Ngày ba mươi tháng tư, tức là trước ngày Lương Thần đến Liêu Dương một ngày. Đảng ủy, Ủy ban nhân dân huyện Tây Phòng mời toàn bộ cán bộ huyện tham gia hội nghị cán bộ Đảng về trong sạch hóa bộ máy nhà nước và công tác chống tham nhũng. Mất bò mới lo làm chuồng, trong chốn quan trường xưa nay đã luôn như vậy. Bởi vì có chuyên án giết cảnh sát ăn cắp súng số 424, cho nên mới có việc phòng Công an huyện chỉnh đốn tác phong cảnh sát, đẩy mạnh việc bắt đầu hoạt động sửa trị và kiến thiết đội ngũ công an; mà bởi vì Trưởng ban Tổ chức cán bộ Hứa Quốc Thụy bị cắt chức và bị bắt, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Huyện mới có thể tổ chức cái gọi là Hội nghị làm trong sạch hóa bộ máy chính trị và công tác chống tham nhũng trên toàn bộ huyện.
Mặc dù một vài Hội nghị trong quá khứ mang danh chống tham nhũng, đẩy mạnh việc trong sạch hóa bộ máy cán bộ Đảng viên, vừa phải trừng phạt vừa kết hợp với dạy dỗ, nhưng trên thực tế, bất kể mỗi tỉnh, mỗi thành phố, mỗi huyện, chỉ đều sau khi xuất hiện một số vụ án lớn, mới vội vàng mở cuộc họp nói đến chuyện tuyên truyền nhấn mạnh tổng kết tự kiểm điểm, hoàn toàn chỉ thể hiện một vẻ ngoài chói mắt. Chỉ chú trọng trừng phạt, hoàn toàn không để tâm đến chuyện dự phòng lần sau. Không xảy ra chuyện thì không vội, nhưng thật ra chuyện thì không vội không được!
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, Trưởng phòng giám sát Sài Thiết Lâm đang có bài phát biểu quan trọng. Hắn đặc biệt nhấn mạnh chuyện chống tham nhũng, phải kiên trì lấy đồng thời cả việc trừng phạt và hệ thống ngăn ngừa làm trọng điểm. Phải kiên trì đào tạo trước, củng cố lý tưởng niềm tin và tư tưởng đạo đức giáo dục; phải kiên trì giữ vững ranh giới, củng cố quy định đối với những người có quyền lực và giám sát, không ngừng tăng cường giám sát giữ cân bằng; phải kiên trì nghiêm trị đúng chỗ, cố gắng xét xử các vụ án làm trái pháp luật dù nặng hay nhẹ, liên tục tăng cường sự uy hiếp và trừng phạt.
Cuối cùng, Sài Thiết Lâm yêu cầu Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Huyện coi việc xây dựng tác phong lãnh đạo của các cán bộ Đảng làm nhiệm vụ hàng đầu. Tích cực ngăn ngừa, kết hợp trừng trị và ngăn ngừa, tránh xuất hiện thêm nhiều hiện tượng giống như Hứa Quốc Thụy.
Sài Thiết Lâm nói xong, đến lượt Bí thư Huyện ủy Lý Tung Kiệt và Chủ tịch huyện Lục Nhất Minh lần lượt phát biểu. Lý Tung Kiệt nhấn mạnh việc Huyện ủy, Ủy ban nhân dân Huyện, Hội đồng nhân dân, Mặt trận tổ quốc, bốn bộ máy này phải rút kinh nghiệm xương máu, tích tực tổng kết kinh nghiệm vừa rồi, cũng muốn yêu cầu toàn bộ cán bộ Đảng viên trong huyện lấy vụ án của Hứa Quốc Thụy làm bài học, tăng cường tu dưỡng đạo đức bản thân, gia tăng sức chống cự đối với tiền và sắc.
Còn Chủ tịch huyện Lục Nhất Minh thì tuyên đọc văn bản thứ mười ba của Hội nghị thường vụ Huyện về vụ án của Hứa Quốc Thụy, trong đó đề cập đến việc mua quan bán tước, nếu cán bộ lãnh đạo của xã, thị trấn nào có liên quan thì ngay lập tức sẽ bị cắt chức, truy cứu trách nhiệm hình sự theo pháp luật. Lấy hành động thực tế để chứng minh quyết tâm chống tham nhũng mạnh mẽ của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện.
