Quân Giáo Sinh

Quân Giáo Sinh - Quyển 5 Chương 115: Tuyên ngôn




Thủ đô, bên trong thành ngầm Lạc Hà.



Bệ hạ Trand và vương hậu Anna ngồi trong căn phòng Duve chế tạo Cửu Vĩ Hồ lúc trước, trong phòng chất đầy các loại linh kiện cơ giáp, màn hình lớn được khảm trong vách tường trước mặt đang chiếu trực tiếp buổi phát biểu công khai của người thừa kế vương vị, vương tử Caesar.



Hôm nay Caesar mặc một bộ chính trang lễ nghi vương thất, dưới sự phụ trợ của bộ chính trang hoa lệ lấy đen và vàng làm màu chủ đạo, vương tử Caesar mười tám tuổi có vẻ càng thêm cao ngất, gương mặt anh tuấn thiếu đi vẻ trẻ con mà thiếu niên nên có, ngược lại thêm vài phần trầm ổn.



“Tổng thống August vẫn luôn tuyên truyền về dân chủ tự do của chính quyền mới, như vậy ta muốn hỏi một câu, rốt cuộc cái gì mới là dân chủ tự do chân chính?” Caesar dừng một chút, nói tiếp. “Là do gia tộc Orlando và gia tộc Stoke thống trị toàn bộ đế quốc? Hay là do quân đoàn Lôi Đình và quân đoàn Ảo Ảnh khống chế cả Quân bộ? Các người chẳng qua chỉ là mượn cờ hiệu dân chủ, thực hiện chế độ độc tài của mình mà thôi!”



Caesar khẽ cười cười, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía máy quay, bình tĩnh nói. “Từ việc các người không để ý đến cấm lệnh của tổ tiên thành lập căn cứ quân sự dưới lòng đất ở Phá Quân tinh, không để ý đến sinh mệnh của mấy trăm vạn đồng bào, trực tiếp phá hủy tinh cầu Namics…. Là có thể thấy, cái gọi là dân chủ tự do của các người, rốt cuộc có bao nhiêu đáng cười!”



Lời này vừa nói ra, phóng viên ở hiện trường nhất thời sôi trào!



Thủ đô, phủ tổng thống.



August sắc mặt khó coi nhìn màn hình TV, nắm tay vốn siết chặt rốt cuộc không thể nhịn được nữa, “Rầm” một tiếng đập lên mặt bàn làm việc. “Là đài truyền hình nào dám truyền bá đoạn phim này?!”



Thuộc hạ đứng một bên kinh hồn táng đảm gục đầu xuống, không biết trả lời thế nào.



Evan hơi hơi nhíu mày, thấp giọng nói. “Hẳn là đài truyền hình vệ tinh ở chòm sao Thiên Cầm, chòm sao Thiên Cầm cách nơi này quá xa, chúng ta không thể khống chế được, hơn nữa, chồng của công chúa Settle là phú thương rất có danh vọng ở đó, chuyện mua chuộc đài truyền hình phát trực tiếp cái này nhất định có liên quan đến hắn!”



August sắc mặt âm trầm, ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào thiếu niên trong màn hình, hận không thể kéo vương tử Caesar đang mỉm cười trong màn hình ra ăn sống nuốt tươi, xé thành từng mảnh!



Thế nhưng, chính thiếu niên luôn luôn bị bọn họ bỏ qua, “cái gì cũng không hiểu” này, hiện giờ, lại thản nhiên đứng trước mặt công chúng và truyền thông, tự nhiên bình tĩnh phát biểu một đoạn tuyên ngôn làm chấn động cả thủ đô đế quốc –



“Phụ vương ta từng đưa ra một chương trình nghị sự, lại bị Quân bộ toàn phiếu phủ quyết. Hôm nay, ta đứng ở chỗ này, đại diện cho vương thất, một lần nữa đưa ra chương trình nghị sự tượng trưng cho dân chủ và tự do chân chính này –“



“Thứ nhất, thành lập quốc hội mới, làm cơ quan quyền lực cao nhất của đế quốc, tất cả thành viên quốc hội sẽ do cư dân của các thiên hà lớn công khai bầu cử, bao gồm đại biểu của các ngành các nghề, được phân phối dựa theo tỉ lệ Alpha, Beta, Omega, sau này mỗi một nghị quyết quan trọng của đế quốc, đều sẽ do toàn thể nghị viên của quốc hội bỏ phiếu biểu quyết!”



