Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 357 : Xua đuổi




“Đó chính là 『 Prison Barrier 』 trong truyền thuyết sao…? Thật không ngờ nó thật sự tồn tại.”

Người nói chuyện là một thiếu niên nho nhã, từ những cử chỉ nhỏ của thiếu niên này cũng có thể thấy được hắn là một người có thân phận bất phàm. Có đôi mắt màu xanh mang theo vẻ khí khái hào hùng truyền thống của phương tây, lại có mái tóc đen đầy vẻ trang nhã của phương đông. Có thể thấy được, đây là một người có dòng máu hỗn huyết.

“Hừ, thứ cặn bã mà thôi, nếu như là tại Tây Âu, tôi tuyệt đối không ngại đem toàn bộ ngục giam này đều đập nát.”

Không giống với thiếu niên nho nhã, người thanh niên tóc vàng đầy cao ngạo lại khinh thường mà trào phúng.

Tổ hợp thanh niên cùng thiếu niên này là hai vị khách đến từ Tây Âu, mà thân phận cùng địa vị của hai người tại Tây Âu có thể nói là vô cùng cao quý, đều nằm ở tầng lớp tối cao nhất.

“Barres, ngươi quên sạch lời giáo huấn của ta rồi đúng không? Ai cho ngươi tư cách để xem thường thiên hạ vậy? Cho dù Thành Giáo của chúng ta đã sừng sững hơn một ngàn năm, tại Tây Âu cũng chỉ có hai giáo hội khác là có thể so sánh; nhưng vấn đề là nơi này không phải Tây Âu, càng không phải là giáo hội! Nó là vùng đất bị nguyền rủa, là địa bàn của người khác! Hơn nữa đặc khu ma tộc này, tấm màn đen sau lưng nó đừng nói là ngươi, cả ta thậm chí là sư phụ cũng không dám xem thường. Ta khuyến khích ngươi tự tin, nhưng ta nhớ là ta chưa bao giờ cho phép ngươi được tự đại. Còn nữa, với thực lực hiện giờ của ngươi, ngươi đánh lại Kūgeki no Majo sao?”

Thiếu niên mặc dù trông có phần nhỏ tuổi, nhưng mỗi một câu mà thiếu niên thốt ra đều trầm ổn mà có lý. Thanh niên tóc vàng cao ngạo khi đứng trước mặt thiếu niên dường như cũng không dám làm càn, đây là do sự khác biệt về thực lực và địa vị.

“Thánh tử đại nhân, những đạo lý ngài vừa nói, tôi đều hiểu; nhưng mà Barres tôi quả thực là nhịn không được. Nhiều năm như vậy chỉ có thể ở lại Tây Âu phụng sự cho sư phụ của ngài —— giáo hoàng đại nhân vĩ đại, thanh kiếm kỵ sĩ của tôi cũng sắp rỉ sét. Hiếm khi có cơ hội được tới đây, nói thế nào đi nữa thì cũng phải động động gân cốt một chút chứ?”

“Bớt nói dóc đi, người phụng sự cho thầy ta là cha của ngươi, là chánh án đại nhân. Từ khi ngươi bắt đầu theo thầy ta để rèn luyện nhằm chuẩn bị cho việc kế thừa vị trí của cha ngươi, tới nay mới chỉ có hai năm, tính thêm năm nay là năm thứ ba, nếu so với ta thì chừng đó tính là gì? Ta từ nhỏ cho tới bây giờ còn chưa có một lần được rời khỏi Tây Âu. Lần này là lần đầu tiên! Nếu ta đã có thể nhịn được, vậy tại sao ngươi không thể nhịn được? Còn động thủ? Cái chuyện sớm muộn đó thì ngươi vội cái gì?”

Đối với việc người thanh niên cưỡng từ đoạt lý, người thiếu niên được gọi là Thánh Tử nhịn không được mà tức giận giáo huấn.

“Tôi sao có thể so được với thánh tử ngài? Tôi chỉ là kỵ sĩ thủ hộ của ngài thôi, ngài về sau là người sẽ phải kế thừa vị trí của Giáo Hoàng.”

