Quan Thần

Chương 1345: Giới hạn




Một người không phải là công tử gì cả, cũng dám kiêu ngạo với hắn? Ở Bắc Kinh có bao nhiêu người gọi là đại thiếu gia, tiểu thiếu gia đều không dám ra vẻ với hắn, Lâm Tiểu Viễn cũng thật là không đủ tư cách!

Mà sau khi Thái Giang Vĩ đang ép chết mạng người, còn dám gào thét điên cuồng, nói xấu hắn đánh người? Nếu như lúc đó hắn không đẩy Thái Giang Vĩ ra, Thái Giang Vĩ sẽ đụng ngã Vệ Tân, thậm chí còn nói không chừng sẽ đánh Liên Nhược Hạm

Theo tình hình trước mắt mà xem, cũng chỉ có Dương Hằng Dịch còn duy trì lý trí, không chỉ Lâm Tiểu Viễn không sợ hắn, Thái Giang Vĩ cũng không có sợ hãi, Lâm Hoa Kiến phỏng chừng càng cho rằng cho dù hắn là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng không thể làm gì hắn, bởi vì trong mắt một hệ của Diệp Thiên Nam, hắn là người bên ngoài, vừa mới đến, căn cơ không vững!

Hạ Tưởng bất động thanh sắc, nhưng trên mặt cũng là kiên quyết chân thật đáng tin:

- Thái Giang Vĩ, anh còn có mặt mũi nói tôi động tay đánh người sao? Nếu không phải tôi đỡ một cái, nói không chừng anh cũng sẽ đánh luôn cô Liên Nhược Hạm rồi. Anh thân là ủy viên thường vụ thành ủy, Cục trưởng Công an, thân là cán bộ Đảng viên cao cấp quốc gia, ép chết mạng người, tụ chúng dâm loạn, chẳng những không biết hối cải, còn kiêu ngạo, ngông cuồng, thậm chí còn bởi vì chạm trán với tôi, liền muốn động thủ ẩu đả Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tôi cũng muốn hỏi xem, anh còn có quốc pháp kỷ luật Đảng hay không? Còn biết lễ nghĩa liêm sỉ hay không? Còn phải một người có đạo đức cơ bản hay không?

Một loạt chất vấn vang vang khí lực, câu câu như tiễn, tiễn tiễn thập hoàn, khiến Thái Giang Vĩ á khẩu không trả lời được, mặt đỏ như gan lợn. Chỉ mong gã là biết liêm sỉ mà mặt đỏ chứ không phải bởi vì cảm giác say dâng lên.

Nếu Cục trưởng cục Công an thành phố Tương Giang muốn mang Cục trưởng cục Công an thành phố Hoài Dương với thân phận người bị tình nghi phạm tội về cục công an thành phố, sẽ lập tức trở thành tin tức trọng đại chấn động toàn thành phố, càng huống chi trong số người ở hiện trường, có một đứa con trai là Giám đốc sở Giám sát tỉnh, có một phó tổng Tập đoàn Hóa dầu Quốc gia, còn có một phó tổng điện tín tỉnh Tương, quả thật chính là quan thương đầy đủ

Chẳng những toàn bộ thành phố chấn động, ngay cả tỉnh ủy cũng phải truyền ra

Dương Hằng Dịch xếp hạng không cao như Hạ Tưởng, nhưng dù sao y là Giám đốc sở Công an tỉnh, vụ án hình sự lại trong quyền hạn của y, không thể không lên tiếng:

- Bí thư Hạ, sự tình vẫn phải khống chế trong một phạm vi nhất định thì tốt, gây lớn chuyện rồi, đối với ai cũng không có lợi ích

Hạ Tưởng còn không nói gì, Lâm Hoa Kiến tự cho rằng đã tìm được lỗ hổng của Hạ Tưởng, kỳ quái nói:

- Cũng không biết Bí thư Hạ và cô Liên Nhược Hạm là quan hệ gì? Vì bảo vệ Liên Nhược Hạm, ngay cả Cục trưởng Công an thành phố cũng muốn đánh

Dương Hằng Dịch kỳ thật sớm đã có nghi vấn này, nhưng ngại thân phận, y cũng không tiện trở mặt với Hạ Tưởng, tuy rằng y cũng cảm thấy Hạ Tưởng hôm nay uy phong có chút hơi quá, vẫn luôn không nhắc đến vấn đề của Liên Nhược Hạm. Lâm Hoa Kiến vừa hỏi, chính hợp ý y

