Phạm Duệ Hằng Không không khiến người ta đợi lâu, chỉ suy nghĩ một lát liền gật đầu nói.
- Đề nghị của đồng chí Hạ Tưởng phù hợp với thực tế. Tần Đường trống một ghế Thường ủy cũng bất lợi cho việc triển khai công việc. Tôi tán thành đề nghị của đồng chí Hạ Tưởng.
Ánh mắt mọi người liền hướng về Cao Tấn Chu.
Cao Tấn Chu khẽ mỉm cười:
- Cá nhân tôi không có ý kiến. Đồng chí Phó Hiểu Bân nên đảm nhiệm chức Thường vụ Thành ủy thành phố Tần Đường. Đồng chí Bằng Phi thấy sao?
Vương Bằng Phi ngay mặt đáp lại:
- Ban tổ chức cán bộ chưa có đủ ý kiến. Tần Đường trống một ghế Thường vụ Thành ủy không phù hợp với quy củ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Kỳ thực cho dù đồng chí Hạ Tưởng không đề cập tới tôi cũng đang muốn thảo luận cùng Bằng Phi. Không thể để Thành ủy Tần đường khuyết ghế Thường ủy. Vừa lúc đồng chí Hạ Tưởng đề xuất. Tôi đề nghị, các đồng chí thảo luận việc này một chút. Nếu không có vấn đề thì biểu quyết.
Hồ Tăng Chu cũng nhân lúc sắt rèn còn nóng. Được thôi. Đề nghị của Hạ Tưởng vừa dứt lời, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Tỉnh, Trưởng Ban tổ chức cán bộ và Phó Bí thư Tỉnh ủy đều tán thành. Đều xếp trước mấy Thường ủy cấp quan trọng, tất cả bọn họ đều đồng thanh nhất trí tỏ thái độ ủng hộ. Người dưới còn có ai đưa lời phản đối?
Cho dù muốn phản đối cũng phải biết tự lượng sức mới được.
Đàm Quốc Thụy thở dốc, muốn thể hiện ý kiến khác . Không ngờ còn chưa mở miệng. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật giành nói trước:
- Tôi mới đến tỉnh Yến, không hiểu tình hình lắm. Thành phố Tần Đường sao lại trống ghế Thường ủy. Thật không phù hợp với mạch lớn! Thường ủy không có thì làm sao triển khai công tác được? Tôi kiên quyết ủng hộ đề nghị của đồng chị Hạ Tưởng.
Câu nói khiến Đàm Quốc Thụy bị sặc. Lời của ông ta trong cổ họng liền xoay chuyển, thành ra nuốt trở vào, không nuốt nổi liền ho vài tiếng, vội uống nước ép xuống.
Theo sau Bí thư Thành ủy thành phố Yến, Vu Phồn Nhiên cũng với thái độ ủng hộ lạc quan thận trọng. Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trương Xán Dương không tỏ thái độ. Trưởng Ban thư ký Tiêu Viễn Tâm cũng ra sức ủng hộ. Trưởng ban Tuyên giáo Lý Phong thái độ mập mờ. Chính ủy Quân khu tỉnh Trương Kiến Quốc bỏ phiếu trắng. Cuối cùng Phạm Duệ Hằng quyết định Hội nghị thường vụ chính thức thông qua nghị quyết. Bổ nhiệm Phó Hiểu Bân làm Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Tần Đường.
Hạ Tưởng vừa mới bước vào Hội nghị Thường vụ Tỉnh ủy đã đem Phó Hiểu Bân đẩy vào vị trí Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy thành phố Tần Đường, hào quang quyền lực của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy quả là khiến người ta phải lóa mặt.
Hạ Tưởng đã nhắc tới việc bổ nhiệm nhân sự Tần Đường, Phạm Duệ Hằng thấy thời gian còn sớm liền nhắc lại vấn đề xử phạt đối với công chức có trách nhiệm liên quan đến tỉnh Yến.
Ban Tổ chức cán bộ đã đưa ra ý kiến xử phạt. Chủ tịch Huyện và Bí thư Huyện ủy huyện An song song cách chức. Phó chủ tịch huyện và Cục trưởng Cục giao thông chuyển cho cơ quan tư pháp xử lý theo pháp luật. Phó thị trưởng thành phố Yến Vu Tư ghi tội xử phạt. Trưởng ban thư ký tỉnh Bành Dũng bị cách chức.
Sau khi công bố ý kiến thì các Ủy viên thường vụ phát biểu quan điểm của mình.
