Quan Thần

Chương 1754: Điều chỉnh nhân sự quan trọng




Một câu không chút dài dòng: Bắt, khiến Hạ Tưởng thiếu chút nữa bị thiêu đốt. Đừng nghĩ ông cụ Ngô dường như nhiều năm không hỏi thế sự, nhưng trong lòng ông vẫn như gương sáng, lực lượng khắp nơi bên trong Bắc Kinh đều rất mạch lạc rõ ràng giống hệt như là ở trong lòng ông cụ.

Ông cụ nói bắt, thì nhất định có thể bắt.

Ông cụ Ngô nói bắt, Lão Cổ nói ông đã định rồi, Hạ Tưởng liền như một đứa bé được chỉ thị, múa may cây gậy lớn, phải bắt nạt ức hiếp Nha Nội cho tốt.

Không ức hiếp thì không ức hiếp, ai khiến Nha Nội tay trái muốn thâu tóm Tiếu Giai, tay phải muốn bắt Đạt Tài, gã cũng khinh người quá đáng.

Hơn nữa Nha Nội lại thông đồng với Tần Khản làm bậy, bỏ qua việc muốn tham gia đấu tranh chính trị ở tỉnh Tề, được, dám nhúng tay, cũng đừng sợ bị bắt đánh cho đau tay.

Tuy nhiên Hạ Tưởng chung quy vẫn để lại một con đường, không làm Nha Nội không còn đường để đi, chỉ khiến Nha Nội cảm thấy đau, cảm thấy thịt đau, nhưng còn có thể chịu đựng được.

Nha Nội phỏng chừng cũng biết đá phải tấm thép, không dùng đến lực lượng chính trị nữa, mà tiếp tục lợi dụng thủ đoạn kinh tế đánh trả. Lực lượng chính trị không hề tham gia, hết thảy đều dựa theo quy tắc mà xử lý, hơn nữa Nguyên Minh Lượng nghe theo chỉ thị của Hạ Tưởng, cố ý tấn công chậm lại, thế cục tạm thời đang giằng co.

Nếu chiến, Nha Nội tổn thất vượt quá hàng trăm triệu, ăn một quả bồ hòn, Lão Cổ trấn thủ trước mặt, Nguyên Minh Lượng âm thầm chỉ huy dưới, ở hai mặt chính trị và kinh tế đều bị bao vây, có thể nói đây sẽ là trận thua lớn nhất trong đời.

Nha Nội vừa không cam tâm nhận thua, lại không cam lòng tổn thất, còn muốn thế cục hòa nhau, nhưng trong trường hợp không có lực lượng chính trị có thể mượn dùng, chỉ trông vào thực lực kinh tế và thủ đoạn kinh tế, rồi lại phát hiện không thể cạy móc ra cơ sở của Tiếu Giai, liền hình thành cục diện giằng co. Cũng là, tổn thất hàng trăm triệu, ngay cả một nơi để nói rõ lí lẽ cũng không có, Nha Nội còn chưa từng nếm qua bị thua thiệt lớn như vậy, gã chịu nuốt xuống chuyện này mới là lạ!

Bởi vì thất bại lớn ở Bắc Kinh, Nha Nội được cái này mất cái kia, đàm phán với Thành Đạt Tài lâm vào tình cảnh tạm dừng, Nha Nội không nhắc lại việc rút vốn nữa. Nhưng thật ra gã muốn đề cập đến chuyện đó, nhưng biết nói làm sao? Chủ yếu cũng là nỗi lòng khó mà thanh thản, mắt thấy khối thịt béo ngay bên miệng, miệng chỉ cách có một tấc, lại đột nhiên không cánh mà bay, chẳng những bay, còn mang đi nguyên một miếng thịt béo khác của gã, trái tim đau, không lời nào có thể diễn tả được.

Nha Nội cảm thấy trận chiến với Tiếu Giai là một sự nhục nhã vô cùng từ trước đến giờ của gã!

