Quân Sư Vương Phi

Quyển 2 - Chương 55: Thâm tình thông báo




“Có thể, ta yêu y, thực yêu thực yêu.” Cẩn Hiên dường như còn sợ Chính Hiên bị kinh hách không tiếp thu được , tiếp tục ngữ khí không sợ hãi nói.

Hắn vàhoàng huynh từ nhỏ đến lớn đều luôn thẳng thắn thành khẩn đối xử vớinhau, vì thế chuyện này hắn cũng không nghĩ sẽ lừa gạt hoàng huynh, hơnnữa hắn cho tới bây giờ cũng không sợ để cho người khác biết hắn yêuthượng một người nam nhân, căn bản là hắn không để ý tới suy nghĩ củangười khác, nhưng hắn để ý suy nghĩ của Quân, hắn vẫn không dám thổ lộvới Quân, là vì sợ y xem thường hắn, cảm thấy hắn thực ghê tởm, đươngnhiên cũng có một phần là vì Vũ Tình. Nhưng hắn thực khẳng định hắn quảthật là yêu thượng y.

Chính Hiênbị một câu này của Cẩn Hiên cấp sợ tới mức thật lâu mới định thần lại,bên tai không ngừng vang vọng “Ta yêu y, thực yêu thực yêu……” Không, Cẩn đệ như thế nào có thể yêu thượng một người nam nhân! Nhưng Cẩn đệ cũngkhông như là đang nói giỡn.

“Thực yêuai a!” Ngạo Tuyết ôm cục cưng cười hì hì xuất hiện ở trong tẩm cung,đánh vỡ không khí quỷ dị chỉ hai người mới cảm nhận được.

Hai ngườicũng không nói chuyện, ngồi xuống, Ngạo Tuyết cũng ngửi được mùi gì đókhông thích hợp, nghịch ngợm cười nói:“Cẩn Hiên, đến xem cháu trai củangươi.”

Cẩn Hiênnhìn đứa trẻ con nho nhỏ trong lòng Ngạo Tuyết, thân thủ nhéo nhéo,gương mặt vừa nãy còn lãnh khốc bây giờ đã nở nụ cười:“Thật sự là giốngnhư Tứ đệ nói, thật đáng yêu, rất giống Vũ Tình, cũng rất giống hoànghuynh.” Trẻ con nho nhỏ thật thần kì a, hắn cũng không đủ can đảm đi ômđứa trẻ này .

“Đứa nhỏcủa trẫm và Tình nhi đương nhiên đáng yêu , có phải hay không a cụccưng.” Chính Hiên cũng làm như không có chuyện gì xảy ra, cùng NgạoTuyết đùa với tiểu bảo bảo.

“Vũ Tình,xem ra ngươi thật sự thực hạnh phúc, ta có thể yên tâm .” Cẩn Hiên nhìnbọn họ một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, hiểu ý cười nói.

“Cẩn Hiên,kỳ thật ngươi đã sớm yên tâm.” Ngạo mỉm cười đầy ý tứ nói, thấy Cẩn Hiên có chút đăm chiêu nhìn nàng, ha ha cười nói:“Ngươi có thể thản nhiênnhư vậy mà đối diện với ta và tiểu Hiên tử, không phải chứng minh ngươiđã buông xuống rồi sao?” Nói xong nhìn Chính Hiên nở nụ cười, Chính Hiên có ý tứ hàm xúc khác nhìn Cẩn Hiên liếc mắt một cái, tựa hồ bất đắc dĩnhận thua, quay đầu đối với Ngạo Tuyết sủng nịch cười.

Nghe NgạoTuyết vừa nói như vậy, Cẩn Hiên nhìn Ngạo Tuyết cùng Thái tử trong lòngnàng, lại sáng tỏ ý tứ của Chính Hiên, cúi đầu, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.

Nửa ngày,Cẩn Hiên mạnh ngẩng đầu , giống như đã nghĩ thông suốt, ánh mắt sángngời, giơ lên một nụ cười thư thái: “Vũ Tình, không, hoàng tẩu, ngươinói đúng, kỳ thật từ lúc trong lòng ta có y, ta đã chậm rãi đem ngươibuông xuống, chỉ là còn ngây dại không biết mà thôi, lại còn lưỡng lự,ha ha …… Thật là khờ a!” Cẩn Hiên bừng tỉnh đại ngộ, là vì lúc trước hắn quá mức cố chấp, mới không thấy rõ tâm mình.

“Ha ha……Ngươi rốt cục đã thấy rõ tâm mình.” Ngạo Tuyết trong lòng cũng buônglỏng, thiệt tình nở nụ cười, nàng vẫn sợ Cẩn Hiên hội vì nàng mà khôngthể chấp nhận bất kỳ kẻ nào, hiện tại hắn gọi nàng là hoàng tẩu , đã tỏvẻ hắn cuối cùng cũng đã đem nàng buông xuống, thiệt tình tiếp nhận mộtngười khác . Ha ha…… Nhưng người kia là ai đây nhất định là những ngàyhắn chinh chiến xa trường mà gặp gỡ biết nhau .

