Quan Khí​

Chương 321




Nghe thấy Long Băng Hương nói ở ngoài cửa có người tên là Tằng Lập Cương đến, trên mặt Vương Trạch Vinh hiện ra vẻ tươi tỉnh. Buổi sáng hôm nay, hắn đi kiểm tra ở phòng Tài chính, liền xem qua quan khí của các phó trưởng phòng một lần, liền thấy quan khí của Tằng Lập Cương có vẻ công bằng chính trực, và có thiên hướng nghiêng về phía mình. Sau khi Lưu Kiến đi rồi cần phải chọn người, thuận miệng liền hỏi Lưu Kiến, không ngờ tối nay Tằng Lập Cương đã tới.

- Mời ngồi.

Vương Trạch Vinh mỉm cười chỉ vào ghế sô pha.

Tằng Lập Cương ngồi xuống, nhìn Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi cũng định tới chỗ Bí thư Vương báo cáo công tác, chỉ sợ ảnh hưởng giờ nghỉ của Bí thư Vương.

Tằng Lập Cương vừa vào đến cửa, Vương Trạch Vinh liền phát hiện ra, quan khí của hắn có biến hóa rất lớn so với lúc sáng, bây giờ cơ bản quan khí đã nghiêng hẳn về phía mình.

Nhìn thấy sự biến hóa này, một chút do dự ở Vương Trạch Vinh cũng đã tan biến. Xem ra Tằng Lập Cương đã có thể dùng được.

- Tằng Lập Cương, công việc của anh thì tôi đã biết. Đồng chí Lưu Kiến cũng đã nói với tôi không ít về tình hình của anh. Ở phòng Tài chính hi vọng sẽ có nhiều người miệt mài công tác như đồng chí.

- Bí thư Vương, Trưởng phòng Lưu đã giúp đỡ tôi rất nhiều, nhưng tôi cũng còn rất nhiều chỗ còn hạn chế, xin Bí thư Vương góp ý chỉ ra khuyết điểm của tôi.

Nhìn về phía Hoàng Thái Tiên, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Cô là Hoàng Thái Tiên, làm việc ở phòng Dân chính.

Không ngờ là Vương Trạch Vinh còn biết cả mình, ngồi vào chỗ, Hoàng Thái Tiên cảm kích nói:

- Bí thư Vương biết tôi ư?

Vương Trạch Vinh mỉm cười gật đầu, quay lại phía Tằng Lập Cương nói:

- Anh có ý kiến gì về công tác ở phòng Tài chính?

Tằng Lập Cương vội nói:

- Trước hết là phải lắng nghe Đảng nói, làm tốt trách nhiệm của một công nhân viên chức. Tiếp theo là phải đảm bảo công tác Tài chính ổn định phát triển.

Bởi vì hắn vẫn chưa trở thành trưởng phòng, cũng không tiện nói nhiều.

Vương Trạch Vinh nghe Tằng Lập Cương bảy tỏ thái độ xong, cười nói:

- Có việc gì báo cáo trực tiếp tôi.

Không ngờ bộ máy Quán Hà mời dự họp hội nghị thường ủy, ngoài việc phân công công tác, còn là để tuyên bố phân công hai vị Phó chủ huyện ở Đại Phường. Theo lí thuyết hiện tại Quán Hà phải nghiên cứu rất nhiều tình hình, vậy mà Đỗ Thủ Như lại buông xuôi, chú trọng vào việc bổ nhiệm lãnh đạo ở huyện Đại Phường.

Việc này hoàn toàn lạ thường. Sau khi nghiên cứu công tác, Đỗ Thủ Như đột nhiên nói:

- Sau khi Điền Mông Lực xảy ra chuyện, huyện Đại Phường xem như xảy ra chuyện lớn. Vì thế cần nhanh chóng khôi phục lại vị trí công tác, một phần cũng là vì huyện Đại Phường là nơi Luân chuyển đất đai thí điểm, muốn công việc triển khai thuận lợi, chúng ta cần nhanh chóng bổ nhiệm tốt công tác cán bộ. Thông qua yêu cầu của huyện Đại Phường, hiện tại huyện Đại Phường đã báo cáo lên hai người được đề bạt lên làm Phó chủ tịch huyện, nhân tiện cuộc họp hôm nay, mọi người bàn rồi thống nhất.

