Mâu thuẫn giữa Quốc Hoa Thụy và Hạ Tưởng có thể nói là oán hận chất chứa từ lâu. Tuy nhiên trên thực tế Hạ Tưởng và Quốc Hoa Thụy chưa hề có xung đột lợi ích gì quá nghiêm trọng, hay nói cách khác, Quốc Hoa Thụy chưa từng thực sự đối đầu trực diện với Hạ Tưởng.
Chẳng qua chỉ là sau chuyện ầm ĩ không vui vẻ gì vì Hoa Nhài Vàng Bạc lần trước, Quốc Hoa Thụy tuy rằng trong lòng rất tức tối, mặc dù gã có ông bố làm ở Tập đoàn Hóa dầu quốc gia và một người chú làm Ủy viên Bộ chính trị, nhưng sau khi bị Hạ Tưởng hiếu thắng mà ức hiếp một trận, gã luôn tìm đủ mọi cách trả đòn, tuy nhiên vẫn chưa lần nào được như ý muốn.
Không chỉ vì Hạ Tưởng làm việc hết sức cẩn trọng, khiến gã không tìm ra chút sơ hở nào, mà còn vì ông bố ở Tập đoàn Hóa dầu Quốc gia và người chú bước vào hàng ngũ lãnh đạo quốc gia của gã đều cảnh cáo gã hết lần này đến lần khác: Chớ có đụng đến Hạ Tưởng. Hắn là một tổ ong vò vẽ, không trêu vào được đâu.
Quốc Hoa Thụy tuy tự cho mình là một trong những nhân vật con ông cháu cha nổi danh có máu mặt ở Bắc Kinh, nhưng sau này cũng nghe nói rất nhiều chuyện về Hạ Tưởng. Ví dụ như chuyện đấu đá với Nga Ni Trần, đọ sức với Trần Khiết Văn. Lại còn chuyện nước ngập Tần Đường kinh thiên động địa một thời gian, và hỏa thiêu Ngưu Lâm Quảng. Những chuyện đó cũng đủ khiến gã biết rằng, Hạ Tưởng không dễ động vào. Với chút trình độ vớ vẩn của gã mà nói, Hạ Tưởng quả thật không phải là đối thủ gã có thể địch lại được.
Gã vẫn nên biết điều một chút, tránh chọc giận Hạ Tưởng để rồi bị hắn đánh đến mức không gượng dậy nổi, cũng chẳng còn đất dung thân. Nhưng vẻ biết điều bề ngoài không che giấu được nỗi căm phẫn trong lòng gã. Hạ Tưởng vẫn luôn là nhân vật phải bị trừng trị hàng đầu trong sổ đen của Quốc Hoa Thụy.
Trước đó không lâu, cha của Quốc Hoa Thụy – Quốc Hàm Dương đã từ chức Chủ tịch Tập đoàn Hóa dầu Quốc gia để trực tiếp lên đảm nhiệm thẳng chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Ninh, hoàn thành việc chuyển mình từ Chủ tịch xí nghiệp Quốc doanh sang chức quan to lớn. Tuy cái giá phải trả là chú của Quốc Hoa Thụy – Quốc Hàm Thanh sang năm phải từ chức, nhưng chí ít, Bí thư Tỉnh ủy so với chức Chủ tịch Tập đoàn hóa dầu Quốc gia thì không những quyền lực cao hơn rất nhiều mà tiền đồ chính trị còn rộng mở hơn. Quốc Hoa Thụy bỗng nhiên cũng trở thành quý tử của Bí thư Tỉnh ủy.
Thân phận cũng từ đó mà tăng thêm nhiều bậc.
Tuy nhiên, việc trở thành quý tử của Bí thư Tỉnh ủy cũng chả mang lại cho Quốc Hoa Thụy thêm nhiều vui sướng gì. Bởi lẽ, không lâu sau đó, Hạ Tưởng lại được thăng lên chức Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tề, tiến lên thêm một bước vững chắc vào quan chức cấp Bộ. Chính điều này đã khiến cho Quốc Hoa Thụy vô cùng buồn bực!
Tuy nhiên điều còn làm Quốc Hoa Thụy sầu não hơn chính là lúc trước khi đi cha gã đã dặn đi dặn lại rằng, không có việc gì thì chớ có đụng vào Hạ Tưởng. Thậm chí còn nhấn mạnh rằng, cho dù là có bị Hạ Tưởng bắt nạt đi chăng nữa thì cũng nhịn được thì nhịn, không nhịn được thì cũng phải nhịn. Bởi vì chiều hướng thăng chức của Hạ Tưởng đã là không thể cản trở. Hắn là một trong những lực lượng dự bị.
