chức hoặc điều động, nhưng lần điều động này là một lần thống nhất ý kiến duy nhất, đều nhất trí cho rằng Hạ Tưởng dời tỉnh Tề là một quyết định anh minh.
Mà không đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh ở tỉnh Tề, lại là một bước đi "bỏ nhỏ lấy lớn" diệu kỳ, đúng là bởi vì Hạ Tưởng ra khỏi tỉnh Tề, đi tới Lĩnh Nam – nơi mở mang đồng thời cũng đầy khiêu chiến, để cho ánh mắt Hạ Tưởng từ vùng đất tỉnh Tề bay lên, nắm giữ Lĩnh Nam và có thực lực vấn đỉnh thiên hạ!
Các nhà sử học sau này, khi đánh giá về ưu khuyết điểm của Hạ Tưởng ở tỉnh Tề đều tranh luận không ngớt, có người cho rằng Hạ Tưởng ở tỉnh Tề quá mức giấu tài, tiến bộ không lớn. Có người lại nói ở tỉnh Tề tuy Hạ Tưởng vẻ ngoài bình thản, số lần chủ động ra tay không nhiều lắm, nhưng nhờ chính trị đặc thù ở tỉnh Tề đã rèn luyện Hạ Tưởng cách ẩn nhẫn và nghị lực, đặt nền móng vững chắc cho hành trình Lĩnh Nam của hắn.
Mặc kệ tranh luận mãnh liệt thế nào, nhưng đều khen ngợi đối với quyết định rời khỏi tỉnh Tề nhậm chức Lĩnh Nam của Hạ Tưởng!
Nếu nhìn lịch sử từ đời sau mà đưa ra kết luận tất nhiên là đúng đắn, không có gì kỳ lạ, nhưng nếu nhìn từ góc độ của người trong cuộc, không ai biết một lần bất ngờ từ chức Chủ tịch tỉnh, một lần tuyển cử nhậm chức Chủ tịch tỉnh mới, sẽ mang đến ảnh hưởng như hiện tượng El Nino với tình hình chính trị tỉnh Tề.
Hạ Tưởng cũng không biết, hắn không có bản lĩnh tiên đoán, hắn chỉ biết dùng mọi khả năng bóp chết cơn động đất ở tỉnh Tề. Tỉnh Tề mà động đất thì dân chúng tỉnh Tề sẽ gặp họa. Trình Tại Thuận tự cho mình là người phát ngôn của tỉnh Tề, thật ra là lấy ích lợi của nhân dân tỉnh Tề làm tiền đặt cược, đưa điều kiện với Trung ương.
Nếu y gặp cơ hội hiếm có là các thế lực địa phương ở tỉnh Tề đại duyệt binh mà không lợi dụng cho tốt, chẳng phải để vuột mất thời cơ sao?
Chẳng qua sau một loạt phản ứng dây chuyền phát sinh, sau khi chuyện ở tỉnh Tề được xác định, Hạ Tưởng ngồi ở văn phòng Lĩnh Nam nhìn lại tỉnh Tề, trong lòng cảm thấy khoáng đạt hơn rất nhiều, đối với việc không thể đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề, cũng thản nhiên hơn vài phần. Cũng khiến hắn cảm giác thật sự may mắn khi rời khỏi tỉnh Tề trước hội nghị Hội đồng nhân dân.
Đương nhiên nếu để người khác bình luận thì đúng là anh minh rồi.
Khâu Nhân Lễ nhận kết quả đầu tiên, Tôn Tập Dân ngồi ở bên cạnh, nhìn không chớp mắt, dường như thờ ơ với kết quả, thật ra cũng vô cùng hồi hộp. Hạ Tưởng còn đỡ, vẻ mặt mỉm cười thản nhiên, là người bình tĩnh nhất trong tất cả lãnh đạo Tỉnh ủy.