Phần lớn mọi người đều hùa theo ý kiến của của Ban tổ chức cán bộ. Bởi hiện tại, thế cục tỉnh Yến mới định. Về cơ bản, rõ ràng là ý kiến của Ban tổ chức cán bộ, chính là ý kiến của Phạm Duệ Hằng, thì cũng thuận theo trào lưu mà thay đổi. Dù sao vẫn phải có người ra mặt gánh trách nhiệm.
Ai cũng được, miễn không phải chính mình.
Trên thực tế mối quan hệ của Bành Dũng và Cao Tấn Chu, Đàm Quốc Thụy đều có năng lực. Nhưng xu thế chung hiện nay, hai người cũng đều không mở lời xin tha thứ thay Bành Dung.
Ai cũng không ngờ được là cuối cùng đến lượt Hạ Tưởng lên tiếng. Trong toàn bộ Ủy viên thường vụ Hạ Tưởng là người duy nhất bào chữa cho Bành Dũng.
- Đồng chí Bành Dũng thực ra trong toàn bộ sự cố tại huyện An không có sai lầm lớn. Ông ấy trong tình thế cấp bách nói sai một câu liền bị phóng viên nắm được đưa lên mạng. Nếu ngẫm lại cẩn thận, ông ấy cũng là nóng lòng cứu người. Toàn tâm toàn ý đứng trên xuất phát điểm của công việc. Tuy có lỗi nhỏ nhưng sai lầm không quá lớn. Chúng ta có nên cân nhắc nguyên tắc trị bệnh cứu người, răn trước ngừa sau đối với đồng chí Bành Dũng giáng chức sử dụng không? Phó thị trưởng thành phố Đan Thành đã đến kỳ hạn. Đồng chí Bành Dũng có năng lực, cũng có nhiệt tình công việc, có thể trên cương vị công tác mới. Vùi đầu làm việc một thời gian.
Hạ Tưởng thấy mọi người đều hướng ánh mắt kinh ngạc về phía hắn liền thản nhiên cười rồi nói thêm:
- Chỉ có ý kiến của cá nhân tôi thôi không ổn. Xin mời Bí thư Phạm – Phó chủ tịch tỉnh Cao và các vị lãnh đạo góp ý.
Ánh mắt Đàm Quốc Thụy âm trầm như nước. Khá lắm Hạ Tưởng, chẳng những muốn mượn cơ làm người tốt còn muốn thăm dò sự ủng hộ của Phạm Duệ Hằng đôi với hắn. Đúng là mưu ma chước quỷ!
Đề nghị Hạ Tưởng đưa ra nằm ngoài dự kiến của Phạm Duệ Hằng. Ông ta có chút nắm không chắc chủ kiến, trầm ngâm không nói.
Nhưng Cao Tấn Chu hướng về phía Hạ Tưởng biểu lộ ánh mắt tán thưởng. Ý kiến của Hạ Tưởng đối với việc xử lý Bành Dũng phù hợp với ý nghĩ của y. Chỉ là nói sai một câu thì liền phủ định toàn bộ. Quả thật có chút uốn cong thành thẳng. Nhưng hiện tại y chỉ là Quyền Chủ tịch tỉnh. Hơn nữa thế cục vừa mới ổn định, giao tình với Bành Dũng cũng không quá lớn, không tiện mở miệng đề nghị.
Cao Tấn Chu tính cách điềm đạm, không như mấy tay chính trị thủ đoạn thành thạo, không có nhiều xảo quyệt. Ông ta và Phạm Duệ Hằng cùng bộ máy, đối với Phạm Duệ Hằng mà nói là một chuyện tốt.
Phạm Duệ Hằng trầm tư không nói. Cao Tấn Chu liền kịp thời lên tiếng:
- Đề nghị của đồng chí Hạ Tưởng cũng không phải không có lý. Đồng chí Bành Dũng trong công tác trước kia không phạm phải bất cứ sai lầm nào, năng lực hơn người, thành tích xuất sắc. Bây giờ rút cục cũng không công bằng.
Đàm Quốc Thụy nghĩ thầm, công bằng hay không chẳng phải một câu nói của bên trên sao? Tôn Tập Dân tự nhận trách nhiệm từ chức thì công bằng rồi sao?
Hiện tại, Hạ Tưởng làm người tốt. Cao Tấn Chu lập tức tán thành. Hội nghị Thường vụ Tỉnh ủy vì có thêm Hạ Tưởng, lại sẽ là cảnh tượng dạng gì?