Quốc Hoa Thụy miệng thì vâng vâng dạ dạ nhưng trong lòng lại vô cùng tức tối. Bởi lẽ trước giờ gã luôn thuận buồm xuôi gió, chỉ duy nhất có một kẻ vừa ức hiếp gã lại không đòi lại công bằng được chính là Hạ Tưởng. Mắt thấy sự nghiệp Hạ Tưởng ngày càng thăng tiến, gã không những không thể trả đòn, lại còn phải lẩn trốn khắp hơi. Sao có thể không tức nghẹn?
Hạ Tưởng đã trở thành nỗi đau nhức vĩnh viễn trong lòng Quốc Hoa Thụy.
Không ngờ, tại cuộc tụ tập bạn bè rất vui vẻ hôm nay, hồn ma Hạ Tưởng lẩn khuất kia lại vẫn nhảy ra… đánh người của Nha Nội bị thương. Trong lòng Quốc Hoa Thụy liền vui như mở cờ. Gã không dám làm gì Hạ Tưởng, Nha Nội kia thì dám. Huống hồ Nha Nội và Hạ Tưởng vốn đã có xích mích từ trước.
Đã may mắn gặp được chuyện tốt như thế, không thêm mắm dặm muối một phen thì gã không phải là Quốc Hoa Thụy. Quốc Hoa Thụy liền lập tức đổ thêm dầu vào lửa, thêu dệt chiến tích "huy hoàng" của Hạ Tưởng.
Nha Nội sau khi nghe tin gã đàn ông cao ráo kia bị Hạ Tưởng đánh cho tàn phế, vốn dĩ lập tức đùng đùng nổi giận. Sau khi sửng sốt một hồi, cơn lửa giận của Nha Nội đã dần nguôi, vừa nghe Quốc Hoa Thụy xuyên tạc, lại ngẫm nghĩ dụng ý thật sự của Hạ Tưởng.
Nha Nội vốn có thù với Hạ Tưởng, còn hận Hạ Tưởng hơn cả Quốc Hoa Thụy. Nhưng Nha Nội lại chín chắn hơn Quốc Hoa Thụy nhiều, gặp chuyện thì càng suy tính kĩ càng rồi mới ra tay.
Chuyện ở Tần Đường lần trước, Hạ Tưởng ra đòn hiểm độc đã chạm tới giới hạn của y, nhưng cuối cùng y lại nhẫn nhịn, từ đầu đến cuối chưa từng lộ mặt trực tiếp làm kẻ thù với Hạ Tưởng.
Cho đến ngày hôm nay tuy rằng y và Hạ Tưởng đã nhiều lần âm thầm đấu đá nhau, nhưng thực ra vẫn chưa hề gặp mặt lần nào.
Suy nghĩ của Nha Nội phức tạp hơn nhiều so với Quốc Hoa Thụy. Nha Nội tức giận chỉ trong vòng nửa phút, nửa phút sau, y lập tức bình tĩnh phân tích vấn đề. Bởi vì y biết rõ tính cách Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không phải một người dễ dàng ra tay tàn độc. Nói đó là ưu điểm của Hạ Tưởng cũng tốt, mà đó là khuyết điểm cũng được. Dù sao thì theo y biết, Hạ Tưởng có điểm yếu nhân từ và hay mềm lòng.
Nhưng hôm nay, đột nhiên Hạ Tưởng lại ra đòn hiểm độc, trong đó chắc chắn có hàm ý sâu xa.
Là bởi vì Vệ Tân là người của hắn, đã động đến điểm yếu của hắn? Hay là hắn nghĩ, thông qua việc này để cảnh cáo mình, khiến mình phải kiềm chế vài phần? Nhưng mình gần đây đâu có xung đột gì với hắn, mà cũng chẳng xảy ra mẫu thuẫn gì ghê gớm!
Lại nói Hạ Tưởng cũng chưa chắc biết Nhạc Quần là người của y...
Quốc Hoa Thụy vẫn còn đang ở bên cạnh thao thao bất tuyệt phê bình Hạ Tưởng, Nha Nội liền xua tay, Quốc Hoa Thụy lập tức hiểu ý, rất thông minh mà ngậm miệng lại.
Việc của Nha Nội cũng đã suôn sẻ, không quên khẽ gật đầu với Quốc Hoa Thụy tỏ ý biết ơn, sau đó mới hỏi:
- Nhạc Quần có nói cho Hạ Tưởng biết gã là ai không?
- Không.