Lời nói của Đỗ Thủ Như như đinh đóng cột, Trưởng ban tổ chức cán bộ Lý Thư Vũ cười nói:

- Ban tổ chức cán bộ nhận được kiến nghị từ huyện Đại Phường, có hai đồng chí được đề bạt làm hai Phó chủ tịch huyện, tuy nhiên việc này chúng tôi chưa kịp tiến hành khảo sát. Trong đó hai người được chọn là: Đồng chí Lưu Kiến hiện là trưởng phòng tài chính, và Tấn Tổ Nghĩa là bí thư thị trấn Vương Gia Bá, Chánh văn phòng tổ công tác Luân chuyển đất đai của huyện.

Nghe xong hai người trình bày, mọi người cảm thấy rất có ý tứ. Trong đó lời của Đỗ Thủ Như và Trưởng ban tổ chức cán bộ dường như không thống nhất.

Hai người trình bày đều có chút trái ngược. Tuy nhiên, có một chút xác định rõ: Đều là danh sách Huyện ủy Đại Phường báo tới, mà bí thư Huyện ủy Đại Phường chính là Vương Trạch Vinh, đây chính là người đang phát triển rất nhanh.

Mọi người đều biết chút ít về tình huống của Vương Trạch Vinh, không có ai là không biết hắn. Nhưng hiểu biết đến mức nào thì mỗi người lại khác nhau. Trong phòng này cũng có nhiều người không rõ lắm về Vương Trạch Vinh.

Đỗ Thủ Như có dáng dấp của một người ngồi nghe, chậm rãi nâng chén nước trà lên, dường như chén trà rất hấp dẫn.

Nghe Đỗ Thủ Như nói xong, Trương Tùng mở to mắt ra, không lẽ Vương Trạch Vinh dựa vào Đỗ Thủ Như?

Danh sách đúng là báo lên cho Đỗ Thủ Như, điều này nói lên rằng Vương Trạch Vinh cũng có khuynh hướng dựa vào Đỗ Thủ Như. Liếc mắt nhìn Đỗ Thủ Như một cái, thấy bộ dạng của Đỗ Thủ Như như vậy, trong lòng Trương Tùng lại khẽ động, chẳng lẽ hắn muốn dùng Vương Trạch Vinh thật sao?

Bộ máy vừa mới cải tổ, nên cũng không ai dễ dàng nói ra suy nghĩ của chính mình. Sau khi hai người nói xong, hội trường trở nên tĩnh lặng.

Trương Tùng biết nếu mình không nói ra thì mọi người cũng không ai nói, đành phải nói:

- Huyện Đại Phường là nơi làm thí điểm Luân chuyển đất đai đầu tiên của tỉnh, không chỉ có tỉnh mà là trung ương cũng rất coi trọng. Lần này, chuyện xảy ra ở Đại Phường, chúng ta cần nhanh chóng giúp họ lựa chọn ra nhân viên thật xứng đáng để gánh vác công việc trọng yếu. Phân công một cán bộ, chúng ta cũng cần phải làm theo trình tự.

Trương Tùng nghe Lý Thư Vũ nói, việc này Ban tổ chức cán bộ còn chưa đi khảo sát. Qua lời này hắn cũng muốn xem một chút, bước tiếp theo Đỗ Thủ Như sẽ làm như thế nào. Hắn cũng muốn xem thái độ của các thường ủy một chút.

Đỗ Thủ Như cười nói:

-Thị trưởng Trương từng nói, mỗi một cán bộ làm việc có hiệu quả hay không, hẳn đều phải trải qua quá trình khảo sát nghiêm khắc. Tuy nhiên, với huyện Đại Phường mà nói, tình hình rất đặc biệt. Huyện Đại Phường không thể so sánh với các huyện khác. Việc Luân chuyển đất đai thí điểm đang ở thời điểm quan trọng. Tại thời điểm mấu chốt này mà công tác bị đi xuống, một ít công việc khi triển khai đã bị ảnh hưởng, khiến tôi không muốn đợi thêm nữa.