Đột nhiênNgạo Tuyết đối với người trong lòng Cẩn Hiên thực cảm thấy hứng thú, đem con nhét vào trong lòng Chính Hiên, tạo thành bộ dáng nghiêm hình phócung nhìn chằm chằm Cẩn Hiên nói:“Thành thật khai báo, ‘Nàng’ kia là ai? Các ngươi làm sao biết nhau, ngươi là yêu thượng chỗ nào của nàng? Nóimau, lần này không được nói dối ta, nếu không, hừ hừ……” Một bên hừ mộtbên lại vây quanh Cẩn Hiên dạo qua một vòng, như là nghiên cứu nếu hắndám không nói, phải như thế nào trừng phạt hắn mới tốt.

“Chúng talà ở trên chiến trường nhận thức , dung mạo của y, tài hoa của y, trítuệ của y…… Hết thảy của y đều thật sâu hấp dẫn ta, làm ta không thểkhông động tâm.” Cẩn Hiên như lâm vào hồi ức, vừa đắm chìm trong trí nhớ hồi tưởng lại khoảng thời gian ở cùng Ngạo Quân, vừa hạnh phúc cười,khi nghĩ tới y, tâm hắn liền vui sướng đến sắp bay lên, nhất là sau khihiểu được mình đã buông Vũ Tình xuống, trong lòng hạnh phúc lại khôngbiết nên hình dung như thế nào cho hảo.

“Oa! Trênthế giới lại có một nữ nhân thập toàn thập mỹ như thế sao? Có phải là do Tây Thi trong mắt tình nhân không? Hay là nàng thật xuất sắc như vậy?Bất quá, có thể được đôi mắt đỉnh đỉnh của Cẩn vương gia đánh giá nhưvậy, xem ra, ta thực phải tìm cơ hội để gặp người này mới được. CẩnHiên, ngày mai mang nàng lại đây cho ta xem.” Ngạo Tuyết khoa trương nói với Cẩn Hiên, nàng luôn luôn nói gió chính là mưa, nhìn bộ dáng tò mòcủa nàng, nếu không phải trời đang tối mịt, không chừng nàng thật sẽ điđến Cẩn vương phủ!

Nữ nhân? Nếu y thật là nữ nhân vậy là tốt rồi .

Cẩn Hiên nghĩ như vậy, đầu chua sót lắc lắc, vẻ mặt vừa mới vui sướng lập tức suy sút đi xuống ,

Vô lực cười cười: “Đây chỉ là ta đơn phương, y không đáp ứng ở cùng một chỗ vớita.” Quân thích là nữ tử, y nhất định không tiếp thụ nam tử yêu nhau.

“Cái gì? Ngươi nói ngươi đang tương tư a! Điều này sao có thể? CẩnHiên ngươi vĩ đại như vậy, trên đời có người nữ nhân nào không muốn gảcho ngươi a? Có thể được ngươi để ý đến, không biết nàng đã tu luyện mấy đời phúc phận, nàng cư nhiên còn không đáp ứng, nàng có phải là ngốc tử hay không a?” Ngạo Tuyết không thể tin hét lớn.

“Ha ha Tình nhi, ngươi đang mắng chính ngươi a?” Chính Hiên đột nhiên thực không khách khí cười to nói,

Người nàođó tựa như đã quên nàng chính là ngốc tử, tuy rằng hắn thực nguyện ý yêu ngốc tử như nàng, bất quá nghe nàng nói chính mình như vậy, hắn vẫnnhịn không được cười to.

“Ta khôngcười, ha ha…… Ta thật sự không cười.” Chính Hiên lập tức hơi sợ nhịncười, hắn sợ nhất là tiểu thê tử của hắn sinh khí, nàng mà sinh khí thìhắn phải một mình trông phòng , kia thực thê lương .

“Hừ.” NgạoTuyết đối với Chính Hiên hừ một tiếng, lại nói với Cẩn Hiên:“Nói thậtđi, có phải nàng đã có người trong lòng rồi không?” Ngạo Tuyết đoán. Lúc trước cũng bởi vì trong lòng nàng có tiểu Hiên tử, mới cự tuyệt CẩnHiên , nếu không có tiểu Hiên tử, nàng dám khẳng định nàng nhất định hội yêu thượng Cẩn Hiên .

Người trong lòng? Người trong lòng Quân là ngươi đó, hoàng tẩu! Nghĩ đến, Cẩn Hiênlại suy sụp cúi đầu nói: “Mặc kệ y có người trong lòng hay không, tómlại chúng ta là không có khả năng .” Cho dù không có Vũ Tình, Quân hẳncũng sẽ không yêu thượng nam tử như hắn !

