Quan Khí​

Chương 379




Lương Minh Hỉ rất kiên nhẫn thông báo kết quả điều tra của Vương Trạch Vinh. Đến cuối cùng, Lương Minh Hỉ còn nói:

- Thông qua lần điều tra đồng chí Vương Trạch Vinh này, Tỉnh ủy coi đây là một lần kiểm tra đối với bộ máy Quán Hà. Đồng chí Vương Trạch Vinh đã thông qua đợt kiểm tra, đó chính là nói rõ bộ máy Quán Hà chịu được thử thách.

Lương Minh Hỉ nói như vậy để chuyển mục đích của việc điều tra Vương Trạch Vinh. Lương Minh Hỉ nhìn một chút cán bộ tham gia mà nói:

- Lần này tuy là kiểm tra đồng chí Vương Trạch Vinh nhưng cũng mang đến một ít ảnh hưởng trái chiều. Hy vọng đồng chí Vương Trạch Vinh không nên lo lắng, Tỉnh ủy rất tin tưởng vào đồng chí Vương Trạch Vinh. Tôi hy vọng Thị ủy Quán Hà phải tổng kết, đoàn kết phát triển.

Lời này đã tỏ rõ một điều đó là Tỉnh ủy sẽ bồi thường và ủng hộ Vương Trạch Vinh trong công việc. Mặc dù chỉ là một câu nói nhưng đó là thái độ. Hội nghị rất nhanh đã kết thúc, Lương Minh Hỉ từ chối lời mời của Quán Hà mà trực tiếp lên xe về tỉnh.

- Chiều họp thường vụ.

Trương Tùng nhìn mọi người rồi nói.

Phan Tiến Di đi tới bắt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Tôi tin cậu không có việc gì.

Vương Trạch Vinh cũng nói:

- Cảm ơn Phan ca đã ủng hộ.

Hai người vẫn thường xuyên trao đổi điện thoại. Trưởng ban thư ký Thị ủy Tùy Du cũng đi tới bắt tay Vương Trạch Vinh mà nói:

- Vàng thật không sợ lửa.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tôi luôn tin vào tổ chức.

Lý Thư Vũ cũng đi tới bắt tay Vương Trạch Vinh mà không nói gì. Bây giờ một loạt lãnh đạo đi lên bắt tay Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh về đến nhà thì Long Hương Băng đã sớm chuẩn bị nước nóng, nàng kích động nói:

- Phó thị trưởng Vương, ngài không có việc gì là tốt rồi. Ngài mau đi tắm để xua hết tà khí.

Có chuyện này ư? Vương Trạch Vinh cười cười đi tắm. Vừa tắm xong đi ra, Vương Trạch Vinh không khỏi giật mình. Đám thân tín của hắn đã ngồi đầy trong phòng khách. Vu Dương thấy Vương Trạch Vinh đi ra liền vui vẻ nói:

- Phó thị trưởng Vương, tôi biết ngài không có việc gì. Lần này cần phải cho kẻ khác thấy thế nào mới là cán bộ liêm khiết.

Quách Văn Cường cũng hưng phấn nói:

- Trước kia tôi chưa từng thấy cán bộ liêm khiết, lần này coi như thấy được. Ba tội danh, mọi người thấy rồi đó. Tỉnh ủy đã tiến hành điều tra mà không tra ra vấn đề gì. Điều này nói rõ Phó thị trưởng Vương đúng là không sợ khảo nghiệm.

Quách Văn Cường đương nhiên vui mừng. Vào lúc cuối cùng hắn quyết định dựa vào Vương Trạch Vinh, bây giờ mọi chuyện đã rõ. Vương Trạch Vinh không có việc gì, vị trí của hắn cũng không sao.

Lý Mẫn Nghiệp cũng không khỏi thầm than. Mình thiếu chút nữa làm phiền đến Vương Trạch Vinh, nếu không phải Cao Kiền có vấn đề thì bây giờ mình kiểu gì cũng có việc.