“Thứ hai, phê chuẩn quy định sử dụng thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega, để Omega có thể có được tự do giống như các Alpha và Beta, tất cả các Omega trước năm 18 tuổi có thể chủ động lựa chọn trường học, sau 18 tuổi trưởng thành, tự nguyện lựa chọn hôn nhân….”



“Thứ ba, trong tiêu chuẩn đánh giá thăng chức cho công nhân viên các ngành nghề, loại bỏ ảnh hưởng từ giới tính, bất luận là Alpha, Beta hay Omega, hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân mà quyết định thăng chức…..”



“Thân là một Alpha, ta vẫn luôn cho rằng, trời cao ban cho chúng ta thể chất cường kiện và bộ gen ưu tú, không phải là để áp bách người khác, khống chế người khác, mà là vì bảo vệ người mà chúng ta muốn bảo vệ!”



“Thân là một vương tử, ta cũng luôn cho rằng, đế quốc Lacey, không phải là đế quốc thuộc về vương thất chúng ta, cũng không phải là đế quốc phục vụ cho đặc quyền Quân bộ, mà là đế quốc của toàn bộ quần chúng trong cả nước!”



***



Một bài diễn thuyết này của Caesar, khiến dưới đài nhất thời vang lên tiếng vỗ tay và hoan hô đinh tai nhức óc, tiếng vỗ tay nhiệt liệt cơ hồ muốn bay cả nóc nhà, rất nhiều phóng viên Beta thậm chí còn rưng rưng nước mắt, chương trình nghị sự vừa đưa ra, đối với các Beta và Omega, chẳng khác gì một ánh rạng đông rực rỡ phía chân trời cắt qua màn đêm đen tối!



Không chỉ có phóng viên ở hiện trường kích động vô cùng, nhóm dân chúng ngồi xem trực tiếp trước màn hình TV cũng đang kinh ngạc, rất lâu vẫn không thể thốt nên lời.



— Các Omega có thể có được tự do? Có thể lựa chọn trường mình thích? Có thể tự chủ quyết định hôn nhân?



— Các Beta không còn phải lo lắng bởi vì thân phận của mình mà không thể thăng chức, cả đời đều tầm thường vô vị?



— Thành viên quốc hội được phân phối dựa trên tỉ lệ ba giới ABO? Nói cách khác, Omega cũng có cơ hội tiến vào quốc hội? Quốc hội về sau sẽ do nhóm Beta có nhân số lớn nhất nắm một nửa quyền?



— Quả thực là không thể tin nổi!!



Cải cách kinh người như vậy, có thể nói, đã hoàn toàn phá vỡ tất cả các điều lệ đặt ra suốt mấy trăm năm của đế quốc! Đây không chỉ là sửa chữa lại căn nhà một lần, mà là trực tiếp phá hủy nền móng, ở trên đó xây dựng lại một tòa cung điện mới tinh!



Sau khi đế quốc thực hiện lần cải cách này, tất cả đều trở nên rực rỡ hẳn lên!



***





Tinh cầu Ryan, Lâm gia.



Lâm Diêu sững sờ nhìn màn hình TV, thật lâu sau, mới khiếp sợ nói. “Mẹ, đây…. thật là Caesar sao?”



Lâm phu nhân kích động nói. “Đúng vậy, đúng là Caesar, chúng ta không nhận nhầm đâu, hơn nữa, trên màn hình không phải có hiện tên của nó sao? Caesar Watson, nó là tứ hoàng tử của đế quốc…..”