“Cái gìkhông có khả năng! Chỉ cần trong lòng nàng vẫn chưa có người, hết thảyđều có khả năng. Có phải gia đình nàng ngăn cấm, hay là bọn ngươi thânphận cách xa , hoặc là tuổi các ngươi kém nhau quá lớn? Tóm lại mặc kệlà vấn đề gì, tình yêu trước mắt đều không thành vấn đề . Tình yêu chânchính có thể vượt qua thân phận địa vị, có thể vượt qua tuổi tác chênhlệch, có thể vượt qua giới tính, có thể vượt qua biên giới .” Ngạo Tuyết vừa nói vừa đi vòng quanh Cẩn Hiên, thuận tiện dạy hắn một khóa họctình yêu, chỉ cần người kia không có người trong lòng, bằng năng lực của Cẩn Hiên, có cái gì là không có thể .

“Tình yêuchân chính là có thể vượt qua giới tính? Thật sự có thể chứ?” Những lờicủa Ngạo Tuyết làm Cẩn Hiên chấn động dường như tự hỏi không ngừng lặplại những lời này.

“Đương nhiên là có thể.” Ngạo Tuyết thực khẳng định gật đầu, cũng không chú ý Cẩn Hiên đang rối rắm .

Chính Hiên nghe được thực hiểu được, xem ra Cẩn đệ hắn thật là yêu thượng ‘Nam tử’ tên Mạc Quân kia, haiz!!

“Cho dù cóthể, nàng cũng sẽ không đáp ứng , hẳn là nàng không có khả năng hội yêuthượng ta.” Được Ngạo Tuyết khẳng định trả lời, Cẩn Hiên đầu tiên làtrước mắt sáng ngời, tiếp theo lại giống như nghĩ tới chuyện gì đó, ánhmắt chậm rãi trở nên ảm đạm.

“Hẳn là?Đường đường Cẩn Vương gia khi nào lại trở nên mất tự tin như vậy ? Ngươi hỏi qua nàng sao? Nàng có chính mồm nói với ngươi nàng không thươngngươi sao? Có lẽ nàng cũng yêu ngươi? Cũng vì ngươi chuyện gì đều nghẹn ở trong lòng như vậy, nàng làm sao biết được, tình yêu là chuyện khôngthể đoán trước, vẫn nên hỏi rõ sẽ tốt hơn, không cần đem ý nghĩ của mình trở thành suy nghĩ của đối phương. Ngươi phải thổ lộ với cùng nàng, nói rõ ràng với nàng, cho dù nàng nói, không thương ngươi thì đã sao? Chỉcần nàng một ngày vẫn chưa thành thân, ngươi vẫn còn cơ hội , chỉ cầnngươi không bỏ cuộc, tình yêu của ngươi nhất định sẽ có hồi báo . Nhưngnếu không nói ra, nàng vĩnh viễn cũng sẽ không biết, bất quá đợi đến khi mất đi rồi, mới hối hận thì cũng quá muộn.” Ngạo Tuyết giống như chuyên gia tình yêu nổi hứng lên dạy cho Cẩn Hiên một khóa đạo lý tình yêu,còn lấy tư thái của người từng trải cho lời khuyên. Ở hiện đại, trên TVthường xuyên trình diễn , hai người yêu nhau nhưng luôn có ý định chedấu không dám nói ra, luôn cho rằng đối phương không có khả năng hội yêu mình , kết quả tạo thành cả đời tiếc nuối. Không thể tưởng được loại sự tình này cũng sẽ phát sinh ở trên người Cẩn Hiên, nhớ ngày đó người hắn yêu là nàng hoàng tẩu của hắn, cũng không giống như bây giờ lo được lomất a! Xem ra hắn là yêu thảm người kia, mới có thể sợ mất đi như vậy,sợ bị cự tuyệt, không tự tin như vậy, nếu nói tình yêu có thể biến người anh hùng trở nên nhu nhược, xem ra không phải giả.

Những lờicủa Ngạo Tuyết, làm Cẩn Hiên như đang trong ngõ cụt bất ngờ tìm thấy ánh sáng, đúng vậy hắn phải nói rõ tình yêu trong lòng hắn với y, cho dù yhiện tại không thương hắn, hắn cũng sẽ làm y phải yêu, hắn không thể đểtình yêu một lần nữa rời bỏ hắn, lại đau, hắn không muốn điều đó xảy ramột lần nữa, lúc này đây vô luận phải trả giá bao nhiêu, hắn cũng muốny, Quân, vĩnh viễn chỉ có thể là y .

