Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lương Hạ Ninh khẽ mỉm cười tiếp lời nói của Dương Hằng Dịch:
- Ban Tổ chức cán bộ nhất trí cho rằng, đồng chí Mai Hiểu Lâm đảm nhiệm vị trí phó Bí thư Thành ủy thành phố Tương Giang là một quyết định chính xác.
Diệp Thiên Nam nhìn Lương Hạ Ninh đầy thâm ý, ánh mắt rất phức tạp, ánh mắt rất không vui.
Lương Hạ Ninh vốn là cùng một phe với ông ta. Nhưng từ sau khi Hạ Tưởng đến thì rõ ràng là anh ta có ý dựa vào Hạ Tưởng. Hiện tại thì cứ có chuyện gì cũng bàn trước với Hạ Tưởng, trở thành nhịp cầu liên hệ của Hạ Tưởng. Mối liên hệ với Trịnh Thịnh càng ngày càng mật thiết. Điều này liền khiến cho quyền phát ngôn về nhân sự của một phó Bí thư như ông ta yếu đi rất nhiều.
Hạ Tưởng quả nhiên là một phiền toái... Ấn tượng của Diệp Thiên Nam đối với Hạ Tưởng càng nhiều ác cảm hơn.
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Trịnh Hải Kỳ là dòng chính thống của Trịnh Thịnh. Phát ngôn của anh ta không có gì bất ngờ:
- Đồng chí Mai Hiểu Lâm đảm nhiệm phó Bí thư Thành ủy Tương Giang chẳng những có lợi cho việc thuận lợi kéo dài các công tác của thành phố Tương Giang, mà cũng có thể thực hiện được các ý định của Tỉnh ủy. Tôi hoàn toàn ủng hộ ý kiến của chủ nhiệm Hạ. Ý kiến của chủ nhiệm Hạ đã thực sự đánh trúng vào tệ nạn của xã hội, mạnh như thác đổ, rất hiện thực và có ý nghĩa tham khảo.
Cố ý nâng Hạ Tưởng lên không phải chỉ là nâng Hạ Tưởng lên mà là sách lược quanh co, là muốn đặt Hạ Tưởng nơi đầu sóng ngọn gió, trở thành đối thủ chính trị đứng mũi chịu sào của Phó Tiên Phong, dễ cho việc Trịnh Thịnh ở phía sau bày mưu tính kế.
Từ góc độ bảo vệ Trịnh Thịnh mà nói, dụng ý của Trịnh Hải Kỳ là tốt nhưng biểu hiện lại quá rõ ràng, quá vội vàng. Hơn nữa khi Hạ Tưởng đang rõ ràng muốn bảo vệ cho quyền uy của Trịnh Thịnh thì cử động của anh ta có vẻ vụng về hơn rất nhiều.
Trịnh Thịnh ánh mắt chớp động một chút, trong lòng ảm đạm thở dài. Trịnh Hải Kỳ lớn hơn Hạ Tưởng hai tuổi. Về chính trị thì cũng không chín chắn lắm. Anh ta lúc nào mới có thể được như Hạ Tưởng, vừa thâm trầm vừa mức, lại vừa có ánh mắt nhìn thời thế tuyệt vời như thế đây?
Hạ Tưởng nghe xong lời phát biểu của Trịnh Hải Kỳ, không giận mà lại vui. Một mặt nông cạn của Trịnh Hải Kỳ thực chất là đã khiến cho hắn có thể nhìn một cách triệt để về thế cục của tỉnh Tương. Điểm yếu của Trịnh Thịnh chính là ở chỗ dùng người không khôn ngoan.
Bí thư Tỉnh ủy không biết dùng người là một thất sách rất lớn. Cũng khó trách Trịnh Thịnh ở tỉnh Tương chẳng thể nắm giữ được đại cục. Ánh mắt nhìn người của ông ta cần nâng cao nhiều hơn.
Nếu Hạ Tưởng biết sự đánh cuộc giữa Trịnh Thịnh và Cổ Thu Thật, hắn sẽ càng khâm phục ánh mắt của hắn. Bởi vì hắn nhìn ra sự thất sách trong cách dùng người của ông ta, cũng trực tiếp chứng minh giữa Trịnh Thịnh và Cổ Thu Thật ai cao hơn ai thấp.
Xếp hạng của Trịnh Hải Kỳ trong hội nghị thường vụ không phải là thấp nhất. Sau khi anh ta phát ngôn thì đến Phó chủ tịch tỉnh Hà Chí Năng.
c
Hà Chí Năng là một trong những trợ thủ đắc lực trong bộ máy chính phủ của Trịnh Thịnh. Bởi vậy thái độ ông ta không ngoài dự đoán là ủng hộ mạnh mẽ Mai Hiểu Lâm.