- Dù sao tôi cũng đã về. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi.

Vương Trạch Vinh cười cười nhìn mọi người.

Buổi chiều khi Vương Trạch Vinh đến phòng họp, các thường vụ thị ủy đều đi tới bắt tay hắn. Trương Tùng hôm nay rất vui vẻ. Du Lâm Xương đi vào thấy Vương Trạch Vinh liền cười cười đi tới cầm chặt tay hắn mà nói:

- Đồng chí Trạch Vinh, lần này điều tra đã chứng minh anh là một người có thể chịu được khảo nghiệm.

Trương Tùng cũng bắt tay Vương Trạch Vinh rồi ngồi xuống. Nhìn các thường vụ, tâm trạng Trương Tùng bây giờ rất tốt, đã có xu thế khống chế được hội nghị trong tay. Trương Tùng nhìn Du Lâm Xương một cái, hắn rất khó chịu. Phùng Nhật Hoa đã nói hy vọng hai người đoàn kết. Ở tình hình bây giờ Tỉnh ủy nhất định không hy vọng bộ máy Quán Hà có vấn đề gì.

- Kính thưa các đồng chí, sáng nay chủ nhiệm Lương đến Quán Hà thông báo tình hình điều tra đồng chí Vương Trạch Vinh. Chúng ta có thể vui vẻ mà thấy Vương Trạch Vinh đã qua khảo nghiệm lần này. Lần này khi điều tra thì Quán Hà xuất hiện đủ các lời đồn đại, có những lời đã tạo thành tổn thương về tinh thần đối với đồng chí Vương Trạch Vinh. Một đồng chí ưu tú, một đồng chí hết lòng vì Quán Hà mà bị đối xử bất công như vậy. Là Bí thư thị ủy Quán Hà, tôi thấy mình rất áy náy với đồng chí Trạch Vinh. Hôm nay triệu tập hội nghị chủ yếu là muốn thống nhất một điều đó là đoàn kết cùng tiến về phía trước.

Trương Tùng nhìn mọi người một vòng rồi nói tiếp:

- Sau khi đồng chí Vương Trạch Vinh bị tố cáo như vậy, chúng ta phải cẩn thận mà nhìn nhận có một bộ phận các đồng chí muốn phá hoại sự ổn định của Quán Hà. Đây là một loại hành vi, tôi thấy cần phải tăng cường giáo dục. Hôm nay là đồng chí Vương Trạch Vinh, mai thì sao, có phải Thị trưởng Du hoặc tôi bị tố cáo? Nếu mỗi ngày chúng ta đều gặp chuyện này thì triển khai công tác như thế nào?

Phó thị trưởng thường trực Phan Tiến Di nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Trương. Quán Hà bây giờ đang trong thời kỳ phát triển. Lãnh đạo thành phố phải đặt trọng tâm vào công việc. Lần này điều tra đồng chí Trạch Vinh mặc dù do tỉnh tổ chức, nhưng việc này cũng ảnh hưởng không nhỏ đến Quán Hà. Đồng chí Trạch Vinh cũng chỉ có thể tạm thời xin nghỉ phép. Một vài đồng chí trong chúng ta chỉ biết lợi ích cá nhân.

Lý Thư Vũ cũng nói:

- Một ít đồng chí chỉ biết đấu đá, chạy quan chạy chức. Đối với những đồng chí như vậy, tôi thấy phải cách chức toàn bộ.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Mã Hoa Quân nói:

- Đồng chí Trạch Vinh lần này bị điều tra khiến quần chúng nhân dân rất chú ý. Tôi thấy có thể nhân việc này tuyên truyền một phen, làm cho quần chúng nhân dân thấy cán bộ Quán Hà không phải quá xấu như bọn họ nghĩ.