Hút tiếp điếu thuốc, Đỗ Thủ Như nói tiếp:

- Phó Bí thư tỉnh ủy Chương khi đến Quán Hà luôn miệng hỏi về tình hình Luân chuyển đất đai. Tôi nghĩ là tỉnh ủy đang thúc dục công tác của chúng ta.

Phó bí thư Lưu Kiến nói:

- Ha ha, đúng là cùng tên với tôi. Tôi cho rằng hẳn là phải tôn trọng ý kiến của huyện ủy Đại Phường. Chắc chắn huyện ủy Đại Phường cũng đã tiến hành bình xét rồi mới tiến hành đề bạt lên. Thị ủy cũng nên coi trọng việc làm theo trình tự, là cũng nên đi xuống khảo sát. Ở đây, nghiên cứu qua các ban ngành, sau đó cũng có thể lập tức tiến hành, việc này cũng không có gì lớn.

Thái độ của Lưu Kiến có chút rõ ràng hơn, chính là ủng hộ ý kiến của huyện ủy Đại Phường, cũng có thể làm theo trình tự, việc này cũng chỉ cần xác định, không cần bao nhiêu thời gian.

Phó thị trưởng thường trực Phan Tiến Di nói:

- Ý kiến của Phó Bí thư Lưu rất đúng, tôi đồng ý.

Lưu Kiến và Phan Tiến Di đều là nhân viên cũ của bộ máy Quán Hà, nghe bọn họ nói như thế, cả Đỗ Thủ Như và Trương Tùng đều ngạc nhiên.

Đến đây, Đỗ Thủ Như coi như đã biết hai người kia đều ủng hộ Vương Trạch Vinh. Đương nhiên, có khả năng nhất chính là ủng hộ thế lực sau lưng Vương Trạch Vinh, lộ ra đây một tin tức quan trọng. Thế lực cũ ở thành phố Quán Hà và Vương Trạch Vinh có quan hệ rất mật thiết.

Trương Tùng cũng có chút nóng nảy, nếu đúng là Vương Trạch Vinh có ảnh hưởng nhất định đối với những người này, chính mình từ nay phải chú ý đến quan hệ đối đãi với Vương Trạch Vinh.

Bí thư Đảng ủy công an Chử Quốc Quân, nói:

- Việc bổ nhiệm lãnh đạo ở huyện Đại Phường, tôi cho rằng không thể làm qua loa. Tôi nghĩ nên điều động các đồng chí có năng lực từ địa phương khác, như vậy có thể đảm bảo cho Đại Phường phát triển vững chắc.

Nghe nói như thế, Lưu Kiến liếc mắt nhìn Chử Quốc Quân một cái, đánh giá đối với vị Bí thư Đảng ủy công an do Sở công an tỉnh điều xuống này bị hạ xuống một bậc, trong lòng sớm cho hắn là người không biết gì.

Lý Thư Vũ nghe Bí thư Đảng ủy Công an Chử Quốc Quân nói điều động người từ địa phương khác đến huyện Đại Phường, cô ta lập tức nói:

- Làm trưởng ban tổ chức cán bộ, tôi cho rằng tất cả đều phải ấn hành làm việc theo trình tự. Ý kiến vừa rồi của Thị trưởng Trương rất chính xác, tôi nhất trí.

Không ngờ là Lý Thư Vũ lại nói như vậy. Trong lòng Trương Tùng muốn mắng cho cô một trận. Lúc nãy là hắn chỉ muốn thử xem thái độ của mọi người một chút, nói ra thì thật hối hận. Lúc này đã rõ là thế lực của Vương Trạch Vinh rất tốt, nếu mình không đứng về phía Vương Trạch Vinh, chẳng lẽ lại muốn đẩy Đỗ Thủ Như và thế lực Vương Trạch Vinh về một phương?

Nhìn thấy Trương Tùng ngồi một chỗ hút thuốc, Đỗ Thủ Như cảm thấy tạm thời Trương Tùng bị mình ép một đầu. Hiện tại cả hai người đều quên rằng ngày xưa họ đã từng là bạn học ở lớp khóa học Thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy.

Trương Tùng sau khi hút xong điếu thuốc, cười nói:

- Ý kiến của tôi thống nhất với Bí thư Đỗ Thủ Như. Việc bổ nhiệm lãnh đạo huyện Đại Phường cần nhanh chóng chứng thực. Sau khi nghe ý kiến của vài người, tôi cũng thấy là trong vài ngày tới, ban tổ chức cán bộ có thể tranh thủ thời gian nhanh nhất, xuống huyện Đại Phường tiến hành điều tra thực tế, nếu dùng thì phải lập tức dùng ngay.