Mà Trình Tại Thuận và Tần Khản, không còn vẻ mặt thong dong trước khi bỏ phiếu nữa, hai người liếc nhau, lại muốn duỗi dài cổ nhìn kết quả trong tay Khâu Nhân Lễ nhưng bởi vì cách khá xa, nếu đứng lên xem thì có vẻ quá thất lễ.
Tạ Tín Tài ngồi ở phía trước Trình Tại Thuận và Tần Khản, thấy hai người quá mức khẩn trương, nhỏ giọng nói:
- Kết quả sẽ tuyên bố ngay bây giờ, gấp cái gì? Mặc kệ kết quả thế nào, đều đại biểu cho sự hồi đáp của Hội đồng nhân dân với Trung ương và Tỉnh ủy, đều phải thừa nhận.
Lời nói của Tạ Tín Tài đầy thâm ý, Tần Khản sắc mặt ngượng ngùng, Trình Tại Thuận thì da mặt dày hơn một chút, chỉ khẽ gật đầu, vẫn chưa trả lời.
Khâu Nhân Lễ dường như cố ý suy nghĩ một chút, trong tay cầm kết quả, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, đại hội đã lặng ngắt như tờ, thấy vẫn chưa tuyên bố kết quả, một số người nóng lòng muốn biết kết quả đã tỏ vẻ sốt ruột.
Một lát sau, Khâu Nhân Lễ mới nhẹ nhàng ho khan một tiếng, trước đó còn không biết cố ý hay vô ý liếc nhìn Trình Tại Thuận và Tần Khản một cái, mới chậm rãi địa tuyên bố:
- Đại hội lần này mời 912 người, có 899 người đến tham dự, số người tham gia phù hợp với quy định, kết quả bỏ phiếu của hội nghị lần này được công nhận theo pháp luật.
- Số phiếu tán thành là 582 phiếu, số phiếu chống là 230 phiếu, 137 bỏ phiếu trắng, tôi tuyên bố, đồng chí Lý Vinh Thăng chính thức được tuyển làm Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề!
Thanh âm của Khâu Nhân Lễ hơi run rẩy, trong nháy mắt ông ta vừa dứt lời, Tạ Tín Tài vỗ tay đầu tiên, hơn nữa tiếng vỗ tay rất lớn, liền như một khối đá lớn rơi xuống mặt đất.
Ngay sau đó, trên đài chủ tịch vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt sau đó là nhiệt liệt, cuối cùng toàn bộ hội trường vang lên tiếng vỗ tay như tiếng sấm.
Trình Tại Thuận chấn kinh rồi, 582 phiếu tán thành... Sao có thể? Gần hai phần ba tổng số, phải biết rằng những đại biểu tự mình đồng ý với y sẽ bỏ phiếu chống đã hơn một nữa, hơn nữa gián tiếp lôi kéo quan hệ, phải là có hai phần ba số phiếu phản đối mới đúng, sao lại là hai phần ba tán thành? Theo dự tính lạc quan nhất của y, cho dù Hạ Tưởng cố gắng hết sức, nhiều lắm có thể tranh thủ được 300 phiếu tán thành đã không tệ rồi.
Mà Lý Vinh Thăng vừa mới đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh không lâu, còn chưa có ấn tượng gì trong cảm nhận của đại biểu Hội đồng nhân dân, càng không có uy vọng, cho dù thân phận người tỉnh Tề của ông ta có thể tranh thủ được sự thông cảm, nhiều lắm cũng chỉ có thêm hơn trăm phiếu bầu, mà đó còn là dự tính lạc quan nhất của Trình Tại Thuận, Hạ Tưởng cổ động thêm Lý Vinh Thăng lôi kéo, nhiều nhất cũng chỉ gần một nửa, nhưng vẫn kém nửa số phiếu một chút.
Kết quả y muốn thấy nhất chính là Lý Vinh Thăng và Hạ Tưởng sắp thành lại bại!
Sao lại có 582 phiếu tán thành? Sao có thể như vậy!
