Nếu Liễu Bách Bình được chọn, y thà rằng chọn bị người của Ủy ban kỷ luật bắt đi trước mặt mọi người khi đang làm báo cáo công việc chính quyền ở Ủy ban nhân dân thành phố, cũng đỡ thảm hại không thể tưởng như bây giờ, thật mất mặt vô cùng, cả đời y chưa bao giờ khó coi như thế này.
Căn cứ gợi ý của phần mềm quản lý của hắn, suy tính theo độ tuổi và chu kỳ sinh lý của đàn bà, hôm nay là ngày âu yếm của Băng Khiết - Liễu Bách Bình không thích cách nói lật bài, càng muốn gọi là âu yếm và nuông chiều.
Hơn nữa, y có lý do tin tưởng, mỗi tình nhân của y đều khát vọng được đến ngày âu yếm, bởi y chính là thần của họ, là toàn bộ hạnh phúc của họ.
Băng Khiết là người nhỏ tuổi nhất trong số tình nhân của Liễu Bách Bình, nhưng sự lẳng lơ của người con gái với tuổi tác lớn nhỏ thật sự không có quan hệ gì, kẻ có kinh nghiệm đàn bà như Liễu Bách Bình đã trải nghiệm một cách sâu sắc trên thân thể Băng Khiết, nếu một người con gái bẩm sinh lẳng lơ, thì từ khi vỡ lòng cô đã như vậy rồi.
Băng Khiết chính là bẩm sinh lẳng lơ không nghi ngờ gì nữa.
Khi cùng với y, cô vẫn là trinh nữ. Kết quả sau mấy lần, sự hưng phấn và sôi nổi của cô suýt soát như muốn đòi mạng Liễu Bách Bình, cũng khiến Liễu Bách Bình thực sự phấn chấn như hồi xuân
Bởi vậy trước đêm nay, Liễu Bách Bình chuẩn bị ít nhất phải làm ba lần, y tin rằng hiện tại càng dẻo dai, càng già càng khỏe, càng chí khí ngút trời.
Sự thật, giống như y đoán, sau hai lần, y vẫn dư thừa tinh lực, tin rằng chỉ cần nghỉ ngơi một tiếng, làm thứ ba có thể thành công viên mãn.
Liễu Bách Bình trần truồng ôm Băng Khiết nói lời tình tứ - đàn ông bất kỳ cấp bậc nào, bất kỳ độ tuổi nào, chỉ cần vẫn còn có lòng muốn theo đuổi con gái, thì đều sẽ có ưu điểm giữ những lời ngon tiếng ngọt - nói đến chỗ hứng thú, đồng chí Bách Bình lại cảm thấy nhiệt tình dâng cao.
Vẫn phương pháp khoa học là hay, thống kê quản lý tình nhân, vừa có thể khiến khi mỗi tình nhân cần y nhất, y đều xuất hiện kịp lúc, lại khiến y có thể giữ đủ sự mới lạ và sức nóng đối với mỗi người tình, mãi mãi ở trạng thái như đêm tân hôn, mỗi ngày làm chú rể, đêm đêm thay cô dâu, kệ mẹ họ ai là mẹ vợ.
Liễu Bách Bình cũng không dễ dàng, người đã qua năm mươi, vì lấy lòng tình nhân, lại có thể vác súng lên ngựa bất cứ lúc nào, thực sự cũng rất làm khó y. Chỉ có điều đang lúc đồng chí Bách Bình ra sức lực oai hùng của hổ dữ tiếp tục bán sức làm tốt công việc, đột nhiên có tiếng sấm nổ vang ngoài cửa sổ, âm thanh rất lớn, dọa cho y run đến mức từ trên giường té ngay xuống đất.
Sau đó lại suy ngẫm lại, không đúng, hôm nay trời nắng, ở đâu ra có sấm? Chắc chắn là có ai nã pháo. Liễu Bách Bình giận tím mặt, nửa đêm nửa hôm đốt pháo cái gì, ý thức thật kém, bây giờ có bao nhiêu người đang vận động, ảnh hưởng người khác sinh hoạt vợ chồng chính là cái tội lớn nhất.
Y bước đến trước cửa sổ, đẩy cửa sổ định rống lên vài câu, dạy người nổ pháo phải hiểu đạo đức xã hội, vừa mở cửa sổ lại nghe một tiếng động long trời lở đất.