Người đến bắn tin cung kính bước đến trước mặt Nha Nội, tuyệt không dám có một tia vô lễ. Bởi vì đừng nhìn Nha Nội đối tốt với mọi người, chưa từng hung hãn, thật ra những mánh khóe mà y âm thầm thực hiện mới khiến cho người ta kinh hồn khiếp đảm.
- Hạ Tưởng còn ở cùng với ai nữa … ngoại trừ Vệ Tân?
- Còn có một cô gái, tuổi còn nhỏ, cỡ như học sinh...
- Lập tức tra xem cô ta là ai.
Nha Nội lại nghĩ
- Chiếc xe đâm Nhạc Quần, đã tra rõ chưa?
- Xe không giấy phép, tuy nhiên có người thấy trước xe có giấy thông hành bên quân đội, hẳn là xe dùng trong quân ngũ.
- Xe dùng trong quân ngũ?
Nha Nội thoáng suy nghĩ.
- Có ý nghĩa đấy, đòn của Hạ Tưởng có chút hung bạo hơn trước, tuy nhiên vẫn rất thận trọng.
Không bao lâu sau lại có người truyền tin tức mới nhất đến.
- Cô gái ở cùng với Hạ Tưởng tên là Tống Nhất Phàm, là con gái độc nhất của Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Cát Giang Tống Triêu Độ!
- Một Phó bí thư Tỉnh ủy, một thiên kim tiểu thư của Bí thư Tỉnh ủy, hơn nữa còn điều động bên quân đội, phô trương thanh thế thật không nhỏ. Phó Bí thư Hạ, mày hiện giờ đã trở thành nhân vật lớn rồi.
Nha Nội vừa như lẩm bầm, lại giống như đang ngồi nói chuyện với mọi người đang ngồi đó.
Tất cả mọi người tuy vẫn đang nghe, nhưng không ai dám tiếp lời, bởi vì không ai biết rõ một Nha Nội đánh cả một viên đại tướng, có thể nổi trận lôi đình đi tìm Hạ Tưởng đòi lại công bằng hay không.
Bởi lẽ Nha Nội chưa bao giờ là kẻ chịu thua thiệt, trước kia y đã phải chịu thiệt một lần chính tại Tần Đường do Hạ Tưởng. Không ngờ hôm nay, thù cũ Tần Đường chưa báo, giữa y và Hạ Tưởng lại chất thêm hận mới.
Nha Nội suy nghĩ trong mấy phút, mới xua tay:
- Về sau đừng quấy rầy Vệ Tân nữa, sự việc hôm nay, không ai được phép nhắc lại trước mặt tôi.
Quốc Hoa Thụy há mồm trợn mắt, thấy quá khó hiểu. Một người đa mưu túc trí lại có hậu thuẫn vững chắc, trong nước gần như không ai dám đụng đến như Nha Nội, sao có thể cũng sợ Hạ Tưởng như sợ cọp?
Nha Nội không hề giải thích gì thêm về quyết định của mình. Y vẫy tay cho bọn thủ hạ rút lui, sau đó lại tiếp tục nâng cốc hoan hỉ cùng mọi người, giống như chưa có chuyện gì xảy ra. Điều này khiến cho tất cả mọi người đang ngồi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Nha Nội thật sự có thể nuốt trôi cục tức này sao?
Hạ Tưởng thực sự có uy khiến cho Nha Nội nhẫn nhịn đến thế ư?
Khó hiểu thì khó hiểu, bao gồm cả Quốc Hoa Thụy, ai cũng không được nhắc lại việc này, sợ chọc đến cơn giận của Nha Nội. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
Buổi tụ hội lại kéo dài tiếp thêm hơn một tiếng đồng hồ, Nha Nội rất vui vẻ, dường như thật sự quên đi chuyện không vui vừa rồi. Điều đó khiến cho mấy người đang ngồi đều tấm tắc thầm khen y kiềm chế tốt.
Sau khi kết thúc buổi tiệc, mọi người tản ra đi về, chỉ có Quốc Hoa Thụy đưa Nha Nội xuống lầu. Tới dưới lầu, sắp bước lên xe, Nha Nội bỗng nhiên ngoắc tay gọi Quốc Hoa Thụy.
Quốc Hoa Thụy hiểu ý, lập tức lên xe của Nha Nội. Nha Nội mở miệng nói ra một câu, lập tức khiến Quốc Hoa Thụy vô cùng thích thú.
- Thị trường bất động sản ở Tỉnh Tề đang trên đà phát triển, đến Tập đoàn Đạt Tài cũng quyết định đầu tư với lượng lớn vào Ngũ Nhạc. Hoa Thụy, cậu có hứng thú theo tôi đến thành phố Lỗ một chuyến để xem xét tình hình không?
