Thực ra chuyện của Chương Quốc Vĩ cũng không phải chuyện bên ngoài, mà là một chuyện phải nói là rất quan trọng.
Nhưng vấn đề là ở chỗ quyền chủ động không nằm trong tay hắn, chẳng lẽ Cổ Thu Thật cho rằng có bàn tay của hắn trong chuyện đó?
Hạ Tưởng lắc đầu cười:
- Tôi tin rằng chuyện của Thị trưởng Chương chỉ là tin đồn vô căn cứ, hẳn là không có vấn đề gì. Tuy nhiên tình huống cụ thể tôi cũng không rõ, quyền chủ động cũng không nằm trong tay tôi.
Cổ Thu Thật hiểu điều mà Hạ Tưởng ám chỉ, nhưng ít nhiều có phần không tin, nhìn Hạ Tưởng mấy phút, sau đó mới từ từ mỉm cười:
- Vậy thì tôi đã hiểu. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Cũng không biết y hiểu điều gì, y không nói rõ, Hạ Tưởng cũng không thể hỏi nhiều.
- Theo tôi anh vẫn nên chuẩn bị cho hướng đi sau này trước một, hai tháng, nhiều nhất là ba tháng.
Cách nói của Cổ Thu Thật cũng giống như gợi ý của Tổng bí thư, nói cách khác, y đúng là đến để đi tiền trạm cho Tổng bí thư.
Hạ Tưởng gật đầu nhè nhẹ, không nói gì. Trong lòng hắn hiểu rõ, e rằng Tổng bí thư đã có chủ ý, sẽ dựa theo phương hướng này mà sắp xếp hắn. Còn về phần đó có phải kết quả cuối cùng hay không còn phải xem mức độ thỏa hiệp của các bên.
- Chương Quốc Vĩ... là một mối phiền toái, cũng như gân gà.
Cả cuộc nói chuyện kéo dài một giờ đồng hồ. Nếu nói những lời lúc trước đều là lời kín đáo mang ý thăm dò thì câu nói cuối cùng Cổ Thu Thật mới là ý của bản thân y hoặc là kết luận của phe y về Chương Quốc Vĩ.
Gân gà, ăn không có mùi vị, vứt đi lại tiếc. Hạ Tưởng liền biết kẻ trở thành phiền toái của người khác, cuối cùng chính gã cũng sẽ gặp càng nhiều phiền toái hơn.
Một tuần sau, Phạm Duệ Hằng chính thức thị sát Tần Đường với tư cách Tỉnh ủy.
Là chuyến đi thị sát Tần Đường lần đầu tiên từ khi nhậm chức Tỉnh ủy của Phạm Duệ Hằng, đương nhiên là thanh thế rất lớn. Đoàn người đi cùng rất hùng hậu, bao gồm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Đàm Quốc Thụy, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký tỉnh Ủy Tiếu Viễn Tâm, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy thành phố Tần Đường Hạ Tưởng, Thị trưởng Chương Quốc Vĩ cũng đi thị sát cùng Phạm Duệ Hằng.
Phạm Duệ Hằng trước tiên là thị sát mấy dự án lớn ở Tần Đường, nghe báo cáo công tác của Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố Tần Đường về phương hướng phát triển sau này, đồng thời đưa ra vài nét tinh thần chỉ đạo.
Sau đó, đoàn của Phạm Duệ Hằng lại tới thăm công viên Liễu vừa mới khánh thành. Đứng trước một gốc cây to trong công viên, tay Phạm Duệ Hằng vỗ vào một thân cây cứng cáp, cảm thán nói:
- Người xưa chiết liễu để tiễn biệt, thật là có ngụ ý sâu sắc. Công viên Liễu được xây dựng rất tốt, chứng tỏ rằng các anh có tình cảm với Tần Đường, muốn ăn đời ở kiếp ở nơi đây.
Khi Phạm Duệ Hằng nói, vẻ mặt mỉm cười, còn hơi gật đầu về phía Hạ Tưởng và Chương Quốc Vĩ, khiến cho người ta đoán không ra lời của y là nhằm vào ai. Nhưng trong lời nói của y rõ ràng để lộ ra tín hiệu chính trị. Những người đang đứng đó đều rõ, bộ máy ở Tần Đường lại phải điều chỉnh rồi.
.
