Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 341 : Ngục giam hàng lâm




“Lại là No.539…! Thật sự là đã xem thường ngươi, hậu bối. Có thể thu thập được nhiều ma đạo thư tới như vậy, ta không thể không thừa nhận là ngươi đã vượt qua cả người sáng tạo ra ngươi là Tokoyogi Aya.”

Lần đầu tiên lộ ra vẻ khó coi, Natsuki nhìn chằm chằm vào quyển ma đạo thư trong tay Yuuma. Cô đương nhiên nhận ra cũng như biết được công dụng của quyển ma đạo thư này. Nó có thể kiểm soát không gian, đồng thời còn có một loại công dụng khác cực kỳ mạnh mẽ, đó là ‘không gian dò tìm’.

Từ trong khe hở không gian mà tìm ra được văn minh biến mất đã lâu, từ trong lòng đất tối tăm mà tìm ra được di tích bị chôn vùi từ hằng ngàn năm trước, từ biển sâu vô ngần mà tìm ra được cố đô đã bị nhấn chìm hằng thiên niên kỷ. Những chiến tích đó, cho thấy khả năng dò tìm vô song của No.539; nó không phải là ma đạo thư có tính tấn công mà chỉ là ma đạo thư có tính phụ trợ, chỉ là năng lực phụ trợ của nó thật quá mạnh mẽ.

Tuy Natsuki vẫn luôn tự tin rằng『 Prison Barrier 』được giấu rất sâu, nhưng trước mặt của quyển ma đạo thư này thì chữ ‘sâu’ đó còn phải suy nghĩ lại. Với năng lực của No.539, chỉ cần nó khuấy động không gian của đảo Itogami, sau đó thông qua dòng ma lực đang chảy trên đảo để dò tìm, nó hoàn toàn có thể tìm được vị trí của 『 Prison Barrier 』 mà không chút trở ngại.

Nếu là người bình thường, coi như có tìm ra được vị trí của 『 Prison Barrier 』 thì cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì dù biết thì người đó cũng không thể phá hủy bức tường không gian mà kéo 『 Prison Barrier 』 ra khỏi giấc mơ của cô mà đưa nó về thế giới hiện thực. Nhưng vấn đề là, con bé Yuuma này có No.999. Với trữ lượng ma lực không biết đâu là cuối cùng của No.999, con bé này hoàn toàn có thể bẻ cong không gian rồi đánh xuyên qua bức tường ngăn cách giữa hư ảo và hiện thực để kéo 『 Prison Barrier 』 về với thế giới thực này.

Đây chính là nguyên nhân khiến cho Natsuki lộ ra vẻ khó coi.

“Yuuma chỉ muốn cứu mẫu thân đại nhân, hi vọng Minamiya-sempai thông cảm.”

Natsuki hoàn toàn có thể cảm nhận được thiện ý của thiếu nữ trước mặt, đối phương không có ý đồ phá hư đảo Itogami, càng không có ý đồ xấu gì với cô, nó chỉ thuần túy muốn giải phóng cho người mẹ bị giam trong ngục giam vĩnh hằng. Sự chấp nhất tới ngu xuẩn này khiến Natsuki dù rất khó chịu nhưng vẫn không tức giận nổi.

Nhưng mà, cho dù là vậy… không, chính là bởi vì đối phương như vậy, nên Natsuki mới càng không thể cho phép đối phương chà đạp nỗi khổ tâm của mình, cũng như là đang tự chà đạp lên chính cái thuần chân tốt đẹp mà đối phương đang có.

“Trở về đi, con gái của Aya. Hành động của ngươi, ta không ghét, nhưng nếu tiếp tục nữa, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.”

Đây là lời khuyên cũng là thiện ý cuối cùng của Minamiya Natsuki, ma nữ được mệnh danh Kūgeki no Majo.

Nếu đổi lại là trước kia và phải đối mặt với tình huống này, Natsuki có lẽ cũng chỉ có thể cắn răng đứng nhìn không làm gì được, nhưng đã tiếp nhận tẩy lễ từ tên khốn kiếp nào đó, năng lực của Kūgeki no Majo đã sớm xưa đâu bằng nay, 『 Raging 』 cùng với『 Rain Gold 』 Guardian cũng đã sớm không còn là át chủ bài cuối cùng của cô.

