Hai vụ việc, một là tin đột nhiên truyền tới từ Ủy ban Kỷ luật, nói là Đường Gia Thiếu khai nhận đã hối lộ khoản tiền lớn cho lãnh đạo chủ chốt hai thành phố Hoài Dương và Thần Đông mới có thể nhận được công trình. Khoản tiền hối lộ vô cùng khổng lồ.
Chỉ nói là lãnh đạo chủ chốt, không chỉ đích danh là ai, liền khiến hai thành phố Hoài Dương và Thần Đông ai nấy đều lo ngay ngáy, rối loạn hỗn độn, sợ rằng họa đổ lên đầu mình.
Hạ Tưởng liền biết, nội bộ Ủy ban Kỷ luật có vấn đề. Trước kia hắn chỉ biết đề phòng Lâm Hoa Kiến và Du Phương, lại không để ý rằng Trịnh Thịnh cũng có tay trong ở Ủy ban Kỷ luật. Tin đồn ở Ủy ban Kỷ luật chính là nhân vật quan trọng từ Ủy viên thường vụ trở lên cố tình tung ra, mục đích là trước khi quyết định vận mệnh Cầu đường tỉnh Tương, gây hỗn loạn, tăng giá tiền, khiến cho Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam cò kè mặc cả.
Cách Trịnh Thịnh trực tiếp vượt mặt hắn khiến Hạ Tưởng vô cùng khó chịu.
Bởi vì cách làm của Trịnh Thịnh quá liều lĩnh, cũng quá nóng vội, thế nào cũng dẫn đến đòn ác hiểm không thể lường trước của đối phương. Hiện nay tuy rằng Lâm Kiến Hoa và Du Phương đi rồi, nhưng nội bộ Ủy ban Kỷ luật còn lâu mới đoàn kết một lòng, chắc chắn còn có người của đối phương. Nhưng rốt cuộc là ai, Hạ Tưởng cũng không có khả năng tìm ra cụ thể, cho nên hiện nay hắn đi từng bước chắc chắn, dần dần tiến về phía trước.
Việc Trịnh Thịnh nhúng tay ngoài ý muốn hoàn toàn làm xáo trộn kế hoạch thận trọng của Hạ Tưởng.
Viện kiểm sát và toà án có phải là chịu sự ảnh hưởng của Trịnh Thịnh hay không, Hạ Tưởng không thể biết. Điều tra của Ủy ban Kỷ luật chỉ là bước đầu tiên, phán quyết cuối cùng là ở toà án, cho nên hắn mới chỉ đưa một bộ phận tội trạng của Đường Gia Thiếu để chuyển sang cơ quan tư pháp, là phép đánh thử phản ứng.
Cũng để sau này tạo nền tảng tốt để buộc tội Thẩm Hà Dương và Tất Bằng. Theo Hạ Tưởng, Đường Gia Thiếu chỉ là con tôm con tép nhỏ, Thẩm Hà Dương và Tất Bằng mới là con cá lớn.
Sự can thiệp ngoài ý muốn của Trịnh Thịnh nếu như chỉ làm xáo trộn kế hoạch của Hạ Tưởng thì còn tốt, lại trực tiếp dẫn đến hậu quả nghiêm trọng hơn, chính là khiến Hạ Tưởng thực sự có phần nổi cáu vì việc Phó tổng Trần Truyền Thế của Cầu đường tỉnh Tương đột nhiên tự sát!
Tự sát thì cũng cho qua, nhưng để lại một bức di thư và rất nhiều chứng cứ nói rằng Ủy ban Kỷ luật xử oan Đường Gia Thiếu. Tất cả tội danh đút lót và lạm dụng chức quyền đều là tội của mình y, Đường Gia Thiếu cũng không tham gia cụ thể vào bao nhiêu chuyện, đều là một mình y gây nên. Y là bởi vì chịu không nổi sự cắn rứt của lương tâm mà tự sát, hy vọng còn có thể trả lại công bằng cho Đường Gia Thiếu!
Cái chết và bức di thư của Trần Truyền Thế lập tức gây nên sóng to gió lớn!
Trần Vĩ Thế đang dưng mà đột nhiên tự sát, chết thì cứ chết, lại còn muốn để lại một bức di thư mang lại cho người sống biết bao phiền phức. Cái chết của y còn có dấu hiệu của âm mưu. Hạ Tưởng thậm chí không cần nghĩ cũng biết đằng sau chắc chắn đã xảy ra việc không ai biết. Nhưng biết thì biết, phá án là việc của cục Công an thành phố Tương Giang, không đến lượt Ủy ban Kỷ luật can dự vào.