Lần này không phải là pháo, là cửa phòng bị người khác phá.
Thực ra, ngay lúc Liễu Bách Bình xuống giường, Băng Khiết cũng xuống theo, đến sau lưng y, muốn kéo y về, kết quả, cảnh tượng lãng mạn của một đôi nam nữ trần truồng đứng nhìn ra cửa sổ đã mãi mãi ở lại trong mắt những nhân viên Ủy ban kỷ luật phá cửa tiến vào.
Người của Ủy ban kỷ luật cũng coi như gặp nhiều biết nhiều, thấy muôn hình muôn vẻ sắc mặt các quan tham, có người liền té xỉu, có người xụi lơ trên mặt đất, có người ngoan cố đến cùng, đương nhiên, cũng có bắt quan tham đang ngủ trên giường với tình nhân, nhưng cảnh tuyệt đẹp như trước mắt thì là lần đầu tiên được thấy.
Thật đúng là thế giới rộng lớn, chuyện lạ gì cũng có.
Cộng thêm khuôn mặt không biết làm sao của Liễu Bách Bình và Băng Khiết, chậm rãi quay người lại, vẻ mặt khiếp sợ không hiểu chuyện gì, có thể nói là màn kịch buồn cười nhất, ý vị xâu xa nhất trên đời.
Đúng rồi, thực ra đời người là một vở kịch lớn, trên sân khấu thì ăn mặc chỉnh tề, dáng vẻ nghênh ngang. Xuống sân khấu trần truồng, đều xấu như nhau. Chỉ có điều ai cũng không biết cuộc đời mình lúc nào sẽ nói chào cảm ơn, sẽ nói chào cảm ơn với cách nào.
Liễu Bách Bình xấu hổ vô cùng, y không ngờ rằng, y lại chào cảm ơn với cách vô cùng mất mặt như thế.
… Trong một đêm hè rất chi bình thường, một đêm bình thường không có gì đặc biệt trong mắt dân chúng thành phố Thần Đông, điều không ai biết chính là, chỉ trong một đêm, Thần Đông đã biến đổi lớn.
Hơn nữa lại là biến đổi triệt để.
Ngày hôm sau, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thần Đông đi làm như thường, rất nhiều người đều ngạc nhiên phát hiện, Bí thư Tống Song Thành trước giờ vẫn luôn đến văn phòng đúng giờ, mấy năm qua lần đầu tiên đến muộn. Hơn nữa lại không phải đến muộn bình thường mà lại muộn nguyên cả buổi sáng.
Đồng thời, Thị trưởng Liễu Bách Bình, cũng cả buổi sáng không lộ mặt.
Toàn bộ tòa nhà Thành ủy tràn ngập trong không khí căng thẳng và lo âu, lẽ nào là… Tất cả mọi người đều đoán được cái gì đó, nhưng không ai dám nói ra, chỉ sợ vạ miệng.
Mãi đến giữa trưa, Phó bí thư Ủy ban kỷ luật tỉnh Thương Giang, Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Văn Thành Nguyên xuất hiện ở Thành ủy Thần Đông, chủ trì cuộc họp toàn thể cán bộ, tuyên bố quyết định của Ủy ban kỷ luật tỉnh và Ban tổ chức cán bộ tỉnh.
Qua phê chuẩn của Tỉnh ủy, Ủy ban kỷ luật tỉnh thẩm tra, Bí thư Thành ủy Thần Đông Tống Song Thành, Thị trưởng Liễu Bách Bình do có khả nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng nên bị bắt giữ theo luật. Mặt khác Tỉnh ủy phê chuẩn, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy quyết định, đồng chí Hình Diệc Hồng nhậm chức Bí thư Thành ủy Thần Đông, đồng chí Dư Thiên Tống nhậm chức Phó bí thư Thành ủy Thần Đông.
Sau khi tuyên bố quyết định xong, Thương Giang và Văn Thành Nguyên thay nhau đại diện Ủy ban kỷ luật tỉnh và Ban tổ chức cán bộ tỉnh phát biểu nói chuyện, yêu cầu cán bộ Đảng viên Thần Đông tuân theo đại cục, kiên quyết thực hiện tinh thần chỉ thị của Tỉnh ủy. Đồng thời chỉ ra, đại bộ phận cán bộ Đảng viên Thần Đông đều là những cán bộ tốt kiên quyết nguyên tắc, có tính Đảng, cá biệt lãnh đạo muốn bành trướng, tham ô hủ bại, không ảnh hưởng đến lòng tin của Tỉnh ủy đối với Thần Đông.