Chỉ là, lá chủ bài đó, xem như là ranh giới cuối cùng của Natsuki. Bình thường, dù vì bất cứ lý do gì, coi như bị ép vào đường cùng thì cô cũng không muốn vận dụng, nhưng giờ, đã không phải là lúc để cô giận dỗi và cố chấp nữa.

“Thật có lỗi, Minamiya-sempai. Tối nay, dù bất luận thế nào, Yuuma cũng chỉ có thể đi tới chót.”

Đây là quyết tâm của thiếu nữ. Đối với việc này, Natsuki cũng chỉ có thể thầm thở dài, xem ra vẫn phải vận dụng thủ đoạn cuối cùng.

“Đã như vậy, để ta nhìn xem rốt cục là ngươi xông vào ngục giam của ta, hay là ta chủ động ném ngươi vào trong đó. Thật là một con bé không nghe lời người lớn!”

Ma lực chẳng lành đột nhiên bùng lên từ trên người của phù thủy không gian. Bất chấp việc đang bị bao vây trong kết giới cấm ma cùng trọng lực, ma lực đen kịt xuất hiện trên người Natsuki cứ như là đang làm lơ tất cả mà không ngừng phun ra và lan tràn về bốn phía.

“—— tên ta là Kūgeki, dùng vĩnh kiếp chi hỏa thiêu tẫn thế hệ gian ngoan không đổi. Nhữ, tiếp nhận lời vịnh ngâm từ ma quỷ, buông cầu mâu nơi đau khổ. Kiếp hỏa thiêu tẫn bánh xe thời gian, tan vỡ thủ hộ từ [ La Bleu ]…”

Sức mạnh siêu thoát thế giới này, bật mở cánh cửa của địa ngục. Lấy danh nghĩa của Hư Không Hoàng Kim, mà triệu hoán kiếp hỏa đốt hủy sức mạnh của ma nữ.

Kiếp hỏa yêu dị giống như quỷ binh, gầm thét mà lao về phía kết giới vướng bận. Chúng nghiệp hỏa sinh ra từ địa ngục, có thể cắn nuốt vạn lực trên đời. Cho dù là ma nữ bị nguyền rủa, hoặc là tà thư bất tường, cũng đều là đối tượng để chúng cắn nuốt.

Đây là sức mạnh cao nhất của Natsuki vào giai đoạn này, là thủ đoạn cuối cùng mà cô có được sau khi đột phá giới hạn của bản thân vì được tên khốn kiếp nào đó tẩy lễ.

Nếu như không có sức mạnh đồng cấp, vậy thì khi đối mặt với sức mạnh này, cho dù có trong tay ngũ đại phong ấn ma thư hay là có ma lực vô cùng vô tận thì cũng vậy, kết quả cũng chỉ còn biết nuốt hận.

Nhưng, ở thời điểm Natsuki cố gắng khống chế kiếp hỏa, thì ma nữ trẻ tuổi lại đột nhiên lấy một chiếc lọ thủy tinh đựng một loại chất lỏng màu hoàng kim ra.

“Minamiya-sempai, là ma nữ, sempai luôn là đối tượng em kính ngưỡng. Sức mạnh của ngài khiến Yuuma phải kinh thán, nhưng Yuuma lại không phải chỉ có một mình. Mặc dù cách này có chút hèn, nhưng Yuuma không thể không làm vậy.”

Lộ ra vẻ áy náy, thiếu nữ nhẹ nhàng mở nắp bình thủy tinh nhỏ ra, sau đó hắt chất lỏng màu hoàng kim về phía địa ngục kiếp hỏa.

Xèo xèo xèo ~~~…!!!

Giống như gặp phải thiên địch đáng sợ nhất, kiếp hỏa có thể đốt sạch tất thảy vậy mà lại điên cuồng rút lui về, phần ngọn lửa bị chất lỏng hoàng kim dội trúng thì phát ra tiếng ‘xèo xèo’ và bị dập tắt thành sương mù màu đỏ thẫm rồi tan mất.

Cảnh tượng này khiến Natsuki kinh ngạc, sau đó, một phóng đoán khiến cô vô cùng phẫn nộ liền chợt hiện lên trong đầu.

“YE • JIANNNNNNN!!!!!!!!!!!!!!!!! Lại là tên ngu xuẩn nhà ngươi!!!!!! Ngươi rốt cục muốn làm gì!!!????”