Chính Hiêncó chút đăm chiêu ngồi ở một bên, nghe thê tử của hắn giải thích về tình yêu lớn, nhìn Tam đệ hắn ánh mắt tỏa sáng, trên mặt còn có thần tháichưa từng xuất hiện, cảm thấy cũng nên có một quyết định.

“Hoàng tẩu, cám ơn ngươi.” Cẩn Hiên đột nhiên kích động một cái cầm bả vai NgạoTuyết, chân thành nói. Xoay người hướng tẩm cung đi ra, hắn muốn gặpQuân, hiện tại hắn muốn nhìn thấy y, chưa bao giờ lại giống như hiện tại nghĩ thực thực muốn đem y ôm vào trong lòng như vậy, biểu đạt với ytình yêu thật sâu của mình, Quân, ta yêu ngươi, yêu đến tâm cũng đau ,Cẩn Hiên không ngừng hò hét trong lòng.

“Ngươi muốn đi đâu?” Ngạo Tuyết hướng về phía Cẩn Hiên sắp ra khỏi tẩm cung lớntiếng hỏi, trên mặt cũng là một bộ hiểu rõ, biểu tình xem kịch vui.

“Đi gặp y.” Cẩn Hiên quay đầu lại, cười nói sáng lạn với Chính Hiên và Ngạo Tuyết,hắn đã nghĩ thông suốt hiện tại tâm tình vô cùng thư sướng. Nụ cười nàytràn đầy ánh sáng rực rỡ, thậm chí cả ánh trăng cũng phải xấu hổ ẩn nấp, Ngạo Tuyết nhìn thấy một trận thất thần, mê trai nghĩ: Cẩn Hiên hảosoái a!

Chính Hiênlàm sao không biết thê tử của mình, trừng phạt đem Ngạo Tuyết đang ngâyngười thực thực ôm vào trong ngực, đối với Cẩn Hiên thực khẩn cấp rời đi đột nhiên hô lên một câu:“Tam đệ, trẫm đáp ứng ngươi, cố lên!” Nóixong, có thâm ý khác cười với Cẩn Hiên: Chuyện Tình nhi, hắn luôn cảmthấy có điểm thực xin lỗi Tam đệ, hiện tại kẻ ngu ngốc này rốt cục lạitìm được người yêu rồi, tuy rằng người nọ là nam nhân, lại có thể là nam nhân có liên quan với Tình nhi, nhưng chỉ cần Tam đệ vui vẻ khoái hoạtthì tốt rồi, hơn nữa nếu Mạc Quân kia thật sự cũng yêu thượng Tam đệ,vậy hắn cũng không cần lo lắng, y và Tình nhi‘Tình cũ gặp nhau’, hì hìhi! Chỉ cần Tam đệ thành công bắt lấy được lòng của y trước, ngăn cảnTình nhi và y gặp mặt là tốt rồi, ha ha…… Chính Hiên thực đắc ý tínhtoán. Đáng tiếc hắn tính sai một chút, thê tử hắn cũng không phải là tay dễ chơi, xảo trá tai quái như nàng muốn làm chuyện gì, gặp người nào,cho dù là Thiên vương lão tử đến đây cũng ngăn cản không được, dám ngăncản hai người bọn họ gặp mặt? Hậu quả kia thật sự là làm hắn và Cẩn Hiên hai người hối hận không kịp, thật sự là ‘Vô cùng thê thảm’ a!

“Cám ơnngươi, hoàng huynh!” Cẩn Hiên chân thành nói với Chính Hiên, trong mắtlóe cảm động quang mang, vừa dứt lời, người đã phi thân biến mất ngoàitẩm cung . Cẩn Hiên hiểu rõ ý tứ trong những lời này của Chính Hiên, hắn đã đáp ứng sẽ không thương tổn Quân, đáp ứng hắn sẽ hợp lực ngăn cảnhai người bọn họ gặp lại, hắn còn ủng hộ ta, cố lên vì ta, mà không phải khinh thường ta, ha ha…… Hoàng huynh, ta sẽ không khiến ngươi và hoàngtẩu thất vọng , rất nhanh thôi ta sẽ mang‘Em dâu’ tới gặp các ngươi,hoàng tẩu, chờ y trở thành em dâu của ngươi, ngươi có thể nhìn thấy MạcQuân , ha ha

Cẩn Hiênmang theo tâm tình thập phần hưng phấn đêm khuya về tới Cẩn vương phủ,biểu tình còn ngốc lăng đã chạy vội đến phòng Ngạo Quân, lòng nóng nhưlửa đốt lòng nhưng khi nhìn thấy trong phòng trống rỗng lại có một trậnmất mát, lúc sau mới nhớ có điều không thích hợp: Quân không phải ăn mêdược rồi sao? Hiện tại hẳn là phải còn tại mê man chứ, như thế nào trong phòng không có người a, chẳng lẽ có chuyện gì?