Vấn đề Thần Đông, Ủy ban kỷ luật tỉnh sẽ tiếp tục xâm nhập điều tra, bất luận liên can đến ai, đều sẽ kiểm tra đến cùng. Cán bộ Đảng viên có vấn đề, không được có tâm lý gặp may, kịp thời tự thú với Ủy ban kỷ luật, tranh thủ xử lý khoan hồng.
Thời gian cuộc họp không dài, sau khi Hình Diệc Hồng và Dư Thiên Tống phát biểu nói chuyện xong, cuộc họp nhanh chóng kết thúc. Thương Giang và Văn Thành Viên cũng không ở lại, nhưng chóng quay về Tương Giang.
Thế là, trụ sở Thành ủy Thần Đông một đêm biến đổi, Hình Diệc Hồng và Dư Thiên Tống chưa từng xuất hiện trong mắt dân chúng Thần Đông đã trở thành nhân vật số một số hai Thần Đông.
Tuy nhiên, sự bổ nhiệm của Tỉnh ủy vẫn còn để lại cái đuôi, khiến cho người khác đoán già đoán non, đầu tiên, cái ghế trống đã lâu Phó thị trưởng thường trực của Tất Bằng vẫn còn để trống. Thứ hai, chỗ trống Phó bí thư thành ủy của Cố Thế Kỳ vẫn chưa được điền vào.
Đương nhiên, người sáng suốt đều rõ sự bổ nhiệm chức Phó bí thư thành ủy của Dư Thiên Tống là để mở đường cho vị trí Thị trưởng bước tiếp theo. Người càng biết rõ nội tình thì biết Dư Thiên Tống vốn dĩ là Phó trưởng ban thư ký ủy ban, sau khi Chủ tịch tỉnh Phó đến mới nhanh chóng gần gũi với Chủ tịch tỉnh Phó.
Còn Hình Diệc Hồng trước giờ là người chung tuyến với Bí thư Trịnh, nói cách khác, đại cục của thành phố Thần Đông đã bị Bí thư Trịnh và Phó Tiên Phong nắm giữ, vậy kẻ không cam làm người đi sau là phó Bí thư Diệp sẽ đi về đâu? Hay là chức vụ để lại vẫn đang cò kè mặc cả?
Lúc Thương Giang và Văn Thành Viên rời khỏi Thần Đông, cái tin Tống Song Thành và Liễu Bách Bình bị bắt giam đã được truyền đi, phố lỡn ngõ nhỏ vang lên tiếng pháo, thậm chí còn có cả tiếng khua chiêng gõ trống chúc mừng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong tiếng pháo, Thương Giang và Văn Thành Viên nhìn nhau, trên mặt không biết là ngại ngùng hay là may mắn.
…
Điều làm Diệp Thiên Nam không nghĩ tới chính là, kẻ vẫn luôn yếu đuối và rất ít khi có quyết định nhanh chóng như Trịnh Thịnh, thừa lúc y chạy vào Bắc Kinh, cùng uy lực còn lại khi Hạ Tưởng phát động hội chiến Thần Đông trong đêm, sau khi trời sáng, được tin đã bắt Tống Song Thành và Liễu Bách Bình, mở cuộc họp thường vụ khẩn cấp, định ra ứng cử viên Bí thư thành ủy và Thị trưởng Thần Đông ngay tại chỗ.
Lý do là, thành phố Thần Đông không thể một ngày không có nhân vật số một số hai chủ trì công việc toàn diện.
Trịnh Thịnh khí thế dâng cao, trong cuộc họp thường vụ đã vô cùng kiên định lên án hình tượng xấu của Thần Đông, công bố không làm to chuyện, ông ta cũng đã làm xong việc chuẩn bị tiếp nhận câu hỏi của lãnh đạo trung ương bất kỳ lúc nào.
Lòng quyết tâm và sự ra tay đột ngột của Trịnh Thịnh gây sốc cho tất cả mọi người.
