Quan Thần

Chương 1768: Hay cho một quả bom có uy lực thật lớn




Hiện tại, Hội nghị đang trong tình thế tạm thời giằng co.

Chuyện Hạ Tưởng được đề cử làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, xem như trở thành trò cười, trực tiếp bỏ qua, nhưng động nghị của các đại biểu đề xuất không tín nhiệm với Tôn Tập Dân, có phải xếp vào chương trình hội nghị hay không, có phải do đoàn chủ tịch thảo luận trước hay không, lúc này, còn chưa có kết luận cuối cùng.

Kỳ thật rõ ràng sẽ không xếp vào chương trình hội nghị, lại càng không thảo luận trong cuộc họp, trực tiếp náo loạn một chút còn có thể, nhưng thật muốn náo loạn lớn, sự tình sẽ rất phiền toái, ai cũng không gánh vác được hậu quả chính trị nghiêm trọng.

Dụng ý của Trình Tại Thuận và Tần Khản, Khâu Nhân Lễ đều hiểu, chẳng qua là muốn gây chuyện với Tôn Tập Dân, bôi nhọ Hạ Tưởng một chút, sau đó sẽ như vậy mà bỏ qua. Hiện tại, mục đích bôi nhọ Hạ Tưởng đã thất bại, gây chuyện với Tôn Tập Dân bước đầu đã đạt được hiệu quả. Bước tiếp theo, trực tiếp áp chế chương trình nghị sự của đại biểu, tiếp đến hoãn xử lý là qua ải. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Khâu Nhân Lễ biết lúc này không thể để cho đám người Trình Tại Thuận tiếp tục nắm giữ quyền chủ động. Anh ta liền giành quyền lên tiếng trước:

- Đã tới giờ nghỉ rồi, nửa giờ sau, tiếp tục họp.

Ý tưởng của Khâu Nhân Lễ là khéo léo tạm dừng cuộc họp, đối với chương trình nghị sự không tín nhiệm của Tôn Tập Dân sẽ giải quyết sau. Không thể tiếp tục làm trò cười trước mặt công chúng.

Nếu Khâu Nhân Lễ đã tuyên bố tạm ngừng họp, Trình Tại Thuận cũng không thể trực tiếp kêu không tạm ngừng họp, nên đành phải ra hiệu bằng ánh mắt về phía Tần Khản cùng với vài vị Phó chủ tịch, sau đó đi theo Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân và lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy ra khỏi phòng họp.

Khâu Nhân Lễ nổi giận đùng đùng, sau khi đám người đến đông đủ, đập bàn "chát" một tiếng:

- Còn thể thống gì! Quấy rồi vớ vẩn, hoàn toàn là chuyện cười trong chính trị! Những đại biểu HĐND đưa ra đề án, là khu vực ai phụ trách?

Trước đó, nội bộ Tỉnh ủy đã đem toàn bộ tỉnh phân chia thành khu vực dựa theo địa vị phương vị, mỗi ủy viên thường vụ phụ trách một khu, chính là áp dụng biện pháp đề phòng mang trách nhiệm đến đúng người, không nghĩ vẫn xảy ra chuyện.

Lời của Khâu Nhân Lễ vừa ra khỏi miệng, ánh mắt Trình Tại Thuận liền vô tình mà cố ý dừng ở Tôn Tập Dân.

Trong lòng Khâu Nhân Lễ liền trầm xuống, chẳng lẽ là...

Quả nhiên, Tôn Tập Dân tỏ vẻ bất đắc dĩ:

- Bí thư Khâu, là khu vực tôi phụ trách... Là công tác của tôi làm không đến nơi đến chốn, tôi muốn tự mình phê bình.

Tự mình phê bình thì có ích lợi gì? Khâu Nhân Lễ thầm than một tiếng, đối phương tính kế thật sự là rất tỉ mỉ, không ngờ khu vực nơi Tôn Tập Dân phụ trách lại xảy ra vấn đề, khiến Tôn Tập Dân có miệng khó trả lời. Quả thật, Tôn Tập Dân và đại biểu cơ sở đừng nói là quen thuộc, ngay cả quen biết cũng còn chưa từng, nói gì đến phụ trách. Tuy nhiên là lấy quyền uy của Chủ tịch tỉnh như anh ta để áp chế, mượn dùng hào quang của Chủ tịch tỉnh tiến hành kết nối. Sự thật chứng minh, hào quang của Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, chẳng những trực tiếp không có tác dụng, ngược lại còn thiết lập cạm bẫy khiến anh ta bất lực trong công tác.