Với thân phận ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Giám đốc sở Công an tỉnh, Hạ Tưởng dường như cũng không để trong mắt. Dương Hằng Dịch cũng biết rõ, Hạ Tưởng hôm nay không phải nhằm vào một mình hắn, là nhóm bốn người tỉnh Tương, bởi vì trong bốn người, thì có hai người ở đây. Hạ Tưởng chính là muốn toàn bộ áp chế khí thế của y và Lâm Hoa Kiến, từ đó vững chắc quyền uy về sau

Người trong quan trường, khi cấp bậc giống nhau, chính là muốn ở trên khí thế ai có thể đè đối phương một đầu, sau vài lần so chiêu thì có thể phân ra cao thấp. Một khi ở trước mặt đối phương đã có tâm lý xấu, sau này lại muốn thay đổi cục diện bị động nữa thì khó rồi

Dương Hằng Dịch rất bội phục Hạ Tưởng bình tĩnh và nhìn xa trông rộng, hắn một chút cũng không cho rằng Hạ Tưởng đang không ngừng gây sự, rất rõ ràng mục đích chính trị Hạ Tưởng mượn cơ hội làm lớn chuyện, không chỉ có dụng ý hoàn trả Lâm Hoa Kiến lúc trước âm thầm bày thủ đoạn, còn dụng tâm thừa cơ bắt lấy Lâm Tiểu Viễn

Đương nhiên, Dương Hằng Dịch vẫn là đã xem nhẹ Hạ Tưởng. Quả thật, Hạ Tưởng có mục đích chính trị ẩn sâu, nhưng trừ lần đó ra, giai đoạn hiện nay gã chính là muốn lấy lại công đạo, mở rộng chính nghĩa, không để cậu Tín chết oan uổng!

Có lẽ người khác sẽ không lý giải, vì một người dân bé nhỏ không đáng kể chống lại với một Cục trưởng Công an thành phố bối cảnh lớn mạnh, tuy nhiên Hạ Tưởng là cấp phó tỉnh, nhưng giết địch một ngàn tự thương tám trăm, mấu chốt là một đầu quá nhẹ, một đầu quá nặng, huống chi Hạ Tưởng và cậu Tín lại không phải quan hệ họ hàng, cần gì vì một dân chúng bình thường xa lạ đồng thời đắc tội Giám đốc sở Giám sát và một Cục trưởng Công an thành phố?

Đừng thấy chỉ là một Cục trưởng Công an thành phố, cũng sẽ có một đám người đứng sau lưng hắn!

Nhưng có khi ở trên chính trị Hạ Tưởng thành thục đến đáng sợ, có khi lại có một mặt không thể nào lý giải của quan liêu trên quan trường đã đánh mất tiêu chuẩn làm người cơ bản, có lẽ ở trong mắt bọn họ, chính nghĩa và quan niệm, đã sớm bị ném tới sau đầu rồi, chỉ có ích lợi thứ nhất, trời đất bao la, lợi ích cá nhân mãi mãi lớn nhất, vì lợi ích, ném đá xuống giếng thậm chí giết người phóng hỏa, cũng có người tạo ra tai nạn xe cộ hoặc là mưu sát đối thủ chính trị, không có thủ đoạn gì không dùng đến

Nhưng trong lòng Hạ Tưởng mãi mãi sẽ không mất đi mặt lóe sáng nhất trong nhân tính, hắn có thể dùng thủ đoạn âm hiểm đả kích đối thủ chính trị, có thể từng bước bày cục khiến tham quan sa vào lưới, nếu ở trên đều coi như có thể khiến người ta lý giải, hắn xá sinh quên tử xông vào ngập trời hồng thủy vì giải nguy, xung quan giận dữ giải oan vì dân chúng bình dân khiến rất nhiều người khó mà lý giải tình cảm bình dân ngoài cái nhãn thế lực gia tộc trên đầu Hạ Tưởng!

Cũng chính vì trên người hắn có tình cảm bình dân lóe sáng nhất, tâm hệ lê dân, mới khiến Thủ tướng trước sau khó mà rời bỏ hắn. Bởi vì có lúc hành động của hắn, và biểu hiện khi Thủ tướng thị sát khu thiên tai, người giàu tình cảm, không có sai biệt, khiến cho Thủ tướng đối với Hạ Tưởng luôn có một chút thưởng thức và kỳ vọng.