“Bớt nịnh ta đi! Chúng ta còn có thể sống để trở về hay không còn chưa biết được đây. Lần này thụ mệnh của sư phụ, liên hợp tác chiến cùng với Thiên Giáo, đây tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản. Bên phía Chính Giáo đã xác định được là sẽ liên thủ với chủ nhân mới của Hắc Ám Bảo là tộc người sói, hơn nữa nghe nói bọn họ còn nhận được một món thánh khí bị mất đã lâu. Coi như bên phía chúng ta có 『 Bọ Hung 』, bên Thiên Giáo có 『 Thần Thánh Quyền Trượng 』 thì cũng không chắc được là có thể toàn thân trở ra.”

Thiếu niên Thánh Tử có chút rầu rĩ mà cau mày, trên tay phải của thiếu niên có đeo một chiếc nhẫn được tạo ra từ một con bọ cánh cứng mỹ lệ màu bạch kim đang ngủ say. Con bọ cánh cứng đang ngủ say này chính là chỗ dựa lớn nhất của Thành Giáo, là một trong ngũ đại thánh khí: 『 Bọ Hung 』, cũng là kiện thánh khí đặc thù nhất trong ngũ đại thánh khí.

“Đám tà giáo chết tiệt đó! Vậy mà lại thật sự cấu kết với ma tộc, thật là bôi nhọ cho danh dự và thể diện của giáo hội Tây Âu chúng ta. Nếu để tôi gặp phải bọn hắn, xem tôi có vặn cái đầu của những tên tiện chủng sa đọa đó xuống không?”

Tính khí táo bạo của người thanh niên khiến hắn trông hoàn toàn chẳng giống một thành viên giáo hội chút nào. Nhưng nếu như biết thân phận thật của người thanh niên, vậy thì bất cứ ai cũng sẽ bất ngờ khi biết rằng: người thanh niên này chính là thủ lĩnh đời kế tiếp của đoàn kỵ sĩ thẩm phán Thành Giáo. Thiên phú chiến đấu của người thanh niên thậm chí đã vượt qua cả cha mình là cựu chánh án.

“Tốt rồi, an phận chút. Có khách tới.”

Người thiếu niên đột nhiên dùng ngữ khí nặng nề để cảnh báo, mà lúc này, người thanh niên cũng đặt tay lên chiếc hộp dài màu đen sau lưng, ánh mắt như chim ưng.

Người vừa tới là một nữ sinh trung học bình thường, tóc đen mắt kính, trong tay còn ôm một quyển sách thật dày.

Nhưng vô luận là thiếu niên hay là người thanh niên, sau khi nhìn thấy gương mặt của thiếu nữ xong thì đều như lâm đại địch mà trở nên vô cùng cảnh giác.

“Thánh tử điện hạ Billgray • Chilles, cùng với kỵ sĩ trưởng dự khuyết Barres • Kronea của Thành Giáo Tây Âu, phải không?”

Thiếu niên có thân phận không thua gì công tước Ardeal của 『 Ikusaō Ryōiki 』 là Dimitrie • Valter, khiến cho thiếu nữ vừa xuất hiện nhẹ nhàng cùi đầu xem như là lễ phép.

“Paper Noise, thì ra là thế, ngài chính là người đứng đầu Tam Thánh đương nhiệm của『 Shishiō Kikan 』 ?! Rất vinh hạnh được gặp ngài ở nơi này, tôi đúng là Billgray • Chilles, đây là kỵ sĩ của tôi: Barres. Không mời mà tới đây, là chúng tôi thất lễ.”

Thiếu nên tuy là sinh lòng cảnh giác, nhưng biểu hiện bên ngoài thì vẫn vô cùng chuẩn mực mà hơi khom người chào hỏi, không chút lộ ra chút khuyết điểm nào.

“Đúng vậy, xem ra Thành Giáo có hi vọng. Chuyện của giáo hội, Shishiō Kikan không tiện nhúng tay. Nhưng đã bước vào đảo Itogami, kính xin quý giáo tuân thủ quy định, chớ phá hư khắp nơi. Đây là lời khuyên cũng là cảnh báo duy nhất của tôi.”