Đỗ Thủ Như than thầm một tiếng, xem ra Trương Tùng cũng không phải kẻ gà mờ. Lời nói vừa rồi, vừa đồng ý việc chọn người của huyện Đại Phường, vừa lại nhắc ban tổ chức phải đi khảo sát thật nhanh, việc này nhìn qua là rất được.

Trưởng ban tuyên giáo Hoàng Khánh Hỉ là người chuyển từ tỉnh ủy xuống. Trước đây, hắn cũng là chánh văn phòng. Đối với tình hình của Vương Trạch Vinh thì hắn biết khá rõ. Nhìn thấy vài người lên tiếng hắn cũng nóng lòng, nghĩ đến Vương Trạch Vinh là con rể của Hạng Nam, hắn cười nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh ở huyện Đại Phường cho tới nay đều rất được các lãnh đạo tỉnh ủy đánh giá cao, huyện Đại Phường cũng khá phát triển. Tuy rằng nảy sinh việc của Điền Mông Lực, nhưng cũng là việc xảy ra trước khi Vương Trạch Vinh đến Đại Phường. Đồng chí Vương Trạch Vinh cũng biểu hiện rất tốt khi trình ra danh sách này, tôi cho rằng thị ủy cần phải tin tưởng tuyệt đối.

Lại một người tỏ thái độ ủng hộ Vương Trạch Vinh.

Đỗ Thủ Như và Trương Tùng đều biết không phải bọn họ ủng hộ vì uy lực của Vương Trạch Vinh mà chính là thế lực đứng sau hắn. Mọi người đều cho rằng, hậu thuẫn sau lưng Vương Trạch Vinh rất lớn. Tuy rằng hiện tại Vương Trạch Vinh đang ở huyện Đại Phường, nhưng sự hậu thuẫn này chi phối luôn cả thường ủy thành phố.

Hội nghị đã nhanh chóng kết thúc, quyết định của Ban tổ chức thị ủy nhanh chóng được triển khai xuống huyện Đại Phường, nhằm khảo sát tình hình của hai người được đề bạt.

Hôm nay Trưởng ban tổ chức thị ủy Lý Thư Vũ rất bất mãn vì Đỗ Thủ Như cố tình không thông qua cô về tình hình nhân sự ở huyện Đại Phường, nên cô đã trực tiếp đứng ra tỏ thái độ không đồng tình, bởi cũng vì cô ỷ vào thế mình có hậu thuẫn.

Trở về nhà, Lý Thư Vũ tắm giặt xong, mặc đồ ngủ lên giường nằm, lấy điện thoại gọi cho Phó chủ tịch tỉnh Bách Cường, chỗ dựa của cô.

- Khi nào thì điều em lên tỉnh làm việc vậy?

Lý Thư Vũ tuy đã gần bốn mươi rồi, nhưng vẫn tự tin dùng lời lẽ dạn dĩ để hỏi người làm chỗ dựa của mình.

Vốn dĩ ban đầu cũng chỉ là một nhân viên tiếp tân quèn ở thành phố Thiên Hà, trong một lần Bách Cường đến Thiên Hà, cô câu được Bách Cường thông qua buổi tiếp khách. Dựa vào sự ủng hộ của Bách Cường, cô đã từng bước thăng chức, hiện tại đã là trưởng ban tổ chức cán bộ thị ủy Quán Hà.

- Dù sao ở Quán Hà cô cũng phải phấn đấu lấy một chút thành tích, tôi mới có thể giúp cô phát triển tốt được.

Bách Cường cũng không biết sao lại để tâm tới người đàn bà này.

- Hôm nay em đã thử Đỗ Thủ Như một chút.

Lý Thư Vũ đắc ý. Sau đó liền đem kể lại tỉ mỉ mọi chuyện cho Bách Cường nghe.