Hà Chí Năng gần 50, tóc hoa râm cũng không nhuộm đen. Hơn nữa thích ăn mặc kiểu Trung Quốc, thần thái sáng láng. Lời phát ngôn của ông ta rất ngắn gọn, chỉ có hai câu:
- Tôi chỉ có hai câu, thứ nhất là ủng hộ việc đề cử đồng chí Mai Hiểu Lâm. Thứ hai, Bí thư Trịnh sau khi cẩn thận suy xét thì đã đưa ra chỉ thị tinh thần, tôi rất tán thành.
Sau Hà Chí Năng thì chính là Bí thư Thành ủy Tương Giang Cổ Kiến Hiên.
Cổ Kiến Hiên hiển nhiên còn rất bất mãn với lời bình vừa rồi của Diệp Thiên Nam đối với công tác của thành phố Tương Giang. Lời nói của ông ta có chút ý tứ đáp lại lời của Diệp Thiên Nam:
- Đồng chí Mai Hiểu Lâm là một đồng chí trẻ rất có tinh thần khai thác, thật đúng là tuổi trẻ nên mới càng có sức sống. Thực ra thành phố Tương Giang gần đây luôn phát triển với tốc độ là dẫn đầu toàn tỉnh. Nhưng bởi vì là gần tỉnh, ngay dưới con mắt của lãnh đạo tỉnh, lúc nào cũng nhìn vào, cho nên thể hiện ra dường như sự phát triển không lớn.
Lời vừa nói ra, Diệp Thiên Nam sắc mặt liền hơi đo đỏ.
Cổ Kiến Hiên không để ý tới sắc mặt của Diệp Thiên Nam mà tiếp tục nói:
- Tôi và đồng chí Mai Hiểu Lâm làm việc cùng nhau nhiều năm, hiểu biết về cô ấy hơn các vị ngồi đây một chút. Có thể nói không khoa trương rằng đồng chí Mai Hiểu Lâm trẻ như thế đã đảm nhiệm chức Phó thị trưởng thường trực, có thể thấy cô ấy có năng lực cá nhân nổi bật, tác phong làm việc vững vàng.
Mai Hiểu Lâm lớn hơn Hạ Tưởng hai tuổi, trẻ như vậy đã thăng lên chức Giám đốc sở, cũng coi là trẻ. Nhưng ở trong nước cũng không hẳn được coi là lên nhanh.
Đến Cổ Kiến Hiên thì số người ủng hộ Mai Hiểu Lâm đã là sáu phiếu. Chưa quá một nữa, còn lại lập trường của ba vị ủy viên thường vụ nữa vẫn chưa phát biểu, Hạ Tưởng vô cùng hiểu.
Còn lại ba người lần lượt là Trưởng ban Tuyên giáo Tạ Tín Tài, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Vu Thủ Thành và Tư lệnh viên phân khu quân đội Trương Hiểu.
Lần này ủy viên thường vụ đại kiểm duyệt, khiến Hạ Tưởng trong lòng ít nhiều có chút manh mối. Độ nắm vững của Trịnh Thịnh đối với hội nghị thường vụ tuy là yếu nhưng ông ta cũng có người ủng hộ. Dù sao thì cũng là nhân vật số một. Hơn nữa thêm một quầng sáng là một phiếu phủ quyết, nếu như không phải là Phó Tiên Phong cắt ngang thì Trịnh Thịnh vẫn là một mình một cục diện lớn.
Công tác chống tham nhũng ở tỉnh Tương vẫn không có khởi sắc. Sợ là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tiền nhiệm không cùng một lòng với Trịnh Thịnh.
Là Bí thư tỉnh ủy, đều muốn trừng trị đám tham quan, vừa biểu hiện ra trong sạch, vừa chỉnh đốn trật tự và mượn cớ bắt lấy một đám tham quan để thuận lợi cho người của mình lên nhậm chức. Một hành động mà đạt được bao nhiêu chuyện tốt. Trong tình huống bình thường, trừ phi hậu đài không đủ vững chắc, nếu không thì bất cứ một nhiệm kỳ Bí thư Tỉnh ủy nào cũng đều có ý chống tham nhũng để giành thành tích.