Nghe mọi người nói, trong lòng Du Lâm Xương rất không thoải mái, nhưng kết luận điều tra đã là như vậy mà. Du Lâm Xương ho khan một tiếng rồi nói:

- Tôi cũng xin phát biểu hai câu. Đồng chí Trạch Vinh sau khi xin nghỉ phép để chấp nhận điều tra, rất nhiều công tác do đồng chí Trạch Vinh phụ trách đã ngừng lại, công tác của ủy ban cũng bị ảnh hưởng. Luân chuyển đất đai là công tác mà tỉnh rất chú trọng. Từ sau khi Trạch Vinh bị điều tra, công tác đã bị dừng lại. Cũng may bây giờ đã có kết quả, đồng chí Trạch Vinh đã qua khảo nghiệm. Tôi đồng ý với lão Mã, chúng ta có thể biến chuyện xấu thành chuyện tốt, biến bị động thành chủ động. Mọi người không phải cho rằng Trạch Vinh có chuyện sao, bây giờ sau khi điều tra thì Trạch Vinh không có vấn đề. Điều này nói rõ Quán Hà có các cán bộ xuất sắc. Tôi cho rằng ban Tuyên giáo Thị ủy phải tiến hành tuyên truyền Trạch Vinh thật mạnh mới được.

Nghe Du Lâm Xương nói như vậy, Vương Trạch Vinh có chút kỳ quái nhìn hắn. Không ngờ hắn lại nói như vậy. Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Tôi nghĩ không nên, bây giờ nếu còn tuyên truyền nữa không phải muốn lấy mạng tôi sao?

Bí thư đảng ủy cục Công an Sở Lợi Cương cười nói:

- Trạch Vinh nói như vậy là hơi quá rồi. Tôi ủng hộ ý kiến của Thị trưởng Du. Quán Hà cần có một ngọn còn để quần chúng nhân dân thấy được mặt tốt cán bộ Quán Hà chúng ta.

Hai người này không ngừng muốn đẩy mình ra, Vương Trạch Vinh càng nghĩ càng thấy là một cái bẫy. Du Lâm Xương lại nói:

- Lão Sở nói đúng, Quán Hà cần một ngọn cờ tiêu biểu, việc này có lợi cho sự phát triển của Quán Hà.

Trương Tùng không ngờ nội dung hội nghị lại phát triển theo hướng này, không ngờ lại nghiên cứu xây dựng điển hình, việc này hắn suy nghĩ một chút là ra. Mục đích của đám người Du Lâm Xương rất rõ ràng, chính là đẩy Vương Trạch Vinh làm điển hình, làm cho hắn bị quần chúng nhân dân giám sát. Nếu là như vậy thì mọi hành động của Vương Trạch Vinh đều bị nhiều người chú ý. Như vậy nếu Vương Trạch Vinh có vấn đề thì hắn là Bí thư thị ủy cũng có trách nhiệm. Nghĩ đến đây Trương Tùng liền nói:

- Việc này tạm thời để đó. Xây dựng điển hình tiên tiến phải xin phép cấp trên.

Nghe thấy Trương Tùng nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền thở phào nhẹ nhõm. Du Lâm Xương cười nói:

- Bí thư Trương nói có lý, như vậy do Thị ủy báo cáo lên cấp trên rồi nói. Đồng chí Trạch Vinh, công tác bên ủy ban đang chờ anh phụ trách, thiếu anh mấy ngày mà tôi thấy áp lực rất nặng. Anh phải mau chóng bắt tay trở lại.

Vương Trạch Vinh nghe xong lời này liền nhìn trộm Phan Tiến Di. Du Lâm Xương nói mình là quan trọng, vậy Phan Tiến Di thì sao?

- Thị trưởng Du nói đùa rồi, tôi chỉ là lính mới, rất nhiều công tác cần các đồng chí kỳ cựu ủng hộ. Có gì không rõ tôi đều hỏi ý kiến của Phó thị trưởng Phan.

Du Lâm Xương cười ha hả mà nói:

- Trạch Vinh quá khiêm tốn rồi.