Hơn nữa cái chết của Trần Truyền Thế là chuyện dây cà ra dây muống, khiến vụ án của Đường Gia Thiếu vừa mới đệ trình khởi tố lập tức gây ra không ít ngờ vực vô căn cứ từ bên ngoài. Một số trang web liều lĩnh thậm chí còn bắt đầu tung tin đồn nhảm kiếm chuyện, nói là Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương làm giả án oan sai, xử oan Đường Gia Thiếu. Tội phạm thực sự Trần Truyền Thế cũng đã lấy cái chết để tạ tội, những người ở Ủy ban Kỷ luật là lũ bất tài hay là phường giá áo túi cơm?
Chỉ trong thời gian ngắn, dư luận xôn xao, đẩy Ủy ban Kỷ luật lên nơi đầu sóng ngọn gió!
Hạ Tưởng nổi giận, đập bàn đứng dậy, yêu cầu ban Tuyên giáo Tỉnh ủy dập lửa xung quanh, giảm ảnh hưởng của dư luận trên mạng tới mức thấp nhất. Trịnh Thịnh cũng chỉ thị ban Tuyên giáo lấy tiêu chí giảm thiểu ảnh hưởng tiêu cực làm hàng đầu, tất cả công việc đều phải xếp sau làn sóng thegioitruyen.com đột ngột dâng trào.
Nếu làm theo suy nghĩ của Hạ Tưởng, từng bước áp sát, không ra tay gay gắt theo kiểu sẽ xử mạnh tay ngay lập tức, đối phương cũng sẽ không bí quá hoá liều mà lấy cái chết để đấu lại. Giờ thì hay rồi, một Trần Truyền Thế là chết như thế nào tạm thời không bàn đến, lại làm đảo lộn toàn bộ kế hoạch, chẳng những khiến Ủy ban Kỷ luật lâm vào thế bị động, mà còn khiến tham vọng to lớn và tâm trạng vui vẻ của Trịnh Thịnh hoàn toàn tan biến. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng Trịnh Thịnh là Bí thư Tỉnh ủy, là nhân vật số một, nhân vật số một vĩnh viễn sẽ không thể phạm sai lầm. Hạ Tưởng chỉ có thể khó chịu trong lòng, đến mảy may ý oán giận cũng không thể bộc lộ. Lúc này cũng chỉ có một cách giải quyết, chính là để cục Công an thành phố Tương Giang mau chóng phá án, trả lại chân tướng sự thật như xưa.
Đương nhiên, Trần Truyền Thế rốt cuộc có phải là tự sát hay không, Hạ Tưởng không dám tùy tiện đưa ra phán đoán, nhưng ít ra phải có lời nói từ phía chính phủ mới có thể trả lời cơn sóng ý dân mãnh liệt cuộc trào. Cũng phải thừa nhận, cách làm của đối phương tuy rằng thâm độc, nhưng vô cùng cao tay, giống như cú đá vào tim, khiến người ta đau đớn trong lòng, nhưng không thể nói ra.
Nói đi cũng phải nói lại, hắn chỉ là nổi cáu, người khổ chính là Trịnh Thịnh.
Mong muốn mượn cơ hội để thâu tóm hai thành phố Hoài Dương và Thần Đông của Trịnh Thịnh chẳng những chắc chắn tan tành, mà nói không chừng ý đồ chỉnh đốn Cầu đường tỉnh Tương cũng khó mà thực hiện được nữa. Bí thư Trịnh quyền uy lúc này chắc chắn hối hận vì đã rút dây động rừng.
Tuy nhiên hành động của Trịnh Thịnh vừa vặn một khía cạnh nào đó kiểm chứng được tính chính xác trong suy nghĩ của Hạ Tưởng. Sách lược đun nước luộc ếch, dù ở thời kỳ nào cũng có tính mê hoặc hơn thủ đoạn cấp tiến, cũng dễ dàng thu được kết quả như mong muốn hơn.
Bây giờ nói gì thì cũng đã muộn. Từ đầu đến cuối sự việc Hạ Tưởng đều làm thuận lợi một lượt, chính muốn gọi một cuộc điện thoại, điện thoại bỗng nhiên lại reo vang, liếc nhìn là điện thoại nối thẳng với Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Hắn liền giật mình, tỉnh Tương có người gây chuyện, Ủy ban Kỷ luật Trung ương liền lập tức nổ súng.
Là điện thoại của Phó Bí thư Ủy ban Kỷ luật Trung ương Vũ Kế vừa đích thân gọi tới.
- Bí thư Hạ, vấn đề Cầu đường tỉnh Tương đã gây xôn xao khắp nơi, truyền cả đến Bắc Kinh. Không ít đồng chí lão thành đều đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương phản ánh, khiến Ủy ban Kỷ luật Trung ương rất bị động.
