Quan Thần

Chương 1545: Pháo kép




Tỉnh ủy.

Trong phòng làm việc của Bí thư tỉnh ủy, đang tổ chức hội nghị công việc Bí thư, đề tài thảo luận chủ yếu là xem xét bản dự thảo phương án điều chỉnh nhân sự. Tham gia hội nghị bao gồm Bí thư Tỉnh ủy Khâu Nhân Lễ, Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, Phó bí thư tỉnh ủy Hạ Tưởng, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Liêu Đắc Ích và Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực.

Hà Lực vẻ mặt mệt mỏi tựa như thiếu ngủ, mà Liêu Đắc Ích lại đối lập rõ rệt, tinh thần sáng láng, tinh lực dư thừa.

Còn Tôn Tập Dân cùng Hạ Tưởng thì vẫn giống như mọi ngày, nhìn không ra có điểm gì khác thường, nhưng nếu quan sát kỹ, thì có thể thấy được, vẻ thản nhiên của Hạ Tưởng là thật còn Tôn Tập Dân thản nhiên là giả, bởi vì trong ánh mắt ông ta, đôi lúc lại hiện lên một chút mờ mịt.

Đúng vậy, là nhân vật số hai ở tỉnh Tề, đường đường Chủ tịch của một tỉnh, trong ánh mắt lại hiện lên chút gì đó mờ mịt, khẳng định là rất không bình thường, là biểu hiện thiếu tự tin. Nhưng nói trở lại, dường như từ sau khi Tôn Tập Dân nhậm chức ở tỉnh Tề, thì chưa từng biểu lộ ra mặt tự tin của mình.

Ngoại trừ, lần quá mức uốn cong thành thẳng đối với dự án của Tập đoàn Đạt Tài, ở những vấn đề khác, cũng chưa hề bày tỏ thái độ mạnh mẽ, cũng không biết hôm nay họp hội ý về vấn đề nhân sự, Chủ tịch tỉnh Tôn có thể hay không vì tranh thủ lợi ích cho mình mà mạnh mẽ, cứng rắn lên một lần?

Trước khi triệu tập cuộc họp, ở Tỉnh ủy đã trải qua hai trận cãi vã, hậu quả để lại sau đó là, Thành ủy thành phố Lỗ đã đưa ra kết luận cuối cùng đối với vấn đề của Đới Kế Thần. Cộng thêm một loạt sự kiện phát sinh sau đó, trong lòng tất cả mọi người đang ngồi đây đều hiểu rõ ràng, cũng tinh tường thế cục ở tỉnh Tề, biến đổi rồi lại biến đổi, từ lúc hoa mắt khi trước đến bây giờ đã lộ ra tia sáng kỳ dị, chẳng ai dám khẳng định sau này còn phát sinh cảnh tượng kinh người nào nữa.

Bởi vì mọi người đều biết rằng, hiện tại ở tỉnh Tề đang tồn tại hai nhân tố không yên ổn, đó là Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ.

Hạ Tưởng thì không cần phải nói, chiến tích huy hoàng, một đường qua ải chém tướng, vô số người đã thảm bại mà lui về ở trước mặt hắn, tên hắn dường như đồng nghĩa với bốn chữ trăm trận trăm thắng. Mặc dù hoàn cảnh ở tỉnh Tề càng ngày càng phức tạp, gặp phải đối thủ càng ngày càng mạnh, nhưng với thực lực của Hạ Tưởng, cho dù không thể giành được thắng lợi, cũng vẫn hoàn toàn đủ sức để tự bảo vệ mình.

Nếu như nói là một người yên ổn trong số những nhân tố bất ổn, thì Chu Hồng Cơ là một người không an phận nhất trong số các nhân tố bất ổn, bởi vì những gì Chu Hồng Cơ đã làm, khiến rất nhiều người xem không hiểu, cũng cân nhắc không ra…ngoại trừ Hạ Tưởng.

Không ít người nghĩ rằng, tỉnh Tương năm đó, mới chỉ có một Hạ Tưởng, một lực lượng hậu bị, cũng đã nổi lên một trận gió táp mưa sa, hiện nay ở Tỉnh Tề, ngoại trừ một lực lượng hậu bị Hạ Tưởng, còn có thêm một lực lượng hậu bị là Chu Hồng Cơ, thì sao có thể không quậy cho long trời lở đất?

