Nếu là người khác, có lẽ sẽ đắc chí vì mình thành nhân vật quan trọng, bởi vì thái độ của Hà Giang Hải hiển nhiên là không phải Hạ Tưởng không hợp tác, tuy rằng vấn đề của Hà Giang Hải còn chưa xác định, nhưng ai cũng rõ ràng, Hà Giang Hải xuống đài là chuyện chẳng sớm thì muộn, có phải Ủy ban Kỷ luật Trung ương ra quyết định cuối cùng hay không còn khó mà nói, nhưng khẳng định sẽ có một hình phạt nặng.
Hạ Tưởng cũng không có chút vui sướng nào.
Đối với vận mệnh sau này của Hà Giang Hải, hắn cũng không quan tâm, cũng không muốn tham gia vào vũng nước đục đó, bởi vì Hà Giang Hải là người lệ thuộc hệ Bình dân, chuyện này xét đến cùng là ân oán giữa hệ Phản đối và hệ Bình dân, liên quan gì đến hắn?
Hà Giang Hải bị chết thảm hay sống khỏe, không có liên quan gì với hắn, là kết quả của hai phe phái giao tranh, nếu hắn tham gia vào chuyện đó, nhất định phải tỏ thái độ, ủng hộ một bên, đắc tội với bên còn lại.
Cho nên, phương án tốt nhất là khoanh tay đứng nhìn.
Nếu nói đề nghị của Hà Giang Hải là một cái bẫy chính trị thì hơi khuyếch đại, nhưng nếu Hạ Tưởng đến, khẳng định không phải một con đường thoải mái, mà Hà Giang Hải cũng sẽ đề xuất điều kiện trao đổi lợi ích. Hắn, hoặc là nhân vật trung gian, phụ trách truyền lời với hệ Phản đối, hoặc là một cái cầu, cũng có thể là một cây rơm cứu mạng cuối cùng của Hà Giang Hải.
Nha Nội mấy lần muốn gặp hắn, tất nhiên có nhân tố cảm kích ân cứu mạng của hắn, phỏng chừng cũng có ý tưởng mượn sức hắn đẩy Hà Giang Hải xuống lỗ. Tuy rằng Hạ Tưởng cũng có bất hòa với Hà Giang Hải, nhưng còn chưa đến nông nỗi không chết không ngừng, càng không cần phải trở thành tay sai cho Nha Nội, cho nên, thỉnh cầu của Nha Nội cũng không hợp với lợi ích của hắn.
Bởi vậy, mặc kệ Hà Giang Hải và Nha Nội đều có nhu cầu, mấy lần đề xuất muốn gặp hắn, Hạ Tưởng đều lấy các loại lý do khéo léo từ chối, thật sự không phải hắn vô lễ, lại càng không phải hắn lưu luyến trong sự ôn nhu của Nghiêm Tiểu Thì, mà là... thời cơ chưa tới.
...
Sự kiện Nha Nội đã qua hai ngày, trong hai ngày này, Nha Nội ở phòng bệnh dành cho cán bộ cao cấp của thành phố Lỗ, thân thể dần dần bình phục, người đến thăm hỏi y nối liền không dứt, ngay cả Khâu Nhân Lễ cũng cho người tặng quà và an ủi, Tôn Tập Dân còn tự mình đến thăm. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Lãnh đạo Tỉnh ủy tới phòng bệnh của Nha Nội không dưới bốn năm người, cụ thể là người nào, phỏng chừng ai cũng không nói được, bởi vì mỗi người đều không gióng trống khua chiêng đến thăm như bình thường, mà sẽ chọn một thời điểm riêng tư, lặng lẽ đến thăm.
Thăm Nha Nội, có hai tầng hàm nghĩa, một là biểu lộ tôn trọng và thiện ý với nhân vật phía sau Nha Nội, hai là thể hiện lập trường trong chuyện giữa Nha Nội và Hà Giang Hải. Mà những lãnh đạo Tỉnh ủy không đến thăm, thì hoặc là cho người đến tặng quà, hoặc là nhắc tới sự kiện vây trụ sở và tai nạn một cách công khai, thái độ kiên định, lập trường dứt khoát, tỏ vẻ phải kiên quyết đả kích thế lực đen tối đã thực hiện hành vi không hợp pháp.