Vũ Kế vừa mở miệng liền xưng hô là Bí thư Hạ mà không phải đồng chí Hạ Tưởng, hiển nhiên chính là thái độ giải quyết việc chung.
- Ủy ban Kỷ luật Tỉnh Tương triển khai công việc như thế nào vậy? Bao giờ cũng phải có phương pháp bài bản mới được! Bí thư Hạ, trong hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật Trung ương, Bí thư Long đề nghị phê bình đích danh Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương!
Phê bình đích danh thì đúng rồi, hoàn toàn nằm trong định liệu của Hạ Tưởng, không phê bình mới là lạ. Hạ Tưởng tuy rằng còn không rộng lòng đến mức nghe tin đó thì vui mừng, nhưng vẫn là vì Long Gia Thành nghiêm chỉnh trịnh trọng mà nhắc tới Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương mà trong lòng thản nhiên. Bởi vì tình thế hoàn toàn trùng khớp với suy đoán của hắn, chứng minh sự chuẩn xác trong cách nhìn của hắn.
- Đầu tiên, tôi đại diện Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương, chân thành nhận sự phê bình của Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Thứ hai, một điểm cần chứng minh là, trong quá trình điều tra cầu đường tỉnh Tương Ủy ban Kỷ luật đã cố gắng hết sức làm được có đầy đủ lý lẽ chứng cứ, xử lý theo pháp luật. Hơn nữa còn dồn hết sức có thể chú ý đến việc triển khai công việc bình thường của Cầu đường tỉnh Tương. Nhưng việc vô cùng quan trọng, việc sập liên tục hai cây cầu lớn ở Thần Đông và Hoài Dương, ý dân như nước thủy triều, phải đưa ra một lời giải thích cho quần chúng nhân dân.
Thái độ của Hạ Tưởng không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, cũng không hạ mình và sợ hãi như Vũ Kế dự đoán, khiến cho y vô cùng không vui, nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng phải nhận thức đầy đủ sai lầm và thiếu sót của mình mới có thể tiến bộ hơn nữa.
Hạ Tưởng vẫn rất bình tĩnh, đứng trước áp lực to lớn, không có ý lùi bước:
- Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật Tỉnh Tương nhất trí cho rằng, trong vấn đề điều tra Cầu đường tỉnh Tương, cách làm của Ủy ban Kỷ luật là thỏa đáng, cách xử lý công việc đúng theo trình tự, có thể trải qua khảo nghiệm và điều tra.
Lời nói vừa rồi của Vũ Kế liền mang theo đốm lửa:
- Đồng chí Hạ Tưởng, cậu thế này là có thái độ gì?
- Bí thư Vũ, Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ báo cáo tiến trình và tình hình chi tiết của quá trình điều tra Cầu đường tỉnh Tương với Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Cũng xin nhờ ông chuyển lời hỏi thăm của tôi tới Bí thư Long, xin Bí thư Long cứ yên tâm, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương chắc chắn sẽ xử lý công việc theo pháp luật, tuyệt đối không xử oan quan tốt, cũng không tha cho bất kỳ quan tham nào!
Lời của Hạ Tưởng mang đầy ẩn ý, Vũ Kế vừa rồi có hiểu hay không, hắn mặc kệ. Hắn biết, Long Gia Thành nhất định sẽ cân nhắc kỹ càng.
Vũ Kế vừa mới là phó Bí thư Ủy ban Kỷ luật Trung ương, hưởng đãi ngộ cấp Bộ trưởng, nhưng nói thật thì thật sự không thể ảnh hưởng đến tiền đồ của hắn. Cũng không phải Hạ Tưởng ra vẻ, mà là hắn biết rõ Vũ Kế vừa rồi là đại diện nói chuyện thay cho ai, cho nên thái độ của hắn nhất định phải giữ thăng bằng. Bởi vì căn bản không cần thiết phải khép nép khúm núm, hắn không đuối lý, hơn nữa còn đứng ở vị trí cao.
…, vì chuyện tự sát ngoài ý muốn của Trần Truyền Thế, cuộc họp hội ý ý kiến xử lý về vấn đề Cầu đường tỉnh Tương liền chỉ có thể tiếp tục hoãn lại. Nhưng vẫn may, cục Công an thành phố Tương Giang trước tiên liền tham gia công tác điều tra vụ án tự sát của Trần Truyền thế, sơ bộ phán đoán người chết thực sự là chết do tự sát, nhưng người chết trước khi chết từng gặp một người bí mật. Hiện trường để lại dấu vết có người đến, phía cảnh sát đang điều động lực lượng tinh nhuệ nhất, tranh thủ thời gian để kết thúc vụ án.