Đặc biệt là Hồ Định và Dương Hằng Dịch, gần như sốc đến trợn mắt há mồm, bởi vì bọn họ trước đó không nghe thấy điều gì, cảm giác bỗng chốc cách xa trung tâm chính trị.
Diệp Thiên Nam trước đó chắc chắn biết hành động mà Ủy ban kỷ luật tỉnh sắp làm, nhưng không hề tiết lộ chút tin tức nào cho bọn họ, Hồ Định và Dương Hằng Dịch nhìn nhau, đều nhìn ra sự bất mãn và khó hiểu trong mắt đối phương.
Hồ Định tin, sự khó hiểu của Dương Hằng Dịch giống như của y, vì sao Diệp Thiên Nam không tiết lộ dù chỉ là một chút tin tức? Làm bọn họ không hề hay biết gì thì sẽ lộ rõ quyền uy của gã có phải không?
Quá rồi, có hơi quá rồi. Hồ Định không dễ tức giận, hôm nay, lại thực sự có hơi căm tức, đúng là vì sự giấu diếm của Diệp Thiên Nam mới khiến y và Dương Hằng Dịch bị đánh không kịp trở tay, bị động một cách thảm não vô cùng.
Dương Hằng Dịch cũng vô cùng bất mãn, cũng không biết phó Bí thư Diệp rốt cuộc nghĩ thế nào, giấu người khác còn được, lại giấu diếm y và Hồ Định, rốt cuộc là thế nào?
Diệp Thiên Nam rốt cuộc là suy nghĩ thế nào, Hồ Định và Dương Hằng Dịch không kịp suy xét rồi, cuộc họp thường vụ không có Diệp Thiên Nam trấn thủ, đồng thời tình hình lại vắng Hạ Tưởng, cộng với sự ngầm thừa nhận của Phó Tiên Phong, Trịnh Thịnh hoàn toàn nắm giữ nhịp điệu, chẳng những nhất trí biểu quyết thông qua ủng hộ hành động của Ủy ban kỷ luật tỉnh, mà còn thông qua ứng cử viên Bí thư thành ủy và Thị trưởng Thần Đông do Ban tổ chức cán bộ đề cử.
Khi đề cử ứng cử viên lãnh đạo Đảng chính chủ yếu Thần Đông, Hồ Định và Dương Hằng Dịch thầm nhìn mắt nhau, bởi vì Diệp Thiên Nam không có, hơn nữa sự việc đột ngột, rốt cuộc là có nên bỏ phiếu tán thành không?
Vấn đề nhân sự trước giờ vẫn là quan trọng nhất, Hồ Định và Dương Hằng Dịch đều rõ Diệp Thiên Nam vẫn luôn nắm quyền nhân sự không buông, mới khiến cho y có địa vị trong Tỉnh ủy như hôm nay.
Vấn đề là, cho dù bỏ phiếu chống, cũng có thể không làm nên chuyện gì, còn dễ để lại ấn tượng không rõ lí lẽ cho người khác, suy cho cùng Thần Đông xảy ra chuyện lớn rồi.
Còn may, ứng cử viên mà Ban tổ chức cán bộ đề cử, chỉ có bí thư thành ủy và Thị trưởng, không có tiếp tục đề cử khác, làm cho Hồ Định và Dương Hằng Dịch thở phào một cái, cũng không do dự nữa, bỏ phiếu tán thành.
Nếu Ban tổ chức cán bộ đề cử ứng cử viêncho tất cả các vị trí trống của Thần Đông, sẽ chứng minh Bí thư Trịnh và Chủ tịch tỉnh Phó muốn chia toàn bộ thành quả thắng lợi của Thần Đông, cách ăn uống như vậy khó coi quá. Còn may, chỉ đề cử hai vị trí quan trọng, để lại không ít, chính là vẫn còn để ý đến thể diện Diệp Thiên Nam.
Hồ Định và Dương Hằng Dịch không hẹn mà cùng suy nghĩ, uy quyền phó Bí thư Diệp vẫn còn, Bí thư Trịnh và Chủ tịch tỉnh Phó đều phải nhượng bộ ba phần.
Thực ra hai người đều đoán sai, Trịnh Thịnh không một miếng nuốt cả thành phố Thần Đông, không phải là quan tâm đến cảm giác của Diệp Thiên Nam, mà là để lại một cái bẫy…