Đệ trình nghị sự không tín nhiệm đối với mình trong chính khu vực mà mình phụ trách, Tôn Tập Dân còn có thể nói gì được? Thật sự không có lời nào để nói.

Khâu Nhân Lễ đành phải khéo léo phê bình Tôn Tập Dân vài câu, ngay trước mặt mọi người, không nói không được, nói nặng cũng không được, chỉ có thể điểm vừa đến mà thôi, sau đó còn nói thêm:

- Tình hình đề án, sau khi đại hội chấm dứt phải điều tra cho rõ ràng. Vấn đề hiện tại là phải phòng ngừa tình thế phát triển thêm một bước. Hôm nay là ngày cuối cùng, buổi chiều chính là nghi lễ bế mạc, phải bế mạc thuận lợi chính là một nhiệm vụ vô cùng nghiêm túc và quan trọng. Không thể lại để đề án không bình thường tương tự như vậy xuất hiện, một khi phát hiện, lập tức xử lý, tuyệt đối không nương tay. Chẳng những phải xử lý người đương sự, còn phải xử lý người phụ trách khu vực có trách nhiệm liên quan. Nếu sự tình lại xảy ra náo loạn lớn, tôi sẽ tự mình nói lại tình hình với trung ương.

Ánh mắt Khâu Nhân Lễ như điện, đảo qua mỗi người, anh ta thật sự đang tức giận:

- Tôi mốn nhắc nhở rõ ràng một chút, nếu ai muốn mượn cơ hội dự họp, âm thầm tính kế, thì hãy sớm thu hồi lại tâm tư đi. Cho dù sự tình náo loạn lớn đến đâu, trung ương cũng sẽ không thừa nhận một vài người ở dưới có hành vi liên kết gian lận trong tuyển cử. Hơn nữa, chẳng những người đó sẽ mất chức bị điều tra, còn có thể bị truy cứu trách nhiệm pháp luật có liên quan.

Từ trước đến nay, giọng điệu Khâu Nhân Lễ chưa từng nghiêm khắc, còn nói rất ngoan độc, cũng đem sự tình bay lên tới độ cao chính trị, thậm chí không ngại lấy lý do tự mình chờ lệnh của trung ương, ám chỉ anh ta sẽ ra mặt đến gặp lãnh đạo trung ương trực tiếp phản ánh vấn đề, ngụ ý tự nhiên là nói bóng gió sẽ dùng lực từ phía sau, đừng tưởng rằng gây sức ép để xảy ra chuyện lại không cần phải trả giá. Hoàn toàn ngược lại, chẳng những không có khả năng thực hiện được trong lúc tuyển cử, sau này còn có thể không thu hoạch được kết cục gì, và ở trên mặt chính trị còn mất đi không gian tiến bước.

Tuy nhiên Khâu Nhân Lễ cũng biết, nếu Tần Khản và Trình Tại Thuận dám làm như thế, còn có dũng khí được ăn cả ngã về không, mặc kệ bọn họ căn cứ vào xuất phát điểm nào, là cá chết lưới rách hay là còn có chuẩn bị ở phía sau, anh ta đều rõ ràng, anh ta cảnh cáo sẽ không không thể đạt được tác dụng quá lớn, dù sao sự tình đã xảy ra, dù sao đối phương cũng đủ thời gian để triển khai hành động.

Chỉ có thể nói, anh ta hoàn tất bổn phận của một Bí thư Tỉnh ủy thôi.

Khâu Nhân Lễ nói xong, Tôn Tập Dân, Phùng Nhân Long, Tần Khản, Chu Hồng Cơ đều tỏ thái độ. Các ủy viên thường vụ khác cũng đều đồng loạt tỏ thái độ, dáng vẻ kiên quyết ủng hộ quyết định của trung ương, kiên định cam đoan nhất trí với Tỉnh ủy. Nhân viên tham dự hội nghị bao gồm vài vị Phó chủ tịch, cũng đều tỏ thái độ ủng hộ.

Dựa theo trình tự, sau khi Tôn Tập Dân bày tỏ thái độ, hẳn là đến Hạ Tưởng bày tỏ thái độ. Hạ Tưởng lại đợi đến cuối cùng mới biểu lộ:

- Điều lệnh đã có hiệu lực, hiện tại tôi đã không phải là người tỉnh Tề, nhưng tôi đối với chỉ thị của Bí thư Khâu cũng kiên định ủng hộ. Mặt khác, tôi còn có một thỉnh cầu, mong Bí thư Khâu phê chuẩn. Hội nghị buổi chiều, tôi sẽ không tham gia, vì phải đi ra sân bay tiếp Phó Trưởng ban Tạ một chút.