Cũng chính bởi vì một mặt phức tạp khó nói trong tính cách của Hạ Tưởng, khiến rất nhiều người đối với hắn phán đoán sai lầm, giống như hôm nay, Dương Hằng Dịch đối với hắn phán đoán sai lầm, Lâm Hoa Kiến đối với hắn phán đoán sai lầm, ngay cả Thái Giang Vĩ cũng tự cao có Dương Hằng Dịch và Lâm Hoa Kiến, đánh chết gã cũng sẽ không tin Hạ Tưởng dám làm gì gã!

Thái Giang Vĩ cho rằng, cho dù Hạ Tưởng không ưa gã, cũng có thể không nể mặt Lâm Hoa Kiến, nhưng thể diện của Dương Hằng Dịch thì dù sao cũng phải nể. Lui mười ngàn bước mà nói, Hạ Tưởng vênh váo ngút trời, ngay cả Dương Hằng Dịch cũng không ưa, mấu chốt là ai dám bắt gã? Chỉ dựa vào Trần Tập Minh sao?

Trần Tập Minh là Cục trưởng cục Công an thành phố Tương Giang không sai, nhưng y và gã cùng cấp, còn chưa nghe nói qua một Cục trưởng cục công an thành phố dám bắt một Cục trưởng cục công an thành phố cấp địa (thành phố cấp 3) cùng cấp! Người trong quan trường, đều suy xét lâu dài, không ai sẽ động đến giới hạn của đối phương

Bởi vậy, Thái Giang Vĩ thấy Hạ Tưởng bị Dương Hằng Dịch hỏi lại, bị Lâm Hoa Kiến phản bác, trong lòng mừng thầm, liền vui sướng dào dạt mà xem Hạ Tưởng làm thế nào giải quyết xong việc. Bây giờ y ngược lại bình tĩnh xuống, trong lòng còn không ngừng đắc ý suy nghĩ, Bí thư Hạ, anh có lợi hại hơn nữa, có thể lợi hại lên trời sao? Nói tôi tụ chúng dâm loạn, anh không phải cũng cùng một phụ nữ uống rượu mướn phòng, đều là đàn ông, một chút rắm chuyện nam nữ, ai chẳng giống ai? Anh cũng thật là thánh nhân rồi?

Rắm! Không tin hôm nay anh có thể làm gì tôi, không tin thử xem? Anh dám làm gì tôi, tôi sẽ ở khắp nơi tuyên dương anh và một phụ nữ, không, hai phụ nữ cùng uống rượu mua vui ở nhà hàng Tương Giang, mẹ nó, một người bên ngoài, đến Tương Giang chưa bao lâu thì lên trời rồi, coi Tỉnh ủy tỉnh Tương là của một mình anh sao?

Không chỉ Thái Giang Vĩ thầm đắc ý, Dương Hằng Dịch cũng vui sướng khi người gặp họa nhìn Hạ Tưởng, nghĩ thầm rằng Bí thư Hạ, anh cũng đừng trách Lâm Hoa Kiến vô lễ, là anh khinh người quá đáng, vì một phụ nữ đánh Cục trưởng Công an thành phố, tôi xem anh còn mặt mũi nào hiên ngang lẫm liệt!

Lâm Hoa Kiến hỏi xong, cũng thầm đắc ý, thấy Hạ Tưởng dường như ngây ngẩn cả người, trong lòng lại cười lạnh, Hạ Tưởng, anh đừng trách người khác, muốn trách chỉ trách chính anh không hiểu quy củ, phải ép người khác không xuống được đài, vậy thì xin lỗi, anh cũng nếm thử xem cảm giác bị người ta vẽ mặt như thế nào, ánh mắt của tất cả mọi người dừng trên người Hạ Tưởng, xem ra nếu Hạ Tưởng không thể trả lời hoặc là giải thích không thông, hôm nay mất mặt không phải người khác, chính là bí thư Hạ nắm lấy mái tóc của người khác không buông

Hạ Tưởng đầu tiên là vẻ mặt kinh ngạc, từ từ sắc mặt lại dịu xuống, thậm chí còn có một tia ý cười như có như không, hắn ngược lại chậm rãi ngồi xuống, biết tỉnh Tương cách xa Bắc Kinh, đối với nhân sự Bắc Kinh không quen lắm, nếu là trước kia, thật sự là trời cao Hoàng đế xa, uy danh của Lại bộ Thượng thư chưa chắc khiến cán bộ các tỉnh sợ hãi bao nhiêu, nhưng hôm nay lại khác, Trưởng ban Tổ chức Trung ương là Ủy viên bộ Chính trị, là cấp phó quốc, là một trong những nhân vật mấu chốt tiếp cận lãnh đạo nhất!