Hưng phấnlập tức đã bị lo lắng thay thế, vội vàng xoay người sẽ lao ra bên ngoài, lại thiếu chút nữa đã va phải Chu bá đang hạy tới, Chu bá còn không cóphản ứng, Cẩn Hiên đã một phen nắm áo của hắn, quát:“Quân ở đâu?”

“Vương…Gia, Mạc công tử ở phía sau viện……” Chu bá thật vất vả phục hồi tinhthần lại, vội vàng nói, lời còn chưa dứt trước mắt đã không còn thân ảnh của Vương gia , không khỏi lại thâm sâu hít một hơi.

Cẩn Hiênmột đường chạy như điên đến hậu viện, còn chưa đi gần, liền cảm giácđược một cỗ kiếm khí rất mãnh liệt, một bóng trắng vũ kiếm chợt cao chợt thấp, là mĩ như vậy, làm cho thiên địa lâm vào động dung, chỉ cần xemnhẹ hàn băng lãnh như ba thước trên mặt kia, kia hết thảy đều là hoàn mỹ .

Đang lúcCẩn Hiên nhìn xem đến ngây ngốc t, một hàn quang lóe lên kiếm thẳng tắpđâm tới hắn, Cẩn Hiên theo bản năng né tránh, nhưng thanh kiếm kia dường như là không đâm đến hắn thì sẽ không bỏ qua, lại lần nữa đâm đến hắn,vô luận Cẩn Hiên trốn tránh như thế nào, thanh kiếm kia vẫn đuổi theohắn, hoặc nên nói là chủ nhân của thanh kiếm không buông tha hắn.

“Quân, ngươi làm cái gì vậy?” Cẩn Hiên nhảy dựng lên, bay ra cách xa mấy thước, ra tiếng hỏi.

Nhưng NgạoQuân nửa phần cũng không để ý đến hắn, vẫn như cũ mặt lạnh lùng hướngCẩn Hiên phi thân tới, công phu trong nháy mắt, người đã đến trước mặthắn, kiếm lại một lần nữa đâm ra, lần này Cẩn Hiên không tái trốn tránh, mà là đứng thẳng tắp, mặc ch kiếm o Ngạo Quân đâm tới hắn.

Cuối cùngkiếm cách Cẩn Hiên 1 millimet thì ngừng lại, Cẩn Hiên vẫn như cũ vănphong bất động, hoàn toàn không đem chuyện hắn thiếu chút nữa sẽ mấtmạng để ở trong lòng, thiên hạ tràn đầy trong mắt cũng chỉ có ngườitrước mắt.

“Vì cái gìkhông tránh?” Lạnh lùng, thanh âm không có chút độ ấm chậm rãi quanhquẩn ở nơi ban đêm mười phần yên tĩnh này, kiếm trong tay Ngạo Quân vẫnnhư cũ chỉ vào Cẩn Hiên.

“Đối vớingươi, ta vĩnh viễn cũng không né tránh.” Cẩn Hiên ngữ mang hai ý nghĩanói, đôi mắt thâm tình nhìn Ngạo Quân không chút nào che dấu. Hắn biếtQuân vì sao lại đột nhiên đối xử lạnh lùng với hắn như thế, vô tình nhưvậy, nhưng hắn không hối hận.

Đối vớinhững lời của Cẩn Hiên, nàng chỉ nghĩ rằng ý tứ bên ngoài của hắn màthôi [ Thật sự là người trì độn] , nhưng tầm mắt nóng rực của hắn nhìnchăm chú nàng làm Ngạo Quân mất tự nhiên, lãnh ngao nói: “Vì cái gì phải làm như vậy?”

Nàng khôngrõ, vì cái gì? Hắn vì cái gì muốn ngăn cản nàng tiến cung, vì cái gì cho nàng ăn dược khiến nàng mê man? Nàng tín nhiệm hắn như vậy, mà hắn lạihồi báo tín nhiệm của nàng như vậy sao? Trong lòng đau quá a!

“Vì tốt cho ngươi.” Cẩn Hiên ôn nhu nói, đưa tay cầm lấy tay đang cầm kiếm của Ngạo Quân, trong lòng nói với Ngạo Quân: Chỉ cần có thể bảo hộ ngươi, cho dù phải chết ở trong tay ngươi, ta cũng cam tâm tình nguyện.