Đàm Quốc Thụy âm thầm lắc đầu. Tình hình không ổn, triển vọng không tốt. Cuộc sống không dễ chịu rồi.
Phạm Duệ Hằng vẫn không nói gì.
Hồ Tăng Chu liền lên tiếng:
- Việc giáng chức đồng chí Bành Dũng cũng là ý nghĩ không tồi. Tôi cho rằng, Ban tổ chức cán bộ cần cẩn trọng cân nhắc đề nghị của đồng chí Hạ Tưởng.
Với tư cách là Phó bí thư bộ phận Quản lý nhân sự, Hồ Tăng Chu quản lý ban Tổ chức cán bộ. Trọng lượng lời nói của ông ta rất nặng.
- Cứ theo chỉ thị tinh thần của Bí thư Hồ mà làm.
Trong ánh mắt Phạm Duệ Hằng hiện lên một tia không vui. Ông ta cảm thấy bàn tay của Hạ Tưởng đã vươn hơi quá dài. Nghĩ sâu một chút cũng biết Hạ Tưởng nhất định có dụng ý. Nhưng vẫn để lòng y sinh bất mãn. Bởi y không thích Bành Dũng lắm. Chỉ vì trước kia Bành Dũng với Tôn Tập Dân quá thân cận.
- Việc xử trí Bành Dũng của đồng chí Hạ Tưởng đã có ý kiến bất đồng thì sau này lại bàn bạc tiếp. Hôm nay không còn sớm nữa, các đồng chí cũng mệt rồi. Hội nghị giải tán.
Phạm Duệ Hằng một tay dùng kế hoãn binh.
Không thế không cho Hạ Tưởng thể diện. Bởi phía sau hắn có một đám Ủy viên thường vụ ủng hộ. Trước không nói Cao Tấn Chu và Hồ Tăng Chu, chính là Tiêu Viễn Tâm và Trương Kiềm lần đầu tới tỉnh Yến, dưới tiền đề chưa thăm dò tình hình cụ thể của tỉnh Yến cũng có khả năng nhanh chóng đến gần với Hạ Tưởng trước.
Phạm Duệ Hằng rõ ràng cảm giác được một chút áp lực. Mặc dù, ông ta cũng hiểu rõ Hạ Tưởng chưa chắc là nhằm vào ông ta. Nhưng thân là nhân vật số một nhất định sẽ phải thận trọng với bất kỳ người nào đe dọa quyền lực của ông ta.
Tuy rằng Hạ Tưởng là người thứ hai đề nghị không tham gia vào giai đoạn thảo luận. Nhưng không ít người đã nhìn rõ thế cục. Cho dù Bành Dũng không được bổ nhiệm làm Phó thị trưởng của Đan Thành thì cũng không đến mức bị truy xét đến cùng.
Một gã mới lên Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy xếp hạng cuối. Trong hội nghị Thường vụ lời nói có trọng lượng như thế không khỏi khiến người khác phải thầm giật mình, và không thể không phân tích cục diện tỉnh Yến sau này sẽ vì Hạ Tưởng mà xảy ra nhưng biến đổi lớn gì không?
… Sự thật chứng minh, Hạ Tưởng trở thành Ủy viên thường vụ tỉnh quả thực đã đem đến trình độ tấn công nhất định cho cục diện chính trị tỉnh Yến.
Sau hội nghị, Hạ Tưởng không trực tiếp về Tần Đường, về mới là lạ, có rất nhiều hoạt động xã giao phải ứng phó: mời khách, tiệc tùng, ăn cơm, uống trà, thăm hỏi. Các loại lý do, vô số cuộc điện thoại khiến Hạ Tưởng mệt mỏi ứng phó.
Nhưng lại không thể không ứng phó. Nếu như hắn mới đảm nhiệm Ủy viên thường vụ tỉnh mà bỏ mặc sự nhiệt tình đối với mọi người, không phải đạo làm người cũng không phải đạo làm quan, còn cần phải nhất định khách khí mà nhiệt tình, cho thấy hắn vừa không ăn trên ngồi trước vừa khách sáo, dù là cự tuyệt người ta, cũng phải dùng lời nói mượt mà một chút.
Vị trí càng cao càng phải tỏ ra rộng lượng, khoan dung, biết kiềm chế.