Lâm Diêu nhìn cái tên dưới góc phải màn hình, hưng phấn nói. “Đúng rồi! Hoàn toàn không nhận ra cậu ấy là vương tử a! Trời ơi! Mấy ngày ở nhà chúng ta cậu ấy còn vào bếp hỗ trợ con đó! Ông trời! Nói như vậy, Tiểu Viễn nhà ta chẳng phải sẽ là vương tử phi sao?!”



Lâm phu nhân cũng có chút không thể tin được, kinh ngạc nhìn thiếu niên thành thục bên trong màn hình TV, nhất thời lại rưng rưng nước mắt.



Tại hiện trường trực tiếp, sau khi phát biểu xong, tiếng vỗ tay nhiệt liệt kéo dài thật lâu mới yên tĩnh lại.



Ngoại trừ Caesar, hôm nay, đại vương tử Cevi và nhị công chúa Settle cũng công khai lộ diện trước truyền thông, đây là lần đầu tiên trong lịch sử đế quốc ngoại trừ vương hậu, có thể nhìn thấy Omega lộ diện trước mặt công chúng.



Có phóng viên hỏi. “Đại vương tử, về chuyện Omega có thể hoàn toàn đạt được tự do, thân là một Omega ngài có ý kiến gì không?”



Cevi mỉm cười nói. “Ta nghĩ, có rất nhiều Omega cũng giống ta đều khát vọng tự do bình đẳng, không cam tâm phải trở thành công cụ sinh đẻ. Nếu con của anh là Omega, anh có nhẫn tâm vào năm 13 tuổi phải đưa nó đến trường học chuyên môn cho Omega, năm 18 tuổi gả nó cho một người hoàn toàn không quen do hệ thống định đoạt, từ này về sau phải chia lìa, cuối cùng không thể gặp lại không?”




Cevi dừng một chút, ánh mắt thản nhiên nhìn người phóng viên vừa hỏi vấn đề kia, nói. “Ta không muốn con ta tương lai sẽ bị đối xử như vậy, nếu con ta là Omega, ta hi vọng nó có thể được làm những gì nó muốn, có thể có cuộc sống tự do vui vẻ.”



Công chúa Settle cũng mỉm cười nói. “Con gái ta mới sinh ra cũng là Omega, vì tương lai của bọn nhỏ, hôm nay, cho dù chúng ta phải trả giá bao nhiêu, cũng rất đáng….”



***



Thủ đô, bên trong thành ngầm.



Vương hậu Anna nhìn con trai và con gái trong màn hình, tầm mắt đã sớm mơ hồ vì nước mắt.



Trand mỉm cười nói. “Mấy đứa nhỏ này đều đã trưởng thành, cuối cùng cũng không phụ một phen khổ tâm của chúng ta.”



Anna nghẹn ngào nói. “Mấy năm nay Cevi vẫn không muốn kết hôn, nhiều lần từ chối sự sắp xếp của hiệp hội Omega khiến em khó xử, trước em vẫn luôn khuyên nó nên sớm gả cho người khác một chút, tới tận bây giờ, em mới hiểu được suy nghĩ của nó, em….”



Trand nhẹ nhàng ôm vai vợ mình, thấp giọng nói. “Cevi sẽ không để ý. Về sau, nếu nó vẫn không muốn kết hôn, chúng ta cũng không cần ép buộc nó nữa, cứ để nó ở lại trong vương cung cả đời đi…. được không?”



Anna cũng mỉm cười, dùng lực gật gật đầu, nói. “Được.”



***



Sau khi Caesar công khai bày tỏ thái độ, Rawson, Drew và Lăng Vũ cũng đứng dậy, tuyên bố quân đoàn Vinh Quang, quân đoàn Trường Xà và quân đoàn Ám Dạ mất tích nhiều năm liên hợp thành lập đế quốc đồng minh, ủng hộ Caesar đưa ra phương án cải cách, phục hưng vương thất.