Ngạo Quânbị những lời khó hiểu này của Cẩn Hiên làm nổi giận, rút tay bị cầm lại, đem kiếm thu hồi, xoay người, cười lạnh nói:“Hừ, tốt cho ta? Làm cho ta mê man, làm ta không thể cung, không gặp được hoàng đế, hoàng hậu là vì tốt cho ta? Chẳng lẽ trong cung có mãnh thú thiên tai? Âu Dương CẩnHiên, ngươi có biết khi ta tỉnh lại, phát hiện đêm đã khuya, hối hận khi ngươi đã sớm tiến cung ra sao không? Ngươi có biết khi ta biết nguyênnhân ta sở dĩ hội mê man là vì ngươi cấp ăn dược phẫn nộ thương tâm rasao không? Uổng ta tin tưởng ngươi như vậy, ngươi lại đối xử với ta nhưthế, hừ…… Thế nhưng hiện tại còn nói là vì tốt cho ta, ngươi thực cho ta là hài đồng ba tuổi sao?”

Ngạo Quânlúc này trong lòng thật sự cảm thấy rất đau, đó là loại đau bị người tín nhiệm phản bội, còn có một loại đau mà nàng không thể nói rõ, tự nhiêncũng có phẫn nộ, đêm nay nàng đã sớm nghĩ phải như thế nào cho Tuyết một kinh hỉ, nàng đã sớm ảo tưởng gặp mặt hai người, tưởng tượng ra vô sốtình cảnh, không thể tin được lại bị hắn phá hủy hết, nhưng nàng vẫnkhông rõ, hắn vì cái gì phải làm như vậy, hắn không phải rất muốn biếtquan hệ của nàng và Tuyết sao?

Cẩn Hiênkích động vọt tới trước mặt Ngạo Quân, vô cùng thâm tình nói:“Biết,biết, ta tất cả đều biết, ta biết sau khi ngươi tỉnh lại, nhất định hộitrách ta, nhưng thỉnh tin tưởng ta, ta làm như vậy thật là vì tốt chongươi, ta không thể để ngươi có chuyện, bởi vì ta yêu ngươi, ta yêungươi, ngươi biết không, ta yêu ngươi, yêu đến tâm đều đau , Lăng NgạoQuân, ngươi có nghe hay không, ta yêu ngươi, Âu Dương Cẩn Hiên ta yêuLăng Ngạo Quân ngươi…… ” Cẩn Hiên động tình đem Ngạo Quân kinh ngạc gắtgao ủng trong ngực, không ngừng mà hô to ‘Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi’,nhất thời trong trời đất tĩnh lặng dường như chỉ còn lại hai người đangôm nhau và trong lúc đó quanh quẩn hai người cũng chỉ có một câu này.

Ngạo Quânvẫn luôn lạnh lùng nghiêm mặt bị những lời của Cẩn Hiên làm cả kinhthiếu chút nữa té xỉu, ngay cả khi bị Cẩn Hiên gắt gao ôm, cũng giốngnhư không chút nào tự biết, trong đầu chỉ có Cẩn Hiên thâm tình hô to‘Ta yêu ngươi, Âu Dương Cẩn Hiên ta yêu Lăng Ngạo Quân ngươi……’, trời ạ! Đây là hắn đang thông báo với ta sao? Nhất thời trong lòng giống nhưhưng phấn lại dường như mê mang: Tuy rằng từ nhỏ đến lớn nam sinh đitheo bên người nàng vô số kể, nhưng chưa bao giờ có một nam sinh thâmtình thông báo với nàng quá như thế , bởi vì phàm là nam sinh tiếp cậnnàng không phải bị nàng phát ra hàn khí cấp dọa lui, thì bị nàng đánhcho tàn phế. Cẩn Hiên lại nhiệt tình nói hắn yêu nàng, trong lòng nơinào đó tựa hồ sắp bay lên, nhưng ngay lập tức cũng nghĩ đến, Cẩn Hiênkhông phải vẫn yêu Tuyết sao? Như thế nào hội đột nhiên đối nàng nói như vậy?

“Quân, takhông phải dọa đến ngươi chứ? Quân, ngươi có chấp nhận ta không?” CẩnHiên thấy Ngạo Quân nửa ngày cũng không phản ứng, giống cái đầu gỗ ngâydại ra, lập tức giữ hai người một khoảng cách, nhưng vẫn ôm lấy nàng, vẻ mặt khẩn trương hỏi, hắn biết Quân nhất định là bị hắn dọa, y nhất định không nghĩ tới thân là nam tử như hắn hội yêu thượng y đi!

“Ngươi……”Trong khi Cẩn Hiên gấp đến độ thật lo lắng, Ngạo Quân rốt cục chậm rãingẩng đầu, vẻ mặt muốn nói lại chỉ nhìn Cẩn Hiên nói.

“Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi có thể đáp ứng ta không?” Cẩn Hiên khẩn trương thanhâm đều phát run , như là đang chờ đợi kết quả tuyên phản, trong lòng bàn tay cũng xuất ra mồ hôi , trong lòng không ngừng mà hò hét: Nói a! Nóingươi đáp ứng a!