Lúc đầu thì Bách Cường không có thái độ gì, đối với Đỗ Thủ Như thì Lý Thư Vũ có chút kích động, nhưng không biết vì sao không thể để chuyện trong lòng, sau khi nói đến chuyện Vương Trạch Vinh, Bách Cường nói với Lý Thư Vũ:

- Tiểu Lý, ở thành phố Quán Hà, người nào cô cũng có thể ứng phó, nhưng ở huyện Đại Phường, với Vương Trạch Vinh cô phải cẩn thận, tốt nhất là không nên đắc tội với hắn.

- Lần này huyện Đại Phường, hắn đã đề cử lên hai người, em đang muốn chỉnh hắn một trận.

Lý Thư Vũ nói.

- Hồ đồ.

Bách Cường nóng người quát.

- Cô nghe tôi nói đây, đừng đụng vào Vương Trạch Vinh.

- Vì sao?

- Tôi nói cho cô câu này: Thế lực sau lưng hắn, đến tôi cũng không dám chọc.

Nghe giọng điệu qua điện thoại, Lý Thư Vũ có chút ngạc nhiên. Tuy biết Vương Trạch Vinh có chút năng lực, cũng biết hắn có hậu thuẫn, nhưng vì có Bách Cương làm bửu bối, đến giờ cô cũng không sợ hắn. Nhưng không ngờ chính hậu thuẫn của cô cũng nói không dám trêu chọc hắn, lúc này cô mới cảm thấy mình có chút hồ đồ.

Sau khi Lý Thư Vũ biết mình không thể chỉnh Vương Trạch Vinh, cô liền lên nhiều kế hoạch. Khi đến huyện Đại Phường, cô liền đi qua thăm một lượt, rồi chạy đến chỗ Đỗ Thủ Như báo cáo kết quả công tác.

- Bí thư Đỗ, qua việc khảo sát hai đồng chí ở huyện Đại Phường, họ đều là người có đủ tư cách, đạt tiêu chuẩn để nhậm chức.

Đỗ Thủ Như mỉm cười nghĩ lại lúc trước cô ta có chút bất mãn, vốn đang lo lắng cô ta sẽ tỉ mỉ khảo sát mà bày trò, không ngờ chính bây giờ cô ta lại như vậy, hiện tại cô ta là người hoàn toàn ủng hộ.

- Tốt lắm, Trưởng ban Lý vất vả. Chúng ta phải nhanh chóng chứng thực.

Đỗ Thủ Như liền triệu tập mở cuộc họp hội đồng.

Nghe lời nói của Lý Thư Vũ có vẻ ủng hộ, cô ta sẽ trình bày kết quả khảo sát. Mọi người đều thấy người đàn bà này có chút không rõ ràng, điều này có chút thay đổi rất nhanh.

Trưởng ban thư kí thị ủy Tùy Du là người đã từng là thư ký của Phó chủ tịch tỉnh, đối với việc của Vương Trạch Vinh, ông ta đã sớm biết. Nhìn thấy thái độ lúc này của Lý Thư Vũ, trong lòng đã cười thầm, xem chừng người đàn bà này đã được người đứng đằng sau nói cho hay.

Nghe xong ý kiến của mọi người, Tùy Du nói:

- Công tác ở huyện Đại Phường là một công tác trọng điểm của toàn thành phố, nếu khảo sát không thành vấn đề, tôi cho rằng nên nhanh chóng tiến hành biểu quyết, còn có một chút thủ tục phải làm.

Đỗ Thủ Như lần này thu hoạch rất lớn, tuy không ai trở thành người tin cậy của hắn, nhưng thông qua lần họp này, cuối cùng việc hắn đề nghị đã cho thấy rằng Thị ủy Quán Hà nằm trong tay hắn một phần lớn, ít nhất cũng đã đè ép người khác được một chút.

- Trạch Vinh, hai đồng chí mà cậu đề nghị đã được hội nghị thường ủy thông qua.

Đỗ Thủ Như điện thoại thông báo cho Vương Trạch Vinh.

- Cảm ơn Bí thư Đỗ ủng hộ.

Sau khi hàn huyên vài câu, Vương Trạch Vinh và Đỗ Thủ Như gác máy.

Vừa mới buông điện thoại xuống, Trương Tùng liền gọi vào:

- Trạch Vinh, tôi đang chuẩn bị xuống huyện Đại Phường tiến hành điều tra.