Liên tưởng đến công viên Liễu là do Quốc Vĩ xây dựng, lại có một khoảng thời gian trước là Hạ Tưởng điều Bí thư Từ Tử Kỳ ra ngoài, chẳng lẽ là tin đồn Bí thư Hạ sắp bị điều đi cuối cùng đã từ trở thành sự thật?
Đoàn của Phạm Duệ Hằng thị sát ở Tần Đường một ngày, lại ở lại một đêm, ngày hôm sau mới quay về thành phố Yến.
Một ngày một đêm, Tần Đường trở thành tiêu điểm của tỉnh Yến. Khi Phạm Duệ Hằng nói chuyện đã khẳng định công tác của Tần Đường rất tốt, coi như đã đánh giá và đưa ra kết luận về bộ máy Đảng và chính quyền Tần Đường.
Bí thư Hạ... chắc là bị điều đi rồi, không ít người đều đang phỏng đoán hướng đi của Hạ Tưởng.
Một tuần sau, cuối cùng Tỉnh ủy cũng có động thái rõ ràng. Được Tỉnh ủy phê chuẩn, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy bổ nhiệm đồng chí Chương Quốc Vĩ làm Ủy viên thành ủy Chương Trình, Ủy viên thường vụ, Phó bí thư. Đồng thời cũng căn cứ trình tự được đề cử làm ứng cử viên cho chức Thị trưởng thành phố Chương Trình, không tiếp tục giữ chức Ủy viên thường vụ, Phó bí thư thành ủy thành phố Tần Đường nữa.
Tin tức vừa tuyên bố, lập tức khiến không ít người trợn tròn mắt, thiếu chút nữa là không dám tin vào tai mình. Sao tin đồn là mấy tháng nữa Bí thư Hạ mới bị điều khỏi Tần Đường, sau đó Thị trưởng Chương lên thay, cuối cùng lại thành Thị trưởng Chương bị điều khỏi Tần Đường!
Sao có thể như vậy?
Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đồng thời còn tuyên bố, đồng chí Chu Minh Hoành được đề cử làm ứng cử viên cho chức Thị trưởng thành phố Tần Đường, đồng thời bổ nhiệm Phó thị trưởng Lý Thiên Nam làm Ủy viên thường vụ, Ủy viên Thành ủy thành phố Tần Đường.
Cuối cùng là Chu Minh Hoành lên chức, mà Lý Thiên Nam làm một Phó thị trưởng bình thường lại thuận lợi tiến vào hội nghị thường vụ, coi như là con đường phía trước đã rộng mở.
Trong bộ máy chính quyền, Lý Thiên Nam cũng coi như là người dựa hơi Hạ Tưởng khá là đúng lúc. Y có thể vào được hội nghị thường vụ Đảng ủy thành phố Tần Đường, trong lòng mỗi người đều hiểu rõ, nhất định là nhờ Bí thư Hạ cất nhắc.
Mà việc Thị trưởng Chương Quốc Vĩ bị thuyên chuyển, từ Tần Đường-thành phố kinh tế lớn nhất đến thành phố Chương Trình- kinh tế đứng đầu bảng từ dưới lên của toàn tỉnh, sự chua xót và bất đắc dĩ trong đó, chỉ có một mình y nếm trải.
.
Đồng thời, cũng khiến vô số người đoán ra rốt cuộc là xuất hiện vấn đề ở mắt xích nào có, cũng không khó suy xét, hễ nghĩ là thông suốt một điều, vẫn là vụ việc lần trước!
Vụ việc lần trước, tuy đã gây ồn ào, nhưng chỉ giới hạn trong nội bộ. Trên thực tế bên ngoài càng không lan truyền, chỉ bàn luận một khoảng thời gian trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Ủy ban Kỷ luật Trung ương, sau đó liền im lìm.
Thậm chí Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng chưa từng có bất kỳ chỉ thị và tinh thần chỉ đạo riêng nào cho việc này, chỉ chọn cách thả nổi, giữ thái độ tạm thời cứ như vậy đã.
Bởi vậy, sau khi chuyện được công bố, chỉ gây ầm ĩ trong nội bộ không đến một tuần, sau đó liền cuốn cờ im trống, giống như đầu voi đuôi chuột. Những người trong nội bộ Tần Đường biết được chuyện này cũng chỉ giới hạn ở các cán bộ trung, cao tầng, những người cấp dưới gần như hoàn toàn không biết.