Ngay khiCẩn Hiên khẩn trương nhịn không được muốn rống to lên, Ngạo Quân rốt cục cũng nói ra , chính là lời này vừa nói ra Cẩn Hiên thiếu chút nữa đãmuốn tức chết, đôi môi phấn nộn như cánh hoa hồng khẽ mở nói:“Ngươikhông uống rượu chứ!”

Cẩn Hiênthật muốn trực tiếp chết luôn đi cho rồi, hắn thật vất vả cố lấy dũngkhí, chân thành thông báo như vậy, nhưng lại bị y nói trở thành lời nóisay, lại nắm chặt tay Ngạo Quân, để y nhìn hắn, đôi mắt thâm tình nhưnam châm thẳng tắp vọng vào trong đôi mắt của nàng, động tình lại chânthành tha thiết vô cùng nói:“Nghe đây, ta không uống rượu, ta là nóithật, Âu Dương Cẩn Hiên ta yêu Lăng Ngạo Quân ngươi, yêu thật sâu, yêukhông thể tự kềm chế , ta muốn ngươi vĩnh viễn ở lại bên người ta, chodù thế nhân thóa mạ, ta cũng không để ý, ta chỉ để ý ngươi.”

Đến bâygiờ, Ngạo Quân đã nghe thấy rõ ràng, nghe được rõ ràng , thâm tình trong mắt hắn cho dù là nàng đối với tình yêu trì độn như thế cũng nhìn rathật sự xác thực, sâu trong tâm linh thật sâu lại lại chấn động mộtchút, bàn tay bị hắn nắm là độ ấm như thế, trong lòng không ngừng códòng nước ấm chảy qua, nàng thật sự tin tưởng hắn là thật sự yêu thượngnàng, nhưng trong lòng nàng lại vẫn là có nghi vấn.

“Vậy hoàng hậu thì sao? Ngươi không phải yêu nàng sao?”

“Ngươibiết?” Cẩn Hiên đầu tiên là cả kinh một chút, sau đó suy nghĩ lại ‘Quanhệ’ của y và hoàng hậu, bình tĩnh đem những lời trong lòng nói ra: “Đúng vậy, ta yêu Vũ Tình, nàng cũng là nữ tử đầu tiên ta yêu, nhưng chúng ta cũng là hữu duyên vô phận, từ khi nàng chọn hoàng huynh, ta liền trốntránh đến biên quan xa xôi, nhưng cho dù ta tránh được hai người gặplại, nhưng tránh không được tâm của mình, trước khi gặp được ngươi, tachỉ là một người vô tâm là cái xác không hồn, là ngươi, có lẽ lần đầutiên gặp ngươi ngươi đã làm lòng ta lại động tâm, ta đã bị dung nhantuyệt sắc của ngươi, khí chất lạnh lùng hấp dẫn , sau đó ở cùng vớinhau, trí tuệ của ngươi, tài hoa của ngươi, bác học đa tài của ngươi,làm cho ta bất tri bất giác yêu ngươi. Nhưng ngay lúc đó ta một chútcũng thấy không rõ tâm mình, cũng không chịu thừa nhận mình lại yêuthượng một người nam nhân, mà bộ dạng của ngươi lại có điểm giống với Vũ Tình, cho nên ta không ngừng mà nói với chính mình, động tâm với ngươilà vì đem ngươi trở thành Vũ Tình. Nhưng sau đó, ta ngay cả chính mìnhcũng không lừa được, người ta thật sự yêu thượng là nam tử ngươi , takhông nghĩ ngươi sẽ chấp nhận ta, cho nên ta lại lựa chọn trốn tránh,nhưng ta vẫn như cũ trốn không thoát, mỗi ngày nhắm mắt lại, dáng ngườiphong hoa tuyệt đại của ngươi sẽ xuất hiện ở trong đầu ta, mỗi đêm tanhập mộng, ta thật sự rất thống khổ, ta không ngừng mà giãy dụa.”

Ngạo Quânnhìn trong đôi mắt Cẩn Hiên không ngừng hiện lên thống khổ, nàng biếthắn nhất định là đang nhớ tới những đau đớn khi giãy dụa, vừa định mởmiệng nói chuyện, Cẩn Hiên lại một lần nữa thâm tình nhìn nàng nói:“Đêmnay sau khi hoàng tẩu nói một phen, nhất thời làm tâm linh ta tươngthông, nguyên lai tất cả mọi chuyện đều do ta quá mức chấp nhất.”

“Nói cáigì?” Ngạo Quân tò mò hỏi, hoàng tẩu? Là nói Tuyết! Tại sao đột nhiên từVũ Tình biến thành hoàng tẩu ? Tuyết rốt cuộc nói với hắn ‘Đạo lý’ kinhthiên động địa gì.