- Thật tốt quá, Thị Trưởng Trương đến, nhất định chúng tôi sẽ chuẩn bị chu đáo.

Vương Trạch Vinh nói.

Cho mời mấy nhân viên đến văn phòng, Vương Trạch Vinh nhìn mọi người nói:

- Hôm nay có hai việc tôi sẽ thông qua một chút. Thứ nhất, đồng chí Lưu Kiến và đồng chí Tấn Tổ Nghĩa đã được thường vụ thị ủy thông qua đề nghị làm Phó chủ tịch huyện. Thứ hai, hôm sau Thị trưởng Trương Tùng sẽ đến huyện ta tiến hành điều tra chỉ đạo công việc.

Mọi người nghe thấy hai tin tức trên thì trong lòng kích động mãnh liệt. Từ tình hình thực tế có thể hiểu được, chỉ cần ủng hộ đi theo Vương Trạch Vinh thì sẽ có hi vọng tiến bộ, Chiêm Lệ Quyên cũng đi lên như thế, Khương Khai Đại cũng như thế, bây giờ Lưu Kiến và Tấn Tổ Nghĩa cũng giống như thế. Xem ra cứ theo sát Vương Trạch Vinh thì là được trọng dụng.

Tin tức cũng được loan truyền nhanh chóng. Chuyện Lưu Kiến, Tấn Tổ Nghĩa được làm Phó chủ tịch huyện phường Đại Phường khiến cho mọi người đều cảm thấy việc đi theo Vương Trạch Vinh là quan trọng.

Trong đó phó trưởng phòng Chiêu thương Phùng Phương là người vui nhất, thấy rất nhiều người được Vương Trạch Vinh một tay đề bạt như vậy, cô mơ ước thấy tương lai của mình tươi sáng. Nghĩ đến chuyện lần trước, mình và Vương Trạch Vinh cũng không có làm gì, cô có chút bất an. Ngoài sắc đẹp ra, thì những cái khác mình cũng không có bản lĩnh gì cả. Cô cũng cho rằng, năng lực giao tiếp của mình cũng không có gì để Vương Trạch Vinh tán thưởng. Đến bây giờ, cô cũng chưa nghĩ ra tại sao Vương Trạch Vinh lại đề bạt cô. Lúc này, khi Vương Trạch Vinh trợ giúp hai người kia thành Phó chủ tịch, cô đứng trước gương lớn trong nhà, ngắm lại khuôn mặt của mình.

Người trong gương rất đẹp, ưỡn ngực lên một chút, cô cảm thấy ngực của mình cũng đang căng tròn, nghiêng mình thấy eo thon, mông tròn lẳn, đây chính là chỗ hấp dẫn nhất đối với đàn ông, nhìn xuống thấy đôi chân dài thon gọn, Phùng Phương thấy rất hài lòng.

Lại uốn éo mấy động tác, Phùng Phường cảm thấy yêu đời, trong lòng suy nghĩ, không biết Vương Trạch Vinh có thích mình không?

Hội nghị thường ủy biến đổi nhanh chóng khiến Thị trưởng Trương Tùng cực kì coi trọng. Từ trong việc thảo luận về hai Phó chủ tịch huyện, bên trong lộ ra nhiều tin tức làm cho người ta kinh hãi, đó chính là có nhiều người đứng sau Vương Trạch Vinh.

Không chỉ có Trương Tùng mà các thường ủy khác nếu nhạy cảm nghĩ tới việc này, sẽ có nhận thức mới về Vương Trạch Vinh, sẽ có nhiều ý tưởng xuất hiện. Người hiểu biết thì muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh, người không biết tình hình thực tế của Vương Trạch Vinh thì muốn tìm hiểu xem thế nào.

- Hoan nghênh Thị trưởng đến huyện Đại Phường kiểm tra công tác.

Vương Trạch Vinh mang theo cả một nhóm nhân viên ra tận rìa địa giới huyện để nghênh đón Trương Tùng.

Trương Tùng từ trong xe bước ra mỉm cười, cầm lấy tay Vương Trạch Vinh nói:

- Không phải tổ chức long trọng như vậy làm gì, tôi chỉ đến điều tra một chút thôi.