Bộ máy chính trị Đảng và chính quyền Tần Đường giác ngộ rất cao, không ai đi lan truyền chuyện của Chương Thị trưởng, cũng là bởi vì trong lòng mọi người đều biết, trong chuyện này Bí thư Hạ luôn thể hiện thái độ vô cùng bình tĩnh, cũng không hề có ý đồ muốn mượn cớ bắt thóp Chương Quốc Vĩ.
Bí thư Hạ đường đường là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đã không tỏ thái độ, bọn họ còn dám ồn ào cái gì chứ?
Mọi người đều nghĩ vụ việc đó chỉ là trò khôi hài, sẽ không có chuyện gì, không ngờ cuối cùng lại đánh sập tiền đồ của Chương Quốc Vĩ!
Là một Thị trưởng đã làm hết hai nhiệm kỳ, bước tiếp theo nếu Chương Quốc Vĩ không kế nhiệm ở Tần Đường thì cũng được đến thành phố cấp ba khác nhậm chức. Không ngờ, đừng nói đến lên chức, ngược lại còn bị thuyên chuyển tới thành phố Chương Trình- nơi nghèo nhất tỉnh làm Thị trưởng.
Thuyên chuyển từ thành phố kinh tế phát triển đến thành phố kinh tế thiếu thốn không phải trò đùa, mà là tiền đồ của Thị trưởng Chương đáng phải lo ngại.
Trong quan trường đã không thiếu tiền lệ, giữ chức Thị trưởng trong thời gian dài, bị điều đi hết chỗ này chỗ khác, tuổi càng cao, khả năng thăng tiến càng vô vọng, cuối cùng chìm nổi trong quan trường. Giấc mộng quan trường lớn lao của đời người, ngoại trừ thêm nếp nhăn và cái bụng bia, không có gì trong tay. Đến khi già rồi, giấc mộng vẫn xa vời, cuối cùng ngậm ngùi rút lui.
Chương Quốc Vĩ tuổi không lớn, nhưng đã làm Thị trưởng hai nhiệm kỳ, bây giờ lại làm Thị trưởng. Ai cũng nhìn ra, cũng gần như thế, cả đời Thị trưởng Chương cũng chỉ như vậy mà thôi.
Sau khi ông ta làm Thị trưởng một nhiệm kỳ nữa, liền sắp đến tuổi về hưu, hiện nay Nhà nước đang nhấn mạnh việc trẻ hóa bộ máy cán bộ, đến lúc đó lực lượng mới phía dưới được nâng lên làm Bí thư và Thị trưởng, Chương Quốc Vĩ càng không có cơ hội gì...
Cao tay, còn cao tay hơn nhiều so với việc trực tiếp cách chức Chương Quốc Vĩ. Trực tiếp cách chức rốt cuộc chỉ là giải quyết nhất thời, sau khi Thị trưởng Chương đau đớn một thời gian ngắn, cũng sẽ trôi qua. Nhưng bây giờ không cách chức, mà hạn chế y ở ghế Thị trưởng, điều đi điều lại, khiến trong cả một lớp người trẻ tuổi, y càng ngày càng như con gà giữa bầy hạc, y chính là một ví dụ phản diện rõ ràng.
Tới cấp bậc Thị trưởng rồi, không phải muốn bỏ là bỏ ngay được, cho nên đồng chí Chương Quốc Vĩ chính là lên không được, xuống không xong, muốn rút khỏi quan trường cũng không được, chỉ có thể mỗi ngày ngồi ở trên cái ghế Thị trưởng cho qua ngày, làm hao mòn đi chí khí hào hùng trước kia.
Thị trưởng Chương... bi kịch, một tấn bi kịch lớn!
Khi Chương Quốc Vĩ rời khỏi Tần Đường, Hạ Tưởng dẫn đoàn đến tiễn. Toàn thể thành viên trong bốn ban ngành lớn ở Tần Đường đều đến đông đủ để tiễn Chương Quốc Vĩ.
Không ngờ cuộc đời như một màn kịch, công viên Liễu lại trở thành nơi Chương Quốc Vĩ tự mình tiễn mình, khiến cho không ít người có mặt đều thổn thức không thôi.
Hạ Tưởng nắm chặt tay Chương Quốc Vĩ:
- Thị trưởng Chương, thành phố Chương Trình nghèo nàn và lạc hậu, Tỉnh ủy giao trọng trách cho ông, ông phải gánh trách nhiệm nặng nề, phải tiếp tục con đường dài trước mặt. Ông có trách nhiệm lịch sử thay đổi diện mạo thành phố Chương Trình. Tỉnh ủy vô cùng tín nhiệm ông, đồng thời cũng gửi gắm rất nhiều hy vọng.