Tóm lại, một vụ tai nạn giao thông không chỉ khiến hướng gió tỉnh Tề đổi chiều, thế cục đại loạn, cũng giúp rất nhiều người sáng mắt, biết nên đứng ở đâu, và lúc nào phải phân rõ giới hạn với Hà Giang Hải.
Phòng bệnh của Hà Giang Hải hoàn toàn tương phản với phòng bệnh sắc màu rực rỡ của Nha Nội, trước cửa vắng vẻ, gần như không có một nhân vật cấp quan trọng nào xuất hiện, hiện tại ai cũng tránh y còn không kịp, không đánh rắn giập đầu đã là không tệ rồi, ai còn tới thăm chính là đồ đầu đất.
Đương nhiên cũng không phải không có một lãnh đạo Tỉnh ủy nào xuất hiện, nếu quả thật là không có một ai, thì Hà Giang Hải coi như sống vô ích rồi.
Viên Húc Cường đến đây... Là bạn bè nhiều năm, lại là thông gia quan hệ tốt, Viên Húc Cường không đến cũng khó yên lòng, còn có một điểm, dù sao con Hà Giang Hải đã chết, Viên Húc Cường phải đến tỏ vẻ an ủi một chút.
Chủ yếu cũng là Viên Húc Cường sắp nghỉ hưu, cũng không sợ có người không vừa mắt với ông ta, dù sao hiện tại ông ta đã bị đặt lên chảo lửa, hành động "đả hắc tảo ác" (đánh đen quét ác: chiến dịch điều tra và xử lý những việc phi pháp) đã làm ông ta "cháy ngoài đen trong" rồi, có hỏng thì cũng không còn chỗ nào để hỏng được nữa?
Viên Húc Cường và Hà Giang Hải nói chuyện gì, không ai biết, có tin đồn, Hà Giang Hải khóc đến rối tinh rối mù, Viên Húc Cường cũng là thở dài thở ngắn, cuối cùng suýt nữa hai người ôm nhau khóc rống lên.
Tuy nhiên tin đồn dù sao cũng chỉ là tin đồn, với cấp bậc của Hà Giang Hải và Viên Húc Cường, quyết sẽ không ôm nhau mà khóc, bởi vì mọi chuyện còn chưa có kết luận cuối cùng, Hà Giang Hải là lên hay xuống, sống hay chết, còn chưa chắc chắn.
Với cấp bậc của Hà Giang Hải, khẳng định sẽ không chết, nhưng bị xử phạt thế nào, còn khó mà nói, bởi vì đã qua hai ngày mà Trung Ương còn chưa có chỉ thị tinh thần gì truyền xuống, đồng thời, đối với hành động "truy quét" trọng đại vừa mới phát sinh ở tỉnh Tề, Tân Hoa Xã cũng tốt, tạp chí quốc gia cũng tốt, đều không đưa tin tức gì.
Đã nói lên một điểm, đối với vấn đề ở tỉnh Tề, về việc xử lý Hà Giang Hải, Trung ương còn chưa có kết luận cuối cùng, có rất nhiều ý kiến.
Hà Giang Hải rơi đài hay không, Viên Húc Cường có bị liên lụy mà nghỉ hưu sớm hay không, Khâu Nhân Lễ ra quân mạnh mẽ có được Trung Ương tán thành hay không, vân vân, sẽ mang đến ảnh hưởng quan trọng với thế cục tỉnh Tề sau này.
Trung Ương chậm chạp không ra quyết định, Hạ Tưởng cũng hiểu rõ, vấn đề của Hà Giang Hải, rút dây động rừng, muốn bắt Hà Giang Hải, lại sợ làm cho cán bộ địa phương tỉnh Tề bất mãn, làm thế nào cho Hà Giang Hải không thể trở mình, lại làm cho đa số cán bộ trung tầng của tỉnh Tề ngậm bồ hòn làm ngọt, sẽ vô cùng khảo nghiệm trí tuệ chính trị của Trung Ương.
Còn phải xem trình độ nhượng bộ và thỏa hiệp của thế lực các nơi.