“Billgray sẽ ghi nhớ kỹ.”

Bất luận là thân phận địa vị, hoặc là thực lực tâm trí, thiếu nữ trước mắt đều đáng để cho Thánh Tử của giáo hội phải cúi đầu nghe giáo huấn, điểm này, sẽ không ai hoài nghi.

Thiếu nữ gọi Paper Noise không mặn không nhạt mà gật đầu, sau đó nói rõ ý đồ khi tới đây.

“Mục đích của tôi khi ở đây, chỉ là vì để khuyên hai vị mau chóng rời đi. Chuyện ở bên kia, hi vọng hai vị đừng nhúng tay vào vũng nước đục này.”

“Billgray cũng không có ý tham gia, chỉ là vì tuổi nhỏ nên có chút hiếu kỳ muốn tìm tòi hư thực, mong ngài đừng trách.”

Đường đường là Thánh Tử mà phải ăn nói khép nép như vậy, nếu tại Tây Âu, đây tuyệt đối là một chuyện kinh thiên động địa, nhưng ở thời điểm này thì cho dù có là người thanh niên nóng tính đứng sau lưng Thánh Tử cũng chẳng dám rên một tiếng.

Kiếm vu (Sword Shaman) cùng với Chiến Vũ Sư (War Dancer) của Shishiō Kikan, cho dù là ở Tây Âu cũng vẫn vô cùng nổi tiếng. Về phần tam thánh của Shishiō Kikan thì lại càng khiến cho người ta kiêng dè hơn, nhất là người đứng đầu của tam thánh, nghe nói là có thể chính diện chống lại được cả shinso. Mà ở thời điểm hiện tại thì người được ‘nghe nói’ đó, chính là thiếu nữ trước mặt này.

“Không phải là tôi, chỉ là vị đại nhân kia không muốn có người quấy rầy thôi, nên tôi hi vọng hai người có thể rời đi.”

Thiếu nữ rất thẳng thắn thành khẩn mà nói rõ sự thật, chỉ là câu nói thật này lại khiến cho cả người thanh niên lẫn thiếu niên đều rung lên, trong lòng chấn động. Có thể khiến cho người đứng đầu tam thánh phải xưng hai tiếng ‘đại nhân’, lại còn có thể sai bảo như thuộc hạ như vậy, thế giới này, có bao nhiêu?

“Hai vị rời đi càng sớm thì càng tốt. Còn có, về thịnh yến của đệ tứ shinso, hị vọng giáo hội có thể tự giải quyết cho tốt. Dù sao Shishiō Kikan thân là 『 người giám thị 』, sẽ không để cho bất kỳ ai phá hủy yến hội.”

Nói xong, bóng của thiếu nữ tựa như chìm vào làn sương mù mà biến mất không còn tăm tích, chỉ để lại hai vị tân tú sắc mặt khác nhau của Thành Giáo.

“Thánh tử đại nhân…?”

“Lập tức đi! Xem ra chúng ta vẫn chưa ước lượng đủ tình hình, thịnh yến lần này tuyệt đối sẽ không đơn giản như tưởng tượng. Ta phải lập tức trở về để báo cáo cho thầy ta, nếu có thể, sau khi tiêu diệt Chính Giáo, chúng ta liền lập tức rời khỏi đảo Itogami. Ta có linh cảm, yến hội lần này tuyệt đối là một âm mưu kinh thiên động địa.”

Sắc mặt của thiếu niên Thánh Tử vô cùng ngưng trọng, rất nhanh, hai người liền biến mất khỏi chỗ cũ.

Trong quãng thời gian này, quanh Prison Barrier, trước trước sau sau cũng đã xảy ra rất nhiều tình huống tương tự, có người tới, sau đó nhận cảnh báo thì lại lập tức rời đi. Về phần những kẻ không biết điều, thì cũng đều đã vĩnh viễn biến mất.