Có thể Trịnh Thịnh cảm thấy có chút không còn ý nghĩa, đặc biệt sai Đồng Phàm mang nửa cân Đại Hồng Bào tặng Hạ Tưởng, nói là gần đây y thích loại Mao Tiêm, Đại Hồng Bào sẽ tặng cho người am hiểu.
Thực ra Hạ Tưởng cũng không phải hoàn toàn am hiểu về trà, cũng tự nhận không phải là người thực sự thích trà. Trịnh Thịnh cố ý tặng Đại Hồng Bào, ý không phải ở tặng trà, mà là vừa thể hiện thiện ý của y, lại kín đáo ám chỉ điều gì đó với hắn. Hạ Tưởng liền tự mình gọi điện thoại cho Trịnh Thịnh tỏ ý cảm ơn.
Chỉ gọi điện thoại mà không phải đến tận nhà cảm ơn, cũng là thể hiện rõ thái độ của Hạ Tưởng. Đó là thái độ hợp tác có hạn, cố tìm điểm chung, gác lại bất đồng, nhưng không phải chân thành hợp tác.
Chắc hẳn Trịnh Thịnh cũng hiểu rõ ý của Hạ Tưởng...
Tiếp theo, sau khi Thị trưởng thành phố Tương Giang nghỉ từ chức, khi Mai Hiểu Lâm chính thức nhậm chức, Trịnh Thịnh không ngại hạ mình, đích thân cùng Lương Hạ Ninh tới Thành ủy thành phố Tương Giang tham gia lễ bổ nhiệm Mai Hiểu Lâm.
Tuy rằng Trịnh Thịnh chỉ tham gia hội nghị, cũng không đọc bài phát biểu nào quan trọng, hội nghị vẫn là do Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lương Hạ Ninh chủ trì. Nhưng y chọn vào lúc này cao giọng tham dự lễ bổ nhiệm Thị trưởng mới của Tương Giang, rõ ràng là có ý tiết lộ một tin ra bên ngoài, Bí thư Thành ủy Tương Giang và Thị trưởng đều là người của hắn, tỉnh lị đều nắm gọn trong tay Bí thư Tỉnh ủy.
Hạ Tưởng liền nhìn thấy một tín hiệu chính trị khác, Trịnh Thịnh vẫn có ý đồ với hai thành phố Hoài Dương và Thần Đông!
Từ quan hệ mật thiết giữa Mai Hiểu Lâm và Trịnh Thịnh, hành động này của Trịnh Thịnh cũng không quá gây xôn xao ở bên ngoài. Nhưng không chỉ Hạ Tưởng nhìn rõ ý đồ của Trịnh Thịnh, ngay đến Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam cũng hiểu rõ dụng ý thực sự của Trịnh Thịnh. Ngay sau khi Trịnh Thịnh vừa tham gia lễ bổ nhiệm xong, lại có chuyện không ngờ xảy ra.
Lại một vị Phó tổng của Cầu đường Tỉnh Tương Triệu Tuyên Minh đứng ra, chủ động tự thú với cơ quan công an. Y nói rằng trước khi Trần Truyền Thế tự sát, y và Trần Truyền Thế đã gặp nhau, hơn nữa còn nhận lời ủy thác của Trần Truyền Thể, phải nộp chứng cứ quan trọng này cho Ủy ban Kỷ luật.
Tình thế thay đổi nhanh chóng và đột ngột, mà còn khó bề phân biệt. Mấu chốt vẫn còn, Triệu Tuyên Minh không tới cục Công an thành phố Tương Giang tự thú, cũng không tới Ủy ban Kỷ luật tự thú, mà đi đến sở Công an tự thú.
Bởi vì việc rất quan trọng, do Giám đốc sở Dương Hằng Dịch trực tiếp tham gia, còn sắp xếp chuyên gia tiếp nhận. Triệu Tuyên Minh vừa đến sở Công an, liền được bảo vệ gắt gao, người ngoài đều không thể tiếp xúc với y. Cho dù là Phó giám đốc sở thường trực, có quan hệ với Phó Tiên Phong là Tôn Tại Xuân hay là Phó giám đốc sở cùng phe Trịnh Thịnh là Chu Đông Phong cũng không biết Triệu Tuyên Minh được bố trí đến nơi nào.
Đối thủ bắt đầu phản kích đâu ra đấy. Hạ Tưởng hiểu rõ, tuy rằng chưa chắc là hoàn toàn nhằm vào hắn, nhưng hiện nay hắn và Trịnh Thịnh đang trên cùng một con thuyền, một người bị thương thì người kia cũng không tránh nổi, chắc chắn phải bắt tay vào bố trí thế cục quan trọng tiếp theo!