Chiến tranh hết sức căng thẳng, thế nhưng, dân chúng đế quốc lại không hề cảm thấy khủng hoảng khi sắp đối mặt với chiến loạn, ngược lại bởi vì chương trình nghị sự vừa đưa ra mà tràn ngập chờ mong đối với cải cách sau này!



Tuyên ngôn lần này của Caesar đã khơi lên sóng to gió lớn trong toàn đế quốc, các diễn đàn lớn ở đế quốc trong khoảng thời gian ngắn đều náo nhiệt tưng bừng, mọi người đều kịch liệt thảo luận, lượng bình luận trong các diễn đàn trong những ngày đó lũ lượt tăng cao, thậm chí còn phá vỡ kỉ lục số lượng trả lời trong buổi lễ kỉ niệm 600 năm đế quốc.



Trong các bài viết có tỉ lệ người xem cao nhất, có một bài viết thu hút rất nhiều người chú ý –



Đó là một tấm ảnh chụp, là ảnh chụp chung của một người mẹ Omega ôn nhu xinh đẹp và con gái của mình, cô bé mới chỉ có bốn năm tuổi, cười đến vô cùng vui vẻ về phía màn ảnh, hai chiếc lúm nhàn nhạt bên khóe miệng nhìn cực kỳ đáng yêu. Người mẹ kia chỉ nói một câu trong bài viết: Tôi muốn con gái của tôi, sau này khi lớn lên, cũng có thể có được nụ cười như vậy.



Bài viết trong một khoảng thời gian ngắn đã giành được rất nhiều sự đồng cảm từ các Omega, trực tiếp được đẩy lên đứng đầu trong diễn đàn dân chúng đế quốc!



Tuy rằng nhóm Omega bị hạn chế tự do, nhưng trong thời đại Internet đầy đủ như hiện nay, mỗi nhà đều có quang điện não kết nối tới hệ thống mạng trung ương của đế quốc, không ai có thể hạn chế mấy Omega đó lên tiếng trên mạng Internet!



Huống chi, rất nhiều Alpha cũng luyến tiếc phải để con mình rời khỏi nhà quá sớm gả cho một người xa lạ, vì thế, ngày càng có nhiều Alpha cũng đứng về phía vợ con, ủng hộ cải cách.




Mới đầu, người phụ trách quản lý Internet còn muốn cố gắng cắt bỏ những “ngôn luận phản động”, thế nhưng, vô số bài post ủng hộ phục hưng vương thất cứ như măng mọc sau mưa ùn ùn kéo đến, càng xóa càng nhiều, căn bản là xóa không nổi, tất cả rơi vào đường cùng chỉ có thể phong tỏa diễn đàn trung tâm của thiên hà Cepheus, thế nhưng, áp lực dư luận truyền đến từ phía chòm sao Thiên Cầm lại càng lúc càng lớn…..



August nhìn thuộc hạ báo cáo, tâm tình khó chịu kéo kéo caravat –



Gã hoàn toàn không ngờ tới, kế hoạch phá hủy tinh cầu Namics cư nhiên lại thất bại, để đám người Rawson thuận lợi đào thoát!



Càng không ngờ tới là, Trand cư nhiên đã đưa Caesar và Cevi đi trước, cái thằng nhãi Caesar mới mười tám tuổi kia, cư nhiên lại đứng ra trong thời khắc quan trọng, cho gã một kích trí mạng!



Lúc này, ngôn luận từ công chúng gã đã không thể áp chế nổi, chỉ có thể gắt gao bảo vệ thiên hà Cepheus!



May mà toàn bộ thiên hà Cepheus đều nằm dưới sự khống chế của gã, chỉ cần đánh bại quân đồng minh đế quốc, thắng làm vua, thua làm giặc, tuyên ngôn cải cách mà bọn họ đưa ra chẳng qua cũng chỉ là nói suông! Đế quốc cuối cùng cũng sẽ nằm trong tay gã thôi!



