Quan Khí​

Chương 377




Khi Phó thủ tướng Lục nghe Hạng Nam báo cáo công tác của bộ Nông nghiệp, lão rất hài lòng với bộ Nông nghiệp. Phó thủ tướng Lục cười nói với Hạng Nam:

- Tôi gần đây nghe nói con rể của anh công tác ở tỉnh Sơn Nam. Là Vương Trạch Vinh – người đầu tiên tiến hành Luân chuyển đất đai trong cả nước?

Phó thủ tướng Lục rất dễ gần, có khi nghe xong báo cáo liền nói chuyện với cấp dưới một chút. Hạng Nam không ngờ Phó thủ tướng Lục bận rộn trong công tác mà còn biết Vương Trạch Vinh, lão thấy rất kỳ quái nhưng vẫn cười nói:

- Thằng bé đó đúng là thích xông xáo.

Có thể được Phó thủ tướng Lục nhớ tên, Hạng Nam cũng thấy cao hứng cho Vương Trạch Vinh.

- Lão Hạng, người tuổi trẻ xông xáo là chuyện tốt, chỉ sợ người trẻ tuổi không xông xáo. Tôi rất coi trọng đồng chí này. Huyện Đại Phường từ một huyện nghèo khó, nhưng sau khi cậu ta đến Huyện Đại Phường thì đã khiến cả huyện thoát nghèo, dùng chính là biện pháp Luân chuyển đất đai. Công tác Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường tại sao làm tốt như vậy? Tôi đã đọc kỹ tài liệu của Huyện Đại Phường, thấy có rất nhiều vấn đề.

Phó thủ tướng Lục là người ủng hộ công tác Luân chuyển đất đai. Lão vẫn luôn khẳng định công tác này nên có thể biết Vương Trạch Vinh cũng không lạ.

- Vẫn là Phó thủ tướng đứng ở trên cao.

Hạng Nam nói.

Phó thủ tướng Lục chỉ vào Hạng Nam rồi nói:

- Anh đó.

- Tôi nghe thấy bên dưới báo cáo bây giờ Vương Trạch Vinh đã là Phó thị trưởng Thành phố Quán Hà? Rất tốt, điều này nói rõ tỉnh Sơn Nam đã mạnh dạn sử dụng người trẻ tuổi có năng lực. Công tác Luân chuyển đất đai ở Quán Hà cũng do Vương Trạch Vinh phụ trách, không biết tình hình ở Quán Hà như thế nào rồi. Tôi đúng là muốn đi xem.

Nghe thấy vậy, Hạng Nam liền cẩn thận nói:

- Có lẽ phải qua một thời gian nữa, bây giờ Ủy ban kỷ luật tỉnh và Thành phố Quán Hà đang liên hợp điều tra cậu ta.

Phó thủ tướng Lục khó hiểu hỏi Hạng Nam:

- Có chuyện gì vậy?

Hạng Nam nói:

- Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy nhận được thư nặc danh tố cáo cậu ta về ba điểm.

Phó thủ tướng Lục nghe thấy là ba điểm liền trầm giọng nói:

- Cậu ta thật sự có vấn đề?

Hạng Nam nói:

- Việc này đã điều tra xong, cả ba điểm đều không đúng sự thật.

Phó thủ tướng Lục chỉ vào ghế ra hiệu cho Hạng Nam ngồi xuống. Phó thủ tướng Lục hỏi rõ tình hình, nghe xong Hạng Nam nói, Phó thủ tướng Lục cũng không phát biểu ý kiến gì. Chờ Hạng Nam ra về, Phó thủ tướng Lục nói với thư ký:

- Việc này cậu theo dõi một chút.

Thư ký lập tức vâng và đi làm. Hắn là người theo Phó thủ tướng Lục đã lâu nên thấy được lãnh đạo rất coi trọng việc này. Hạng Nam hôm nay nói tình hình của Vương Trạch Vinh trước mặt Phó thủ tướng Lục, đương nhiên cũng có ý nghĩ của mình.

Tỉnh Sơn Nam gióng trống khua chiêng điều tra con rể của lão như vậy, việc này hoàn toàn là không cho lão mặt mũi. Nếu Hạng gia không phản kích thì đó là điều không thể. Ngoài việc này ra, thế lực Hạng gia ở các nơi cũng bắt đầu tiến hành phản kích.

Hôm sau Phó thủ tướng Lục nghe thư ký báo cáo chuyện về Vương Trạch Vinh. Cuối cùng thư ký nói:

- Từ tình hình điều tra thì thấy nội dung tố cáo hoàn toàn không có thật. Chẳng qua có một điểm có thể kết luận lần này có người cố ý làm lớn chuyện.

- Làm loạn.