“Kỳ thật từ lúc ta yêu thượng ngươi, ta đã sớm đem Vũ Tình chậm rãi từ trong lòngta buông xuống, lúc trước ta vẫn nghĩ lần này gặp lại, ta nhất định khócó thể đối mặt với Vũ Tình, thế nhưng đêm nay, ta không chỉ có thể thảnnhiên mà đối diện, lại còn vì nàng và hoàng huynh hạnh phúc ân ái đếnvui mừng, Vũ Tình nói việc này cho thấy ta đã buông nàng xuống, quảthật, ta đã buông tay, hiện tại trong lòng ta yêu chỉ có ngươi mà thôi!”

Cẩn Hiênđộng tình nhìn chăm chú Ngạo Quân nói, nhìn y một thân nam trang, trongmắt hiện lên kiên quyết nói:“Tuy rằng biết ta yêu ngươi, nhưng ta vẫnnhư cũ không dám nói với ngươi, bởi vì ta biết ngươi thích là nữ tử,ngươi nhất định sẽ không đồng ý tình yêu biến dị của nam nhân và namnhân, nhưng Vũ Tình nói ‘Chân ái là có thể vượt qua tính giới’, Quân, để chúng ta ở cùng một chỗ đi! Yêu nhau vượt qua giới tính, được không?”Nói xong lời cuối cùng, dường như là khẩn cầu. Trước giờ đều trầm mặc ít lời, chỉ sợ vài năm nữa cũng không như đêm nay nói được nhiều như vậy!

Ngạo Quânlẳng lặng nghe Cẩn Hiên thâm tình thông báo, biểu tình vẫn như cũ khôngcó gì biến hóa, nhưng kỳ thật trong lòng đã sớm như phiên giang đảo hải: Trời ạ! Cẩn Hiên thật là thật thật chính chính yêu thượng nàng , từ lúc ở biên quan, nàng vẫn biết trong lòng mình đã có Cẩn Hiên, hắn ngẫunhiên lộ ra thâm tình, nàng mặc dù trì độn nhưng vẫn có thể cảm giácđược, nhưng nàng vẫn nghĩ thâm tình của hắn là đối với Tuyết, cho nênhắn mới nổi lên cảm tình của mình, không thể ngờ được nguyên lai thâmtình của hắn thật là đối với nàng, trong lòng từng đợt sóng, từng đợtnhảy nhót, nguyên lai bọn họ là yêu nhau . Rất muốn lớn tiếng nói vớihắn, chúng ta căn bản không cần vượt qua giới tính, bởi vì ta là nữ tử,‘Tiên tử dưới ánh trăng’ ngươi gặp được bên trì đàm chính là ta.

Nhưng lờinói đến miệng lại hóa thành một trận trầm mặc, lúc này trong đầu nàng ra lại hiện ra vẻ mặt luôn tà cười kia, bị người khác xem như là Tu La tàn nhẫn vô tình kia, nhưng đối với nàng lại vô cùng khoan dung, vô cùngthâm tình, Gia Luật Ưng làm nàng đau lòng, Gia Luật Ưng luôn bị nàng lần lượt thương tổn lại lần lượt tha thứ cho nàng. Nhớ rõ một đêm trước khi hắn rời đi, hắn dùng vẻ mặt vô cùng thật khẩn nói với nàng: ‘Quân, chờta về nước nhận xử phạt xong, sẽ đi tìm ngươi, đáp ứng ta, chờ ta, trước khi ta trở về, không được chấp nhận kẻ nào, ta biết ở trong lòng ngươicó Âu Dương Cẩn Hiên, cũng có ta, ta không biết, ai ở trong lòng ngươicó phân lượng nặng hơn, nhưng thỉnh đáp ứng ta, chờ ta.’ mà nàng đã đápứng hắn rồi, hắn nói rất đúng, trong lòng của nàng quả thật có hai người bọn họ.

“Quân…… ”Cẩn Hiên thấy Ngạo Quân tựa hồ đang xuất thần, trầm ổn ngày thường hoàntoàn không thấy, chỉ còn vẻ mặt khẩn trương, như thiếu niên ngây ngôbình thường.

Đợi hồilâu, Ngạo Quân mới chậm rãi định thần lại, nhìn thật sâu nam nhân anhtuấn trước mắt, khẽ nói: “Thực xin lỗi.” Rút tay về, nhất quyết không để ý ánh nhìn chăm chú thống khổ của Cẩn Hiên kiên quyết xoay người, chậmrãi đi về phía trước. Cẩn Hiên, thực xin lỗi, tạm thời ta không thể đápứng ngươi, tuy rằng trong lòng ta có ngươi.

Ngay khiNgạo Quân đi ra hậu viện, Cẩn Hiên mang theo thanh âm vô cùng kiên quyết phá không mà đến:“Quân, ta sẽ không buông tay .” Trong lòng chấn động,dưới chân lại nửa phần cũng chưa dừng lại, độc lưu lại kiên quyết bốicảnh cấp Cẩn Hiên.