So với Trand, gã càng có tư cách, càng có khí phách, cũng càng có công lao hơn…. Dựa vào cái gì lại phải giao đế quốc vào trong tay cái tên hoàng đế vô năng kia?



Cả ngày, August vẫn luôn chau mày, bên trong phủ tổng thống tràn ngập một cỗ áp suất thấp khiến tim người ta đập nhanh.



Cho đến rạng sáng, một tin tức truyền đến từ vương cung, rốt cuộc khiến sắc mặt âm trầm của August đột nhiên lộ ra một nụ cười nhẹ —



Dưới lòng đất của vương cung phát hiện một thông đạo bí mật, rất có thể chính là con đường bệ hạ Trand đào tẩu!



August và Evan đưa mắt nhìn nhau, Evan lập tức đứng dậy, khóe miệng giương lên nụ cười lạnh, thản nhiên nói. “Đây đúng là cơ hội trời ban! Lần này tôi tự mình đến đó, chỉ cần bắt được Trand, để tôi xem tiểu vương tử Caesar này có còn kiêu ngạo như vậy được nữa không!”



***



Chòm sao Thiên Cầm, tinh cầu Bonn.



Sau khi trở lại từ đài truyền hình, Lăng Vũ vẫn đứng ngồi không yên thong thả bước trong phòng, Rawson thấy sắc mặt cậu tái nhợt, nhịn không được lo lắng hỏi. “Em làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái không?”



Lăng Vũ lắc đầu nói. “Không phải, Rawson…. Tôi, tôi chỉ là rất lo cho Tiểu Viễn…..”



Rawson kinh ngạc hỏi. “Tiểu Viễn? Tiểu Viễn nó làm sao?”



Lăng Vũ trầm mặc một lát, mới thấp giọng nói. “Tôi phái nó đi chấp hành nhiệm vụ, nó mang theo Cửu Vĩ Hồ đi cứu bệ hạ…..”



Sắc mặt Rawson đột nhiên thay đổi, không thể tin nhìn cậu. “Lăng Vũ, em đang nói cái gì? Em phái Tiểu Viễn đi chấp hành nhiệm vụ? Nó mới 18 tuổi! Vậy mà em lại phái nó đến chỗ nguy hiểm như vậy sao?”




Lăng Vũ thấp giọng giải thích. “Rawson, cậu nghe tôi nói hết đã, đài cơ giáp song cấp S Cửu Vĩ Hồ kia có được năng lực ẩn hình phản trinh sát mạnh mẽ nhất, đây cũng là hi vọng duy nhất để cứu được bệ hạ…. Tôi vốn định tự đi, thế nhưng, chỉ có Tiểu Viễn mới có thể khống chế Cửu Vĩ Hồ, tôi chỉ có thể phái nó đi….”



Lăng Vũ sắc mặt tái nhợt siết chặt ngón tay, Tiểu VIễn hình như đã xảy ra chuyện, loại dự cảm không tốt và bất an mãnh liệt này, khiến cậu nhất thời mất đi bình tĩnh, cơn buồn nôn bốc lên trong dạ dày lại càng khiến thân thể vốn không được nghỉ ngơi tốt trở nên suy yếu.



Lăng Vũ chống vào bồn rửa tay kịch liệt nôn ra một trận, thống khổ cau mày, cơ hồ muốn nôn hết cả dạ dày ra.



Tiếng nôn khan tê tâm liệt phế như vậy, khiến trái tim Rawson cũng rút lại, sắc mặt Rawson thay đổi mấy bận, thấy Lăng Vũ khó chịu như thế, khiếp sợ và phẫn nộ cũng dần dần bình ổn trở lại, Rawson thở sâu tìm lại lý trí, đi đến bên cạnh Lăng Vũ, vừa đỡ cậu lên, vừa đưa một ly nước ấm qua cho cậu, lo lắng nói. “Không sao chứ?”



Lăng Vũ lắc lắc đầu, nhận lấy nước Rawson đưa súc miệng, nói. “Không sao, có thể là vì tối qua không nghỉ ngơi tốt….”