Chương Quốc Vĩ sắc mặt bình tĩnh, không để lộ ra sự thất vọng và bất đắc dĩ, chỉ có điều khi nói chuyện khó tránh khỏi có phần hụt hẫng. Tuy rằng cố gắng tránh để người ta nghe ra, nhưng ai ai cũng đều thấy được sự lạc lõng của Thị trưởng Chương.
- Cảm ơn sự động viên của Bí thư Hạ, tôi sẽ tiếp tục phát huy tinh thần và nhiệt huyết ở vị trí công tác mới cho đến tận giờ khắc lìa đời. Xin Tỉnh ủy và Bí thư Hạ yên tâm.
Trên gương mặt Chương Quốc Vĩ vẫn không kìm nổi toát ra một tia bi thương, vất vả mấy chục năm giờ lại bị kẹp chết ở cánh cửa Thị trưởng, còn gì đau đớn hơn!
Bóng dáng Chương Quốc Vĩ dần biến mất đằng xa, dưới ánh mặt trời giao mùa hạ đi thu tới, rất có cảm giác cô đơn trống trải, cũng khiến một số người thấy đồng cảm với kết cục của Chương Quốc Vĩ. Như thế này còn không bằng cách chức, thà đau đớn trong thời gian ngắn còn hơn kéo dài đằng đẵng. Với tính cách không chịu thua kém ai, lúc nào cũng thấy hơn người một bậc của Chương Quốc Vĩ, sau này lại bị hết lớp này đến lớp khác người mới tài giỏi hơn đè nén, chẳng phải là buồn bực mà chết sao?
Nhưng y lại không thể để lộ ra ý bất mãn, Chương Quốc Vĩ vẫn luôn giữ hình tượng tự cao tự đại, y sao có thể tỏ vẻ bất mãn với lãnh đạo cấp trên? Xem ra, cũng có người hiểu rõ tính tình của Thị trưởng Chương.
Khiến một người đau khổ nhất không phải đánh y một đòn chết ngay, mà là khiến y không còn hy vọng, nhưng lại phải miễn cưỡng cười vui, giả vờ mọi chuyện vẫn tốt! Bi kịch của Thị trưởng Chương là ở chỗ đó, y vừa phải chịu nỗi đau khổ hành hạ, nhưng cũng phải tiếp tục duy trì hình tượng bên ngoài.
Không ít người đến giờ mới bừng tỉnh, bất luận có phải là Bí thư Hạ nhúng tay vào hay không, dù sao cũng khiến nửa cuộc đời còn lại của Thị trưởng Chương sống trong tuyệt vọng và đau khổ, giống như người bị nhốt trong tù mà còn phải làm bộ bình tĩnh và phải cố gắng thể hiện. Thực ra nói trắng ra chính là, sống để chịu tội.
... Tần Đường, Chương Quốc Vĩ vừa đi liền giống như từ biệt hoàn toàn thời đại của Chương Quốc Vĩ!
Hơn nữa khiến rất nhiều người không ngờ tới chính là Phó Tiên Phong còn có đòn khác. Chương Quốc Vĩ vừa đi, khắp phố lớn ngõ nhỏ Tần Đường bỗng nhiên chỉ trong một đêm liền dán kín những bức ảnh vụ việc của Thị trưởng Chương , còn quá cả phim cấp ba, cảnh tượng còn ướt át hơn cả Kim Bình Mai.
Bởi vậy, Thị trưởng Chương vất vả xây dựng hình tượng trong mười mấy năm ở Tần Đường trong chốc lát đã bị hủy hoại.
Làm như thế, còn khiến Chương Quốc Vĩ đau đớn hơn là bị giết chết. Phó Tiên Phong quả thật là nham hiểm.
Không ngờ lại là Chương Quốc Vĩ đi trước. Ai cũng nghĩ rằng Hạ Tưởng sẽ là người đi đầu tiên.
Chính trị quả đúng là thay đổi bất ngờ, khiến người ta không thể đoán nổi.
Như vậy có phải là có thể nói, tin đồn Bí thư Hạ phải rời Tần Đường lúc trước chỉ là tin đồn vô căn cứ hay không?
Nhưng chuyện bên trong quan trường quả thực kỳ lạ, làm người ta vĩnh viễn không đoán được kết cục. Gần nửa tháng sau, trung ương lại tuyên bố quyết định điều động mới của Hạ Tưởng!