Mấu chốt đó là, Chu Hồng Cơ chỉ mới bắt đầu ra khỏi Thủ đô, địa phương này chính là trạm dừng chân thứ nhất trên con đường chính trị của anh ta, anh ta không lộ rõ thanh danh, không tận tình thi triển thủ đoạn ở tỉnh Tề mới là lạ.

Có người có chút trí tuệ chính trị, cũng tự cho là mình hiểu thấu được thiên cơ, cho rằng Trung ương đồng thời để cho hai lực lượng hậu bị đến tỉnh Tề, bề ngoài, hai lực lượng hậu bị này tỏ ra là hai phe đối nghịch nhau, nhưng kỳ thật chỉ là để mê hoặc thế lực bản địa ở tỉnh Tề, Lúc đầu nhìn như là hai phe đối lập, sau lại đột nhiên liên kết, chính là để đánh cho thế lực bản địa ở tỉnh Tề trở tay không kịp. Sau đó phân chia, đàn áp, cuối cùng đạt đến mục đích cao nhất chính là làm tan rã thế lực bản địa.

Cũng có người cho rằng, là do cấp trên tính toán sắp đặt toàn bộ cục diện.

Do vậy thế lực bản địa ở tỉnh Tề sớm muộn cũng sẽ bị sụp đổ, mà Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ chỉ là hai quân cờ được phái xuống, nhằm thực hiện ý đồ chính trị của cấp trên. Trên thực tế, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đã sớm đạt được nhận thức chung, hai người đều không có một chút ý niệm đối lập…

Có rất nhiều phỏng đoán đối với Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, cách đối đãi của Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đối với những lời bàn luận sau lưng này cũng không giống nhau. Hạ Tưởng duy trì trầm tĩnh, lặng lẽ và khiêm tốn, hoàn toàn phù hợp với thân phận của một Phó bí thư tỉnh ủy. Quả thật, Hạ Tưởng sau khi nhậm chức ở tỉnh Tề, mặc dù có rất nhiều chuyện đều do hắn đứng sau lưng, nhưng hắn lại chưa từng lộ diện, cách làm khác một trời một vực so với khi ở tỉnh Tương.

Nói đi thì phải nói lại, những gì Hạ Tưởng làm nhất định phải phù hợp với bổn phận của một Phó bí thư tỉnh ủy.

Mà phương pháp làm việc của Chu Hồng Cơ ở tỉnh Tề lại hoàn toàn giống với thủ đoạn vốn có của Hạ Tưởng, mạnh mẽ, dứt khoát, hợp tác với quy mô lớn, lại còn nhằm đúng vào lúc Thủ tướng đến thị sát mà ngang nhiên ra tay, hoàn toàn xây dựng một hình tượng mạnh mẽ, cứng rắn của anh ta ở tỉnh Tề.

Thậm chí, còn có người cho rằng, Chu Hồng Cơ cùng với Hạ Tưởng đều có tính xâm lược, đều có lực phá hoại, hoặc cũng có thể nói, là đều có cách nhìn tương đồng.

Nhưng điều mà không ai đoán được chính là, lần họp hội nghị công việc Bí thư này, Hạ Tưởng sẽ ngang nhiên ra tay, khơi mào một trận chiến khác. Lúc hắn đang được triệu tập đến họp hội nghị công việc, thì ở trong Ủy ban Kỷ luật, Chu Hồng Cơ cũng tổ chức họp hội nghị thường vụ, tuyên bố một quyết định trọng đại bậc nhất.

Hành động giống như là để phối hợp với Hạ Tưởng tại hội nghị công việc Bí thư, Chu Hồng Cơ ở Ủy ban Kỷ luật hoạt động trong một phạm vi to lớn, khiến cho người khác phải khiếp sợ!

Sau khi Khâu Nhân Lễ phát biểu, Tôn Tập Dân cũng không nói gì, chỉ miệt mài mở tài liệu ra xem, quyền phát ngôn liền chuyển tới trên người Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng không tràng giang đại hải, chỉ nói đơn giản:

- Phương án của Ban tổ chức cán bộ, tôi bước đầu cũng đã xem qua, có khả thi hay không, tôi không có ý kiến, trước hết phải tiếp thu ý kiến của quần chúng, tốt nhất vẫn nên nghe ý kiến của các vị lãnh đạo trước rồi nói sau. Có một điểm cần phải chỉ ra đó là, công tác của đồng chí Liêu Đắc Ích khẳng định có giá trị.