Tiếng gào thét của ma nữ bị nhấn chìm trong vùng không gian nữu khúc.

Lấy cửa nền tảng làm trung tâm, cơn bão ma lực kinh khủng cứ thế mà vặn vẹo rồi bùng lên và cuốn về bốn phía, bao trùm toàn bộ không gian của đảo nhân tạo.

Công trình kiến trúc vốn nên bị ngăn cách ở thế giới khác, nay bởi vì đường ranh giữa hai thế giới bị xé nát mà bị cưỡng ép kéo về không gian bình thường. Đây chính là nguyên nhân gây nên cơn bão vừa rồi.

Theo cơn bão dần tan đi, ma đạo thư No.539 cũng dần biến mất vì không còn ma lực. Đồng thời ở mặt biển phía bắc của đảo Itogami, một hòn đảo nhỏ bị nham thạch bao trùm cũng dần hiện lên. Ở nơi cao nhất của hòn đảo nhỏ này, có một thánh đường bằng đá.

Đó chính là ngục giam hư ảo trong truyền thuyết của đảo Itogami, là cơ cấu dùng để thu nạp tội phạm được giấu trên hòn đảo này. Nó được xây trong một vùng không gian có gắn kết với đảo Itogami, vùng không gian lấy mộng cảnh của Kūgeki no Majo làm trung tâm, và được duy trì cũng nhờ mộng cảnh của Hư Không Ma Nữ. Hiện tại, nó rốt cục cũng bị một thiếu nữ dùng sức mạnh cưỡng ép kéo về hiện thế.

Thời khắc này, vô số thế lực bởi vì cảnh tượng kỳ dị bất chợt xảy ra mà đồng loạt hướng ánh mắt của mình về phía hòn đảo nhỏ đột nhiên hiện ra trên biển.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Ra là vậy, chỉ là shikigami thôi sao? Xem ra về phương diện điều khiển Shikigami thì thân là người đứng đầu tam thánh, cô cũng không kém gì Yukari.”

Nhéo nhéo gương mặt nhỏ tinh xảo của thiếu nữ, Ye Jian khẽ cười nhẹ với một nụ cười nghiền ngẫm.

Phải nói là rất lâu rồi, chưa từng có ai dám nói chuyện với cậu bằng thái độ như đã nắm giữ tất cả trong tay. Cho rằng dùng thức thần là có thể yên tâm không sợ trả thù, vậy thì ngây thơ quá rồi. Cậu thật sự rất ưa thích nhìn vẻ mặt của người luôn tự tin nắm giữ tất cả trong tay khi gặp phải một thứ hoàn toàn không thể nắm giữ.

Không thể không nói, đây là một sở thích rất ác liệt, ác liệt đúng với bản chất của một ma vương.

“Ye-sensei quả nhiên là thâm bất khả trắc, nhưng mà, thầy thật sự muốn làm kẻ địch với Shishiō Kikan sao?”

Tuy chỉ là shikigami, nhưng thân này lại có giác quan hoàn toàn tương thông với bản thể, cho nên khi bị Ye Jian nhéo má, thiếu nữ khe khẽ nhíu mày, nàng không quen lắm với việc bị khác phái chạm vào.

“Không, ta chỉ đơn thuần là không hài lòng về cô thôi.”

“Vậy, Ye-sensei hi vọng em làm gì?”

“Rất đơn giản, biết bưng trà rót nước, cùng tắm, với làm ấm giường không?” Ye Jian bình thản nói, cứ như là không biết yêu cầu này quá đáng tới bực nào.

Đối với câu nói hạ lưu mang theo chút chế nhạo của thiếu niên, thiếu nữ trầm mặc.

“Ta cũng không yêu cầu bản thể của cô tới đây làm nữ hầu cho ta, chỉ cần để cho phân thân này làm nữ hầu thiếp thân trong một tháng là được. Nếu cô đáp ứng, ta có thể cam đoan không làm hư Prison Barrier, còn không đáp ứng thì ngược lại, vậy thôi. Nói ta nghe, lựa chọn của cô lúc này là gì?”

Cũng là uy hiếp, cùng một mệnh đề, vậy đáp án của thiếu nữ là gì?

Oanh ——!!!

Làn gió ma lực chẳng lành vào thời khắc này đột nhiên nổi lên, ngục giam hư ảo hàng lâm sớm hơn dự đoán.