Cả đêm gặp rất nhiều người, tiếp vô số cuộc điện thoại. Nhưng Hạ Tưởng không ngồi ăn cùng với một vị lãnh đạo tỉnh nào cả. Ở cùng Phạm Duệ Hằng, thì dễ dàng khiến Cao Tấn Chu đa nghi. Cùng với Cao Tấn Chu lại càng sẽ khiến Phạm Duệ Hằng suy nghĩ nhiều. Hắn dứt khoát gọi điện cho Phạm Tranh, lại gọi điện cho lão Cao, xem như là không hướng về bên nào.
Bữa tối, Hạ Tưởng ăn trên thuyền cùng với Chung Nghĩa Bình, Chu Duệ Nhạc, Tôn Hiện Vĩ, Phùng Húc Quang. Xem như quan chức và doanh nhân hội tụ một nhà. Nhưng có một điểm giống nhau, đều là những người hắn tín nhiệm nhất.
Về Chung Nghĩa Bình không cần phải nói. Hạ Tưởng đảm nhiệm Ủy viên thường vụ tỉnh, anh ta kích động đến rượu cũng bưng không xong. Anh ta chỉ biết theo sát bước chân của Bí thư Hạ. Sau này tuyệt đối là vùng đất bằng phẳng.
Chu Duệ Nhạc cố ý từ Đan Thành tới chính là muốn gặp Hạ Tưởng. Tâm trạng của anh ta hưng phấn đến mức không thể hình dung được. Vốn tưởng rằng một bước nhập vào Giám đốc Sở. Cuối cùng cũng cùng cấp với Hạ Tưởng. Tuy anh ta mới là Thị trưởng nhưng chí ít về cấp bậc thì tương đương, không phải nghĩ. Chức Thị trưởng của anh ta còn chưa chính thức thông qua Hội đồng nhân dân thành phố Đan Thành. Bí thư Hạ thì đã trở thành Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy!
Kinh người quá, làm cho người ta khó có thể tin quá.
Chu Duệ Nhạc hết sức kinh hãi liền càng cho rằng trước kia Hạ Tưởng là quý nhân lớn nhất trong cuộc đời anh ta. Đúng là cử chỉ sáng suốt. Từ nay về sau quyết đi theo Bí thư Hạ. Dựa vào tuổi tác của Bí thư Hạ, tốc độ thăng chức đã nhảy lên cấp Phó tỉnh. Sau này tiền đồ càng rộng mở.
Chu Duệ Nhạc nghĩ còn xa hơn Chung Nghĩa Bình. Suy cho cùng anh ta đã là Thị trưởng. Âm thầm tính toán vị trị và tuổi tác của Hạ Tưởng một chút. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một người – Cổ Thu Thật. Con đường lên chức của Bí thư Hạ và Cổ Thu Thật thực sự có chỗ giống nhau. Chẳng lẽ nói Bí thư Hạ sẽ là Cổ Thu Thật về sau…
Không dám nghĩ nữa. Cứ nghĩ Chu Duệ Nhạc đầu lại phình to. Lòng bàn tay vã mồ hôi, khó lường, khó lường!
Đám người Tôn Hiện Vĩ, Phùng Húc Quang đối với Hạ Tưởng lại càng ngưỡng mộ. Khi bọn họ mới quen biết Hạ Tưởng, Hạ Tưởng mới bắt đầu vào quan trường. Giờ đường đường đã là cán bộ cấp Phó tỉnh rồi, khác một trời một vực.
Đám người quan hệ thân thiết với Hạ Tưởng đều tăng thêm kính nể và ngưỡng mộ.
Ngày hôm sau, Hạ Tưởng đến Tỉnh ủy một chuyến, xác định tạm thời không có hội nghị quan trọng, liền khởi hành trở về Tần Đường. Hắn là Ủy viên thường vụ tỉnh nhưng chức vụ chính vẫn là Bí thư Thành ủy Tần Đường, tinh thần và sức lực chủ yếu vẫn là chủ trì toàn diện công tác của Tần Đường.
Vương Bằng Phi hộ tống Hạ Tưởng tới Tần Đường. Chính thức tuyên bố bổ nhiệm của Tỉnh ủy đối với Phó Hiểu Bân.
Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã sớm thông báo cho phía Tần Đường. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân tới. Tất nhiên phải có quy cách tiếp đãi tương ứng. Nhưng vấn đề là, lúc Hạ Tưởng rời Tần Đường vẫn là Bí thư Thành ủy, lúc trở về liền thành Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Chương Quốc Vĩ sẽ lấy thái độ như thế nào để đón tiếp Hạ Tưởng mới được đây?
Tần Đường, sẽ vì chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy của Hạ Tưởng mà tình thế thay đổi lớn.