Hạ Tưởng tỏ thái độ nước đôi thế nào cũng được, Liêu Đắc Ích liền nâng tầm mắt, âm thầm quan sát phản ứng của Khâu Nhân Lễ.

Quyền quyết định phương án điều chỉnh nhân sự cuối cùng đương nhiên nằm trong tay của Bí thư tỉnh ủy, tiếp đó, với tư cách sơ thẩm, ý kiến của Hạ Tưởng cũng tương đối quan trọng. Mà Tôn Tập Dân tuy rằng là Chủ tịch tỉnh, xếp hạng còn ở trên Hạ Tưởng, nhưng trong việc điều chỉnh nhân sự, bình thường Chủ tịch tỉnh cũng chỉ lo lắng người mình tiến cử, mà không hề phản đối người do Bí thư tỉnh ủy đề cử, quyền điều chỉnh nhân sự là quyền lực lớn nhất trong tay Bí thư tỉnh ủy, không cho phép người khác tranh giành.

Liêu Đắc Ích ổn định lại tâm trạng, sau đó thao thao bất tuyệt nói một loạt những lời khách sáo, không ngoài những việc như dựa theo điều lệ đề bạt cán bộ, mặt khác cũng nghe theo ý kiến của quần chúng, lại căn cứ kinh nghiệm và năng lực của mỗi người, chú trọng cho từng cán bộ phát huy hết tài năng của mình. Ban Tổ chức cán bộ luôn luôn chọn người theo đúng khả năng, thực hiện phương châm, chính sách chọn người hiền tài, đúng theo tinh thần đề bạt cán bộ của đồng chí Khâu Nhân Lễ. Cuối cùng tuyển lấy ưu tú trong ưu tú, tinh trong tinh, bước đầu đề ra danh sách cán bộ được đề bạt và giao lưu ở các thành phố cấp 3, mời các vị lãnh đạo Tỉnh ủy xem xét…ước chừng cứ nói như vậy hơn mười phút.

Trong lúc tham luận, Khâu Nhân Lễ khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán thành, Tôn Tập Dân cẩn thận lắng nghe, thái độ nghiêm chỉnh, Hạ Tưởng vẻ mặt mỉm cười, làm như cân nhắc, chỉ có Hạ Lực là tỏ thái độ khiêm tốn chăm chú lắng nghe. Cũng khó trách, trong số mấy người ngồi đây, Hạ Lực là Ủy viên thường vụ duy nhất xếp hạng dưới Liêu Đắc Ích.

Liêu Đắc Ích nói xong, Tôn Tập Dân từ trước đến giờ vẫn trầm mặc không lên tiếng bỗng nhiên nói một câu:

- Đồng chí Hạ Lực nói quan điểm của mình một chút.

Vốn cũng là lúc Hạ Lực phải phát biểu, Hạ Lực không hiểu tại sao Tôn Tập Dân phải để tâm làm chuyện thừa, chỉ đích danh anh ta lên nói. Nhưng hiển nhiên, ông ta không đạt được hiệu quả như mong muốn bởi vì ngoại trừ Liêu Đắc Ích hơi hơi kinh ngạc, Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng cũng không có biểu hiện gì, thậm chí ngay đến cả Hạ Lực cũng chỉ khẽ gật đầu với Tôn Tập Dân.

- Phương án của Ban Tổ chức cán bộ cân nhắc tương đối toàn diện, một số đồng chí được đề cử, cũng khá phù hợp với tình trạng hiện nay, cũng sát với kế hoạch phát triển của tỉnh Tề. Theo phương diện chung mà nói, điểm xuất phát rất chính xác, tuy nhiên, ý kiến của cá nhân tôi có lẽ còn có điểm chưa chính xác, xin mời Trưởng ban Liêu đưa ra ý kiến.

Ai cũng tưởng Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực trước mắt sẽ ra sức phụ họa ý kiến của Khâu Nhân Lễ hoặc Hạ Tưởng, không ngờ, trong lúc Chủ tịch tỉnh và Phó Bí thư còn chưa phát biểu ý kiến, anh ta đã đưa ra ý tưởng của mình, cũng rất có ý vị sâu xa.

Ai nấy cũng biết, nếu Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy không được Bí thư tỉnh ủy ngầm cho phép, gần như sẽ là không có quyền lên tiếng.