Rawson trầm mặc một lát, nhẹ nhàng kéo cậu vào lòng, thấp giọng nói. “Vừa rồi không phải là tôi trách cứ em, tôi biết em nhất định cũng rất khó khăn khi đưa ra quyết định này, thế nhưng…. dù sao Tiểu Viễn cũng là con tôi, ít nhất em cũng nên bàn với tôi một tiếng…..”



Lăng Vũ cứng ngắc mặc cho hắn ôm, một lát sau, rốt cuộc trầm tĩnh lại, nhẹ nhàng dựa thân thể vào lồng ngực ấm áp của Rawson, thấp giọng giải thích. “Không phải tôi cố ý muốn gạt cậu, lúc ấy cậu đang cùng Drew chuẩn bị chuyện tuyên bố tín tức, thời gian quý giá, nếu tôi đến khu vực trung ương thông báo cho cậu, nhất định sẽ làm trễ thời cơ cứu bệ hạ ra…. Cho nên tôi để Tiểu Viễn nhanh chóng hành động….”



Lời giải thích của Lăng Vũ khiến tâm tình Rawson hơi tốt lên một chút, trầm mặc một lát sau, Rawson mới thấp giọng hỏi. “Em để Tiểu Viễn đi chấp hành nhiệm vụ, có được mấy phần thắng?”



Lăng Vũ trả lời. “Hệ thống ẩn hình mới nhất của Cửu Vĩ Hồ, gần như có thể tránh được tất cả các loại lưới phòng ngự. Hơn nữa còn có Brian ở bên cạnh hỗ trợ, chỉ cần Tiểu Viễn không tạo ra sai lầm gì rõ rệt, hẳn sẽ nắm chắc được trên tám phần.”




Hành quân đánh giặc, nhiều khi cũng giống như đánh bạc, có đôi lúc một phần thắng cũng phải liều mạng vật lộn mới có được, tám phần đã là không thấp.



Thế nhưng, chấp hành nhiệm vụ là con ruột của cậu, Lăng Vũ vẫn không nhịn được lo lắng, hơi hơi cau mày, nhẹ giọng nói. “Tôi không dám liên hệ với Tiểu Viễn, sợ khiến nó phân tâm… Nếu tất cả đều thuận lợi, có lẽ nó đã đến ngoài thiên hà Cepheus rồi.”



Rawson gật gật đầu, nhẹ nhàng siết chặt vòng ôm, ôm cả người Lăng Vũ vào lòng. “Đừng quá lo lắng, độ xứng đôi của Tiểu Viễn và Cửu Vĩ Hồ đã vượt qua 300%, kỹ thuật điều khiển lại là em tự mình dạy, nhất định không có vấn đề gì đâu….. Tin tưởng vào con trai chúng ta.”



Lăng Vũ trầm mặc một lát, rốt cuộc ôm lấy Rawson, nhẹ nhàng gật gật đầu trong lòng hắn.



Tuy rằng ngoài miệng Rawson an ủi Omega của mình như vậy, nhưng trên thực tế, trong lòng Rawson cũng lo lắng muốn chết!



— Tiểu Viễn, con trai bọn họ, là một thiên tài điều khiển cơ giáp khiến hai người cha bọn họ đều kiêu ngạo.



— Thế nhưng, Tiểu Viễn chỉ mới mười tám tuổi, chưa từng trải qua chiến trường hung hiểm, cậu có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ gian khổ như thế sao?



***



Lúc này, Lâm Viễn và Brian đã tới bên ngoài thiên hà Cepheus.



Lâm Viễn mở hệ thống phản trinh sát lên, để Linh Hồ điều tra tình hình phía trước, căn cứ không gian ở thủ đô quả thật có rất nhiều bộ đội tuần tra đóng giữ, rất khó có thể đi qua chỗ đó, mà những nơi khác lại trải rộng lưới phòng ngự điện từ, nếu tùy tiện xâm nhập, cho dù là cơ giáp cấp S cũng có thể bị lưới điện cường độ cao cắt thành từng mảnh.