Khâu Nhân Lễ nheo mắt, Tạ Tín Tài đến thật là đúng lúc, khéo không thể khéo hơn được, không thể đến sớm một ngày hoặc chậm một ngày, sao phải đến khi tiến hành nghi lễ bế mạc mới đến, chẳng lẽ có huyền cơ gì?

Mệnh lệnh điều động Hạ Tưởng tuy rằng đã có hiệu lực, nhưng trước khi Tạ Tín Tài chính thức tuyên bố, thì hắn vẫn chỉ có thể lấy thân phận của một cấp phó ở Tỉnh ủy tỉnh Tề, tiếp tục công tác đến giờ phút cuối cùng mà thôi. Giờ hắn lại cố tình đúng lúc liên kết với Tạ Tín Tài diễn trò hay, Khâu Nhân Lễ liền gần như có thể khẳng định trong đó ắt phải có nội tình.

- Được, cậu cứ đại biểu Tỉnh ủy đi nghênh đón Phó Trưởng ban Tạ. Tôi phải tham dự nghi lễ bế mạc, nên không thể rời đi được. Cậu thay tôi gửi lời hỏi thăm tới Phó Trưởng ban Tạ.

Khâu Nhân Lễ không hỏi nhiều, cũng không nhiều lời, trực tiếp đáp ứng.

Ánh mắt nghi ngờ của Tần Khản cố ý dừng lại trên người Hạ Tưởng vài giây, rồi lại lập tức thu hồi. Anh ta cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu, Hạ Tưởng sao ở thời điểm mấu chốt lại lâm trận bỏ chạy, rốt cuộc là coi nhẹ vị trí của mình ở tỉnh Tề, hay là có mưu tính khác?

Hạ Tưởng... là người Tần Khản đề phòng nhất từ trước tới giờ, cho nên anh ta nhất định phải dụ dỗ Hạ Tưởng, làm cho Hạ Tưởng không rảnh mà xen vào việc của người khác, cũng là vì anh ta có mối thù mấy lần bị Hạ Tưởng làm hỏng chuyện tốt.

Mặc dù kế hoạch nhằm vào Hạ Tưởng bị thảm bại, nhưng Tần Khản cũng không nổi giận, bởi vì anh ta chỉ muốn Hạ Tưởng xuống nước, mục tiêu chủ yếu cũng không phải nhằm vào Hạ Tưởng, mà chính là Tôn Tập Dân. Hạ Tưởng chạy cũng đừng lo, chỉ cần Tôn Tập Dân còn ở lại là được.

Trình Tại Thuận cũng không giải thích được Hạ Tưởng không kiên trì đến phút cuối cùng là có dụng ý gì. Trong lòng ông ta mơ hồ có một loại cảm giác không tốt, rốt cuộc không tốt ở chỗ nào, lại nói không nên lời.

...

Sau nửa giờ tạm ngưng họp, một lần nữa cuộc họp lại được tiếp tục. Vừa vào cuộc họp, Khâu Nhân Lễ liền trịnh trọng tuyên bố, kiến nghị không tín nhiệm đồng chí Tôn Tập Dân, không xếp vào chương trình hội nghị của đại hội, không đáng thảo luận.

Nếu là dưới tình huống bình thường, Khâu Nhân Lễ giải quyết dứt khoát, sự tình sẽ như vậy sẽ được bỏ qua, không người nào dám mạo phạm quyền uy Tỉnh ủy, nói tới đề án gì đó thật không hợp thời.

Không ngờ cũng lại xảy ra chuyện lạ, hôm nay chính là kiểm duyệt lớn của thế lực địa phương ở tỉnh Tề, chính là trắng trợn muốn đấu lại với quyền uy của Khâu Nhân Lễ, chính là lặp đi lặp lại nhiều lần mượn mũi tên công kích Tôn Tập Dân, thực ra là gọi nhịp trung ương.

Khâu Nhân Lễ cũng rõ ràng, đối phương công kích Tôn Tập Dân, ngầm bôi nhọ Hạ Tưởng, không đơn giản chỉ có Trình Tại Thuận cùng Tần Khản liên kết hành động như vậy, phía sau ẩn tin tức vô cùng lớn mà không ai biết, thế lực địa phương ở tỉnh Tề dưới sự ủng hộ của bàn tay khổng lồ, công khai chống đối việc trung ương muốn thay đổi Tỉnh ủy tỉnh Tề và Chủ tịch tỉnh, muốn người tỉnh Tề quay lại cai trị cục diện tỉnh Tề.