Phó thủ tướng Lục đúng là rất giận.

Phó thủ tướng Lục quan tâm đến Vương Trạch Vinh như vậy, chủ yếu là do Phó thủ tướng Lục là người đầu tiên áp dụng biện pháp Luân chuyển đất đai, hơn nữa còn làm ra hiệu quả. Đối với Vương Trạch Vinh, Phó thủ tướng Lục rất có ấn tượng với hắn.

Ủy ban kỷ luật tỉnh Sơn Nam đột nhiên nhận được điện thoại từ văn phòng của Phó thủ tướng Lục gọi tới, yêu cầu Ủy ban kỷ luật tỉnh Sơn Nam làm văn bản báo cáo cuộc điều tra Vương Trạch Vinh. Điều này làm chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Sơn Nam Lương Minh Hỉ rất sợ hãi. Hắn không ngờ chuyện của Vương Trạch Vinh lại kinh động đến tận Phó thủ tướng Lục. Lương Minh Hỉ không dám chậm trễ liền lập tức gọi điện báo cáo Phùng Nhật Hoa. Biết được Phó thủ tướng Lục quan tâm đến Vương Trạch Vinh, Phùng Nhật Hoa ngồi đó suy nghĩ một chút rồi nói với thư ký:

- Nghĩ cách liên lạc với đồng chí Vương Trạch Vinh, tôi muốn nói chuyện với đồng chí này.

Nhận được thông báo Bí thư Phùng muốn nói chuyện với mình, Vương Trạch Vinh không lập tức rời đi mà gọi điện cho Trương Tất Trường hỏi xem mình nên làm như thế nào.

Trương Tất Tường nói:

- Thái độ thành khẩn là được.

Phó thủ tướng Lục biết ý của Trương Tất Trường. Đó chính là dù Hạng gia mạnh hơn nữa, hắn cũng làm việc dưới tay của Phùng Nhật Hoa, nhất định phải nhẫn nhịn mới được.

Vương Trạch Vinh vào văn phòng của Phùng Nhật Hoa, Phùng Nhật Hoa không ngờ đứng dậy khỏi bàn đi tới rồi ra hiệu cho Vương Trạch Vinh ngồi xuống:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, lần này Tỉnh ủy và Thị ủy điều tra cậu, mặc dù đưa đến nhiều ảnh hưởng không tốt đến cho cậu, nhưng việc này cũng nói rõ phẩm chất của cậu.

Vương Trạch Vinh nói:

- Bí thư Phùng, do một bức thư nặc danh mà điều tra tôi như vậy, tôi không nghĩ ra.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, Phùng Nhật Hoa nói:

- Đúng thế, việc này Ủy ban kỷ luật làm hơi quá. Chẳng qua thông qua lần này tổ chức cũng thấy sự trong sạch của cậu. Đây là chuyện tốt, hy vọng cậu không để trong lòng.

Vương Trạch Vinh mặc dù biết đám người Hạng Nam gây áp lực với Phùng Nhật Hoa khiến y mới nói chuyện với mình như vậy. Nhưng Vương Trạch Vinh vẫn phải nói:

- Bí thư Phùng, tôi lo lắng sau khi về Quán Hà sẽ khó triển khai công việc.

Vương Trạch Vinh nói có ý gì, Phùng Nhật Hoa hoàn toàn có thể hiểu nên nói với Vương Trạch Vinh:

- Lần này chủ nhiệm Lương sẽ đến Quán Hà thông báo tình hình điều tra.

Vương Trạch Vinh nghe thấy vậy cũng không còn gì để nói nữa. Hắn nói với Phùng Nhật Hoa:

- Cảm ơn tổ chức.

Phùng Nhật Hoa nhìn Vương Trạch Vinh một chút rồi nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh không nên quá bận tâm đến việc này. Tỉnh ủy sẽ toàn lực ủng hộ công tác của đồng chí.

Nghĩ đến việc Lương Minh Hỉ tự mình đến thông báo việc mình trong sạch, đây là Tỉnh ủy thể hiện rõ ràng, Vương Trạch Vinh cũng chỉ có thể chấp nhận quyết định này.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, công tác Luân chuyển đất đai của Quán Hà luôn đi đầu trong cả nước. Tỉnh ủy rất coi trọng công tác này. Một thời gian nữa tôi sẽ đến Quán Hà, tin rằng cậu có thể đạt được thành tích lớn hơn nữa trong công tác Luân chuyển đất đai.