Nhìn Bí thư Huyện ủy Lý Tung Kiệt nghiêm nghị ngồi đó, trong lòng Lục Nhất Minh không thể không thừa nhận, người này quả thật là tài giỏi. Biết mình sẽ xuống tay với Hứa Quốc Thụy mà ra tay đoạt trước một bước, chẳng những bỏ qua mối quan hệ với Hứa Quốc Thụy, hơn nữa còn vì tiếng nói với cái ghế trống của Ủy viên thường vụ. Làm Bí thư Huyện ủy mà lại đẩy mạnh vụ án của Hứa Quốc Thụy, Thành ủy muốn quyết định chọn người kế nhiệm, nhất định sẽ phải hỏi ý kiến của Lý Tung Kiệt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Tên cáo già này, sao mà khó đối phó! Lục Nhất Minh thầm nghĩ.
Lý Tung Kiệt vẫn không hề thoải mái như Lục Nhất Minh tưởng tượng. Hứa Quốc Thụy theo phe ông, từ nhiều năm nay theo ông làm tùy tùng, tuy không có công lao, nhưng cũng phải chịu khổ. Nếu không phải bị Lục Nhất Minh nắm được nhược điểm, ông ta cũng không hề có ý muốn vứt bỏ, dù sao Hứa Quốc Thụy cũng chiếm một phiếu lợi thế. Mà hiện giờ Hứa Quốc Thụy bị cắt chức, vị trí trống trong ghế Ủy viên thường vụ nhất định sẽ ở trong tay Lục Nhất Minh. Lời nói của Lục Nhất Minh trong Hội nghị thường vụ lúc này sẽ quyền lực uy hiếp tuyệt đối.
Tuy nhiên điều khiến ông ta vui mừng chính là, việc lôi kéo và đầu tư vào Lương Thần là không hề uổng phí, sự thật cũng chứng minh, Lương Thần có quan hệ mật thiết với Bí thư Thành ủy Lương. Bước tiếp theo, chính là muốn thông qua Lương Thần, truyền đạt ý tứ của chính mình cho Bí thư Lương. Cho dù không thể trở thành phe phái của Bí thư Lương, ít nhất cũng có thể loại bỏ ý muốn muốn động đao với Tây Phong của Bí thư Lương.
Sau khi kết thúc Hội nghị, Lý Tung Kiệt và Lục Nhất Minh đồng loạt đi ra, lúc ở cửa ra hội trường Thành ủy, hai người không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại không hẹn mà cùng có vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười, sau đó mới xoay người đi khỏi.
Nói là về nhà chuẩn bị một chút, thật ra Lương Thần căn bản cũng không có gì chuẩn bị. Đơn giản chỉ là một ít đồ dùng để rửa mặt, cộng thêm vài bộ quần áo để tắm rửa. Theo hắn dự đoán, nếu vụ án này không thuận lợi, phải ở lại Liêu Dương mười ngày nửa tháng cũng là chuyện bình thường. Biết con trai phải đi công tác phá án, ông Lương bà Lương cũng có chút lo lắng, hai người đều biết vụ án lần này chính là vụ án lớn, nói không chừng sẽ có nguy hiểm. Lương Thần cười hì hì an ủi cha mẹ nói:
- Cha, mẹ, hai người cũng đừng quá lo lắng lung tung! Con đi chỉ là tham dự cho đủ quân số. Cục Công an Thành phố Liêu Dương và cục Công an Thành phố chúng ta có biết bao người tài giỏi, con chỉ có cái danh, đơn giản là vì hung phạm là do con bắt được, nên phòng Công an Huyện muốn con tiếp tục tỏa sáng.
Nghe xong lời giải thích của con trai, ông Lương bà Lương hơi yên tâm. Tuy nhiên Hàn Yến Hoa vẫn đặc biệt dặn dò con trai phải cẩn thận một chút, có việc gì đừng làm bậy để chứng tỏ anh hùng! Lương Thần liên tục cười đồng ý.
Buổi tối, Lương Thần vào toilet tắm rửa. Không có buổi học, hơn nữa ngày hôm sau lại nghỉ, Lan Nguyệt hiếm có cơ hội được nghỉ ngơi lâu, đang ngồi trên salon xem TV. Hai người Lương Hướng Đông và Hàn Yến Hoa trong phòng ngủ cũng có TV, cho nên cũng không ra ngoài nói chuyện vui vẻ với con trai và cô gái.
Lan Nguyệt vốn muốn Lương Thần đưa cô ra ngoài chơi, sau khi nghe nói ngày mai Lương Thần phải đi công tác thì đang vô cùng buồn bực, ngồi ở salon, mắt nhìn chằm chằm vào TV, nhưng lại nhấp nhổm không yên.