Thái độ của Trương Tùng thể hiện rất thân thiết, còn lôi kéo Vương Trạch Vinh nói chuyện một hồi, rõ ràng là muốn khiến mọi người nhận ra giữa hắn và Vương Trạch Vinh có quan hệ thân thiết.

- Ha ha, thị trưởng xuống huyện Đại Phường, đây chính là đại sự.

Vương Trạch Vinh nói. Hiện tại hắn nghĩ là không sao cả. Bất kể Trương Tùng hay Đỗ Thủ Như, trước mắt, nhiệm vụ hàng đầu của họ chính là lôi kéo mình, chỉ cần mình tạm thời duy trì khoảng cách trung lập, họ cũng sẽ không thể ép mình.

Vỗ vai Vương Trạch Vinh, Trương Tùng nói:

- Cậu nha!

Trương Tùng đi qua cầm lấy tay Vương Trạch Vinh nói:

- Trạch Vinh, lên xe tôi đi, chúng ta nói chuyện.

Nhìn thấy Thị trưởng và Vương Trạch Vinh không ngờ mới đến mà bộ dạng đã rất thân thiết, mọi người đi đón cùng Vương Trạch Vinh càng thêm kính nể.

Trong lòng Mâu Tường Cương thầm than, chính mình đã đi theo Vương Trạch Vinh từ rất sớm, nhìn thấy tình hình hiện tại của Vương Trạch Vinh, lãnh đạo nào đến đây cũng nói chuyện rất thân thiết với hắn. Mâu Tường Cương thấy con đường của mình cũng sáng hơn. Thấy mình có thể bước kịp Vương Trạch Vinh, trong lòng Mâu Tường Cương có chút đắc ý.

Chiêm Lệ Quyên trên mặt cũng rực rỡ. Vốn đang thầm lo lãnh đạo mới và Vương Trạch Vinh không hòa hợp, tình hình hiện tại xem ra mình đã lo lắng quá nhiều. Nhìn thấy quan hệ của Vương Trạch Vinh và Trương Tùng cũng không tồi.

Trong lòng một vài thường ủy khác cũng thấy thất kinh. Vốn nghĩ Vương Trạch Vinh lần này mất đi Tiễn Dịch Tài là mất đi chỗ dựa vững chắc, hắn sẽ khổ sở. Không ngờ quan hệ của hắn và Trương Tùng lại thân thiết như vậy. Bởi vì mọi người không biết về quan hệ của hai người, chỉ có thể cảm nhận thấy Vương Trạch Vinh xoay chuyển rất nhanh.

Trương Tùng đi trên chiếc Audi, chiếc xe chạy rất nhanh hướng về phía huyện Đại Phường.

- Trạch Vinh, sửa lại con đường quả thật là rất đúng, xe vừa chạy nhanh, lại vững vàng. Chạy xe trên đường như vậy, đối với người ngồi trên xe cũng là cái thú.

- Trương ca! Anh không biết con đường này trước kia đâu, từ Quán Hà đến huyện Đại Phường phải mất mấy giờ đường núi đèo, đường vô cùng khó đi, ngồi trên xe khiếp đảm.

- Tiểu Lữ đã tới đây chưa?

Trương Tùng bắt đầu quan tâm đến tình hình gia đình Vương Trạch Vinh. Lời này cũng xoay chuyển quá nhanh, bắt đầu bằng việc hỏi chuyện Lữ Hàm Yên đến đây.

- Ha ha, mới tới một lần, cô ấy công tác bận rộn, ở vài ngày rồi cũng đi luôn.

- Công việc ở Ủy ban Kế hoạch và Phát triển cũng không nhẹ. Muốn cho hai người ở cùng một nơi cũng thật khó.

Nói mấy câu xã giao, hai người có vẻ gần gũi hơn một chút. Lời nói của Trương Tùng đã có hiệu quả.

- Khi nào thì định có con?

- Hiện giờ mỗi người một nơi, muốn cũng phải mất chừng hai năm nữa.

- Cậu cũng ba mươi tuổi rồi còn gì, phải có con để ông bà được bồng bế, nhờ ông bà chăm sóc. Công việc và gia đình phải song toàn.

Lời nói này thực sự giống lời của một người anh quan tâm người em.

- Trương ca nói đúng đấy.

Vương Trạch Vinh cũng không muốn nói chuyện này quá nhiều.

