Lạc Hàn Đông đè cô trên cửa mấy phút, sau đó nâng mông cô lên, chạm dấu vân tay rồi đi vào, nhanh tay thay đổi tư thế của Thịnh Hạ.
Loading...
Anh đặt cô úp mặt xuống ghế sô pha, sau đó ôm eo cô từ phía sau, nhanh chóng ra vào một cách mạnh mẽ.
Khoái cảm quá mãnh liệt, Thịnh Hạ bị cắm nên rên rỉ không ngừng. Cô che miệng lại, tiếng khóc nức nở tiếng nghẹn ngào bật ra giữa kẽ tay, âm thanh rơi vào tai anh, vừa dâm đãng lại quyến rũ đến kinh người.
Người đàn ông cúi đầu hôn lên lưng cô, Thịnh Hạ bị cơn khoái cảm tê dại kia làm cho kích thích ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy cửa sổ sát đất to lớn trước mặt, rèm cửa không đóng, cô nhìn thấy hình như có ai đó ở ở tòa nhà đối diện… đang theo dõi bọn họ…
“Anh Đông…” Cảm giác xấu hổ và phấn khích kỳ lạ khi bị nhìn trộm bùng nổ, chạy dọc theo cơ thể cô. Cô bò lên phía trước, muốn thoát khỏi gậy thịt lớn đằng sau, nhưng vừa động được mấy bước đã bị người đàn ông kéo về, đâm vào sâu hơn.
Bụng dưới Thịnh Hạ run lên, gần như sắp đạt cao trào. Cô nhìn lên tòa nhà đối diện, bàn tay của người đàn ông không ngừng trêu ghẹo ngực cô, nhũ hoa cương cứng dựng thẳng lên bị vẽ vài vòng rồi bóp nắn. Khoái cảm dọc theo toàn thân lan đến đầu, cô co quắp ngón chân , hét lên một tiếng, sau đó thân thể mềm nhũn trượt xuống ghế sô pha.
Cô đang ngồi thở dốc liền bị anh nhét vật cứng rắn nóng bỏng vào miệng, thúc sâu vài cái sau đó mới rút ra, lần thứ hai đâm vào hoa huyệt đang chảy dâm thủy không ngừng của cô.
Thịnh Hạ vùi cả khuôn mặt vào ghế sô pha, trong tay ôm gối, khoái cảm khiến cô gần như gục ngã. Mỗi khi người đàn ông đâm vào một cái, cô cảm thấy rằng mình gần như sắp chết.
Sự sung sướng tột đỉnh khiến ý thức của cô rơi vào trạng thái hoảng hốt cùng đê mê.
Cô bị cắm đến hét lên đứt quãng, giọng nói vỡ vụn không chịu nổi vang lên: “Anh Đông… Không… Anh Đông… Anh… A… Ưm… Ưm….”
Không biết đã qua bao lâu, người đàn ông mới rút ra, xuất tinh lên tấm lưng trần của cô. Cảm giác nóng bỏng khiến lưng cô run lên, hoa huyệt không ngừng tiết ra dịch thể…
Người đàn ông bước xuống ghế sofa, mở tủ lạnh lấy ra một lon đồ uống.
Anh đứng đó uống hết một lon rồi ném nó vào thùng rác phân loại.
Sau đó xoay người đi tới.
Thịnh Hạ nhìn thấy nhà bếp trống không phía sau lưng anh, dừng tầm lát trên người anh một lúc, lại nhìn thấy vật cứng rắn nam tính của anh vừa mới vừa mềm xuống đang từ từ đứng thẳng lên. Một tiếng…