May mà Linh Hồ có khả năng lao qua tầng lưới phòng ngự kia, chẳng qua trước hết cần phải rời đi sự chú ý của bộ đội tuần tra ở xung quanh, bằng không khi cơ giáp lướt qua lưới phòng ngự sẽ sinh ra dao động, rất có thể sẽ khiến đội tuần tra phát hiện.



Brian và Lâm Viễn kết nối đến máy truyền tin của nhau, Lâm Viễn truyền hình ảnh kiểm tra của Linh Hồ qua đó.



Brian nhìn kỹ màn hình, một lát sau, mới mỉm cười nói. “Đợi lát nữa tôi đánh lạc hướng bọn họ, cậu tìm cơ hội mau chóng hạ xuống!”



Lâm Viễn gật gật đầu, nói. “Được, cẩn thận một chút!”



Brian lộ ra khuôn mặt tươi cười anh tuấn về phía Lâm Viễn. “Yên tâm, không ai có thể đuổi được tiểu Lam nhà tôi!” Dừng một chút, lại dựng thẳng ngón cái với Lâm Viễn, nói. “Lâm Viễn, bệ hạ phải dựa vào cậu, cố gắng lên!”



Lâm Viễn còn chưa kịp trả lời, đã thấy Brian điều khiển đài cơ giáp màu lam kia, nhanh chóng bay về phía cửa không gian gần nhất –



Bộ đội tuần tra ở căn cứ không gian thủ đô vừa thay ca xong, nhóm binh lính trực đêm còn chưa kịp phản ứng, đã thấy một mạt lam sắc đột nhiên cắt ngang bầu trời đêm, tựa như sao băng lướt qua màn trời tối đen.



Theo điểm sáng màu lam càng ngày càng gần, hai viên đạn quang năng kéo theo cái đuôi ánh sáng thật dài một trước một sau bắn thẳng đến trạm không gian!



“…… Cửa không gian số 4 gặp phải tập kích không rõ, lập tức chặn lại! Lập tức chặn lại!”



Trạm không gian nhất thời vang lên tiếng cảnh báo chói tai!



Hai viên đạn quang năng bị lưới phòng ngự thành công chặn lại, ở cự ly cách trạm không gian không xa nổ tung thành một ngọn lửa hoa mỹ!



Thế nhưng dường như đối phương vẫn không cam tâm, chỉ thấy đài cơ giáp màu lam kia mở rộng hai cánh khổng lồ, lao xuống trạm không gian, đồng thời thả tiếp hai viên đạn quang năng! Bên trong một mảnh khói lửa tán loạn, cơ giáp màu lam ở bên ngoài lưới phòng ngự của trạm không gian, linh hoạt xoay người một cái, trực tiếp lướt qua pháo đài ở trạm không gian bay về phương xa!



Gần như là cùng lúc đó, một đám binh lính quân đoàn Lôi Đình được huấn luyện bài bản, lập tức điều khiển quân hạm truy kích của mình, bay lên trời, theo sát ngay phía sau –



Chỉ thấy một đài cơ giáp màu lam tựa như chú cá linh hoạt tự do xuyên qua biển sao trời vũ trụ, ráo riết theo sau là hơn mười chiếc quân hạm truy kích, thỉnh thoảng còn có pháo điện từ chói mắt bắn về phía cơ giáp màu lam trước mắt, lại bị đài cơ giáp kia linh hoạt tránh đi!



Lâm Viễn thấy Brian thuận lợi kéo bộ đội tuần tra đi, lập tức điều khiển Linh Hồ đột phá lưới phòng ngự, trực tiếp hạ xuống thủ đô –



Điểm sáng màu cam lướt qua lóe lên trong màn trời tối đen, lưới phòng ngự không phát ra bất cứ cảnh báo nào, nhóm binh lính canh giữ trạm không gian chớp mắt, còn tưởng bản thân nhất thời sinh ra ảo giác!



Hết chương 115.