Tôn Tập Dân cũng không tồi, không tỏ ra kinh ngạc, Liêu Đắc Ích lại nheo mắt, theo vô thức liếc Hạ Tưởng một cái, sau đó liền cảm thấy bực bội. Lạ thật, sao ông ta không nhìn sắc mặt của Bí thư mà ngược lại, lại đi nhìn sắc mặt của Phó Bí thư?

Hạ Lực nói tiếp, giọng điệu rất khiêm tốn:

- Cái nhìn của tôi chưa chắc đã chính xác, chỉ là đưa ra một ý nghĩ, giống như thả con săn sắt, bắt con cá rô…

Sau khi đưa ra quan điểm cơ bản, anh ta mới đề xuất ba kiến nghị:

- Thứ nhất, điều chỉnh nhân sự ở Ngũ Nhạc, theo tôi được biết và tiếp xúc trực tiếp ở địa phương, đồng chí Lâu Hân Đông thích hợp tiếp nhận chức vụ Thị trưởng hơn, có tính kế tục hơn. Mặt khác, tôi cho rằng, đồng chí Ôn Tử Ki cũng thích hợp đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, thông qua sự kiện của Lỗ Thành Lương. Lửa thử vàng, gian nan thử sức, tròng quá trình xử lý sự việc, đồng chí Ôn Tử Ki đã biểu hiện đầy đủ năng lực công tác. Ban tổ chức cán bộ tiến cử hai đồng chí khác nhưng cá nhân tôi cho rằng, hai đồng chí trên thích hợp hơn.

- Thứ hai, việc điều chỉnh để cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Thành phố Lỗ đồng chí Hòa Cải Lợi đảm nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, dường như cũng rất không thỏa đáng. Nếu tôi nhớ không nhầm, đồng chí Chu Hồng Cơ có tiến cử một người khác, Ban tổ chức cán bộ nếu muốn tiến cử người vào Ủy ban Kỷ luật, tốt nhất nên gặp mặt Chủ nhiệm Chu trước. Tôi ngược lại cho rằng, đồng chí Hòa Cải Lợi khá thích hợp đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Giao Liêu.

- Thứ ba, đề cử Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Đàm Trác Vận làm Bí thư Thành ủy Giao Liêu, có phải rất không thích hợp hay không? Nguồn: http://thegioitruyen.com

Lúc Hạ Lực nói được phân nửa, Liêu Đắc Ích trong lòng tức giận, thầm mắng Hạ Lực chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, chỉ là một Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, lại dám coi mình giống như một lãnh đạo Tỉnh ủy sao? Thật đúng là một kẻ tiểu nhân nịnh hót, một lần mà đưa ra ý kiến với cả đám người, ở Tỉnh ủy, đâu có phần để anh ta nói chuyện? Trong thời đại ngày nay, Trưởng ban thư ký mới được ngồi nói chuyện ở đây chứ nếu như là thời xưa, chỉ là một tên sư gia, đâu có thể lên mặt.

Tuy là nói như thế, Liêu Đắc Ích cũng không dám sơ suất, bởi vì, ông ta biết rõ, ba kiến nghị mà Hạ Lực đưa ra, phía sau dẫu không phải là Khâu Nhân Lễ thì cũng là ý của Hạ Tưởng. Nhưng rốt cuộc là ai, thì ông ta không chắc chắn, bởi vì không rõ Hạ Lực nói ra chủ ý của ai, mới khiến ông ta sốt ruột phát cáu.

Thật sự là chuyện lạ trong năm, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy vốn chỉ là người phát ngôn cho Bí thư tỉnh ủy, nhưng hiện tại, ai cũng biết, quan hệ giữa Hạ Lực và Hạ Tưởng rất mật thiết, mà Khâu Nhân Lễ cũng một mực phớt lờ, chính là một trong những hiện tượng kỳ quái khiến người khác không hiểu được ở tỉnh Tề.

Lúc Hạ Lực nói xong, Liêu Đắc Ích còn chưa kịp mở miệng phản bác, Hạ Tưởng đã lên tiếng chuyển đề tài ngoài dự đoán của mọi người:

- Đúng rồi, thiếu một chút thì quên, thư kiểm điểm của đồng chí Liêu Đắc Ích còn đang nằm trong tay tôi, hiện tại có phải nên đệ trình lên Bí thư hay không?

Liêu Đắc Ích giống như bị người ta đánh một gậy sau lưng, thoáng cái đã sợ ngây người.