Trưởng ban Tuyên giáo Tạ Tín Tài dường như chưa giao tiếp gì với Hạ Tưởng. Tạ Tín Tài e là nhiệm kỳ cuối cùng rồi. Đầu ông ta hói theo đúng kiểu tri thức hói đầu, cặp kính đang đeo không phải là kính cận mà là kính lão. Vì thế nên khi xem văn kiện, khi nhìn người thì có chút buồn cười. Khi cúi đầu xuống thì nhìn qua kính để xem văn kiện. Khi ngẩng đầu lên thì từ phía trên kính nhìn người. Điều này khiến cho ông ta nhìn không giống một Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy mà lại rất giống một Hiệu trưởng trường trung học. Có điều Hạ Tưởng nghe Lương Hạ Ninh nói riêng rằng, Tạ Tín Tài và Diệp Thiên Nam có mối quan hệ riêng rất tốt đẹp. Phiếu của Tạ Tín Tài là rất quan trọng. Tấm phiếu đó của ông ta có thể quyết định được thắng bại. Tạ Tín Tài ánh mắt nhìn mọi người từ phía trên miếng kính, dường như có chút mệt nhọc liền tháo kính xuống, nói một cách rất nghiêm túc và nền nếp:
- Nguyên tắc dùng người của Đảng là tài đức vẹn toàn, đức ở trước tài. Vì thế nên ....bỏ phiếu trắng.
Phát ngôn của Tạ Tín Tài cũng có chút ý nghĩa, không nói đến tên của Tất Bằng nhưng hiển nhiên là đang nói bóng gió Tất Bằng. Nói cách khác là ông ta tin theo lời của Hạ Tưởng. Nhưng việc bỏ phiếu trắng cuối cùng cũng rất dứt khoát.
Phó Tiên Phong trong mắt gần như đã không thể che dấu nổi nỗi tức giận.
Sự gây thêm rắc rối của Hạ Tưởng chẳng những khiến toàn bộ nguyện vọng của ông ta bị thất bại, mà còn khiến cho Hạ Tưởng có thể mượn cơ hội thấy rõ được tình thế tỉnh Tương, hơn nữa cũng hiểu rõ ràng trong hệ của Diệp Thiên Nam, lập trường của ai là vững vàng, lập trường của ai là yếu mềm. Thật là quá nham hiểm, quá xảo quyệt.
Hạ Tưởng chính là điển hình của mặt đen tối mà quang minh chính đại. Thủ đoạn chính trị của hắn thành thục khiến người ta không biết làm thế nào.
Nếu không phải Hạ Tưởng âm mưu quỷ kế thì hôm nay việc Tất Bằng nhậm chức có thể được thuận lợi thông qua. Mà lần đầu hợp tác chân thành giữa ông ta và Diệp Thiên Nam cũng có thể từ đó được đặt nên một cơ sở liên hệ. Nhưng giờ đây tất cả đều bị Hạ Tưởng làm cho thất bại. Hơn nữa xem ra Hạ Tưởng còn muốn tiếp tục gây ra nhiều phiến toái cho ông ta nữa.
Chẳng lẽ giữa ông ta và Hạ Tưởng lại quay trở về thế đối lập nước sôi lửa bỏng như khi ở tỉnh Yến sao?
Diệp Thiên Nam còn đỡ một chút. Dù sao thì cũng không đau điếng người như Phó Tiên Phong. Hơn nữa Tất Bằng lại là do Phó Tiên Phong đề cử nên cảm giác thất bại của anh ta không thể mãnh liệt như Phó Tiên Phong được. Nhưng trong lòng anh ta cũng đã có sự nhận thức bước đầu với thủ đoạn của Hạ Tưởng. Đối với thế cục từ nay về sau của tỉnh Tương cũng thêm lo lắng hơn. Sau khi Tạ Tín Tài phát biểu xong thì lại đeo kính vào, cúi xuống nghiên cứu tài liệu.
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Vu Thủ Thành tên thật giống người, rất mang dáng dấp của cán bộ lão thành truyền thống. Hạ Tưởng cũng không tiếp xúc với ông ta nhiều lắm. Chỉ là có mơ hồ nghe nói Vu Thủ Thành dường như có quan hệ không tồi với Phó Tiên Phong.
Giọng nói của Vu Thủ Thành rất thô, khiến cho người ta có cảm giác về một giọng nam trung hùng hậu:
- Chuyện ngày hôm nay rất khó đưa ra quyết đoán. Tôi cũng đã tổng hợp so sánh khá lâu và cuối cùng cho rằng...
Vu Thủ Thành hình như bình thường cũng không được mọi người cho là quan trọng cho nên lời nói hôm nay cố ý ngắt quãng một lúc để khiến cho ánh mắt của mọi người phải tập trung hết vào ông ta.
- Vẫn là không phát biểu ý kiến thì tốt hơn.