Sau khi Tần Khản kinh ngạc, hai tay vẫn để như cũ, không hề vỗ tay, chỉ nhìn thẳng vào màn hình tinh thể lỏng. Và sau khi Khâu Nhân Lễ tuyên bố kết quả, màn hình lớn cũng đồng thời xuất hiện thống kê số phiếu bầu, dòng chữ màu đỏ công bố kết quả cuối cùng - Lý Vinh Thăng tuy là Chủ tịch tỉnh yếu thế, mặc dù tình hình trong nước hầu hết là được ủng hộ gần như toàn bộ phiếu, số phiếu tuy thấp, chỉ hơn mức ½ một chút nhưng vẫn là đủ để trúng cử.
Thắng lợi, thắng lợi lớn nhất đồng thời cũng là thắng hiểm!
Lý Vinh Thăng vui mừng, cười vô cùng rạng rỡ, ông ta rất vừa lòng, mặc kệ phiếu chống cao tới 230 phiếu, số người bỏ quyền cũng đạt tới 137 phiếu, ông ta vẫn cảm thấy mỹ mãn, đối với nước cờ mạo hiểm trực tiếp lướt qua Phó chủ tịch thường trực tỉnh tiến đến ngai vàng Chủ tịch tỉnh mà nói, thắng lợi quả thật không dễ dàng.
Hạ Tưởng khẽ gật đầu, số phiếu ủng hộ so với mong muốn của hắn còn nhiều hơn một chút, hắn tính trong trường hợp xấu nhất là miễn cưỡng quá nửa, Lý Vinh Thăng vừa đủ trúng cử Chủ tịch tỉnh. Không ngờ tình thế tốt hơn không ít, cũng chứng minh sách lược hai bút cùng vẽ của hắn hoàn toàn hiệu quả.
Nhưng có tới 230 phiếu phản đối và 137 phiếu bỏ quyền, cũng chứng minh uy vọng của Trình Tại Thuận trong các thế lực địa phương tỉnh Tề vẫn là độc nhất vô nhị. Mà các thế lực địa phương của tỉnh Tề khi bị lôi kéo, phân hóa và chèn ép vẫn kiên cường như vậy khiến cho Hạ Tưởng hiểu tình hình tỉnh Tề sau này, trong một khoảng thời gian tương đối dài, vẫn có thể là cuộc đọ sức giữa thế lực ngoại lai và thế lực địa phương.
Nhưng dấu hiệu tốt là lần tuyển cử này, hoàn toàn khiến thế lực địa phương tỉnh Tề xuất hiện sự không hài hòa, không hề đoàn kết nhất trí như trước, từ đó chôn xuống nguy cơ phân liệt. Theo dự kiến, sau đại hội, trong các thế lực địa phương ở tỉnh Tề sẽ có một lần thanh trừ trong phạm vi lớn.
Trước cuộc thanh trừ trong thế lực địa phương của tỉnh Tề, Trung ương sẽ tiếp tục tiến hành cuộc thanh trừ trong trường chính trị ở tỉnh Tề!
Trung ương đã không thể làm gì được với việc Tôn Tập Dân từ chức, Trình Tại Thuận lấy hội nghị Hội đồng nhân dân để uy hiếp chống lại Trung ương, tiến thêm một bước nắm tỉnh Tề trong tay. Mà kết quả tuyển cử, trong tối là cuộc cạnh tranh của Hạ Tưởng và Trình Tại Thuận, Hạ Tưởng thắng một ván. Ngoài mặt cũng là Trung ương đấu với thế lực địa phương của tỉnh Tề, lấy được thắng lợi ở giai đoạn thứ nhất.
Tiếng vỗ tay kéo dài không thôi, trong khi vỗ tay, mấy nhà vui mừng, mấy nhà ưu sầu. Không nói tới mọi người trên đài chủ tịch tâm tư khác nhau, giữa các đại biểu Hội đồng nhân dân bên dưới cũng là anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đều đang đoán xem rốt cuộc đối phương bỏ phiếu tán thành hay phiếu chống, động cơ tán thành là gì, mà động cơ phản đối là gì...