Cho nên, hiện tại Hạ Tưởng kiên quyết không gặp Nha Nội và Hà Giang Hải, chính là không muốn dính vào chuyện này.
Tan tầm, Hạ Tưởng thu dọn đồ đạc đang muốn đi ra —— hôm nay Nghiêm Tiểu Thì tự mình xuống bếp nấu cơm cho hắn, nói là đồ ăn mang phong vị Hồ Nam, nói hắn nhất định phải đến, hắn không thể không đi —— không ngờ Ôn Tử Tuyền lại đến đây báo cáo công tác.
Ôn Tử Tuyền luôn thích xuất hiện đúng lúc gần hết giờ, Hạ Tưởng cũng biết rõ suy nghĩ của cô, một là biểu hiện ra quan hệ chặt chẽ với lãnh đạo, hai là khi đó không khí thích hợp, có thể mượn cơ hội lấy lý do tiếp tục báo cáo công tác, mời lãnh đạo ăn cơm, giao lưu tăng tình cảm.
- Phó Bí thư Hạ, đã lâu không mời ngài ăn cơm, tối nay thế nào?
Hạ Tưởng đoán đúng rồi, Ôn Tử Tuyền vừa lên liền đi thẳng vào vấn đề mời đi ăn cơm.
Cũng vì hiện tại quan hệ thân thiết, ở trước mặt Hạ Tưởng Ôn Tử Tuyền thoải mái hơn rất nhiều, không hề gò bó, nên trực tiếp mời Hạ Tưởng.
- Tối nay thật sự là không được, không đi được.
Hạ Tưởng liền nói thẳng,
- Có việc gì thì nói đi, tôi muốn đi ra ngoài một chút.
Ôn Tử Tuyền cười cười:
- Vài ngày gần đây lãnh đạo nét mặt rạng rỡ, đúng là người gặp việc vui thì tinh thần sảng khoái.
Hạ Tưởng sửng sốt, thầm nghĩ ánh mắt Ôn Tử Tuyền khá chuẩn, lời nói lại mờ ám, vài ngày gần đây quả thật hắn rất có duyên với phụ nữ, tuy nhiên nghĩ kỹ lại thì âm thầm bật cười, thật sự là trong lòng có quỷ, theo như lời Ôn Tử Tuyền hiển nhiên là nói chuyện Hà Giang Hải, là hắn nghĩ nhiều rồi.
Cũng lạ, nếu Ngô Thiên Tiếu nói như vậy, hắn khẳng định sẽ không nghĩ đến vấn đề phụ nữ, nhưng Ôn Tử Tuyền vừa nói, lại khiến cho hắn hiểu sai, có thể thấy được vẫn là vì Ôn Tử Tuyền rất có phong vị phụ nữ.
- Chỉ có thể nói là khá may mắn thôi.
Hạ Tưởng cười ha hả.
- Lãnh đạo luôn luôn rất may mắn.
Ôn Tử Tuyền rốt cục nói đến chính đề,
- Cục Công An thành phố chuẩn bị kết án Chu Chấn Ba và Triệu Mẫu Đan, theo chứng cứ chuẩn bị đệ trình, Chu Chấn Ba là tội cố ý giết người, Triệu Mẫu Đan là tội lừa đảo kinh tế, liên quan tới kim ngạch Ba mươi triệu.
Hạ Tưởng nghĩ thầm khá lắm, Lục Hoa Thành hạ độc thủ, muốn trực tiếp đưa hai người vào chỗ chết.
Chu Chấn Ba nếu bị đưa ra tòa với tội cố ý giết người, mất đi Hà Giang Hải che chở, chắc chắn sẽ chết. Mà Triệu Mẫu Đan lừa đảo kinh tế liên quan tới kim ngạch Ba mươi triệu, tuyệt đối sẽ áp dụng mức án tử hình.
Triệu Mẫu Đan còn đỡ, chết không ai tiếc, giá trị lợi dụng của ả trong mắt các thế lực đã dùng hết, cho nên chính là một người chết.
Hạ Tưởng không nói gì, một là ngầm đồng ý hành động của Lục Hoa Thành, hai là không muốn can thiệp vào kết quả thẩm án của Cục Công an, dù sao Chu Chấn Ba và Triệu Mẫu Đan đều là kẻ chết chưa hết tội, tử hình là trừng phạt đúng tội. Không tử hình mới là không làm theo luật.