Không phục thì biết làm thế nào? Lấy chính trị mà đàn áp Tiếu Giai sao? Lão Cổ lên tiếng, ai động đến một đầu ngón tay của Tiếu Giai, chính là muốn phá hỏng xương cốt của ông. Lời này nói ra, khu canh gác Bắc Kinh đột nhiên xuất hiện chuyện lạ, có vài tên con cháu quan chức lực lượng trung kiên trong quân đội, bình thường âm thầm hoạt động phi pháp bị người ta vạch trần, chuẩn bị đến bước hỏi cung.

Tuy nhiên cũng là đầu voi đuôi chuột, sự tình gây tai tiếng khá lớn, nhưng chỉ là tên đã lên dây, mà chưa bắn đi, cũng là để lại một đường, là báo cho một số người, đừng có hành động thiếu suy nghĩ, chọc giận Lão Cổ, Lão Cổ sẽ giết người!

Nha Nội cũng đã qua tuổi vội vàng hấp tấp, nhưng vẫn cho rằng cha gã và Lão Cổ liều mạng với nhau, muốn ra mặt tạo áp lực giúp cho cha, cha lại cự tuyệt, nói:

- Vài trăm triệu là số lượng nhỏ, Lão Cổ nói mượn 1 tỷ của cha qua ngày sinh nhật, cha cũng phải cho mượn. Thủ đoạn Lão Cổ rất cay độc, việc của quân đội cha không thể hỏi đến, không thể phạm vào tối kỵ.

Chẳng lẽ chỉ có thể nén giận? Nha Nội cũng biết tính cách cha là nói một không hai, ông ta đã quyết định, thì khó sửa đổi, nói đúng là, đã không thể giải quyết vấn đề trước mắt bằng chính trị, chỉ có thể từ lĩnh vực kinh tế mà ra tay.

Về kinh tế, Nha Nội gần như vô kế khả thi, bởi vì thủ đoạn của đối phương quá mức cao minh, khiến gã vắt hết óc cũng nghĩ không ra biện pháp thoát vây tốt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Không nghe nói bên cạnh Tiếu Giai có cao nhân như vậy, rốt cuộc là ai đứng đằng sau bày kế kinh tế cho Tiếu Giai? Nha Nội thề nhất định phải bắt được nhân vật mấu chốt đằng sau, nếu để gã phát hiện người đó là ai, nhất định phải tìm mọi biện pháp đưa tên đó vào chỗ chết!

Quân sư quạt mo đáng ghét!

Nha Nội từ trước đến nay chưa từng lâm vào thời kỳ luống cuống bất an thế này, muốn nhận thua, không có dũng khí lại cũng không cam lòng, không muốn nhận thua, lại không có cách nào khác giành được thắng lợi tiếp theo, giằng co, có khả năng còn có thể thua nặng nề hơn.

Làm sao bây giờ? Nha Nội hết đường xoay xở.

Cho đến lúc này, Nha Nội còn chưa nghi ngờ sau lưng Tiếu Giai có bóng ma Hạ Tưởng, nếu cho gã biết Hạ Tưởng đang âm thầm ra sức ủng hộ Tiếu Giai, không biết gã có thẹn quá thành giận hay không, hoặc là rõ ràng trực tiếp nhận thua cho xong việc.

Nha Nội thất bại, đúng lúc khiến Thành Đạt Tài chẳng những thong dong qua được cửa ải, không bị Nha Nội uy hiếp, hơn nữa cuối cùng một tháng sau, nguy cơ tài chính sắp gãy được hóa giải. Mà sau đó, Nguyên Minh Lượng bí mật tới thành phố Yến, ngồi cùng Thành Đạt Tài, đàm đạo việc hợp tác, lúc ấy khối đá lớn trong lòng Thành Đạt Tài rốt cục ầm ầm rơi xuống đất, xem như trăm phần trăm an tâm.

Mặc dù không biết Nha Nội ở Bắc Kinh bị người ta đánh cho gần như đầu rơi máu chảy, có phải Hạ Tưởng ra tay hay không, thì Thành Đạt Tài đều biết rằng trong toàn bộ quá trình sự kiện, nơi chốn đều có bóng dáng của Hạ Tưởng, nếu không có Hạ Tưởng ra tay tương trợ, nếu không có Hạ Tưởng ở giữa phối hợp tác chiến, ông ta và Nha Nội một lần mặt đối mặt va chạm cũng không đủ.

Khuyến khích dũng khí để thắng lợi.

