Quấn Quýt Không Rời - Tô Mã Lệ

Chương 6




Thịnh Hạ nhận được sự đảm bảo, trong lòng nổi lên hy vọng cùng vui sướng, nhưng sau đó lại cảm thấy không nên vui mừng quá sớm, lỡ như…. Lỡ như đối phương chỉ là đang lừa cô thì sao.

Anh ta nói chưa bao giờ lừa dối phụ nữ.

Nhưng lời này không phải là dùng để lừa phụ nữ sao?

Thịnh Hạ không dám để lộ ra những nghi hoặc trong lòng, khi bị tia nước bắn lên người, lúc này cô mới nhớ đến mình đang ở đâu.

Cơ thể trần trụi của người đàn ông đang ở ngay trước mặt, vật nam tính mềm nhũn giữa hai chân anh đang nằm ngủ yên giữa khu rừng rậm rạp.

Loading...
Đây là lần đầu tiên Thịnh Hạ nhìn thấy vật đó ở khoảng cách gần như vậy, cô bị dọa sợ đến lùi lại phía sau một bước, lại suýt nữa thì ngã ra ngoài, cô theo bản năng đưa tay ra muốn nắm lấy thứ gì đó.

Đợi đến khi cô định hình lại được, mới nhận ra mình đã vô tình nắm lấy cánh tay của anh ta.

Mà người đàn ông lúc này đang nhìn cô, ánh mắt rơi xuống bộ ngực đang bị ép chặt trong cánh tay của anh ta, hai bầu ngực mềm mại trắng nõn nhẹ nhàng nẩy lên theo hô hấp của Thịnh Hạ.

Cô kinh sợ hít vào một hơi, lấy tay che trước ngực rồi nhanh chóng xoay lưng lại. Mái tóc dài bị nước làm ướt đẫm bám lên da, làm nổi bật lên nước da trắng như ngọc. Cô khẽ cong lưng, trên sống lưng hiện lên một hàng xương sống mỏng manh. Ánh mắt của người đàn ông thuận theo sống lưng xinh đẹp của cô nhìn xuống, cuối cùng đáp xuống vòng eo thon nhỏ nhắn. Vòng eo nhỏ đến mức dường như anh có thể dùng một tay bóp chặt. Xuống dưới nữa là hai bờ mông đầy đặn, cong lên đầy gợi cảm.

Rõ ràng eo thon nhỏ như vậy, nhưng không biết như thế nào mà mông lại cong đến thế. Cô nhóc này rõ ràng chỉ mới là học cấp ba, bộ ngực sao có thể phát triển tốt đến như vậy, trên đó là nhũ hoa nhỏ nhắn màu hồng phớt. Vừa rồi anh chỉ liếc mắt một cái đã khắc sâu trong đầu, lưu luyến không thôi.

Anh bóp chặt chai sữa tắm trong lòng bàn tay, cuối đầu xuống mới nhìn thấy, không biết từ khi nào vật nam tính mềm rũ đã chậm rãi ngẩng cao đầu.

Thịnh Hạ chạm nhẹ vào cửa kính, muốn đi lấy chăn mỏng trên bàn, nhưng lại sợ bản thân chưa tắm rửa sạch sẽ sẽ khiến người đàn ông này không vui. Từ lời nói của hai gã vừa rồi có thể biết được, người đàn ông trước mặt cô mắc bệnh sạch sẽ.

Vì vậy cô không dám hành động bừa bãi, chỉ có thể đứng sát vào cửa kính, quay lưng với anh ta, đợi anh tắm xong rồi mình sẽ tắm sau.

Nhưng không gian quá chật hẹp, hai người không thể tránh khỏi bị đụng chạm nhau, và….

Cô bị cánh tay của anh đụng vào hai lần, nhịn không được quay đầu lại nhìn. Đập vào mắt cô là hình ảnh người đàn ông đang cúi đầu, dùng tay đưa đẩy gậy thịt đỏ hồng và cứng rắn của mình.

Bây giờ Thịnh Hạ mới phát hiện ra, thứ này của anh ta đã trở nên to lớn đến mức đáng sợ. Cô kinh ngạc mở to mắt, không dám chớp mắt quan sát động tác của người đàn ông. Không lâu sau anh ta gầm lên, phun hết chất dịch trắng đục lên cánh cửa kính.


Một mùi hương tanh nồng bao trùm khắp không gian.

Người đàn ông thở hổn hển, quay đầu liếc nhìn cô, cất lên giọng nói khàn đặc đầy gợi cảm: “Cô thích xem đàn ông quay tay lắm sao?”

Thịnh Hạ giật mình, hoảng sợ lắc đầu: “Tôi không phải, tôi không có, tôi….” Cô đỏ mặt tía tai quay đầu đi, xấu hổ đến mức ngón chân cong hết lên.

Tại sao người đàn ông này thà tự mình làm… cũng không cưỡng hiếp cô?

Lẽ nào anh ta thật sự sẽ đưa cô ra ngoài?

Thịnh Hạ không nhịn được lặng lẽ quay đầu lại, từ khóe mắt lén nhìn anh. Anh tháo sợi dây chun đang buộc búi tóc ra, mái tóc dài bị nước dội ướt dính xuống trán, chỉ để lộ ra sống mũi cao thẳng cùng đôi môi mỏng mọng nước.

Dáng người của anh ta trông thì có vẻ hơi gầy, nhưng thực ra không phải vậy, ngực và bụng đều rất săn chắc, còn có bốn múi cơ rất đẹp.

Đôi chân cũng vững chãi khác thường, vừa nhìn phát biết đây là một cơ thể có qua tập luyện, cơ bắp ở chân vô cùng săn chắc.

Khi ngước mắt nhìn lên, Thịnh Hạ không ngờ lại bắt gặp đôi mắt đen láy của người đàn ông cũng đang nhìn mình.

Cô sững sờ một chút rồi ngay lập tức hoảng sợ quay đầu lại.

Phía sau truyền đến giọng nói trầm thấp của người đàn ông: “Nhìn xong rồi thì mau tắm đi.”