Đoàn xe chạy rất nhanh về phía huyện Đại Phường. Nếu người khác mà biết, ngồi trên xe Thị trưởng và Bí thư huyện ủy tán gẫu về nội dung này, coi chừng sẽ rất kinh ngạc.

- Chị nhà thì lúc nào chuyển về đây?

Vương Trạch Vinh cũng quan tâm hỏi han. Vương Trạch Vinh nghĩ Trương Tùng quan tâm đến gia đình mình nên hắn tiện miệng hỏi.

- Cô ấy là hiệu trưởng trường trung học, cô ấy rất yêu nghề, tạm thời chưa nghĩ đến việc chuyển tới đây. Dù sao thì muốn hay không thì cũng giống nhau.

Trong khi nói chuyện thì đoàn xe cũng đã tới nơi.

Từ trên xe xuống, một số nhân viên liên quan cũng đã sớm chờ ở đó. Thị trưởng đến là việc lớn, lãnh đạo huyện Đại Phường rất coi trọng, nhiều người cho rằng đây là một cơ hội.

Trương Tùng nghiêm túc bước đi trước tiến vào phòng họp.

Ngồi bên cạch Trương Tùng, Vương Trạch Vinh nói:

- Thị trưởng Trương lần này đến công tác ở huyện Đại Phường là tiến hành điều tra nghiên cứu. Đây là thể hiện sự tín nhiệm đối với huyện ủy huyện Đại Phường chúng ta. Hoan nghênh Thị trưởng đã đến…

Trương Tùng mỉm cuời nhìn về phía mọi người trong phòng họp. Hắn phát hiện một tình huống rất đặc biệt, trong khi Vương Trạch Vinh phát biểu, đại bộ phận thường ủy đều thể hiện thái độ rất nghiêm túc lắng nghe, lại còn lấy vở ra không ngừng ghi chép.

Thật lợi hại! Trương Tùng càng hiểu thêm một phần về Vương Trạch Vinh, điều này nói lên một điều, ở huyện Đại Phường, lời nói của Vương Trạch Vinh rất có trọng lượng.

Âm thầm nhìn Chủ tịch huyện Mao Hiếu Lễ, trong ý nghĩ của Trương Tùng thì Mao Hiếu Lễ lớn tuổi hơn Vương Trạch Vinh, chắc hẳn hắn sẽ không ủng hộ Vương Trạch Vinh. Nhưng kết quả cũng khiến hắn ngạc nhiên, thái độ của Mao Hiếu Lễ còn nghiêm túc hơn cả những người khác.

- Các đồng chí, lần này Tổ chức điều tôi đến làm Thị trưởng của thành phố Quán Hà, đây là Tổ chức muốn tôi tiến hành khảo sát lại toàn bộ các huyện của thành phố Quán Hà, mục đích là muốn thâm nhập thực tế, đi sâu vào nhận thức. Đại Phường là một huyện tiến hành thí điểm công tác Luân chuyển đất đai của quốc gia, nên trách nhiệm của mọi người là rất nặng nề. Kết quả của việc Luân chuyển đất đai có liên quan đến tỉnh Sơn Nam, cũng như liên quan đến các chính sách chế định của quốc gia. Đây cũng là một vinh dự lớn. Lần này đến huyện Đại Phường, mục đích chính cũng là muốn tìm hiểu một chút về tình hình đất đai, tùy vào tình hình cụ thể, tôi cũng muốn nhờ đồng chí Vương Trạch Vinh đưa tôi đi xem xung quanh một lượt.

Trương Tùng cũng không muốn nói ra dụng ý đó, sau khi tan họp mới gọi Vương Trạch Vinh đến nói:

- Trạch Vinh, sắp tới sẽ làm phiền cậu đưa tôi đi xung quanh một chút.

Vương Trạch Vinh cũng biết là mục đích của Trương Tùng muốn quan hệ thân thiết hơn với mình, liền cười nói:

- Thị trưởng nói như thế nào tôi sẽ làm như thế đó.

Trương Tùng cười cười, rất vừa lòng với câu nói của Vương Trạch Vinh, chỉ cần công phu một chút, hắn tin là Vương Trạch Vinh sẽ quyết định đứng về phía hắn.