Ở thành phố Lỗ cũng thế! Tại thành phố Yến cũng vậy, Thành Đạt Tài đều cảm giác là tác chiến ở sân nhà, không có chút áp lực tâm lý nào, và đối mặt Nha Nội - người gây sự ở thế tấn công và chỗ dựa chính trị vứng chắc phía sau, chắc ông ta cũng không có ý định lui bước, tất cả là bởi vì sau lưng ông ta, cũng có lực lượng chính trị hùng mạnh chống đỡ, ông ta sẽ cùng với Nha Nội chiến đấu hăng hái.

Cũng nói, Thành Đạt Tài trải qua nhiều sự đời, nên đã sớm thấy hết thảy, nhưng vẫn nhìn không thấu Hạ Tưởng. Lẽ ra với cấp bậc của Hạ Tưởng, đừng nói ganh đua cao thấp với Chủ tịch Quốc hội, ngay cả ở trước mặt Khâu Nhân Lễ, cũng sẽ bị Bí thư Tỉnh ủy quyền uy cho một câu phủ định. Nhưng chỉ dựa vào một Phó bí thư tỉnh ủy, dựa vào sự từng trải và có kiến thức của Thành Đạt Tài, liền nhận định chỉ cần Hạ Tưởng kiên định đứng sau lưng ông ta, ông ta sẽ không e ngại Nha Nội tạo áp lực về mặt chính trị!

Rất nhiều thời điểm, tín nhiệm và lo lắng, có lẽ quả thật chỉ do tâm lý, nhưng chiến đấu trên thương trường và bất cứ đọ sức gì, đều có điểm quan trọng nhất, là phép màu bên trong.

Sau khi bí mật đàm đạo với Nguyên Minh Lượng, trong lòng Thành Đạt Tài chắc chắn, Tập đoàn Đạt Tài thành lập mười mấy năm qua, gặp phải nguy cơ lớn nhất, xem như có kinh hãi mà không có nguy hiểm mà vượt qua.

Mối nguy của Thành Đạt Tài đã vượt qua, mối nguy của Hứa Quan Hoa lại vừa mới bắt đầu. Tuần giữa tháng 12, chớp mắt đã cuối năm, khi mới kết hôn không lâu Hứa Quan Hoa nhận được giấy điều động, bị điều đi quân khu Dương Thành, với quân hàm thiếu tướng đảm nhiệm Phó ủy viên chính trị quân khu Dương Thành. Người sáng suốt đều nhìn ra, cấp bậc của Hứa Quan Hoa chưa thay đổi, quân hàm chưa tăng, lại từ quân ủy trung tâm Bắc Kinh điều đến thẳng quân khu Dương Thành, hiển nhiên là đi cho có tiếng.

Hứa Quan Hoa còn thiếu phải rèn luyện ở quân khu địa phương, nay đến quân khu Dương Thành, tất nhiên lý lịch sẽ càng thêm đẹp, chờ sẵn cho bước tiếp theo nâng lên cấp trung tướng. Quân khu Dương Thành là quân khu lớn, nếu làm việc một cách thích đáng, Hứa Quan Hoa có thể hoàn thành từ thiếu tướng lên đến trung tướng ở quân khu Dương Thành, tiến thêm một bước nữa từ chức phó chuyển lên chức vị chính, cũng không phải không có khả năng.

Mong đợi rất đẹp, nhưng sự thật rất tàn khốc, bởi vì quân khu Dương Thành là lực lượng đối lập, người trong cuộc trong lòng đều biết rõ.

Ai cũng biết rằng Hứa Quan Hoa là tướng được Lão Cổ yêu thích, là lực lượng hậu bị được Lão Cổ bồi dưỡng mạnh ở trong quân đội, chẳng khác nào người nối nghiệp của Lão Cổ, nhưng quân khu Dương Thành lại là khu vực mà lực lượng của Lão Cổ yếu kém.