Mầm móng không tín nhiệm đã nảy sinh trong lòng mọi người, chỉ chờ một cơ hội thích hợp sẽ mọc rễ nẩy mầm.
Sau đó, cử hành nghi lễ bế mạc.
Tiếp theo, Khâu Nhân Lễ trịnh trọng tuyên bố bế mạc hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh.
Một loạt sự kiện cũng hạ màn theo nghi lễ bế mạc, nhưng trên thực tế, một cuộc đua khác mới chính thức bắt đầu.
Ngày hôm sau, Tỉnh ủy tỉnh Tề mời toàn thể cán bộ dự họp đại hội, Tạ Tín Tài đại biểu Ban Tổ chức Trung ương chính thức tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Trung ương. Sau khi tuyên bố quyết định, Hạ Tưởng phát biểu diễn thuyết cáo biệt.
Hạ Tưởng chính thức cáo biệt tỉnh Tề.
Khiến mọi người khó hiểu là theo xếp hạng thì Lý Vinh Thăng phải phát biểu nói chuyện trước, sau đó mới đến Hạ Tưởng, nhưng không biết xảy ra vấn đề ở khâu nào, hoặc là cố ý xếp Hạ Tưởng trước còn Lý Vinh Thăng phát biểu sau.
Lý Vinh Thăng cũng phát biểu đầy nhiệt tình, cảm ơn người cần cảm ơn, cảm ơn Trung ương cảm ơn Tỉnh ủy cảm ơn Hội đồng nhân dân, vân vân, cuối cùng, còn cố ý cảm ơn Hạ Tưởng, trong thời gian ông ta và Hạ Tưởng cộng sự, Hạ Tưởng đã trợ giúp ông ta nhiều lắm.
Lại là một phát biểu đầy ý vị sâu xa, hiện tại Lý Vinh Thăng thân là Chủ tịch tỉnh, cấp bậc cao hơn Hạ Tưởng, cho dù Hạ Tưởng thực sự trợ giúp ông ta, ông ta cám ơn cũng có thể nói riêng, mà không phải nói trước mặt toàn thể cán bộ trong đại hội, tuyệt đối có ám chỉ khác.
Tiếp đó, Cổ Lập Phương mới nhậm chức Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Tề cũng lên phát biểu.
Đến tận đây, bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề sau khi trải qua cuộc thanh tẩy lớn, đã tổ kiến lại, sẽ bước tiếp hành trình mới dưới sự dẫn dắt của Khâu Nhân Lễ và Lý Vinh Thăng.
Nhưng mọi chuyện ở tỉnh Tề đã không có liên quan gì với Hạ Tưởng, sau đại hội, Hạ Tưởng không hề dừng lại, lập tức đi cùng Tạ Tín Tài tới Lĩnh Nam. Đi vội vã, không phải không lưu luyến tỉnh Tề, mà là Lĩnh Nam phát lệnh triệu tập Hạ Tưởng.
Còn có một nguyên nhân, Hạ Tưởng biết rằng, chuyện ở tỉnh Tề còn lâu mới kết thúc, hắn rời khỏi càng sớm càng tốt, đem tất cả phiền toái ném lại phía sau là tốt nhất. Bởi vì hắn đã sớm không phải quan viên tỉnh Tề, mặc kệ tỉnh Tề phát sinh đại sự gì nữa, cũng không liên quan tới hắn.
Cho dù hắn biết rõ, tỉnh Tề sắp phát sinh cơn địa chấn và cuộc thanh tẩy lớn, thật ra đều là hắn âm thầm sắp xếp! Cho dù hắn biết rất rõ, động thái kế tiếp ở tỉnh Tề sẽ càng trực tiếp và mạnh mẽ, hơn nữa còn rất rối rắm!