- Cô Liên Nhược Hạm là người bạn mà tôi quen ở Bắc Kinh, cô ấy đến Tương Giang là việc cá nhân, không có liên quan đến lai lịch thân phận của cô ấy, cho nên không cần phải giới thiệu cô ấy. Nhưng mà…

Hạ Tưởng cố ý dừng lại, thấy Liên Nhược Hạm ánh mắt ra hiệu, liền biết hắn lại phải cùng Liên Nhược Hạm liên kết một lần, nhớ lại rất lâu không cùng Liên Nhược Hạm đè đầu người khác, trong lòng không ngờ mơ hồ có ý hưng phấn.

- Nhằm bảo vệ quyền uy của lãnh đạo trung ương, thân phận của cô vẫn là bảo mật thì tốt

Nói là giữ bí mật, nhưng chỉ ra lãnh đạo trung ương, lập tức khiến Dương Hằng Dịch biến sắc, càng làm cho Lâm Hoa Kiến giật mình, cũng khiến Thái Giang Vĩ mí mắt nháy không ngừng, nhưng sau khi ba người lăng loạn, lại đều là thái độ giống nhau hoàn toàn không tin, nhận định Hạ Tưởng là xé hổ da làm văn.

Đầu năm nay, rất nhiều thân thích của lãnh đạo trung ương giả mạo Thái Tử đảng, tùy tiện một phụ nữ thì là người nhà của lãnh đạo trung ương, Hạ Tưởng cũng quá biết bịa chuyện phải không? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Liên Nhược Hạm từ sớm đã nhìn thấy hết ánh mắt không cho là đúng của mấy người, liền rất tùy ý nói:

- Bí thư Hạ, ba nói rồi, không cho tôi ở bên ngoài nói tên ông. Ông nói tuy rằng ông là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, nhưng ông cũng là công bộc nhân dân, là một thành viên vì nhân dân phục vụ…

Liên Nhược Hạm nói sinh động như thật, rất khoa trương và biểu diễn, thậm chí theo Hạ Tưởng, còn có một tia buồn cười, nhưng giọng nói nhẹ nhàng lọt vào trong tai của mấy người Dương Hằng Dịch, lại như hồng chung đại lữ, tuyên truyền giác ngộ, thậm chí va chạm đến mức ngực đập bịch bịch!

Con gái của Ngô Tài Dương người quản lý một bộ lớn nhất, lại không ai quen biết không nói, còn thiếu chút bị một Cục trưởng Công an thành phố nhỏ bé đánh? Truyền đến Bắc Kinh, lọt vào tai Trưởng ban Ngô, còn tốt được sao?

Thái Giang Vĩ có thể không sợ Ngô Tài Dương, bởi vì gã mới là cấp Phó giám đốc sở, không đủ cấp bậc lọt vào trong mắt của Ngô Tài Dương. Nhưng Dương Hằng Dịch và Lâm Hoa Kiến thì khác, Dương Hằng Dịch tất cả khảo hạch cùng với hướng về phía trước một bước, không có Ban Tổ chức Trung ương đánh giá và Ngô Tài Dương gật đầu, là si tâm vọng tưởng. Mà Lâm Hoa Kiến muốn một bước bước vào phó tỉnh, càng khó vượt qua một cửa của Ngô Tài Dương

Nói đùa thật là lớn, sự tình thật sự lớn chuyện rồi

Lâm Hoa Kiến còn có chút không tin, Dương Hằng Dịch lại mơ hồ nghe nói qua Ngô Tài Dương có một con gái, thương yêu như hạt minh châu, tuy rằng biết được không tỉ mỉ, nhưng cũng rất tin không nghi ngờ thân phận của Liên Nhược Hạm

Chỉ trong nháy mắt, Dương Hằng Dịch liền có quyết định, đang muốn thuận nước đẩy thuyền (biết thời biết thế) lấy danh nghĩa của sở công an tỉnh mang mấy người đi, bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn, giọng nói của Diệp Thiên Nam bình tĩnh mà uy nghiêm truyền tới:

- Là ai đang càn quấy?