Vấn đề hùng mạnh của thế lực địa phương tỉnh Tề, tồn tại đã lâu, trung ương đã vài lần muốn bổ nhiệm các cán bộ ở tỉnh ngoài tới Tỉnh ủy làm Chủ tịch tỉnh, giai đoạn lúc đầu đều diễn ra mâu thuẫn với thế lực địa phương tỉnh Tề, thậm chí không ngừng có động tác ngầm, chế tạo không ít chuyện để chống đối lại việc bổ nhiệm. Xuất phát từ suy xét về các mặt, trung ương đã vài lần bổ nhiệm đều không thành công, bởi vậy có thể thấy được vấn đề ở tỉnh Tề rất nghiêm trọng.

Sở dĩ Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân trước sau thành công điều xuống tỉnh Tề, sau lưng cũng là kết quả của một trận đọ sức kinh tâm động phách. Nhưng sau khi hai người đến nhận chức, miễn cưỡng duy trì cục diện bình ổn được vài năm, thế lực địa phương tỉnh Tề lại đặc biệt dụng tâm kín đáo kích động người bên dưới, hiện tại lại muốn lấy Tôn Tập Dân để khai đao, mượn việc bôi nhọ Hạ Tưởng, ngắm bắn Khâu Nhân Lễ, một loạt hành động được kể ra này là muốn hướng tới trung ương truyền lại ý tưởng của thế lực địa phương tỉnh Tề —— thế lực địa phương tỉnh Tề vô cùng khổng lồ, có quyền lực tự mình quyết định vận mệnh của mình... và năng lực!

Khâu Nhân Lễ hiểu rất rõ mục đích thực sự của đối phương là gì, cho nên trong lòng cũng thấy lo lắng sẽ có thêm những hành động mới, nếu sự tình lại náo loạn, tuyệt đối sẽ khiến cho lý lịch của anh ta được viết không chỉ một màu. Nhưng chuyện đến trước mắt, chức vụ còn thì trách nhiệm còn, cho dù biết đối phương có lẽ có tà tâm không chết, anh ta cũng phải kiên trì đến cùng.

Hạ Tưởng đã ung dung thoát thân. Được, anh ta có thể gọn gàng ra trận, không cần lo lắng mọi chuyện sẽ có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của Hạ Tưởng. Khâu Nhân Lễ đã có chủ ý trước, ánh mắt dừng ở Tôn Tập Dân, trong lòng hiện lên một chút tiếc nuối, đồng chí Tập Dân, nếu chẳng may lại không thể khống chế được sự việc phát sinh, rất xin lỗi, nếu mục tiêu đối phương công kích cũng là anh, cũng chỉ có thể khiến anh phải chịu ủy khuất rồi.

Khâu Nhân Lễ vừa mới tuyên bố xong, phía dưới liền loạn thành một đoàn. Cũng không biết là đại biểu của vài thành phố cấp ba nào náo loạn mâu thuẫn. Đầu tiên là nhìn nhau bằng con mắt thù hằn, sau đó cãi nhau, cuối cùng không ngờ đẩy mạnh lên thành cả một đoàn, thiếu chút nữa thì xông lại đánh nhau.

Đánh lộn là việc nhỏ, vài đại biểu nhỏ giọng cùng nhau nói vài câu, dường như đạt thành nhận thức chung gì đó, phái ra hai người, bước nhanh lên đài Chủ tịch, lại hướng lên đài Chủ tịch đệ trình chương trình nghị sự!



Chương trình nghị sự không rơi vào trong tay Tôn Tập Dân, cũng không có rơi vào trong tay Trình Tại Thuận và Trần Hợi Phong, mà rơi vào trong tay Phó chủ tịch Dương Tùng Đạt. Dương Tùng Đạt tiếp nhận chương trình nghị sự, không giống như Trần Hợi Phong tuyên bố trước mặt mọi người, mà lướt qua Trần Hợi Phong và Trình Tại Thuận, trực tiếp đưa vào trong tay Khâu Nhân Lễ.

Quả thực là càn quấy mãi không thôi sao? Khâu Nhân Lễ muốn phát tác, nhận nghị án và nhìn, không khỏi ngây ngẩn cả người, phía trên có hơn trăm người kí tên, đều đề cử Tần Khản làm Chủ tịch tỉnh!

Trong lòng Khâu Nhân Lễ cảm thấy quá sốc, thật là một quả bom có uy lực thật lớn!