Phùng Nhật Hoa nói tiếp, đây là một tín hiệu. Nói rõ Tỉnh ủy đã có chuyển biến trong thái độ đối với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh đã hoàn toàn yên tâm. Vương Trạch Vinh vừa rời đi, Bí thư thị ủy và Thị trưởng Quán Hà cũng chạy lên tình. Phùng Nhật Hoa cùng gặp hai người. Phùng Nhật Hoa nhìn Trương Tùng rồi nói:

- Tiểu trương, Quán Hà liên tục xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi thấy chẳng lẽ cán bộ Quán Hà có vấn đề hết cả sao?

Lời này của Phùng Nhật Hoa làm Trương Tùng toát mồ hôi. Là Bí thư thị ủy, hắn biết sức nặng trong lời nói của Phùng Nhật Hoa. Đừng nhìn chỉ là một câu nói hợp hợt nhưng trong đó lại có rất nhiều thứ. Không đợi Trương Tùng nói chuyện, Phùng Nhật Hoa nói tiếp:

- Đảng là để phục vụ nhân dân. Cán bộ chúng ta cũng là phục vụ nhân dân. Nếu như tất cả cán bộ đều cứ nghĩ tranh đoạt, âm mưu với người khác thì công tác của chúng ta sẽ triển khai như thế nào? Tôi hy vọng các anh phải có cùng suy nghĩ, cùng phát triển Quán Hà.

Du Lâm Xương nói:

- Xin Bí thư Phùng yên tâm. Bộ máy Quán Hà nhất định sẽ đoàn kết.

Thấy Du Lâm Xương nói chuyện trước, Trương Tùng rất không thoải mái. Mình là Bí thư, Du Lâm Xương dựa vào cái gì mà nói chuyện trước, chẳng lẽ hắn không biết quy củ. Đương nhiên là không phải, thằng Du Lâm Xương này cho rằng mình là người thuộc vòng tròn của Phùng Nhật Hoa nên coi thường Trương Tùng.

Phùng Nhật Hoa thấy Du Lâm Xương nói trước không khỏi nhíu mày. Thông qua việc nhỏ này, hắn coi như thấy rõ Trương Tùng và Du Lâm Xương không thể chung sống hài hòa.

- Cuộc điều tra về Vương Trạch Vinh đã có kết quả. Từ điều tra có thể thấy đồng chí Vương Trạch Vinh là trong sạch. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Lương sẽ cùng các anh đến Quán Hà. Chủ nhiệm Lương sẽ thông báo tình hình điều tra.

- Chủ nhiệm Lương đi?

Du Lâm Xương một lần nữa nói chuyện.

Du Lâm Xương và Trương Tùng biết Lương Minh Hỉ tự đến Quán Hà thông báo là Tỉnh ủy bồi thường Vương Trạch Vinh. Nghĩ đến kết quả Lương Minh Hỉ tự mình thông báo, tâm trạng hai người khác hẳn nhau. Trương Tùng nhất định là vui vẻ, hắn vốn đang lo lắng Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện, như vậy Quán Hà về cơ bản sẽ nằm trong tay Du Lâm Xương. Bây giờ Vương Trạch Vinh không có việc gì thì trọng lượng lời nói của mình ở Quán Hà cũng sẽ nặng hơn vài phần. Du Lâm Xương càng nghĩ nhiều hơn. Lần này điều tra Vương Trạch Vinh, bản thân hắn là ủng hộ. Hắn biết nếu có thể đẩy Vương Trạch Vinh rời đi, muốn khống chế Quán Hà trong tay là quá dễ dàng. Nhưng nếu chủ nhiệm Lương đến chứng minh sự trong sạch của Vương Trạch Vinh, như vậy uy tín của Vương Trạch Vinh ở Quán Hà không phải cao tận trời ư?

- Do Ủy ban kỷ luật Quán Hà thông báo cũng là được mà, không cần chủ nhiệm Lương tự mình đi.

Nghe Du Lâm Xương nói như vậy, Phùng Nhật Hoa càng thêm thất vọng. Xem ra trí tuệ chính trị của Du Lâm Xương vẫn còn kém.

Ra khỏi Tỉnh ủy, hai người phân biệt tìm chỗ mà ở. Thấy Du Lâm Xương đã rời đi, Trương Tùng liền gọi điện cho Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, mai chúng ta cùng nhau về Quán Hà.

Vương Trạch Vinh biết mình sẽ về Quán Hà, nghe điện của Trương Tùng nên cười nói:

- Đúng thế, ngày mai về.

Trương Tùng nói:

- Anh đến đón chú, chúng ta hẹn mấy bạn học ăn mừng.

Vương Trạch Vinh thế mới biết Trương Tùng đang trên tỉnh nên vui vẻ nói:

- Được, anh nói địa điểm, tôi lập tức đến.

Trương Tùng rất nhanh hẹn mọi người rồi gọi điện thoại báo cho Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh ngồi trong xe mà bảo Long Dũng Đình chạy đến nhà hàng.