Ai nấy đều cho rằng Vu Thủ Thành tổng hợp so sánh hồi lâu thì sẽ đưa ra được lựa chọn. Nào ngờ, cuối cùng lại bỏ phiếu trắng. Điều này khiến cho không ít người thất vọng, thậm chí còn có người thầm chửi là lão già dối trá ra vẻ.
Quả thật là một lão già dối trá. Ngay cả Hạ Tưởng cũng không kìm nổi cười thầm. Ngay cả việc bỏ phiếu trắng mà cũng như thế được. Thực sự chỉ có mình lão.
Chỉ còn lại một người. Chính là Tư lệnh viên phân khu quân đội Trương Hiểu - người mà bình thường luôn hùa theo
Trương Hiểu bộ dạng không giống như một quân nhân lắm. Ông ta nhìn rất nho nhã ngồi ở vị trí cuối cùng, gần như là cái bộ dạng buồn ngủ. Thực sự chưa chắc là ủy viên quân đội thường xếp hạng cuối cùng. Nhưng là vì Trương Hiểu còn trẻ cho nên kinh nghiệm còn ít, thế nên xếp ở vị trí cuối cùng.
Đợi khi mọi người đều nhìn vào mình, Trương Hiểu mới cười cười nói như tỉnh như mơ:
- Đến lượt tôi phát biểu rồi? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
Lời nói của ông ta gây nên một trận cười đầy thiện ý, phá tan không khí căng thẳng của hội nghị thường vụ. Cuộc biểu quyết hôm nay không ngờ là xuất hiện đến hai, ba phiếu trắng. Coi như là Hạ Tưởng đã từng trải qua bao lần hội nghị thường vụ thì với sự thay đổi bất ngờ hôm nay thì cũng thấy thế là đủ rồi. Đồng thời cũng cho thấy thế cục của Tỉnh Tương phức tạp thế nào, khiến người ta khó mà ứng phó được.
Chủ yếu cũng là Chủ tịch tỉnh và phó Bí thư liên kết. Uy lực quả nhiên kinh người.
Nếu Hạ Tưởng nhớ không lầm thì hắn có nghe ai đó từng nói Trương Hiểu và Diệp Thiên Nam có mối quan hệ với nhau. Thế nên trong lòng hắn cũng cân nhắc, lẽ nào số phiếu hôm nay lại không thể vượt quá một nửa chăng?
Nếu cuối cùng số phiếu không thể vượt quá một nửa thì sẽ có sự đả kích rất lớn đối với Trịnh Thịnh. Đối với hắn, thực ra cũng chẳng có ảnh hưởng tiêu cực gì. Hơn nữa nói thực, ngày hôm nay hắn xuất ra chiêu lạ, khiến cho trọng lượng của hắn trong hội nghị thường vụ càng tăng lên không ít.
Vấn đề là việc bổ nhiệm Mai Hiểu Lâm, không thể cứ hoãn đi hoãn lại kéo dài mãi được.
Trương Hiểu sau khi đợi mọi người cười xong thì cũng tự cười chế giễu nói:
- Tôi cũng không muốn nói nhiều lời vô ích nữa. Chỉ một câu thôi, tôi ủng hộ ý kiến của chủ nhiệm Hạ!
Từ trước đến nay Trương Hiểu chỉ hùa theo một mình Diệp Thiên Nam, trong lúc mấu chốt nhất, một câu nói có thể định thắng thua, thì việc ủng hộ Mai Hiểu Lâm thì cũng coi như thôi, nhưng người anh ta hùa theo lại chính là Hạ Tưởng -người mới đến tỉnh Tương. Hành động này khiến mọi người ngồi đây đều kinh ngạc.
Không hề nghe nói qua giữa Hạ Tưởng và Trương Hiểu có mối quan hệ mật thiết gì. Trương Hiểu tán thành Mai Hiểu Lâm còn chưa khiến người ta ngạc nhiên lắm. Nhưng cách làm thể hiện ý tốt muốn hướng về Hạ Tưởng thì khiến người ta cảm thấy ý vị sâu xa.
Ngay cả Hạ Tưởng cũng hơi kinh ngạc. Không hiểu rõ vì sao Trương Hiểu hướng hắn bày thiện ý mà không hướng Trịnh Thịnh.
Chuyện càng ngày càng bất ngờ và khó bề phân biệt.
Nhưng mặc kệ như thế nào. Cuối cùng thì Hạ Tưởng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cái ghế vàng phó Thị trưởng cuối cùng cũng đã vào tay Mai Hiểu Lâm.
Tuy nhiên Hạ Tưởng trong lòng càng hiểu rõ hơn một điều chính là Mai Hiểu Lâm thì yên tâm rồi, đã được như ý muốn rồi, còn vấn đề khó khăn của hắn thì mới bắt đầu mà thôi...