Đồng thời Hạ Tưởng cũng biết, Ôn Tử Tuyền nhắc tới Chu Chấn Ba và Triệu Mẫu Đan, khẳng định không phải vì bọn họ sống chết ra sao, mà là vì chuyện phía sau bọn họ, quả nhiên, Ôn Tử Tuyền nói tiếp:
- Chuyện Chu Chấn Ba, coi như làm một mẻ khoẻ suốt đời, chuyện Triệu Mẫu Đan thì còn có rất nhiều vấn đề di lưu. Triệu Mẫu Đan là một cô nhi, lại không kết hôn, kim ngạch liên quan tới vụ án lừa đảo của ả tuy không nhỏ, nhưng tài sản của ả có tới gần một tỷ, đại bộ phận đều không thể giải thích...
Chu Chấn Ba thiết lập tin tức riêng tư của lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Tề trên website, từ đầu đến cuối đều khống chế ở trong phạm vi nhất định, không có phong thanh gì, cũng phải nhờ vào diệu kế của Hạ Tưởng và thao tác của Hòa Cải Lợi. Thật ra Chu Chấn Ba bị Hạ Tưởng đùa giỡn một trận, dưới sự dụ dỗ của Hòa Cải Lợi, đã để lộ ra một chút dấu vết.
Sau đó Hạ Tưởng lợi dụng lực ảnh hưởng rất lớn và năng lực của Liên Nhược Hạm ở lĩnh vực thegioitruyen.com, thành công giữ lại toàn bộ tư liệu mà Chu Chấn Ba tỉ mỉ upload lên server nước ngoài, hơn nữa lưu lại vào máy tính. Sau khi Chu Chấn Ba biết hi vọng cuối cùng cũng tan biến, còn muốn giãy dụa chống lại, nhưng sau khi Nha Nội bị tai nạn giao thông, Hà Giang Hải thất thế, y liền nản lòng thoái chí, tự biết mình có quá nhiều chuyện, sẵn sàng nhận lấy cái chết.
Sau khi được Hòa Cải Lợi và Lục Hoa Thành đồng ý sẽ chiếu cố người nhà của y, y liền khai ra mấy nhân vật lãnh đạo chủ chốt trong giới xã hội đen thành phố Lỗ, sau đó Khâu Nhân Lễ xuất quân mạnh mẽ, tạo ra một kết thúc hoàn mỹ.
Chu Chấn Ba không chết không được, sau khi thương nhân bên ngoài bị hắn hãm hại được phóng thích, sự kiện bị các đài tin tức truyền thông đưa tin khắp nơi, danh tiếng Chu Chấn Ba truyền khắp Đại Giang Nam Bắc. Đương nhiên là tiếng xấu đồn xa
Vấn đề Chu Chấn Ba giải quyết khá dễ dàng, nhưng vấn đề Triệu Mẫu Đan lại khó giải quyết, bởi vì sau khi Triệu Mẫu Đan chết, để lại một sản nghiệp khổng lồ. Tuy ả ta không giải thích, nhưng Vương Sắc Vi đối với ả ta rõ như lòng bàn tay, cho nên ả có thể lừa gạt được Lục Hoa Thành, không lừa được Ôn Tử Tuyền.
Hạ Tưởng biết rằng, Ôn Tử Tuyền nói vậy, tất nhiên là có biện pháp. Cũng đúng, nếu Triệu Mẫu Đan không mở miệng, sau khi ả chết, sản nghiệp còn lại có khả năng vì kinh doanh không tốt mà đóng cửa phá sản, cũng là lãng phí. Hoặc là lại bị tham quan nuốt trọn, lại bị tham quan chuyển đến nước ngoài, tự nhiên thành món hời cho thế lực đối địch ở nước ngoài, là mưu cầu hạnh phúc cho nhân dân nước khác.
Tuy rằng Hạ Tưởng không có lòng tham, nhưng vì không muốn làm hại tham quan, không làm lợi cho bọn khốn khiếp, có lợi cho chính mình là tốt nhất, suy nghĩ một lát liền có chủ ý...