Nụ cười của Nha Nội rất thản nhiên, lời nói cũng nhẹ như gió bay, giống như một chuyện nhỏ không đáng kể. Tuy nhiên trong lòng Quốc Hoa Thụy lại dấy lên cơn sóng gió động trời, bởi lẽ gã biết, đối với việc của Nhạc Quần, Nha Nội tuyệt đối không có ý nín nhịn. Chỉ là y giống với Hạ Tưởng, y muốn âm thầm xử lí việc này trong bóng tối.
Y muốn tới làm đảo lộn tỉnh Tề!
Nha Nội có tập đoàn bất động sản Thiên Giang, thế lực hùng hậu. Lúc Hạ Tưởng còn ở tỉnh Tương, y cũng đã thuận lợi tiến quân sang thị trường bất động sản của thành phố Yến, nắm trong tay mấy lô đất quý ở khu trung tâm thành phố. Vốn dĩ y phát triển vô cùng thuận lợi ở thành phố Yến, sau đó nhất thời nổi hứng nhắm lấy công viên nước ở sông Hạ Mã của Tập đoàn Viễn Cảnh, muốn thương lượng, mua một miếng đất từ công viên nước ấy.
Kết quả là gặp phải một bức tường không lớn không nhỏ.
Điều đó đã khiến cho Nha Nội buồn bực trong một thời gian, cũng khiến y hiểu rõ một sự thật, đứng trước một nhà họ Ngô hùng mạnh, một Hạ Tưởng không ngừng thăng tiến, tuy rằng y có được ưu thế về chính trị, kinh tế và xã hội mà người thường không thể so sánh, nhưng nếu như trở thành địch thủ với Hạ Tưởng một cách trực tiếp, cơ hội chiến thắng là rất mong manh.
Tình hình hiện tại ở Tỉnh Tề rất hỗn loạn, dự án của Tập đoàn Đạt Tài còn bị kẹt lại ở Ủy ban nhân dân tỉnh, sao y không nhân cơ hội này ra tay, dồn Hạ Tưởng vào chân tường? Đánh người của y thì phải trả giá. Y có thể không tranh đoạt một người phụ nữ tên Vệ Tân, nhưng y có thể lợi dụng nước cờ kinh tế, đánh trực diện vào kế sách chính trị của Hạ Tưởng!
Hơn nữa... Quốc Hoa Thụy chính là một con tốt có thể sử dụng rất hữu hiệu.
Nhìn sang Quốc Hoa Thụy sung sướng đến gần như tưởng lên được trời, Nha Nội thở dài, trong lòng bất đắc dĩ nghĩ, tại sao y có thể đem một kẻ như Quốc Hoa Thụy đùa bỡn trong lòng bàn tay? Một kẻ quá thông minh cũng không phải là chuyện tốt. Đưa mắt nhìn bốn phía, cảm giác khắp thiên hạ đâu đâu cũng là kẻ địch, cũng là một sự lạnh lẽo vô bờ.
Hạ Tưởng tuy rằng miễn cưỡng có thể xem như một đối thủ, nhưng hắn vẫn là một kẻ quá thiển cận. Hắn còn thực sự nghĩ rằng hắn là lực lượng dự bị, đến lúc đó nhất định có thể lên chức? Mười mấy năm sau, ai biết nền chính trị trong nước sẽ có sự thay đổi lớn lao như thế nào, đến lúc đó sẽ phát triển đến thời kì mà kinh tế gây ảnh hưởng đến chính trị. Tuyển cử thật cũng tốt, tuyển cử giả cũng được, nói không chừng y còn có thể biến hóa nhanh chóng, từ đó tiến lên vũ đài lịch sử, để Hạ Tưởng chơi vơi, ngã cho mặt mũi bầm dập!
Hạ Tưởng có thông minh hơn nữa cũng không thể nhìn ra, nền chính trị trong nước tương lai sớm muộn gì cũng là thiên hạ dưới tay các tư bản chủ nghĩa quyền quý. Được, nếu Hạ Tưởng chọc giận y một lần nữa, có lần một, lần hai nhưng không thể có lần thứ ba, lần thứ tư. Quá tam ba bận, đến lần thứ ba y sẽ ra tay trả đòn.
Nha Nội giơ tay vỗ vai Quốc Hoa Thụy:
- Hoa Thụy, tỉnh Tề là một nơi rất tốt...
Thế cục tỉnh Tề bắt đầu từ thời khắc Nha Nội quyết định nhảy vào đã mở ra rất nhiều biến số.