Hứa Quan Hoa vẫn lấy thân thử lửa, đi tới quân khu Dương Thành, chẳng lẽ chỉ bởi vì ghế trống của một gã phó ủy viên chính trị quân khu Dương Thành? Quả thật, Phó ủy viên chính trị là vị trí tốt, lúc ấy ứng cử viên tranh đoạt vị trí này không ít, người được chọn chính là người đứng đầu. Nhưng bình tĩnh mà xem xét, nếu so sánh về tuổi tác, Hứa Quan Hoa có ưu thế lớn là tuổi trẻ, cũng không nóng lòng ra khỏi Bắc Kinh, hoàn toàn có thể chờ đợi một chút, bởi vì vị trí tốt tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng luôn có cơ hội đợi được ghế trống.

Cần gì phải gấp gáp nhất thời đi vào quân khu Dương Thành nơi mà Lão Cổ có lực ảnh hưởng yếu nhất... Còn có người âm thầm đoán, Lão Cổ nóng lòng sắp xếp Hứa Quan Hoa ra khỏi Bắc Kinh rèn luyện, chẳng lẽ là sức khỏe của Lão Cổ xuất hiện vấn đề gì, lo lắng chậm chân sẽ không cạnh tranh được?

Cũng có người nghiền ngẫm thâm ý trong đó, Trần Cốc Thiên thân là Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam, quan hệ với Lão Cổ cũng dường như bình thường, Hứa Quan Hoa chẳng qua là một mình vào Lĩnh Nam, tuy rằng vị trí không tồi, nhưng lựa chọn nơi cũng quá hung hiểm. Hơn nữa Ngô Hiểu Dương rất không vừa mắt với Hứa Quan Hoa, Ngô Hiểu Dương chính là cấp trên, Hứa Quan Hoa không phải tự tìm phiền phức, thì là làm gì?

Nói không chừng rèn luyện không tốt, đột nhiên không đứng dậy nổi cũng chưa biết. Hứa Quan Hoa quả thật một mình vào Lĩnh Nam, không có sự phối hợp từ Tỉnh ủy, không có đồng minh trong quân đội, anh ta làm sao giữ được chỗ?

Mạo hiểm, rất mạo hiểm .

Tuy nhiên cẩn thận phân tích lại, với danh tiếng của Lão Cổ trong quân đội, với trí tuệ chính trị của Lão Cổ, quả quyết sẽ không để Hứa Quan Hoa phải đánh cuộc một lần, với cấp bậc và địa vị trước mắt của Hứa Quan Hoa, không đáng phải đánh bạc, xét theo lý lịch kinh nghiệm, nói không chừng cũng có thể lên đến Thượng tướng. Nếu Lão Cổ ra sức ủng hộ Hứa Quan Hoa, thậm chí không tiếc đắc tội Ngô Hiểu Dương, còn lúc này bắt đầu trở mình, muốn đưa Hứa Quan Hoa đến Lĩnh Nam, là có thâm ý gì?

Ngay cả Hạ Tưởng cũng không lý giải được sự sắp xếp này, nếu nói trước khi ở Bắc Kinh tham gia hôn lễ của Hứa Quan Hoa, Lão Cổ sắp xếp thế nào, hắn sẽ gật đầu một cái. Sau khi diễn ra hôn lễ ở Bắc Kinh, chính mắt thấy Ngô Công Tử kiêu ngạo và vô lễ, hắn liền rõ ràng nhiệm kỳ mới tới gần, lực lượng khắp nơi trong quân đội cũng chính là mạch nước ngầm có tiềm năng thành sóng lớn, cũng nổi lên một trận xáo trộn.

Chỉ có điều Lão Cổ lựa chọn lúc này cho Hứa Quan Hoa ra khỏi Bắc Kinh, nguyên nhân quan trọng thứ nhất hẳn là vì tránh cho nhiệm kỳ mới là lúc quân ủy bị tấn công trực tiếp, đến Lĩnh Nam có lẽ có thể tránh né bão táp ở Bắc Kinh.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lĩnh Nam cũng có sóng gió lớn.

Đang lúc Hạ Tưởng cảm giác dường như mở ra được một cánh cửa, tỉnh Lĩnh Nam điều chỉnh nhân sự hạng nhất trọng đại, khiến trước mắt hắn sáng ngời, ý nghĩ đột nhiên rộng mở sáng tỏ...

Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam đổi người, người mới nhậm chức Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam, như thế nào cũng thật không ngờ là một người Hạ Tưởng coi như đã quen thuộc!